Chap 4:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nấm, Nấm, qua làm trắc nghiệm này đi, vui lắm.                                                                                                                  Nấm nhỏm vào màn hình điện thoại xem giờ, rồi đứng lên, xáp lại bàn bên, cạnh Phương Anh. Hôm nay, Duy kẹt họp với đội tuyển Toán, hẹn ra muộn một chút. Phương Anh lăm lăm cái bút bi trong tay, hỏi Nấm sẵn sàng bắt đầu chưa, yêu cầu trả lời chính xác thì kết quả trắc nghiệm mới chuẩn được.

- Thích màu gì nhất? - Trắng

- Căng thẳng nhất khi nào? - Đến hạn nộp bài mà chưa làm xong.

-...

- Thích kiểu con trai như thế nào? - Không biết.

- Ơ hay, sao lại không biết? - giọng Phương Anh cao vút.

- Thì không biết chứ sao - Nấm gãi gãi đầu, lông mày nhăn tít lại.

- Vớ vẩn, thích ai mà lại không biết à? Mày chắc thích kiểu con trai trầm tính, nội tâm, ngọt ngào, kiểu như Duy ấy.

- Hả? - đôi mắt một mí của Nấm trợn lên thành to gấp ba - mày nghĩ Duy trầm tính, nội tâm, ngọt ngào á?

     Phương Anh gật đầu, nó cũng đang ngạc nhiên không kém về thái độ ngạc nhiên của con bạn.

- Thì đúng thế còn gì? Hay mày thích kiểu cởi mở, vui tính như Vũ, hay kiểu xì-po năng động như Hải? Gì thì cũng phải thích một kiểu người nào đó chứ?

- Nói chung là cũng không hẳn thích kiểu nào.

- Chịu mày. Nào, còn nốt một câu nữa: Khi bối rối thì làm thế nào?

- Hơ... bối rối à, làm thế nào nhể?

- Sẽ bỏ chạy - giọng con trai vang lên sang sảng làm Nấm giật nảy mình. Duy đã đứng ở cửa sau từ lúc nào. Trong ánh nắng chiếu xiên khung cửa, khuôn mặt cậu ấy đột nhiên trông sáng láng hết sức. Duy cất tiếng, lập lại một lần nữa:

- Cậu sẽ bỏ chạy.

     Nấm đơ ra như bị "treo máy". Giọng Duy có vẻ gì đó là lạ. Mà... không hiểu cậu ta đứng ở đó từ bao giờ nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro