Ngoại truyện:Devil.(H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Bịt mắt / Ma quỷ / Tình dục không tự nguyện / Quan hệ tình dục thô bạo / Đồng tính luyến ái.

Ai bị dị ứng với thể loại hay không chịu nổi vui lòng lướt qua, còn đây là quà tạ lỗi do mình xảy ra vài vấn đề kĩ thuật.

Xin chuẩn bị khăn giấy trước khi đọc:)))) chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bị ngã xuống không biết bao nhiêu lần trên đường đi, lỗ mũi nồng nặc mùi máu tanh, Aesop bất chấp mọi trở ngại, dựa vào ánh trăng mờ ảo mà chạy lung tung trong mê cung khổng lồ này.

Cuối cùng khi Aesop chạy đến cổng, một con rắn vàng đột nhiên xuất hiện xung quanh mắt cá chân của anh và dùng răng nanh của nó đâm vào da của anh, chất độc nhanh chóng làm tê liệt não bộ của anh , và cơ thể anh nhanh chóng mất sức và ngã xuống đất.

Chỉ cần anh còn hơi thở, anh sẽ không thể chết ở đây ...

Aesop dùng rất nhiều sức mới có thể chống đỡ không nổi cử động trườn của cánh tay, cửa sổ tưởng như dẫn tới thiên đường càng ngày càng gần, nhưng tay còn chưa kịp chạm ra cửa, một cái lông đen đã rơi vào trên người cậu trước.

"Bỏ trốn trong thời gian chờ xét xử sẽ kéo dài bản án và tăng hình phạt".

Tiếng gót giày giẫm lên đất vang lên trong sâu thẳm trong tâm trí cùng với những dòng chữ mơ hồ dần dần. Nọc độc của con rắn lan nhanh đến mức cậu không thể di chuyển trong vòng chưa đầy một phút.

Bóng tối, sâu hơn màn đêm, bao phủ quanh cậu với dáng vẻ của hắn, giống như một lỗ đen thực sự, u ám nuốt chửng tất cả ánh sáng, nhưng người trước mặt lại giống như một vị thần, đôi mắt mơ hồ, ánh mắt lạnh lùng và khinh thường con mồi xấu hổ, thế gian Những bi kịch sinh tử vạn vật không khỏi khiến hắn thương xót.

Joseph mỉm cười ngạo mạn, đôi mắt tái nhợt bất thường của anh ta ẩn chứa sự hung hăng giết người, Aesop bị nhìn chằm chằm với cảm giác ớn lạnh trên tay chân.

Người đàn ông này đáng sợ như một con quỷ, hoặc chính hắn là một con quỷ

Trong thời đại ngày nay, sự công bằng là một điều xa xỉ.

Trải qua nhiều thế hệ luân phiên trong thế kỷ qua, chế độ quân chủ và thần quyền vẫn đấu đá lẫn nhau, để củng cố quyền lực cai trị của mình, những kẻ nắm quyền đã lợi dụng thời kỳ Phục hưng để khiến mọi người nghi vấn Thiên Chúa, từ đó làm suy yếu quyền lực của Tòa thánh. Để xây dựng lại thanh thế đã rơi xuống đáy, vì vậy bắt đầu một cuộc xét xử quy mô lớn, kết tội tất cả kẻ thù là dị giáo.

Vì tất cả tài sản của những người bị buộc tội là phù thủy và phù thủy sẽ rơi vào tay các quan chức sau khi họ chết, người tố giác cũng có thể chia sẻ lợi nhuận và trở nên giàu có như các quý tộc trong một cuộc săn lùng phù thủy quy mô lớn.

Chỉ một lá thư tố giác nặc danh có thể khiến người ta rơi xuống vực thẳm của sự tuyệt vọng, và việc bị nghi ngờ là phù thủy cũng tương đương với việc bị kết án tử hình.

Bên ngoài trời đang mưa, và có tiếng nước chảy liên hồi từ bên ngoài nhà tù. Bụi xám tụ lại, như thể thuốc nhuộm với nhiều màu sắc khác nhau được đổ vào không khí và khuấy động, và cuối cùng biến thành màu đen như mực.

Vệt sét lướt qua, thân thể trần truồng của người thanh niên vụt sáng rồi biến mất trong căn phòng tối.

Khi nằm tỉnh dậy trên nền đá lạnh, Aesop lại thấy cổ tay mình bị trói, đùi còn trên cánh tay, cơ thể co lại thành hình quả bóng, chân thì lộ ra hình chữ V rất đáng xấu hổ.

Yên lặng, yên tĩnh đến đáng sợ.

"Buông tôi ra! Joseph, anh làm gì vậy!" Mắt cậu bị khăn đen che kín nên không nhìn thấy gì, nhưng cái gai trên lưng cho cậu biết có người đang nhìn chằm chằm vào cậu ở đây.

Trước khi có thời gian suy nghĩ xem con rắn từ đâu đến, Aesop đã rất lúng túng trước tư thế rộng mở như vậy.

Joseph lâu nay vẫn theo dõi lịch trình cố định sẽ không đến vào giờ đó, nhưng tại sao Joseph lại xuất hiện nhanh như vậy khi cậu chuẩn bị ra khỏi cổng?

Trước khi Aesop có thể đưa ra bất kỳ câu trả lời nào, một tiếng "rít" cắt qua lớp sương mù trong suy nghĩ của cậu.

"......con rắn?"

Một vết trượt mềm mại lạnh lẽo phủ lên eo, Aesop lập tức nghĩ đến con rắn vàng cắn chân mình vừa rồi, lúc này bàn chân bị tiêm nọc độc vẫn còn đau nhức.

Con rắn dày hơn cổ tay cậu, phun ra những chữ cái và cọ xát trên cơ thể cậu một cách háo hức, cú chạm trượt dài, kết cấu của da rắn kích thích tất cả các bộ phận trên cơ thể như dòng điện, Aesop sợ đến mức dựng cả tóc gáy, cậu không kìm được mà thốt lên: "Joseph! Anh đang giở trò gì thế này!"

Khi cậu bị đưa ra xét xử, Trưởng Tòa án Dị giáo Joseph de la Thornes phải chịu trách nhiệm cá nhân trong việc xác định cậu là một thầy phù thủy.

Phải nói rằng việc nhận dạng thực chất chỉ là tra tấn, có rất nhiều phương pháp nhận dạng như xông nước, châm cứu, tra tấn ... Nhiều lần aesop không thể chịu đựng được và muốn tự cắn vào lưỡi mình hoặc tự sát bằng một nhát dao. Joseph đã luôn có thể dừng lại khi cậu không thể chịu đựng được, và sau đó để cậu chuyển từ ngục tối đến căn phòng sang trọng của mình như một phần thưởng cho một đứa trẻ đã làm việc chăm chỉ để vượt qua bài kiểm tra, và khi Aesop gần như bình phục, cậu lại bị ném vào tù và tiếp tục bị tra tấn.

Người dịch: dịch tới đây thấy tội con tui vl :))))

"Joseph! Nói chuyện!"

Hai mắt cậu bị bịt kín, bị ép phải duy trì tư thế "mở" này không thể động đậy, Aesop giọng điệu hung dữ nhưng trong lòng lại sợ hãi, bất an, cố gắng giãy dụa muốn ném con rắn ra khỏi người. Anh ta có thể lợi dụng tình huống này để bóp cổ cậu lân nữa, nhưng thay vào đó là trói chặt.

"Thật kinh tởm ... Cút đi ..." Con rắn di chuyển rất chậm, như thể nó đang vuốt ve làn da của cậu, khiến Aesop nổi da gà.

Con rắn trườn đến ngực cậu và lại rít lên, phun ra một lá thư dài và đâm vào đầu vú cậu.

Đuôi rắn trượt về phía đùi của cậu, Aesop không thể không rên rỉ: "Ư ..."

Aesop muốn kẹp hai chân của mình để tránh con rắn cọ xát qua lại với mình, nhưng tay cậu lại bị còng, chủ nhân đang chuẩn bị cho trò chơi khó chịu này đã mong đợi cậu chống cự nên đã trói cậu lại. . vào một tư thế để "con rắn" có thể chơi cùng.

Con rắn vẫn đang liếm đầu vú và liếm xung quanh .Các cơ trên cơ thể Aesop trở nên căng thẳng , và đột nhiên những chiếc vảy nhỏ li ti trở nên tinh vi một cách bất thường, cọ xát mạnh vào bộ phận sinh dục đang cương cứng của Aesop và Aesop lại rên rỉ.

Cảm giác đau đớn do lớp vảy như lưỡi dao sắc bén cắt vào vùng kín mỏng manh khiến Aesop theo bản năng ưỡn eo, nhưng trước khi hoàn toàn bình phục, cậu nhạy cảm nhận ra rằng lớp vảy đang cọ xát lần thứ hai, giống như đang có mục đích nào đó vậy, nhưng cậu chỉ có thể bất lực chống lại.

Làm sao một "con người" không có nhân tính lại có thể nuôi một "con rắn" có con người như vậy?

"Đừng, đừng chạm vào tôi ... Đồ quái vật ghê tởm ..." cậu đã đoán được con rắn sẽ làm gì, nhưng cậu không ngờ Joseph lại có thói quen nhìn giống lai của mọi người, và Aesop chưa kịp mắng Joseph là đồ biến thái, thì cậu đã cảm thấy con rắn đột ngột di chuyển đuôi khỏi bộ phận sinh dục của mình.

Ngay khi Aesop thở phào nhẹ nhõm, đầu đuôi ve vãn khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi, môi cậu hé mở bởi cái đuôi gấp khúc của con rắn.

Sau đó đuôi rắn nhắm thẳng vào miệng cậu mà nhét vào.

"Ugh! AH-"

Miệng bị dị vật xâm nhập, Aesop vô thức ngậm miệng lại, phần thân con rắn ở eo đột nhiên siết chặt, phổi bị ép buộc Aesop phải há miệng thở dốc.

Buộc phải nuốt xuống, đuôi rắn mỗi lần tiến vào đều khiến Aesop phải thở hổn hển để mặc cho nước miếng trào ra, có lẽ miệng Aesop quá nóng ẩm, làm cho rắn dẻo lạnh cảm thấy thoải mái, nằm ở trên ngực Aesop thưởng thức cảnh tượng dâm mỹ này. " rít lên, đẩy nhanh tốc độ của đuôi nó.

Sử dụng tư thế này như một cô gái điếm mời mọi người làm điều đó, và hành động như giết một con thú, sự sỉ nhục làm cho đôi mắt của Aesop đỏ lên vì nhục nhã, và cậu khẽ nuốt nước bọt phản đối.

Nắm bắt được kẽ hở, Aesop chật vật hit từng ngụm khí, con rắn ngay lập tức cho cái đuôi của nó vào sâu bên trong khoan miệng để hút dưỡng khí, đuôi rắn không ngừng trêu chọc lưỡi và những bộ phận nhạy cảm trong miệng của cậu. Sau khi miệng Aesop bị kéo căng đến mức cực độ, con rắn cắm đầu, to gấp đôi dương vật của một người đàn ông trưởng thành bình thường, vào cổ họng cậu.

"Ư! Hức...."

Đôi mắt bị che đi như sắp chết ngạt, con rắn có vẻ đắc ý, cuối cùng cũng buông tha cho cậu, thân rắn trên ngực Aesop cũng đã thả lỏng.

Sau khi đuôi rắn rời khỏi miệng, nước bọt chảy ra nhiều và trượt khỏi môi, cảm giác sau khi bị kích thích dữ dội khiến Aesop buồn nôn, nhưng vì đã một ngày không ăn nên cậu không thể phun ra được thứ gì.

"A, chết tiệt ...đồ khốn nạn ..."

Aesop tin chắc rằng Joseph phải đang xem ở đâu đó lúc này, nhưng cậu không biết tại sao Joseph lại không lên tiếng.

Vừa định chửi bới xung quanh thì con rắn lại phun ra những chữ cái, nhột nhột vào cổ, thân rắn trơn tuột quay từ từ là dấu hiệu rắn sắp ăn thịt.

Aesop co người lại và cố gắng giải thoát đôi chân khỏi xiềng xích của đôi tay đang bị còng nhưng con rắn há to miệng và cắn vào xương đòn của cậu không thương tiếc.

"Ahhhh-đau! Đau!"

Hầu hết những con trăn khổng lồ này đều có chất độc chết người, nhưng sự cứng đầu và sự tha thiết được sống của mình đã khiến cậu thà chết chứ không cầu xin lòng thương xót.

Mặc dù hiện tại trông cậu dang ở trong tư thế rất xấu hổ nhưng cậu vẫn muốn làm cho cái chết của mình trông đẹp hơn. Aesop chịu đựng cơn đau, thả lỏng cơ thể và chờ đợi cái chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro