Chap 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Tập trung đầu tuần. Thầy hiệu trưởng hân hoan giới thiệu học sinh đạt giải nhất kì thi Olympic Toán học thành phố lên bục nhận bằng khen. Là Duy. Xung quanh lao xao. Nấm dỏng tai lên nghe ngóng. Toàn thấy khen đẹp trai với chiều cao ngưỡng mộ. Đúng là chết vì "trai đẹp". Nấm kiễng chân, cố nhòm lên sân khấu. Hôm nay, nó đến suýt muộn nên đành đứng tít hàng cuối, nhìn lên toàn thấy đầu với cổ. Kiễng chân cũng không ăn thua, nấm đành nhảy lên. Nhảy lên, thấy rồi, khuôn mặt quen thuộc nhìn nghiêng, áo sơ mi trắng bắt nắng rạng ngời. Hạ xuống, lại một rừng cổ. Nấm nhảy loi choi được vài cái thì mệt lử, mồ hôi đã bắt đầu rịn ra. 

     Lại có tiếng đám con gái bên cạnh bình luận, xuýt xoa khen ngợi. Làm gì đến mức ấy nhỉ? Tên bạn thân từ hồi mẫu giáo, nó có lạ gì đâu, cái mặt lúc ngái ngủ trông khờ hết sức, cãi nhau với nó thì đến hăng, chả có tí ga-lăng nào, thậm chí ăn cơm còn "để phần" mấy hạt cho ai ở cằm ý chứ. Xì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro