CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Máy bay cuối cùng cũng hạ cánh, Eun Hye đi cùng Gary đi ra khỏi sân bay. Sau khi lấy hành lý, hai người cùng nhau đi về phía cửa ra.
Ngay lập tức cô nhìn thấy một người đàn ông vô cùng nổi bật đứng ở cửa ra, nhìn từ xa hoàn toàn không thể đoán ra tuổi tác. Ông mặc chiếc áo sơmi đen cùng một cái quần âu phục vô cùng bình thường, vậy mà cái màu sắc đơn giản ấy khi mặc trên người ông lại thực sự được tôn lên. Bên cạnh ông là một người phụ nữ rất đẹp, cái đẹp của bà không phải là đẹp mắt mà là một loại thanh nhã dịu dàng, vẻ đẹp khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu.
Gary cười ôm lấy họ, rồi anh giới thiệu với bố mẹ mình về Eun Hye: "Ba, mẹ, đây là Eun Hye, đồng nghiệp của con."
Eun Hye vui vẻ, nở nụ cười tươi chào ông bà Kang: "Bác trai, bác gái, cháu chào hai bác!" Khi đến gần thêm một chút, cô nhận ra rằng Gary có những điểm cực kỳ giống ông Kang, đôi mắt lạnh lùng, mũi cao thẳng, khuôn mặt góc cạnh cương nghị, chỉ là khi nhìn qua, ông có khí phách nhiều hơn Gary. Eun Hye nhìn qua anh, nhìn thấy tầm mắt anh đang đảo quanh bốn phía. Đôi mắt vốn yên lặng chẳng bao giờ gợn sóng nay lại mơ hồ hiện lên chút thất vọng. Cô vừa dời tầm mắt thì một người con gái khoảng mười tám mười chín tuổi bất ngờ nhảy ra từ sau lưng anh, đưa tay bịt mắt anh, lớn tiếng nói:
-Gary oppa, anh đoán xem em là ai?"
Cô gái ấy đi một đôi giày vải còn chưa buộc dây, mặc một chiếc quần jean khá cũ, một cái áo phông rộng thùng thình đến mức có thể chui vừa hai người bằng cô ấy, mái tóc buộc đuôi ngựa, lộ ra khuôn mặt đẹp như thiên thần. Ngũ quan rất đẹp, đôi mắt to tròn, chiếc mũi tinh xảo, đôi môi mượt mà, nước da mềm mại tựa như trẻ sơ sinh.
Nhìn thấy cô gái ấy, mắt liền ánh lên nét cười hạnh phúc. Ở bên anh lâu như vậy mà cô chưa hề thấy biểu hiện này của anh, lúc nhìn thấy điều này cô cũng đã lờ mờ đoán ra được cô gái ấy là ai.
Gary cười nói: "Ji Ji, lần sau em có thể không nói rõ ràng ra thế này không. Làm thế là rất khinh thường chỉ số thông minh của anh đấy!"
Ji Hyo buông bay rồi lắc đầu, chùm đuôi ngựa phía sau cũng vì thế mà lung lay trông đáng yêu vô cùng.
-Anh dễ quên lắm, ngộ nhỡ anh không nhớ em là ai thì thật mất mặt em!" Anh cười, xoa đầu cô gái nhỏ bé: "Anh không dễ quên đến mức độ đó." Rồi anh nhìn vè phía sau lưng Ji Hyo nhẹ nhàng hỏi: " Ba mẹ em đâu rồi Ji Ji?"
Gương mặt Ji Hyo mang nét giận, hậm hực trả lời: " không nói tới họ nữa, đi Hawaii mà không mang em theo. Em đoạn tuyệt quan hệ với họ!"
"Đúng". Ông Song vẻ mặt tinh quoái mang đầy thâm ý: "Thế nên Ji Ji chuyển sang ở nhà chúng ta."
    - À!!! - Gary cười cười coi như không có chuyện gì, dường như những lời nói nổi loạn này đối với họ mà nói đã sớm tập thành thói quen
     Từ đằng xa Jong Kook chạy tới vẫy tay chào Gary. Jong Kook và Ji Hyo là anh em, họ cùng Gary lớn lên, vì là con gái và cũng vì nhỏ tuổi nhất nên Ji Hyo luôn được hai người cưng chiều, bao bọc.
       - Gary oppa, chị ấy là bạn gái của anh sao? - Ji Hyo chớp chớp đôi mắt to tròn hồn nhiên nhìn Eun Hye. "Chị ấy thật xinh đẹp, vừa nhìn đã biết là tiểu thư khuê các!"
    Gary lắc nhẹ đầu, mỉm cười. Anh nhìn sang Jong Kook và Ji Hyo giới thiệu họ với Eun Hye: " Đây là Eun Hye, đồng nghiệp của anh ở công ty. Còn đây là Jong Kook huynh và Ji Hyo, hai người họ là con của bạn thân bố anh"
       Eun Hye đưa tay ra một cách tao nhã, khuôn mặt dịu dàng, giọng nói ân cần: " Jong Kook oppa chào anh. Ji Hyo chào em, em cũng rất đẹp!"
    Họ vui vẻ cười nói với nhau. Jong Kook và Eun Hye nói rất nhiều điều. Có vẻ họ rất hợp với nhau và chàng trai cơ bắp kia chắc cũng đã trúng tiếng sét ái tình.
         ----------------------------------------------------------
         Họ vui vẻ cùng nhau ra khỏi sân bay, Eun Hye khó tin khi nhìn thấy một người tài xế đang đi tới, cử chỉ vô cùng kính cẩn giúp Gary và Jong Kook đưa hành lý lên một chiếc xe Lincoln dài hoàn toàn mới. Gary quay sang hỏi bố anh :" Là cái mới mua ạ?"
  "Vì để đi đón con mà mua đó, kiểu xe này bề ngoài tuy không đẹp lắm nhưng lại rất thực tế, có thể chở được nhiều người lại đi rất thuận lợi." - Giọng điệu ông Kang nghiễm nhiên như mua một của cải trắng bên đường, tuy không phải tốt nhất nhưng cũng là hàng thượng đẳng.
       Nhìn thấy cảnh ấy, Eun Hye cũng lờ mờ đoán ra rằng gia cảnh của Gary không phải tầm thường. Những lời đồn đại của anh khi còn du học toàn bộ không đều không phải. Có lẻ anh không muốn phô trương thân thế thật của mình.
    "Vâng! Đúng là rất thực tế, thứ thực tế tiết kiệm nhất trên đời chỉ sợ cũng chỉ có cái xe này thôi!" - Gary cười thâm ý nhìn ba anh...
    Eun Hye không nhịn được bật cười thành tiếng, hoá ra Kang Gary cũng có một mặt khác mà cô không hề hay biết đến.
      Từ nãy đến giờ Jong Kook không nói lời nào, chỉ mãi nhìn cô nàng mang tên Eun Hye. Có lẽ sẽ có thêm một chuyện tình đẹp không kém gì chuyện tình của Gảy với Ji Hyo. Nhưng liệu tình yêu của họ chỉ toàn mật ngọt hay còn có những đắng cay.
     Tình yêu mang tư vị của ngọt ngào, họ yêu thương nhau, dành cho nhau những thứ tốt đẹp nhưng chắc chắn rằng để có được tình yêu vĩnh cửu thì không thể thiếu được những đắng cay. Liệu họ có vượt qua hay lại để mất nhau giữ nơi phồn hoa phố xá...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro