bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai cặp mắt nhìn nhau , mặt tôi lại đỏ bừng lên. Tui lấy tay che đi khuôn mặt của mình, vừa he hé nhìn cậu ta , cậu ta lại cười và cất lời :
- bạn cùng phòng, cậu có thể giúp tôi mang một số hộp đồ được không ?
Giờ tôi mới để ý sau cậu ta là vài thùng đồ khác , tôi bỏ tay xuống lắp bắp nói lên từ " vâng" tui đứng lên định ôm một hộp đồ rồi thôi nhưng cậu ta đã để hộp đồ trên tay rồi nói tiếp
- Hộp này nhẹ nhất đem vào hộ tôi nha
Tui khá ngạc nhiên khi thấy nó nhẹ như vậy cảm giác như chả để gì vào vậy nhưng trong hộp chắc chắn là một cái gì đó... Hay là gấu bông nhưng nhìn cậu ta với phong cách ăn mặc khá trưởng thành vậy chả có khả năng. Cũng có thể là ảnh chụp hoặc giấy tờ quan trọng. Giấy tờ thì cũng không có khả năng. Để nó vào hộp chắc nhắn không nhẹ như thế này.Vả lại giấy tờ quan trọng chả mấy ai để trong thùng carton thường thì để trong kẹp là chính. Vậy là ảnh rồi nhưng cũng có thể là bút hay là thuốc. Bắt đầu xàm rồi đó Văn Nam mày để tâm đến đồ trong này làm gì to mò quá đó. Nhưng nhắc chắn là ảnh rồi. Tôi để hộp vào góc phòng mà không biết rằng có người nhìn bóng lưng mình mà nở một nụ cười đầy đen tối
Tui và cậu ta mang từng thùng đồ vào mà chả ai nói ai câu nào. Đầu tôi thoáng nghĩ " hay cậu ta giống mình " tôi gạt phăng cái suy nghĩ ấy đi thay vào đó là dòng suy nghĩ chắc cậu ta ít nói thôi... Thức tỉnh trong dòng suy nghĩ tôi thấy mình đang nằm trong vòng tay cậu ta. Cậu hỏi tôi sao không và kể lại lúc đó. Cậu ta đang ngồi lắp kệ để đồ , thấy tôi bước từng bước như người vô hồn cậu ấy định cảnh báo tôi trước mặt là ta tay của ổng . Tui đã vấp vào nó mà ngã rồi may là cậu ta đỡ được. Tui đang cảm thấy biết ơn cậu ta thì đột nhiên cậu ta bế tui lên nhẹ nhàng như con gấu bông. Tôi xấu hổ. Mà che mặt lại , sợ bị cậu ta nhìn thấy khuôn mặt đỏ như cà chua của tui. Cậu ta thả tôi xuống giường. Cậu nè quỳ xuống gỡ tay  khỏi khuôn mặt lộ ra một quả cà chua chín của tôi . Tay phải sờ lên trán tôi , tay kia cho lên trán cậu ta. Cậu ta cười trong đôi mắt lo lắng mà nói
- cậu cứ đỏ mặt tôi tưởng cậu bị ốm nếu mệt thì cứ ngồi nghỉ đi tôi làm nốt cho. Cảm ơn cậu đã giúp tôi. À và tôi lên Nguyễn Quân Anh nếu cần gì cứ gọi.
Tôi không kịp chả lời gì cả cậu ta đã quay lưng đi. Không nói được gì cũng nên cho cậu ta biết cái tên chứ Văn Nam. Hay là để Quân Anh cậu ta hỏi ? Thế mất lòng nhau lóng. Mình nên chủ động nhưng ngại lắm lỡ cậu ta biết tên mình thì sao nói cũng như không. Nhưng ở lâu lại không biết tên nhau thì lại khó sử lắm giờ Quân Anh đanh bận làm cậu ta quên mất hỏi thì làm sao. Thôi thì chủ động mình sẽ bước từng bước trên con đường hòa nhập với xã hội
- Vă...n...n Văn Nam
Cậu ta quay lại nhìn tôi mặt tôi tiếp tục đỏ bừng lên tôi che mặt nói tiếp
- tên tôi là Văn Nam
Bầu không khí chở nên im lặng tôi cảm thấy hơi quê nhẹ nên bỏ ra người để lại Quân Anh bên trong
Bên trong Quân Anh nhìn cánh cửa mà nở nụ cười đầy bỉ ổn , quần hắn cộm lên một con quái vật hiện hình
  Giờ đây những bước đi dạo của tôi trở nên nặng nề. Trong đầu chỉ có hình ảnh về hoàn cảnh của tôi và Quân Anh. Giờ cứ ngại ngại không muốn lên phòng. Văn Năm trước đây là phòng mày cùng phải lên lấy đổ rồi chuyển chứ nhưng ai lại muốn ở với một kẻ kỳ lạ như mình. Không được nghĩ tào lao vẫn có anh Minh mà. "Không biết giờ anh có on không nhỉ "
Tôi xem điện thoại , phần tin nhắn không một tin nào mới từ hôm qua . chắc hẳn là rất bận. Nhìn vào màn hình điện thoại một lúc cho đến khi nó tự cắt. Giờ tôi... Liệu có ai muốn làm vạn với mình không ?
Lết từng bước , tưng bước ,từng bước mặt cứ cúi xuống chả thèm nhìn bất cứ ai . Tôi cứ đi, đi đến phình của mình trong vô thức mở cánh cửa như chỉ có một mình.
Đôi mắt tôi hướng ánh nhìn về phòng tắm, hình ảnh Quân Anh bước ra chỉ với một cái khăn che đi vùng kín cậu ta, với cơ bụng 6 mũi mà tui từng ao ước làm tui mê mẩn .Cậu ta quay lại nhìn tôi rồi lại nở nụ cười lúc này , tui vội che khuôn mặt.
Quân Anh lên tiếng
- Tôi bật nước cho cậu đó
Vội với lấy quần áo , chạy thẳng vào phòng tắm. Tôi nhìn mình trong gương cố trấn tĩnh bản thân. " Văn Nam mày phải mạnh mẽ lên , hút thở sâu nào " sau khi phần nào bình tĩnh tôi thép con len bên mắt trái. Lộ ra bên trong là con mắt xanh ngọlạuNhìn vào gương con mắt mà ai cũng khen ngợi về vẻ đẹp long lanh , thùy mị như làn nước sang thu thì tôi chỉ ớc gì ông ta không ban cho mình gánh nặng mà tôi không thể thay đổi cả một đời người này...
Bên này hắn ta thong thả lấy đồ mặc rồi  ngồi ở góc học tập. Quân Anh mở MacBook mình lên xem cảnh Văn Nam tắm rửa. Từ lúc em đi hắn đã lắp khắp phòng nhưng camera ẩn. Nhìn từng đường cong cơ thể của cậu , là ra trắng như trứng gà bóc và cặp mông mẩy làm ánh mắt hắn chở thành một con thú đang đây thèm khát với con mồi của mình 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro