Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giết người rất dễ. Một kẻ giết người như ta chỉ cần một chiếc xe và vài giây đồng hồ là có thể giết chết một người. Bởi vì một người như con tin tưởng một người như ta. Khi con đang phóng một chiếc ô tô được chế tạo từ kim loại nặng khoảng vài tấn với tốc độ như bay trong màn đêm. Mà khi ấy, người mà con yêu nhất đang ngủ say ở hàng ghế phía sau. Ví như lúc ấy có ai đó giống như ta, lái xe từ hướng ngược lại tới gần con. Con sẽ không nghĩ tới việc hệ thống phanh xe của ta có thể bị hỏng, cũng không nghĩ rằng ta vào lúc ấy có thể đang nghịch điện thoại tại ghế lái. Con có thể không tin rằng ta sẽ lái xe quá tốc độ hoặc ta lúc ấy đang liều mạng mà chớp mắt để nén đi những giọt nước mắt sắp tuôn rơi. Ta có lẽ sẽ không cẩn thận mà lái xe vào bên làn đường ngược chiều hoặc là cố ý tắt đi đèn pha đem xe đỗ tại vạch xương cá ở lối vào của đường cao tốc số 111 đợi xe qua đường đâm vào. Con tin tưởng ta, không cảm thấy ta sẽ lái xe khi say rượu, lại càng không nghĩ tới ta đang định giết con.

Sáng sớm hôm nay, cô gái mặc áo len màu xám đem ta từ trong chiếc xe nát vụn kéo ra, lau đi vết máu của ta dính trên cặp tài liệu của cô ta.

" Mang người... khác đi đi" Ta khẩn cầu.

Cô ta mím môi, hít thở sâu vì bế tắc, từ từ phun ra từng chữ.

" Quy tắc không phải kiểu như ngươi nghĩ mà pháp lực của ta cũng chẳng cao tới vậy. Không thể đem mạng đổi mạng mà chỉ có thể đem một đời đổi một đời".

"Vậy thì một đời đổi một đời!" Ta gào lên.

Cô gái ưu buồn mà lắc đầu, đưa tay ra lấy một điếu thuốc từ trong túi áo trước ngực của ta. Điếu thuốc đã bị vụ tai nạn làm cho cong đi, nhưng cũng may chưa nát ra. Cô ta châm lửa rồi từ từ mà hút hai hơi dài.

" Thực ra ta đã bỏ cuộc rồi." Cô ta phòng bị mà nói.

Ta nằm trên đất, mặc cho máu trên người vẫn đang chảy, chỉ vào cặp tài liệu của cô ta.

"Có tên của tôi ở bên trong ?"

" Tên của tất cả mọi người đều có ở bên trong".

" 'Một đời đổi một đời' , là ý gì?"

Cô ta phát cáu mà làu bàu một câu.

" Ngươi đúng thật là một tên ngu ngốc, vẫn luôn là thế".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro