quân sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long Linh khẽ cúi đầu: "Điện hạ vất vả cả đêm rồi, người mau vào tắm rửa thay y phục đi. Ta xin cáo lui."

Minh Tiêu nhìn cô chằm chằm: "Ngươi đi đâu? Đừng quên, cô bây giờ là cung nữ bên cạnh ta."

Long Linh giữ nụ cười mỉm nhưng đôi mắt sáng lên chút thách thức: "Không lẽ điện hạ muốn đích thân ta pha nước tắm rồi hầu hạ người tắm rửa thay đồ?"

Minh Tiêu bước tới một bước, ánh mắt sắc bén không rời khỏi cô: "Nếu ta muốn thì sao?"

long linh: cắn môi: được

Minh Tiêu nhếch môi cười, đôi mắt lóe lên sự đắc ý: "Tốt, vậy cô đi chuẩn bị đi. Ta muốn thấy cô thực sự làm tròn nhiệm vụ của mình."

Long Linh cúi đầu thêm một lần nữa, che giấu cảm xúc trong lòng: "Vâng, thưa điện hạ."~ thầm nghĩ( ta sẽ luộc người chín trong bồn tắm

Cô bước vào phòng tắm, bắt đầu chuẩn bị nước tắm. Ánh mắt cô lướt qua các loại thảo mộc và tinh dầu, lựa chọn những loại có thể làm dịu và thư giãn cơ thể. Nhưng trong đầu, cô vẫn không ngừng suy tính cách để đối phó với Minh Tiêu mà không làm lộ ý đồ thật sự của mình.

Khi nước đã được pha chế xong, Long Linh quay lại gặp Minh Tiêu, giọng bình thản: "Điện hạ, nước tắm đã chuẩn bị xong. Mời người vào."

Minh Tiêu bước vào phòng tắm, ánh mắt không rời khỏi Long Linh. "cởi y phục cho ta"

Long Linh sững người, mặt biến sắc nhưng cố giữ giọng bình tĩnh: "Ngươi..."

Minh Tiêu cắt ngang, ánh mắt sắc lạnh: "Đây là nhiệm vụ của cung nữ bên cạnh. Cô không định từ chối đấy chứ?"

Long Linh nén giận, tiến lại gần Minh Tiêu, tay run run cởi từng lớp y phục của anh. Lòng cô đầy sự căm phẫn nhưng ngoài mặt vẫn phải giữ vẻ bình tĩnh

minh tiêu: được rồi ra ngoài đi

Minh Tiêu nhìn Long Linh với ánh mắt không thể đọc được. "Được rồi, ra ngoài đi," anh nói, giọng trầm và không còn sự đắc ý như trước.

Long Linh cảm thấy nhẹ nhõm một chút, vội vàng cúi đầu: "Vâng, điện hạ." 

Cô nhẹ nhàng mở lọ thảo dược, lấy một lượng nhỏ và nhanh chóng thả vào trong nước bồn tắm khi Minh Tiêu không để ý. Sau đó, cô bước ra ngoài, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Trong phòng tắm, Minh Tiêu ngồi trong bồn nước ấm, cảm nhận hơi nước lan tỏa khắp cơ thể. Anh nhắm mắt lại, những suy nghĩ và cảm xúc lẫn lộn trong đầu. Anh không thể hiểu vì sao lại có một cảm giác kỳ lạ khi ở gần Long Linh, một cảm giác mà anh không muốn thừa nhận.

minh tiêu(thầm nghĩ): "Cô ta là ai thật sự? Tại sao lại có thể làm ta dao động như vậy?"

Ngoài cửa phòng tắm, Long Linh : cứ ở trong đó mà tự đặc ta sẽ cho ngươi biết cảm giác ngứa toàn thân là như thế nào

Khoảng mười phút sau, Minh Tiêu bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn. Cơ thể anh bắt đầu ngứa ngáy một cách kỳ lạ. Anh nhìn xuống nước và rồi nhìn quanh, nghi ngờ.

Minh Tiêu: "Chuyện gì thế này?"

Anh cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu, nhưng càng lúc càng không thể chịu nổi. Cuối cùng, anh đứng dậy, nhanh chóng rời khỏi bồn tắm, nước vẫn chảy dài trên cơ thể. Anh nhìn thấy Long Linh đứng gần cửa, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì.

Minh Tiêu: "Ngươi đã làm gì?"

Long Linh cúi đầu, cố gắng che giấu nụ cười đầy thỏa mãn.

Long Linh: "Điện hạ, có chuyện gì sao?"

Minh Tiêu tức giận, nhưng không thể làm gì được. Anh biết rằng mình không có bằng chứng để buộc tội cô.

Minh Tiêu: "Ngươi... không có gì. Ra ngoài đi."

Long Linh lặng lẽ cúi đầu và bước ra ngoài, trong lòng tràn đầy sự thỏa mãn.

~ thư phòng

minh tiêu: phong lẫm

phong lẫm" có thuộc hạ"

minh tiêu: ngươi đi chọn 2 người đến hầu hạ long linh cô nương

phong lẫm: hầu hạ không phải cô ấy...

minh tiêu: người có năng lực như vậy làm cung nữ thì hơi phí. để cô ấy làm quân sư bên cạnh bản vương cấp theo bổng lộc tứ phẩm. nói với cô ấy có thể để  người thân cận của cô ấy vào phủ

phong lẫm: vâng

~ Phòng của Long Linh ~

Long Linh bước vào phòng mới, mắt mở to ngạc nhiên. Phòng này rộng rãi, trang trí tinh tế với những món đồ quý giá, không giống chút nào với phòng của cung nữ thông thường.

Long Linh lẩm bẩm: "Đây không giống với phòng của cung nữ..."

Cô đang suy nghĩ về ý định của Minh Tiêu thì Phong Lẫm bước vào, mang theo hai thị nữ. "Long Linh cô nương," anh nói, "điện hạ đã quyết định thăng chức cho cô. Từ nay cô sẽ là quân sư bên cạnh điện hạ, được cấp bổng lộc tứ phẩm. Cô cũng có thể đưa người thân cận của mình vào phủ."

Long Linh bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Vậy à," cô nói, giọng điềm tĩnh. "Điện hạ thực sự đã suy tính kỹ."

Phong Lẫm gật đầu: "Điện hạ tin tưởng vào tài năng của cô. Đây là hai thị nữ sẽ hầu hạ cô từ nay về sau."

long linh: làm phiền rồi. cung nữ thì không cần đâu

phong lẫm: điện hạ nói rồi 2 người này là tặng cho người. nếu người không lấy thì 2 ả nha đầu này sẽ bị đuổi ra khỏi phủ

2 cung nữ thấy vậy thì liền quỳ xuống

long linh: được rồi vậy để 2 người họ lại

kim bình:nô tỳ kim bình tham kiến cô nương

kim trảng:nô tỳ kim trảng tham kiến cô nương

long linh: không cần hành lễ. các ngươi năm nay bao nhiêu tuổi

kim trảng: hồi lời cô nương chúng nô tỳ đều 18 tuổi

long linh: ừm. đợi ta 1 lát ta đi thay đồ chúng ta ra ngoài 1 lát

vâng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro