Cuộc sống bắt đầu từ đâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nên bắt ðầu từ ðâu ðây???

Tôi không biết mình ðang ðứng ở ðâu trong cuộc ðời của mình nữa.... Tôi không biết mình nên býớc tiếp hay là dừng lại. Không biết mình ðang tồn tại hay ðõn thuần là ðang sống. Có lần tôi ðọc một pic bạn bè chia sẻ trên facebook: Tuổi 23 thật chênh vênh.Việc làm chýa có, bạn bè ði lấy chồng, ngýời yêu thì có. Chả có gì trong tay.

Còn tôi, tôi ðã có gần ngý ðủ cả những thứ trong cuộc ðời phải có: Một ngýời chồng yêu thýõng mình, một ðứa con và một công việc. Nhýng không hiểu sao càng ngày tôi càng cảm thấy sự trống rỗng trong tâm hồn mình. Giống nhý có cái gì ðó ãn mòn dần dần mọi cảm xúc của tôi. Mọi sự vui vẻ, mọi sự ðau buồn. Tôi chỉ lõ mõ cảm giác là mình ðang buồn, ngõ ngác cảm giác là mình ðang vui.

Bỗng dýng tôi nhớ lúc mình ði thi ðại học. Ðêm trýớc ðó t ðã không ngủ ðc mà xem chung kết WC giữa Brazin với Ðức. Mẹ t thấy liền ðập cho t mấy cái gối bắt ði ngủ. Nhýng t chả ngủ ðýợc. Hôm say mẹ lẻn ruộng sớm bứt cho tôi một quả dýa to, rồi lại chuẩn bị ðồ ãn cho bố con tôi ði ãn. Hôm ðấy, hai bố con tay xách lách mang ra Hà Nội. Bố ngồi bổ dýa cho tôi ãn. Ðến lúc ngồi thi t bị ðau bụng gần chết. Lúc ðó t ðã giận bố mẹ kinh khủng. Lúc về ngang ðýờng bố t buông ngủ quá phải dừng lại ria ðýờng mà ngủ. Lúc ðó tôi không hiểu vì sao mình lại khóc. Hóa ra không phải mình tôi mất ngủ. Bố mẹ t còn mất ngủ trýớc tôi.

Năm ðó t trýợt ðại học....

Tôi còn nhớ lúc ðó mẹ tôi bảo:" Ngày xýa lúc mày bé, ông trýởng họ bảo ngắt cho nắm lá ðể mày ði luôn chứ sống thì khổ vì mày ðau ốm quá. Tao với bố mày không lỡ. Ấy thế mà giờ ðã ði thi ðại học rồi. Mày sống ðến giờ là tốt rồi. Ðỗ hay không quan trọng gì."

Rồi tôi nghĩ mình nên ðãng kí học một trýờng dân lập. Nhýng không biết chọn ngành gì. Tôi bắt ðầu nghĩ ðến ýớc mõ của mình là gì. Trýớc ðó, bố mẹ t muốn gì tôi ðều làm theo mà không biết thực sự mình muốn gì. Tôi nghĩ ðến sở thích của mình. Rồi hóa ra mình chẳng thích gì ðặc biệt. Sở trýờng lại không và vậy là theo thị yếu lúc bấy giờ là kế toán. Cho ðến tận bây giờ tôi vẫn thấy mình nhý một ngýời mù dò dẫm trên con ðýờng cuộc ðời. Cứ ði và một bóng tối mịt mùng. Và tôi ðang sống cho chỉ ngày hôm nay!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro