Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ở trước phần mộ của người con trai ấy tôi nên nói gì đây. Nhìn tấm hình trên bia là một người thanh niên u nhã, rất đẹp. Tôi lại khóc. Vũ Hạo à, tôi nhớ cậu nhiều lắm. Nếu cho tôi chọn thêm một lần nữa thì tôi sẽ chọn cùng cậu trải qua những ngày cuối đời. Đặt bó hoa hồng trắng xuống, nhìn người trong hình, bất giác, tôi đưa tay lên sờ khuôn mặt ấy, thật hoàn mỹ. Tôi nghe cậu bảo tôi không được ăn vụng trong lớp nữa, không được chơi điện thoại và không được bỏ chân vào bàn. Tôi nghe cậu bảo tôi ngốc, bảo tôi xấu xí rồi lại bảo tôi đáng yêu. Cậu nhìn vào tấm hình bị người ta chụp vào ngày valentine đầu tiên của tụi mình cậu bảo, cô dâu của tôi đẹp thật. Và, tôi lại nghe thấy tiếng đàn của cậu ấy. Cậu ấy nhìn tôi, nở nụ cười và bất chợt tất cả dường như biến mất. Tôi nhìn cậu, người tôi thương giờ mãi chỉ còn là một bức ảnh. Nhìn tôi cười, và lạnh lẽo thoáng qua. Tôi nhớ đến cái ôm Vũ Hạo, cái ôm mà ngày đó tôi nhẫn tâm tưởng rằng sẽ đem cho người khác, nhưng không đến cuối cùng nó chỉ thuộc mỗi mình tôi. Vũ Hạo... hãy ôm tôi một cái thôi có được không? Tôi yêu cậu Vũ Hạo.


Bóng tối đã dần làm mờ cả thế gian, dưới ánh đèn vắng tanh của nghĩa địa, chắc bao lâu nay Vũ Hạo ở đây lạnh lắm. Tôi nhìn cậu, nhìn hoài không thấy chán, tôi muốn được ở bên cậu, Vũ Hạo à. Ánh trăng mờ chiếu nhẹ xuống tôi và cậu ấy, được bên cạnh cậu tôi hạnh phúc lắm. Tôi cũng đã quên còn có một người đang đứng bên cạnh nhìn tôi, nhìn tôi khóc, mà người đó đau lòng. Tôi hối hận ôm lấy mộ Vũ Hạo, rồi đứng dậy.

- Vũ Hạo, tôi mãi mãi yêu cậu. Tôi sẽ nghe lời cậu nắm bắt những thứ gì thuộc về tôi. Cậu hãy yên tâm đi.

Thế là tôi lặng lẽ bước đi, Kỳ vẫn đi phía sau lưng, hai người mãi đi không ai nói lời nào. Một lát sau, tôi quay sang nhìn Kỳ.

- Kỳ, nếu như Vũ Hạo vẫn còn, cậu sẽ tiếp tục yêu tôi chứ?

Bây giờ Kỳ mới ngẩng đầu nhìn tôi, nhưng im lặng. Tôi tưởng Kỳ không muốn trả lời, nên quay người đi. Vừa nhấc chân thì nghe câu trả lời của Kỳ.

- Ngọc Lan, nếu như Vũ Hạo còn sống thì tôi bằng lòng trả cậu về cho Vũ Hạo, vì tôi yêu cậu... cũng vì Vũ Hạo là bạn của tôi.

Nhìn ánh mắt buồn như ánh trăng kia. Tôi không kiềm lòng mà xao động.

- Rồi sau đó thì sao?

Con gió nhẹ thổi qua mái tóc che đi một phần trên khuôn mặt anh tuấn. Cậu ta không dám nhìn tôi, không dám đối diện với tôi mà trả lời.

- Rồi, sau đó, tôi sẽ cùng mẹ sang nước ngoài du học, và sau này không bao giờ bước chân về đây nữa?

Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta. - Vì sao?

Cậu ta lại trả lời. - Vì nơi đây không nên có tôi, nó sẽ trở thành một nơi thật đẹp khi có cậu và Vũ Hạo.

Tôi thật sự cạn lời với người trước mắt mình rồi. Cậu ta thật sự đúng là bạn của Vũ Hạo, vì hai người con trai này rất giống nhau, luôn nhường nhịn, luôn muốn đem tất cả những buồn đau giấu trong lòng, và rồi lặng yên không còn thấy nữa. Tôi đã hứa sẽ không thể để cậu trở thành một Vũ Hạo thứ hai trên đời. Tôi đã lỡ một lần đánh mất Vũ Hạo sẽ không bao giờ phạm vào sai lầm đó nữa. Chưa kịp để cho cái ý thức suy nghĩ, tôi đã nhào đến ôm lấy bóng lưng của người con trai kia.

- Kỳ, hai cậu là hai tên ngốc nhất trên đời này mà tôi từng gặp. Tôi sẽ không bao giờ để cậu trở thành một Vũ Hạo thứ hai. Đối với cậu ấy, đấy là yêu. Còn đối với cậu... là tôi thương cậu.

Kỳ quay sang nhìn tôi rồi sờ má tôi một cái, mỉm cười.

- Cậu mới là cô ngốc của chúng tôi. Thôi mình về nào, trời sắp khuya rồi.

Chúng tôi cùng nắm tay đi về phía trước. Để lại phía sau lưng là niềm vui, giờ tôi đã có một người bên cạnh, chắc Vũ Hạo đang nhìn theo chúng tôi cười. Vũ Hạo là mối tình đầu của tôi, và là người tôi yêu nhất, bây giờ vẫn vậy và sau này vẫn vậy. Tuy người bên cạnh tôi không phải là cậu, nhưng suốt đời này tôi nguyện theo cậu. Cậu sẽ mãi là cơn gió đưa tâm hồn của tôi về với đúng nghĩa của mình. Tôi sẽ bên cạnh Kỳ, vui vẻ cùng nhau qua những chiều gió mát. Khi cậu nổi gió, thổi ấm cả trái tim tôi, thì cây đàn của cậu sẽ pha lên tiếng nhạc. Để cậu, tôi và Kỳ tất cả hòa thành một. Vũ Hạo... chàng trai ngốc của tôi... suốt đời này tôi yêu cậu...



Ngân Phong  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện