Ngoại truyện p2:Devil(H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cha mẹ cậu là những tín đồ sùng đạo, nhưng vì cậu sinh ra trong thời đại mọi người đều gặp nguy hiểm, Aesop đã nhìn thấy lòng tham của quá nhiều người và cái chết của những người vô tội một cách vô ích, điều này khiến anh hoàn toàn không tin vào sự tồn tại của thần và quỷ. Đức tin, và không quan tâm đến danh vọng và tài sản.

Trong bầu không khí xã hội nghi kỵ lẫn nhau, người chết nhanh hơn người sống, nghề tang lễ phát triển nhanh chóng, Aesop theo cha nuôi chôn cất người chết, sau khi cha nuôi qua đời, cậu được thừa hưởng một gia tài kếch xù. . Vốn dĩ Aesop muốn tìm một nơi thật xa nơi đầy rẫy Cố đô, đến một thôn quê hẻo lánh để an cư lạc nghiệp, nhưng ngày trước khi rời đi, cậu đã bị một kẻ không xứng đáng nhắm tới.

Lúc đó cậu vẫn còn đang hụt hẫng khi bị bọn lính đột nhập giam giữ khi đang thu dọn hành lý, Aesop không ngờ rằng mình lại bị đóng khung ác ý là một phù thủy, người thường trầm tính đến mức không có bạn bè. Lý do là cậu ở cùng với xác chết hàng ngày. Bị nghi ngờ thực hiện một số ma thuật đáng sợ.

Nếu cậu bị kết án và phải chết, tất cả tài sản của cậu sẽ được chia cho các thẩm phán và những người tố giác.

Aesop không muốn chịu đựng vô cớ, không muốn làm những tên cướp này tự hào nên cậu không khóc lóc la hét như những người khác ở phiên tòa đầu tiên, thay vào đó, cậu cúi gằm mặt và nói chắc nịch với trọng tài chính. rằng mình không phải là một thuật sĩ.

Sau đó, Thẩm phán chính, Joseph De La Thornes, đã giam giữ cậu với lý do nhận dạng cá nhân, và bắt nạt cậu bằng những lời đe dọa và tra tấn.

Sau khi phạm tội chết nhiều lần, cậu tự nhiên lại bị giam giữ, Joseph bắt đầu tra tấn cậu trong ba tháng, nhưng Aesop không biết tại sao vết thương của mình lành nhanh đến mức không thể chết. Và lý do hôm nay cậu chọn bỏ trốn là vì ngày mai là ngày phán xét cuối cùng.

Aesop có linh cảm rằng Joseph sẽ không bao giờ để anh đi.

"Ư ......A.."

Nọc độc lan nhanh như cũ, nhưng không hiểu vì sao cơ thể cậu không bị tê liệt, mà là hơi nóng khô khốc khiến Aesop cảm thấy nóng từ trong ra ngoài.

Mặt Aesop từ xanh trắng chuyển sang đỏ, như thể vừa uống rượu mạnh, đầu óc choáng váng vô cùng.

Vảy rắn cọ xát mỏng manh da chân, ma sát vào huyệt đạo mềm mại, Aesop như bị tra tấn, hô hấp của Aesop càng lúc càng gấp gáp, trên trán mồ hôi chảy ròng ròng, tứ chi đều là tứ tung. Run rẩy, cậu như con bướm bị đóng đinh trên ván gỗ, run rẩy nhưng không thể vùng vẫy.

"Hừm ... sắp ..." cơ thể bị lật lúc nào không biết, còng tay buộc dây xích vẫn chưa mở khóa, Aesop đầu chỉ có thể tựa trên mặt đất cao hơn vai, thắt lưng xụi lơ xuống dưới. Hình chữ V khi mới sinh đã chuyển thành hình chữ Λ với phần hông nâng lên như một con chó cái và khuỵu hai gối.

Có thứ gì đó đè lên đường nối chặt chẽ giữa hai chân cậu, và Aesop nghe thấy giọng nói quen thuộc.

"Động tác quyến rũ này thực sự là dành cho em."

Joseph, người im lặng vừa rồi cuối cùng cũng di chuyển, và Joseph thực sự đang rất là vui vẻ. Tuy nhiên, tâm trí của Aesop đang ở trong trạng thái thôi miên, và cậu không có cách nào để nghĩ về bất cứ điều gì, kể cả việc nghe những lời của Joseph.

Một vật cứng như thanh sắt đột nhiên mở ra lỗ hậu của cậu, cảm giác xé rách tức thì khiến da đầu cậu đau nhói.

...

Đ...đợi..đã

Đó có phải là đuôi rắn không? Hay dương vật của đàn ông?

"Jo ... Joseph ... đưa con rắn ra ngoài ..."

Trong lúc bối rối, cơ chế tự bảo vệ cho phép bộ não của Aesop xác định trực tiếp vật thể khổng lồ nhét vào bên dưới của mình là đuôi rắn.

Đối với Aesop, việc bị Joseph tấn công tình dục còn kinh hoàng hơn là làm tình với rắn.

Aesop giọng nói, chân đều phát run, hắn đóng chặt hậu huyệt, bởi vì dị vật trong mông, khó chịu lắc lư, "Đ..đau quá ... dừng..."

"Sao vậy?Hửm không phải em là người có thể chịu đựng đau đớn nhất sao?" Joseph rên lên một tiếng nhẹ nhàng, và sự vặn vẹo trong vô thức của Aesop khiến dương vật của Joseph càng sưng to hơn.

Cúi người đặt ngực mình vào lưng Aesop, Joseph áp sát mặt vào tai Aesop thì thầm: "Còn anh nghĩ là em hét lên đau đớn nên anh sẽ không đụ em?"

Đỉnh điểm là trong cái lỗ hồng nhuận và mềm mại, Joseph rõ ràng cảm nhận được người phía dưới đang run rẩy rất nhiều, Aesop Carl, một con mồi không rơi một giọt nước mắt nào trong lúc tra tấn, thật sự rất sợ bị xâm phạm.

"Tôi sẽ vào trong em." Joseph siết chặt đùi của cậu, giọng nói khêu gợi của anh khàn đi với một chút khiêu gợi.

Hậu huyệt bị ép mở rộng, cảm giác đau đớn kịch liệt truyền đến tâm trí cậu, cơ thể bị rắn cắn hoàn toàn mất đi sức lực, nhưng cơ thể lại sinh ra một cỗ lực lượng bùng nổ khiến Aesop thắt chặt huyệt đạo bên trong. , ngăn chặn kẻ bên trên xâm phạm thêm.

Dương vật vặn vẹo đau đớn, Joseph lạnh lùng nói: "Thả lỏng đi."

"Tôi không ... Ahh!"

Trong phòng giam vang lên một cái tát giòn giã, cặp mông đã bị tát bật trở lại. Khi Aesop vừa đau vừa khóc, trên mông cậu có thêm một vết hằn đỏ thẫm của lòng bàn tay.

Phía sau đau đớn xé rách khiến Aesop càng thêm hoảng sợ, nhưng cái miệng không bao giờ nịnh nọt của Aesop sẽ không bao giờ nói ra những gì đối phương muốn nghe, "Tên khốn, dừng lại ... Cút ngay!"

"Em vẫn không biết cách cư xử nhỉ."

"Vốn dĩ ta muốn nhẹ nhàng với em, nhưng xem ra là không cần."

Joseph không thương tiếc mà đánh, hung hăng vỗ cánh mông hồng nhuận, âm thanh không chỉ truyền đến lỗ tai, lực đạo mạnh đến mức Aesop tiến lên một bước.

"Ư !!! Không ... đừng! Ah! Ah!"

 hơn chục lần liên tiếp, Joseph liên tục đánh vào cặp mông trần trụi của Aesop. Nó không hoàn toàn phù hợp để nói rằng nó đang bắn, nó phải là "đánh bại".

"Aah! Ugh ... không — chết tiệt! Thằng khốn vô nhân đạo, Joseph! Thằng quỷ chết tiệt!"

Nghe được Aesop trách mắng, Joseph vui vẻ khoái trá kêu một tiếng "tôi là thế mà?", tiếp tục san phẳng nơi tròn trịa.

Cho dù Aesop vặn vẹo mông thế nào cũng không thể né đòn, bộ phận bị đánh nhanh chóng phồng lên. Mắt cậu vẫn còn bị che, nhưng cậu chắc rằng mông mình giờ đã bầm tím.

Vẻ mặt Aesop bối rối, trên người toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Lại một tiếng "Chát!" Aesop chịu đựng cái tát đau điếng, cơ thể căng thẳng của cậu không khỏi hơi buông lỏng ra.

Nhưng cho dù trái tim của cậu từ chối nó, thì thành trong của cậu vẫn tiết ra rất nhiều dịch ruột dưới sự kích thích từ bên ngoài. Nửa dương vật cắm vào trong âm hộ non mềm cảm nhận được hồ nước ẩm ướt, hưởng thụ mông lung run rẩy đánh nhịp, trước khi bắt đầu chính thức Joseph liếc mắt một cái, ngẩng đầu thở hổn hển.

"Ha......" Nhịp chậm và mạnh mẽ như một bản giao hưởng khi nó được kết hợp. Mồ hôi thấm ướt lọn tóc lòa xòa trên trán Aesop và dính vào má cậu, cậu đau đến mức có ảo tưởng rằng máu sẽ rỉ ra mỗi khi mông nảy lên.

Dù biết rằng càng phản ứng lại thì Joseph càng bị kích thích, Aesop không khỏi đau đớn chửi bới, bởi vì cậu cảm thấy có thứ gì đó đang lấy đi ý thức của mình, và nếu cậu không phản kháng lại bất cứ điều gì thì cậu sẽ chìm vào trong một loại trong một tưởng tượng đáng sợ.

Chất lỏng màu đỏ chảy ra từ bên dưới của cậu, và giọng nói của Aesop ngày càng yếu đi, và tiếng mắng mỏ của cậu chuyển sang thở hổn hển.

Sự bế tắc cuối cùng cũng được nới lỏng, Joseph ngừng đánh và xoa nắn cặp mông non nớt của Aesop vốn trắng nõn mềm mại trước đây, nhưng dĩ nhiên bây giờ nó đã chuyển sang màu tím đậm. Joseph cười khúc khích, "Có chuyện gì vậy? Em cạn kiệt sức lực trước khi tôi vào cuộc?."

"AHHH,Joseph! Anh!"

Chất cặn bã từ nanh rắn đã gần như loang ra khắp cơ thể. Phần đầu phía trước của dương vật được bao quanh bởi nhiều lớp ấm áp, và lỗ thoát khít khao chắc chắn đang hấp dẫn anh ta.

Đang lúc dục vọng sưng tấy tiến vào, hoa huyệt phòng ngự chặt chẽ quấn lấy nam căn của Joseph ngoan ngoãn, khi hai cái mông thịt tự chủ rung động, ruột gan cũng sẽ cùng nhau hút vào.

Aesop lắc đầu thật mạnh, mái tóc ngắn rối bù đung đưa, "Ư ... a ... anh ... đem con rắn ra đi!"

Cho dù trước đó hắn có thể phản kháng, nhưng ngay từ đầu đại não của cậu đã hỗn loạn, cùng cậu đấu tranh ý chí.

Aesop cảm thấy xương quai xanh bị rắn cắn vừa rồi trở nên rất nóng, giống như một ngọn lửa âm ỉ không thể dập tắt, vô tình làm chín người, cả người dần dần mất đi sức lực.

Dương vật được đưa vào được ôm chặt bởi những lớp da thịt, và kẻ bạo hành cảm thấy chất lỏng ấm áp từ người bên dưới tuôn ra, và muốn đẩy dục vọng của mình ra liên tục. Joseph, với tính cách luôn không chắc chắn, hạ thấp tính khí thoải mái một chút, cất giọng nhẹ nhàng như đang dỗ dành một đứa trẻ, "Đừng lo lắng, sau này em sẽ thích."

Joseph thẳng người và nhét toàn bộ dương vật vào bên trong.

"AHHHH"

Quy đầu mài ruột nóng ẩm, côn thịt dài dày sờ soạng trong thịt mềm, Joseph đâm vào bên trong thân thể Aesop, thịt mềm trong động hàm chứa như hoa nở rộ, như có ý thức hấp thu cắn xé dương vật của người đàn ông.

Nó sắp bị chinh phục khi khoái cảm thay thế cơn đau, nhưng sau khi bị thứ dài bất nhân xâm nhập, Aesop lập tức sợ hãi.

"Không! Không! Tránh ra! Không!"

Máu giống như nước nóng trong nồi hơi, sôi trào điên cuồng. Nhịp điệu của cây côn thịt bên trong hoa huyệt của Aesop không hề giảm một chút nào, ngược lại, thủy dịch bôi trơn càng dùng bạo liệt hơn.

Có một luồng áp lực bên ngoài và sự cọ xát vào mông, và sự rung động tần số cao bên trong, dường như có một tấm lưới ở bụng dưới sắp bị đấm tung ra. Aesop cắn môi dưới và rên rỉ một cách thoải mái và đau đớn, "Ah..ư...hức"

Mỗi lần co giật, vách thịt mỏng manh đều bị kéo ra, Joseph cúi xuống trên lưng Aesop, thổi nhẹ vào trong hốc tai của cậu, "Em còn thích con rắn này sao?"

"Ư ...hức... k ... không ... dừng..."

Lúc này, nhịp tim của cậu như sóng vỗ vào đá ngầm, rõ ràng là huyên náo nhưng càng thêm háo hức.

Dường như cơ thể không còn thuộc về cậu, thậm chí nó còn phối hợp với sự xâm nhập của người mà cậu ghét nhất. Aesop hai chân vừa đau vừa yếu, cậu có cảm giác như bị một vật nặng buộc chặt, lý trí bắt đầu trượt xuống một chút.

"Hiện tại không thích cũng không sao, trong tương lai sẽ có thời gian hòa hợp."

Con ngươi vừa hung ác vừa sắc bén của Joseph nhìn chằm chằm vào con mồi của mình như một con rắn, gây ra nỗi sợ hãi không thể ngăn cản.

Aesop đầu óc đang nửa mê man bị Joseph đâm sâu vào bên trong, bắt buộc phải đáp ứng va chạm, rút ​​ra rồi lại đâm vào, lực lượng đồng dạng cùng nặng nề rút ra dâng trào khoái cảm.

"Đủ, đủ ... Ư... Hức... ah ah ah ..."

Joseph đâm vào da thịt với tần suất cao, âm hộ nhỏ bé bị bắt nạt của Aesop đã biến thành màu đỏ hồng, thịt hậu môn mềm mại và mềm mại mất đi sự co bóp trong lực đẩy mãnh liệt, cho phép người phía sau đâm xuyên qua nó một cách bừa bãi, đập thật sâu.

"Đừng! Đau quá! Đau quá!" Dương vật dày và dài đột nhiên tiến sâu vào phía dưới, từng thớ thịt trong cơ thể như muốn vỡ nát, đau đớn rõ ràng khiến Aesop kêu lên một tiếng đau đớn, bắp đùi lay động không lấy được, hàng mi dài nhẹ dưới lớp vải đen cũng đã lấm tấm vài giọt lệ.

Ngực chống xuống sàn, mông co giật trong không khí, hơi thở gấp gáp, giọng nói khàn khàn, cuối cùng lộ ra vẻ yếu ớt trong tiếng rên đứt quãng, "Jo... xin anh... lấy . .. ra đi ... Hức ... "

Tiếng kêu của con mồi luôn thôi thúc nhân tố độc tài ẩn chứa trong cơ thể người thợ săn.

Nhưng ngày mai còn có phiên tòa, đồ chơi nhỏ của hắn còn không có sức mà đứng lên.

Joseph rất thích vẻ ngoài ngoan ngoãn của Aesop, nhưng Aesop chỉ luôn nghe lời sau khi anh ta bạo hành. "Chỉ cần em không động như bây giờ, ta một lát nữa sẽ dừng lại."

Nói xong, đầu ngón tay của Joseph lướt dọc sống lưng Aesop, hướng tới cái mông vừa bị đánh đến bầm dập, sau đó giơ tay toàn lực đánh mạnh. Đôi chân đang vùng vẫy yếu ớt của Aesop rung lên hai lần, các đầu ngón chân co lại và cào xuống đất.

"Hừ!" Lần này, mông rung lên xuống kịch liệt, nếu không cố định tư thế, Aesop đã trực tiếp bị đánh ngã xuống đất.

Trong bóng tối, một đôi chân mảnh mai khẽ run lên. So với những lần đánh trước, lần này mông bị đánh rất đau, nhưng có thêm cảm giác cơ thể run lên bần bật.

Những bức tường trong hậu huyệt của cậu mất kiểm soát, Aesop điên cuồng giữ lấy dương vật của Joseph, và một khoái cảm thối rữa bao trùm lấy tâm trí cậu.

"Ưm ... chậm ... chậm ... ư..ahhhhhhhhhhh ..."

Chất lỏng trong suốt rỉ ra từ chỗ tiếp giáp, và bên trong bị ép phải dãn ra, hoàn toàn chấp nhận tiếng cự vật tiếng sâu vào trong mình.

Sương mù dục vọng bao phủ suy nghĩ của cậu, Aesop cau mày, ngẩng đầu, vươn cái cổ thon dài trắng nõn, dịch thể chảy ra từ khóe miệng.

rõ ràng là không thích nó ...

Nhưng làm sao có thể ... thoải mái như vậy ...

Những đường gân trên cự vật đang nhói lên, lỗ hậu được mở rộng bởi khúc thịt nóng hổi của Joseph, Aesop thở hổn hển.

Không ai có thể cưỡng lại dục vọng nguyên thủy nhất, và Aesop cũng không ngoại lệ, dưới khoái cảm kéo dài, bộ phận sinh dục cương cứng của Aesop đang lên cơn cực khoái, lưng cong cong cũng bị siết chặt đến cực hạn.

Joseph đã cố gắng kìm hãm nỗ lực giải phóng của mình một cách tàn nhẫn, và ngừng vung vợt vào một thời điểm quan trọng.

Aesop vặn eo không chịu nổi, cố gắng thoát ra khỏi sự kiềm chế của Joseph, "Ư ... dừng ... uh ..."

Mặc kệ những người dưới trướng giãy dụa, Joseph vươn tay nhẹ nhàng xoa nắn Aesop xương quai xanh nơi hai cái lỗ nhỏ vừa bị cắn.

Khàn tiếng thở dốc, Joseph lại áp mặt vào tai Aesop, "Chỉ cần em đặt dấu tay vào bản hợp đồng này, ta sẽ cho em bắn."

Đôi mắt bị bịt mắt cuối cùng cũng được giải phóng, nhưng phòng giam tối om và không có chút ánh sáng nào, và Aesop vẫn không thể nhìn thấy gì.

Ngoài cửa sổ tạnh mưa, mây đen cũng tan, ánh trăng yếu ớt chỉ cho phép cậu nhìn thấy một tờ giấy trước mặt, nhưng cậu không thể đọc được dòng chữ trên đó.

Dương vật lại nóng lên trong lúc ma sát, tê dại lan tràn ra toàn thân, dâm thủy từ trong hoa huyệt phun ra giống như không tự chủ được, hết cái này đến cái khác rối rắm thủy triều, thân thể đều tuôn ra dòng chảy gợi tình.

Vừa rồi lòng bàn tay của Joseph cũng lạnh như rắn, và trong cơn mê man, Aesop cảm thấy mình bị con rắn siết chặt hết lần này đến lần khác.

Những lời thì thầm đầy cám dỗ và âm thanh dâm thủy tràn vào tai .

"Bé ngoan".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro