Mộng (Giấc mơ kéo dài 4h) (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi tâm trí Kogi bị sự ma mị của Mikazuki thâu tóm, thì từ bên ngoài có tiếng người truyền tin, báo rằng chiến sự có biến, mời Kogi mau tới nghị sự.


Mikazuki vẫn cứ bám chặt Kogi, tỏ ý không muốn Kogi đi, Kogi cũng hơi chần chừ, người ngoài kia càng tỏ vẻ lo lắng, gấp rúc, giục Kogi phải nhanh lên.

"Ta biết rồi!"


Kogi trả lời và chuẩn bị y phục lại, để mặt cho Mikazuki vẫn khóc. (WT con Cáo, muốn trảm nó ghê!!!). Xong, Kogi lại gần Mikazuki, gạt đi nước mắt của Mikazuki, hôn một cái lên đôi mắt đầy mê hoặc ấy.

"Em thật sự không cần quá lo đâu. Ngủ ngon nhé."


Cuộc chiến có sự chuyển biến xấu, có kẻ phản bội, 2 trong số 3 người coi giữ phía bên này đã bị ám sát. (Nghĩa là chỉ còn mỗi Kogi thôi đó, 2 ông tướng kia đã ngủm rồi). Vậy là với tình hình hiện giờ, Kogi không thể không tham chiến.

Trời sáng rất nhanh, mọi thứ đã chuẩn bị xong, khi Kogi chuẩn bị lên đường thì đã gặp Mikazuki ở cửa phòng.

"Mikazuki à, tình hình hiện giờ..."

" Dù người có tham chiến hay không thì kết quả vẫn vậy"

"Mikazuki..."

"Ta đã nói là dù người có tham chiến hay không thì kết quả vẫn vậy. Chúng ta nhất định sẽ chiến thắng, người vẫn không hiểu sao, hả? Người cho rằng ta đang nói dối người sao chứ? Ta..."

"Mikazuki!" Kogi nói lớn.

Tất cả bỗng trở nên im lặng. 

Kogi đưa tay lên định chạm vào an ủi Mikazuki thì bị Mikazuki hất tay ra.

"Hiểu rồi..."_Mikazuki gắng thốt ra thành tiếng và xoay người bỏ đi.

"Đồ ngốc Kogi...Đồ ngốc...." Khuôn mặt Mikazuki cuối gằm xuống, thu người lại mà khóc. 

Kogi cứ đứng thẫn thờ ở đó cho tới khi thuộc hạ vào gọi.

Khi đội quân của Kogi đã lên đường được một đoạn, Mikazuki trở về phòng của mình, lấy từ trên giá để trước nệm ngủ một thanh kiếm (là thanh kiếm của ổng đó). Đưa thanh kiếm lên và...Roẹt!! Mikazuki cắt phăng mái tóc dài của mình, mặc chiến y rồi rời khỏi căn phòng đó. Nhẹ nhàng và nhanh như một cơn gió thổi qua...(Lúc này là chuẩn hình tượng trong game luôn).

Cuộc chiến thật sự trở nên cam go hơn những trận mà Kogi đã từng tham chiến. 

Ngày thứ nhất đã kết thúc, mọi người đều cảm thấy khá...bi quan, nhiều người còn nghĩ thế là thua rồi. Lúc này Kogi chợt nghĩ : Cái gì mà không tham chiến vẫn sẽ thắng chứ. Không biết lúc này Mikazuki ra sao rồi, lúc sáng mình có hơi không phải khi lớn tiếng như vậy. Hà...Nhất định khi về phải tìm cách tạ lỗi thôi. Hy vọng Mikazuki sẽ không giận lâu...ừm... 

Ngày thứ 2 càng tệ hơn, tổn thất gần như gấp đôi, dù vậy quân đội của Kogi vẫn cố gắng chờ quân tiếp viện.Mọi thứ gần như không còn có thể tệ hơn khi rất nhiều binh lính đào ngũ.Những người đó đáng lẽ cần xử tử, nhưng giờ làm thế chỉ càng làm cho sự việc rối thêm. Nên Kogi cũng không cố truy lùng họ. Dù sau thì tình hình như lúc này cũng thực quá nguy hiểm, nên Kogi đã có 1 bài khích lệ tinh thần binh sĩ. (Anh nói gì đó hùng hồn lắm cơ mà em không nhớ anh đã nói gì cả_Xin lỗi >_<).Tinh thần binh sĩ lại phấn chấn lên, lúc đó tin quân tiếp viện sẽ đến vào trưa mai, càng làm cho nghĩa khí tăng cao. (Công nhận hên thật).

 Vào ngày thứ 3, mọi thứ tự nhiên khởi sắc, nhữnh binh lính đào ngũ cũng đã quay lại, mọi người 1 lòng, chung chí hướng cùng chủ tướng xông pha!!! (Hú hồn, con Cáo lúc này bao ngầu!!)  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro