Kích động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một vài người có thể nghĩ rằng việc này có phần ghê gớm khi mà tất cả những gì họ muốn làm là dạy cho Lee Minhyuk một bài học về việc cậu không thể ve vãn, không thể sờ soạng vào những nơi không chính đáng rồi sau đó quay mông bỏ đi mà không chịu trách nghiệm với những gì mình gây nên.

Một vài người nào đó giống như Kihyun chẳng hạn.

Kihyun sinh ra trong một gia đình bảo thủ, những điều giống như việc họ sắp làm đây sẽ doạ cậu chết khiếp, và Shownu nghĩ, chả bao giờ, trong cả vạn năm ánh sáng nữa, Kihyun sẽ tham gia vào chuyện này. Tính thêm việc cậu thân thiết với Minhyuk như thế nào, Shownu quyết định phải đá đít người kia ra khỏi việc này.

Và ngoài trừ Jooheon cùng với kế hoạch du lịch với gia đình vào phút trót của cậu ta, công cuộc thu phục lòng người của Hyunwoo đã diễn ra khá là nhanh chóng. Đúng như dự đoán, Lee Minhyuk đã "gây thù chuốc oán" với không ít người.

"Hyung, cái quái gì đây... Anh ở đâu?"

Minhyuk lên tiếng, giọng nói bị bao phủ bởi một tầng sợ hãi không rõ nguyên do. Xúc cảm mềm mại bên dưới cơ thể khiến cậu nhận thức được mình đang nằm trên giường. Chính xác hơn mà nói là bị bịt mắt, trói chặt cả tay lẫn chân trên một cái giường nào đó. Cậu quẫn bách quay đầu về bên trái, rồi lại quay về hướng ngược lại, nhưng đương nhiên là không thể nhìn thấy bất cứ thứ.

"Nghe này!"

Minhyuk giật mình vì sự xa lạ trong giọng nói mà vốn dĩ cậu đã quá quen thuộc. Cậu quay đầu về phía âm thanh vừa phát ra, cắn môi dưới một cách đầy tội nghiệp, giống như cậu đã muốn hỏi anh lý do của chuyện hoang đường này.

Anh nhìn về phía những chàng trai còn lại đang đứng trong phòng và ngay lập tức bắt gặp ánh mắt nóng rực của Wonho. Người kia yên lặng gửi cho Shownu một cái gật đầu, ý muốn anh tới và nói cho Minhyuk biết tại sao họ lại làm việc này.

"Chúng tôi đã bàn bạc về việc này..." Anh chậm rãi tiến lại gần chiếc giường nơi cậu đang nằm, khoé miệng khẽ nhếch lên khi nhìn thấy cổ họng Minhyuk khẽ run rẩy, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của cậu. "Có biết tại sao không?"

Minhyuk chỉ biết lắc đầu, cố gắng quay mặt đi thoát khỏi cái vuốt ve đầy mời gọi của anh.

"Chúng tôi vốn vẫn luôn cưng chiều em, dung túng để em làm những gì mình thích, nhưng điều đó không có nghĩa là em được phép tận hưởng việc khiêu khích chúng tôi như thế, con quỷ nhỏ ạ." Anh nắm lấy cằm cậu, ép Minhyuk quay đầu về phía mình rồi gằn giọng "Tôi luôn cho rằng những thứ hư hỏng như em thì cần phải được dạy dỗ tới nơi tới chốn. Lee Minhyuk, đừng có bỡn cợt với chúng tôi nếu em không thể chịu được hậu quả của nó."

Minhyuk run lẩy bẩy, giống như đã nhận thức được điều đang diễn ra và hoàn toàn bị doạ sợ bởi những gì anh vừa nói. Cậu đã muốn lên tiếng, nhưng một bàn tay nóng rực đã chạm lên má cậu, rồi mãnh liệt miết lên đôi môi cậu. Chỉ chừng đó thôi là đủ để khiến Minhyuk cảm thấy từng khớp xương của mình cũng muốn run rẩy.

Cậu đã không muốn tin cái từ "chúng tôi" phát ra từ miệng chàng trưởng nhóm. Thế nhưng, những ngón tay mảnh khảnh chắc chắn không phải của Shownu, đang giày vò đôi môi cậu khiến Minhyuk nhận thức rõ ràng hơn bao giờ hết. Trong căn phòng này, ngay tại thời điểm mà Shownu muốn "dạy dỗ" cậu, không chỉ có hai người bọn họ.

"Changkyun...ah?"

Minhyuk mơ hồ hỏi trước khi cậu bị một lực không hề nhỏ kéo lên. Ngay khi cậu vừa ngồi dậy, một luồng nhiệt nóng rực đã lập tức áp vào lưng. Nhiệt lượng cùng kích thước của nó khiến Minhyuk mơ hồ đoán ra được người đang ôm lấy mình đằng sau.

"Hoseok?...Ư" Wonho không đáp lại. Thay vào đó, người anh lớn chỉ cúi đầu, cắn lên cần cổ trắng nõn của cậu.

Chúa ạ, cái âm thanh bỏ mẹ gì đây?

Đầu óc của Wonho loạn thành một đống khi tiếng rên rỉ ma mị vuột ra khỏi miệng cậu. Và rõ ràng, anh không phải là người duy nhất bị kích động bởi nó.

Changkyun thiếu kiên nhẫn tháo bỏ sợi dây dưới cổ chân Minhyuk rồi hấp tấp lột quần ngủ của cậu. Và tất cả những gì anh cần để khiến cậu phải gào lên chỉ là một khoảnh khắc khi lòng bàn tay chai sạn của anh siết lấy đùi trong của cậu. Hành động sỗ sàng nhưng đã đem không khí lập tức hâm nóng.

"A, đừng.."

Hyungwon ngồi ở một bên, ánh mắt nóng rực đặt lên cơ thể của Minhyuk khi mà cậu đang không ngừng run lên. Đôi chân xinh đẹp không chống lại được những cử động đầy phóng túng của Changkyun mà tách ra. Cậu ngửa đầu về phía sau, dựa vào vai Wonho, và khẽ rên lên một tiếng khi Changkyun cúi đầu hôn xuống bụng mình.

Anh nắm lấy cằm cậu, kéo gương mặt Minhyuk về phía mình trong khi lướt qua từng biểu cảm buông thả trên đó. Và nó thực sự khiến bụng dưới của anh căng lên không kiểm soát.

Hyungwon vươn người về phía trước, lấy đi nụ hôn đầu tiên trong đêm nay từ đôi môi gợi cảm tới chết tiệt của cậu. Anh trước đây vẫn luôn tự hỏi cảm giác ấy sẽ như thế nào. Và cảm nhận đầu tiên chính là giống như đang đặt môi vào một cái gối ôm mềm như bông vậy.

Nhưng trước khi anh kịp cảm nhận thêm bất cứ thứ gì, Minhyuk, rõ ràng là đã bị doạ sợ, quay ngoắt đầu đi và thoát khỏi bàn tay của anh. Cậu không nhìn thấy gì xung quanh, nhưng đôi môi dày cùng với hơi thở tràn ngập dục vọng rõ ràng là tới từ Hyungwon doạ Minhyuk phát run. Vốn dĩ chỉ là một cái hôn vội vã, nhưng lại đủ làm vài người kích động.

Hyungwon nhíu mày bất mãn. Một lần nữa nắm lấy cằm của người anh lớn, với sức mạnh đủ để làm quai hàm Minhyuk đau nhức, trực tiếp xông vào đoạt lấy đầu lưỡi của cậu. Một cách hết sức thô bạo.

Con mẹ nó, con mẹ nó!!!!!

Hàng loạt những câu chửi thề vụt qua trong đầu Minhyuk. Sự thật là cậu chẳng thể nhìn thấy gì xung quanh cộng với Chae Hyungwon với cái lưỡi điêu luyện một cách vô lý khiến Minhyuk cảm thấy muốn điên rồi. Từng vị trí trên cơ thể cậu đều bị bao bọc bởi những bàn tay đầy ấm áp, nhưng cử động thì hết sức điên cuồng.

Changkyun buông tha cho đôi chân nõn nà của Minhyuk, nhưng lại giống như không cam tâm mà cắn lên làn da mịn màng trên bụng cậu và để lại một dấu răng mờ mờ ướt đẫm dịch vị trong khi tiếng rên của Minhyuk chỉ có thể bất lực chôn vùi trong nụ hôn phóng túng của Hyungwon. Cậu út thích thú cảm nhận được cơ thể của người anh lớn run tới lợi hại vì sự tấn công bất ngờ từ mình.

Changkyun còn nhớ, vài tuần trước khi đêm nay được lên kế hoạch, Minhyuk đã ở ngay tại fansign, ở dưới gầm bàn mà mơn trớn sờ soạng tới tận đũng quần anh, sau đó tảng lờ đi như kiểu mình không cố ý làm như thế và quay ngoắt đầu sang tươi cười ký tặng cho fan.

Phải, anh con mẹ nó đã bị trêu đùa tới mức đấy đấy.

Thế nên đêm nay, Changkyun quyết định nên lấy lại công bằng cho "cậu em" của mình một chút. Anh vươn tay xuống thành viên của cậu, nhưng lại chỉ hờ hững chạm vào nó rồi lập tức chuyển hướng tới đôi chân của cậu. Tiếng nức nở khẽ thoát ra khỏi môi của người anh lớn khiến khoé miệng Changkyun lập tức kéo lên.

Mẹ nó chứ, cảm giác phục thù này.

Changkyun mơn trớn đôi chân xinh đẹp, sau đó đột ngột vươn ra phía sau và miết lên lối vào còn đang đóng chặt của cậu.

Minhyuk choáng váng tới mức cả thân thể giật nảy, gần như hoảng loạn cố thoát khỏi những bàn tay đang vuốt ve mình. Thế nhưng Wonho không tốn quá nhiều sức lực để có thể khống chế cậu. Anh vươn tay tháo bỏ từng chiếc cúc áo ngủ trên người cậu, liếm lên đôi môi sưng đỏ mới được Hyungwon buông tha một giây trước.

"Đừng cử động, bé con. Chúng tôi chỉ ở đây để thoả mãn em. Và em ở đây để thoả mãn chúng tôi. Đây chẳng phải là điều mà em muốn sao, khi mà em cứ con mẹ nó khiêu khích chúng tôi như thế, huh?" Wonho thì thầm, hết sức ân cần mà an ủi người trong lòng bởi vì con mẹ nó, đứa nhỏ này thực sự còn cả một đêm rất dài ở phía trước.

Anh chậm rãi cắn mút từng mảng da thịt trên vai và xương quai xanh của cậu, đôi mắt liếc về phía Shownu, người mà nãy giờ chỉ ngồi tựa lưng trên giường và thong thả nhìn họ cắn xé Minhyuk trong khi chính anh ta mới là người gợi ý điều này.

Nhưng anh quyết định không chất vấn người kia, bởi vì sớm hay muộn, anh biết Shownu sẽ tham gia. Dục vọng mà Minhyuk gieo rắc vào lòng chàng nhóm trưởng không phải là thứ một sớm một chiều có thể giải quyết được. Và so với tất cả bọn họ, Shownu dường như mới là nạn nhân thảm nhất của trò ve vãn tán tỉnh mà cậu ưa thích.

Khi mà Wonho và Hyungwon đã bắt đầu đụng chạm tới lồng ngực của Minhyuk và chơi đùa với đầu nhũ của cậu, Changkyun liếc mắt nhìn về phía bờ môi đang hô hấp vội vã của người kia trước khi cúi đầu xuống ngậm lấy "thành viên" của cậu.

"Chúa ơi... Đừng, Changkyun..."

Minhyuk bật ra một tiếng rên siết vì cảm giác nóng rực ẩm ướt bao quanh "thành viên" của cậu. Cái suy nghĩ rằng người đang ở bên dưới trên đùa dục vọng của mình là cậu út nhà họ khiến Minhyuk cảm thấy xấu hổ, nhưng đồng thời cũng lại vì cái lưỡi điêu luyện kia mà cảm thấy khao khát nhiều hơn.

Shownu âm thầm tán thưởng gương mặt gợi tình đang dần sa vào dục vọng của Minhyuk. Và kể cả khi anh là người lập lên kế hoạch này, Shownu vẫn nghe thấy một tá những câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trong đầu chính mình.

Điều con mẹ nó phi lý này thực sự đang xảy ra đấy hả?

Tất cả bọn họ thực sự đang chuẩn bị làm tình với Lee Minhyuk?

TẤT. CẢ. BỌN. HỌ?

Rồi liệu họ có thể chứng kiến cơ thể run rẩy vì dục vọng của cậu? Nghe thấy cậu rên rỉ tên họ? Bọn họ cũng sẽ nhìn thấy cả một Lee Minhyuk bối rối, sau đó nức nở, có thể là van xin, đòi hỏi nhiều hơn?

Hàng loạt những hình ảnh gợi tình chạy qua đầu Shownu khiến các cơ bắp quanh người anh như đang sôi lên vì kích động. "Đủ rồi! Chúng ta cởi trói cho em ấy chứ nhỉ?"

Gần như ngay sau khi Shownu lên tiếng, Wonho đã giải thoát cho cổ tay của Minhyuk.

Minhyuk đã muốn cởi tấm bịt mắt và vùng dậy bỏ chạy. Nhưng đấy là trước khi Wonho kịp phát hiện. Và chỉ trong chớp mắt, người kia đã tóm lấy cánh tay cậu rồi dùng một lực không hề nhỏ kéo cậu trở lại giường.

Minhyuk thở hắt ra một tiếng khi cậu ngã sấp xuống giường. Trong khi cái đầu choáng váng còn chưa định hình được tình thế, Wonho đã nắm lấy bả vai cậu rồi cố gắng lật cậu lại. Khóe môi anh nhấc lên khi nghe được tiếng nức nở bên dưới.

"Xem nào, đừng khóc, Minhyuk. Chúng tôi sẽ chăm sóc em mà, chúng tôi hứa đấy." Wonho thì thầm, lướt ngón tay lên cần cổ của cậu, cùng với một tiếng cười nhẹ đầy trêu chọc phát ra từ trong họng.

Thế nhưng, Minhyuk, bằng một sức mạnh nào đó đã đẩy được Wonho ra rồi lật mình, dường như muốn bò ra khỏi tầm kiểm soát anh của mà chạy thẳng khỏi căn phòng này. Nhưng một lần nữa, Wonho quá nhanh so với cậu. Anh nắm lấy cổ chân cậu, một mạch kéo cậu trở lại trước khi dùng toàn bộ trọng lượng của mình để đè nghiến cậu trên nệm.

"Nằm yên và đừng tháo nó ra! Đừng khiến tôi bực mình. Em sẽ không chịu được đâu. Tôi cam đoan đấy." Wonho nắm lấy tóc cậu, cảnh cáo bằng một chất giọng đục ngầu khiến cậu cảm thấy anh có thể lao vào cắn xé mình trong giây lát.

Minhyuk nuốt khan. Chúa ạ, vì một lý do nào đó, giọng nói của người anh lớn ngày hôm nay khiến cậu hoài nghi không rõ chính mình là đang khiếp sợ hay đang vì nó mà trở nên hứng tình nữa. Nó là tổ hợp chất giọng êm tai của Wonho cùng với với một thứ gì đó giống như là đang đè nén bên trong anh. Tràn ngập từ tính. Tràn ngập hơi thở của giống đực.

Hyungwon lột bỏ chiếc áo ngủ đang nằm hờ hững trên người Minhyuk. Xúc cảm mịn màng và độ ấm dưới tay khiến anh sững lại một chút. Anh vuốt ve bắp đùi của cậu, ánh mắt lướt dần xuống cơ thể cậu và rồi nhanh chóng quyết định mình phải dừng lại trước khi bản thân trở nên quá mức kích động. Giống như là anh đã khao khát người này cả một đời vậy.

"Nâng hông lên!"

Wonho ra lệnh. Nhưng đó dường như là một điều hoàn toàn quá sức với cái hông đang run rẩy của Minhyuk. Hyungwon, thay vào đó, vươn tay nhấc phần thân dưới của cậu lên và chèn vào đó chiếc gối đặt bên cạnh. Một tiếng cười phát ra từ phía Changkyun trước khi Minhyuk có thể cảm nhận được ai đó trườn về phía mình từ bên kia giường.

Cậu không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể vận dụng hết các giác quan còn lại để xác định tình hình của chính mình. Và bằng một sức mạnh nào đó, Minhyuk hoàn toàn xác định được từng người đang vây quanh cậu, cảm nhận được sức nóng từ cơ thể của bọn họ, ánh mắt đói khát như muốn cắn xé cậu và cả không gian đặc quánh dục vọng mà cậu đang hít thở nữa.

"Như đã bàn chứ?"

Shownu nhìn về phía Changkyun, người đã sớm vuốt ve đôi chân của Minhyuk. Và Minhyuk, người mà rõ ràng chẳng được cho nhiều thì giờ để mà suy nghĩ, đang khó khăn chống trọi với đôi môi nôn nóng tấn công mình của cậu út.

Minhyuk có thể cảm nhận được ánh mắt của các thành viên còn lại đang dán vào nụ hôn của cả hai. Nhưng nụ hôn quá đỗi dịu dàng khiến cậu dần bị nhấn chìm vào trong cảm xúc của chính mình. Cậu đã nghĩ, nụ hôn này giống hệt như là Changkyun vậy.

Nhẹ nhàng, dịu dàng và chậm rãi.

Nhưng chỉ qua vài giây, sau khi Changkyun tách được đôi môi cậu, anh nghiêng đầu, đẩy nụ hôn sâu hơn. Chuyển động của anh cũng trở nên dần thô bạo hơn, ép buộc cậu hoàn toàn mở miệng đón nhận mình.

Đầu lưỡi mạnh mẽ cuốn lấy lưỡi người anh lớn, hút lấy từng hơi thở của cậu. Bàn tay đang mân mê đùi của Minhyuk cũng đột ngột chuyển vào đùi trong, thẳng thắn nắm lấy yếu điểm của cậu một lần nữa khiến Minhyuk sợ hãi lùi về phía sau, cố sức cắt đứt nụ hôn và phát ra một tiếng rên.

"Ư..."

Changkyun chậm rãi thu lại cái lưỡi tinh ranh của mình, liếm lên đôi môi đang thở dốc của người bên dưới. "Chúa ạ, xem cái thân thể nhạy cảm này..."

"Aaaah..."

Changkyun cắm một ngón tay vào bên trong cậu thăm dò và lập tức bị cả âm thanh kích tình lẫn độ nóng chặt bên trong cậu mê hoặc. Anh liếc mắt nhìn xuống cơ bụng đang quặn thắt và gương mặt thất thần của Minhyuk trước khi nhẹ nhàng ma sát bên trong người kia.

Và gần như ngay lập tức, Minhyuk giật nảy. Đùi trong và các cơ bắp căng cứng vì cảm giác kỳ lạ mà cậu đang trải qua. Minhyuk đã nghĩ mình cần nắm lấy một thứ gì đó và khi cậu vươn tay ra, cánh tay rắn chắc của Wonho dường như đã đợi sẵn ở đó. Cậu cắn răng, cắm từng ngón tay mình vào da thịt của Wonho, níu lấy anh.

Hyungwon cúi đầu cắn lên cổ của Minhyuk sau đó nhanh chóng chuyển mục tiêu xuống khuôn ngực đang phập phồng của cậu. Anh bắt đầu với từng cái hôn nhẹ đủ để khiến cậu kích động, sau đó kết thúc bằng việc trực tiếp ngậm lấy đầu nhũ đỏ hồng.

Wonho hôn lên đôi má cậu, thì thầm "Minhyuk, bé con của tôi..."

Minhyuk cắn môi dưới, lắc đầu, cố gắng xua đi thứ cảm giác kì lạ đang dần chiếm lấy cơ thể. Changkyun đã nhét thêm hai ngón tay vào bên trong cậu. Vào thời điểm này, Minhyuk lẽ ra nên quẫy đạp, hét lên rồi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của bọn họ. Thế nhưng với cả ba ngón tay đang chôn sâu trong thân thể mình, Minhyuk nhận ra cậu đã mất kiểm soát.

Cơ thể cậu, đức tin của cậu và mọi thứ dường như đã vượt xa tất cả các viễn cảnh hoang đường nhất mà Minhyuk từng có trong đầu. Mọi thứ cứ thế trôi tuột đi.

Changkyun chậm rãi rút tay ra khi cảm nhận được cơ thể người bên dưới đã không còn bài xích nó. Minhyuk vô lực nghiêng đầu thở dốc, lắng nghe từng tiếng động quanh mình. Cậu nghe thấy âm thanh của một miếng foil bị xé rách, cảm nhận được một ngón tay thon dài đang lướt trên đùi trong của mình và một thân thể trần trụi nóng rực áp lên khiến Minhyuk run lên vì kích động.

Không phải là cậu chưa soi mói, sờ soạng da thịt của Changkyun trước đây. Cậu út nhà bọn họ cũng không phải là kín đáo mà chưa khoả thân khoe da khoe thịt trước mặt bọn họ. Thế nhưng trêu đùa là một chuyện, trực tiếp bị đè ra lại là một chuyện khác.

"Aaaaa.."

Minhyuk cau mày, cảm thấy choáng váng khi nhận ra nó đau tới nhường nào khi Changkyun đẩy vào trong cậu. Changkyun lớn hơn so với tưởng tượng của Minhyuk rất nhiều và nó khiến cho các ngón chân của cậu phải cong lại, móng tay lại cắm vào cánh tay rắn chắc của Wonho. Người kia dường như cũng rất hào phóng tận hưởng cảm giác nhức nhối trên cánh tay mình. Anh đặt lên má cậu từng nụ hôn ngắn, giống như an ủi, nhưng lại có cả phần khao khát.

Changkyun bắt đầu bằng việc khẽ đẩy hông và chậm rãi di chuyển, nhưng ngay khi tên anh lẫn trong tiếng rên rỉ ồn ào thoát ra khỏi khoé môi của Minhyuk, tốc độ lập tức được đẩy lên mà không hề có một lời cánh báo. Minhyuk biết là bọn trẻ thường rất nóng vội, thế nhưng tới mức này thì cậu chưa có tưởng tượng qua.

"Ư, Changkyun.. đau quá.. Nó quá lớn. Không..."

"Lớn sao?" Changkyun nhếch miệng "Thích không, mèo con?"

Anh vuốt nhẹ lên má người kia, nhưng tốc độ dưới thân lại không hề giảm đi. Ngay khi bọn họ quyết định anh là người đầu tiên sẽ có được Minhyuk, Changkyun vốn đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với một cái lỗ nhỏ sít sao gợi tình sẽ siết lấy thành viên của anh tới nghẹt thở và Minhyuk cũng có thể sẽ không thể cảm nhận được gì nhiều ngoài đau đớn. Thế nhưng Changkyun đã nghĩ mặc mẹ tất cả, miễn sao anh có được cậu đầu tiên.

Anh là người đàn ông đầu tiên của cậu.

Suy nghĩ ấy khiến Changkyun phát điên lên vì kích động. Anh nắm lấy vòng eo gầy của Minhyuk, cuồng dã thúc vào bên trong cậu. Từng ngóc ngách nhỏ của căn phòng bị bao phủ bởi những hơi thở gấp gáp và một loạt tiếng rên rỉ tên của Changkyun. Sự mạnh bạo của anh khiến Minhyuk ở trong đầu đột ngột hiện ra một viễn cảnh. Cậu út nhà bọn họ, với gương mặt dần ướt mồ hôi, bả vai rộng với cánh tay rắn chắc siết lấy đùi cậu, và đưa đẩy cái hông điêu luyện của mình.

Nam tính và gợi cảm tới mức chết tiệt.

"Changkyun, chậm.. chậm một chút! Đợi đã... ahh..."

Chậm một chút?

Changkyun lúc đó đã tự hỏi Minhyuk đang nghĩ cái quái gì trong đầu vậy? Đừng nói là chậm lại, giữ vững được nhịp độ này đã là rất khó khăn với anh rồi. Minhyuk mẹ nó còn tuyệt hơn tất cả những gì anh đã từng hoặc có thể tưởng tượng ra. Bên trong người kia nóng rực, bao bọc dục vọng của anh như một tấm lụa.

Chậm một chút? Nghĩ gì vậy?

Changkyun, sau một nhịp thúc mạnh vào trong Minhyuk, đã phải cắn răng cố gắng không trở nên quá điên cuồng mà lao vào người đang thở ra từng lời khiêu khích anh kia. Wonho dễ dàng nhận thấy cậu út của bọn họ đang dần trở nên mất bình tĩnh vì cái miệng ồn ào của Minhyuk và anh nhanh chóng quyết định mình nên chặn nó lại. Một tiếng "Changkyun" nữa chưa kịp thoát ra khỏi miệng Minhyuk đã bị Wonho cúi đầu nuốt gọn.

Anh xâm nhập vào khoang miệng của cậu, tham lam chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của người kia. Hơi thở dồn dập và nóng rực của Wonho không hề khoan nhượng, thực sự như muốn rút lấy cả linh hồn của cậu. Và trong sự cuồng nhiệt ấy, dường như với anh, việc hô hấp của cậu trở nên không còn quan trọng nữa.

Gia tốc chuyển động của Changkyun ngoài ý muốn không hề chậm lại mà còn có xu hướng tăng dần. Mà Minhyuk miệng bị khoá chặt chẽ, chỉ có thể nhíu mày, từng tiếng rên rỉ bị đôi môi Wonho chặn lại rồi nuốt mất.

Hyungwon nằm ngay bên cạnh Minhyuk, ánh mắt không thể rời khỏi gương mặt gợi tình của cậu. Cái cách cậu phải cong lưng lên chống chọi với từng nhịp đẩy phóng túng của Changkyun, cách cậu phải nắm lấy cánh tay của Wonho, chật vật cố gắng đẩy người kia ra để hít từng ngụm không khí quý giá giữa nụ hôn triền miên, và cả gương mặt rõ ràng là đang khổ sở nhưng lại có lẫn cả chút tận hưởng. Thật giống như vừa chống chọi lại vừa như nghênh đón tất cả.

Lee Minhyuk, người này...

"Đủ rồi, Hoseok. Để cho em ấy thở nào..." Shownu khẽ cười khi nhận thấy Changkyun đã dần không khống chế được tốc độ của mình nữa.

Ngay khi Wonho buông tha đôi môi của Minhyuk, một loạt những từ ngữ lộn xộn, và cả tên của cậu út giữa những tiếng rên rỉ thoát ra khỏi đôi môi sưng đỏ của cậu. Và nó thực sự không giúp ích gì ngoài việc khiến Changkyun thêm điên cuồng lắc hông về phía trước.

Vào những nhịp đẩy cuối cùng của người bên trên, Minhyuk gần như không thể cảm nhận được bất cứ điều gì quanh cậu. Chỉ còn có chuyển động điên dại bên dưới, cơ thể nam tính ướt mồ hôi của Changkyun và rồi một mảnh trắng xoá phủ khắp trí óc khi cậu út gầm nhẹ một tiếng, đạt tới cao trào.

Changkyun thoả mãn thở mạnh, một tay đặt trên cơ bụng đang co thắt của Minhyuk rồi cúi đầu hôn lên đó bằng đôi môi nóng rực của mình trước khi chậm rãi rút ra khỏi cơ thể cậu.

Minhyuk chật vật bình ổn lồng ngực đang điên cuồng phập phồng lẫn cơ thể vẫn còn run rẩy của mình. Thế nhưng, một bàn tay đã mạnh mẽ kéo cậu lên và Minhyuk nhận ra mình rơi vào vòng tay thật lớn của Hyungwon.

Minhyuk thậm chí còn không cần cởi tấm bịt mắt ra để xác nhận. Cậu có thể ngửi thấy mùi hương nồng nàn của loại nước hoa mà anh vẫn đang lạm dụng khi lồng ngực rộng lớn của người kia phủ lấy tấm lưng trần của cậu. Và bằng một cách nào đó, xúc cảm xác thịt ấm áp cùng hơi thở nóng rực của Hyungwon khiến Minhyuk trở nên phấn khích hơn bao giờ hết, đủ để khiến cậu cảm thấy ngây ngất và choáng váng.

Cậu sẽ đổ lỗi cho loại nước hoa đặc biệt nào đó có công dụng kích tình.

Hyungwon nói gì đó với cậu, nhưng Minhyuk đã quá mải mê tìm lại tâm trí của mình. Giữa khao khát được giải phóng, và khao khát bị chiếm đoạt bởi người đàn ông đang vuốt ve khắp cơ thể cậu. Nhưng một cái tát lên đùi đã kéo cậu về thực tại cùng với một tiếng rên nhẹ.

"Tôi nói, quay lại đây!" Hyungwon lặp lại, với một giọng nói dường như đã không còn kiên nhẫn.

Minhyuk cố gắng quay người lại, và chỉ có Chúa mới biết việc này tốn của cậu biết bao nhiêu nỗ lực. Cậu sớm nhận ra bản thân mình đang ngồi trên đùi Hyungwon và thành viên của cả hai đang cọ xát vào nhau. Sự mê muội đã thôi thúc cậu cắn nhẹ môi dưới và đẩy hông một cách đói khát để gia tăng tiếp xúc giữa cả hai.

Hyungwon đã sững người mất hai giây vì động tác táo bạo này của Minhyuk trước khi nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi cậu, cuốn lấy lưỡi cậu trong một nụ hôn ướt át. Anh nắm lấy mông của cậu rồi cắm hai ngón tay đánh giá lối vào của người kia.

Changkyun đã làm giãn cái lỗ nhỏ này ra rất nhiều. Hyungwon đã nghĩ thầm trong đầu như thế trước khi xé miếng foil, trượt cái bao vào thân dưới đang căng cứng khao khát của mình và nhấn Minhyuk xuống.

"Aaa!..."

Minhyuk hít vào một ngụm, sau đó thoát ra một tiếng nấc thống khổ. Hyungwon lớn hơn Changkyun rất nhiều, và dài hơn nữa. Nó khiến cậu chỉ có thể ôm siết lấy cổ anh và ngồi yên hi vọng cơn đau sẽ sớm qua đi. Hyungwon vuốt ve tấm lưng ướt mồ hôi của cậu nhưng hông đã nôn nóng thúc lên.

Minhyuk nhíu chặt lông mày khi người kia bắt đầu di chuyển. Cơn đau vẫn còn đó, và cậu cũng chẳng hề ngạc nhiên, Hyungwon chỉ cho cậu có vài giây để tiếp nhận nó. Thế nhưng, Minhyuk không hề cảm thấy bản thân mình bài xích anh. Cậu vẫn luôn cảm thấy phấn khích mỗi khi Hyungwon trở nên nóng nảy, bởi vì bình thường anh là một chàng trai khá dịu dàng và ít nói. Vậy nên, Minhyuk vẫn luôn không ngừng khiêu khích người kia.

Vào những cú đẩy đầu tiên, Hyungwon không làm gì nhiều hơn vài cú nhấp trêu chọc, nhưng nó vẫn khiến Minhyuk phải rên rỉ. Anh giữ vừng nhịp độ chậm rãi của mình, đùa cợt và gần như khiến cậu phải mất hồn vì chuyển động thân dưới của mình.

Minhyuk đã muốn gắt lên vì sự hư hỏng của Hyungwon, thế nhưng trước khi cậu kịp lên tiếng, Shownu đã bật cười bên cạnh. "Sao nào? Mới thế này mà đã không chịu được rồi? Em yêu à, nên nhớ, em trêu chọc chúng tôi bao lâu rồi. Cái này chỉ tính là chút trừng phạt nho nhỏ thôi."

Minhyuk giống như không phản bác lại được liền cúi đầu cắn lên vai Hyungwon. Hyungwon nhíu mày nhưng môi lại không kiềm được một nụ cười nhẹ trước khi hôn lên cổ của cậu. Anh thúc mạnh vào bên trong một cái trước khi đột ngột chuyển động với một tốc độ gần như khiến cậu ngạt thở.

"Aaa... Không muốn!.. Ư..."

Đó là tất cả những gì Minhyuk kịp thốt ra trước khi Hyungwon, bằng một cú đẩy thô lỗ đã tìm thấy điểm ngọt ngào bên trong cậu.

Cảm giác thoải mái tới mức có chút không kịp kích ứng, nhưng cơ thể Minhyuk đã thành thật biểu hiện ra. Vành tai cậu đỏ bừng, thắt lưng không ngừng run rẩy, ngay cả bên dưới cũng không ngừng co bóp như đòi hỏi thêm, như thách thức giới hạn chịu đựng của Hyungwon.

Người kia hít sâu một hơi trước khi đặt môi lên vành tai Minhyuk. "Không muốn? Chỗ này của anh có nói thế đâu, cục cưng..."

Hyungwon cuồng nhiệt ma sát bên trong, cúi đầu xuống cắn lên gáy của Minhyuk, liếm lên vành tai người kia rồi nút lấy từng mảng da thịt của cậu. Chỉ dùng đầu lưỡi cũng đùa đủ ác liệt.

"H...Hyungwon, chết tiệt... Aaa"

Minhyuk nức nở khi một cơn cực khoái chạy dọc sống lưng cậu. Cậu đã nghĩ muốn ra nhưng trước khi kịp cho phép bản thân làm điều đó, Wonho đã từ sau lưng nắm lấy thành viên của cậu, chặn lại mọi khao khát phóng thích của cậu.

"Không phải lúc này, bé con... "

Anh liếm lên là vành tai cậu rồi cúi đầu cắn lên bả vai đã ngập tràn dấu hôn trong khi bàn tay còn lại hư hỏng vươn tới trêu đùa đầu nhũ nhạy cảm của cậu. Anh kẹp chúng giữa hai ngón tay, ma sát và đùa nghịch dai dẳng khiến cậu phải run lên.

Minhyuk đã sớm biết là bọn họ sẽ không để mình dễ dàng thỏa mãn.

Chí ít là nếu như cậu chưa van xin điều đó.

Cậu quay đầu về phía sau, vừa vặn bắt gặp đôi môi của Wonho. Cậu chủ động hé môi, để cái lưỡi hư hỏng của người kia có thể một đường tiến vào thao túng vòm miệng của mình và rồi ở giữa nụ hôn nóng bỏng của anh mà yếu ớt cầu xin.

"Hoseok... aaa... x..in anh, để em..."

Wonho cười khẽ "Bởi vì em đã hỏi xin một cách ngoan ngoãn tới như thế..." Anh hôn nhẹ lên vai cậu thêm một cái trước khi buông tha cho cậu.

Minhyuk đã cho rằng cậu có thể ra ngay tại khoảnh khắc đấy, dựa vào cái tốc độ và sự cuồng nhiệt từ Hyungwon. Thế nhưng người kia đã đột ngột dừng mọi động tác, thậm chí còn chặn lại mọi chuyển động của Minhyuk khi cậu bất mãn muốn tự động thân. Anh nắm lấy tóc gáy của cậu, ép Minhyuk ngửa đầu về phía sau.

"Cục cưng, không ai bảo anh khi nằm dưới thân đàn ông thì không được gọi tên một người đàn ông khác sao?"

Minhyuk nhắm nghiền mắt lại, chống chọi với những giọt nước mắt trực chờ rơi xuống khi cơ thể nhạy cảm yếu ớt không chống đỡ được khao khát xác thịt trần trụi. Cậu nức nở hôn lên môi anh, giống như muốn lấy lòng con người đang ra vẻ giận dỗi kia.

"Hah.. Hy... Hyungwon a.. Làm ơn..."

"Um? Sao nào?" Anh nhìn xuống người đang vặn vẹo ngồi trong lòng mình, đôi môi vụng về hôn lên môi anh từng cái hôn thật ngắn.

"Đừng mà, Hyungwon... Cho anh..." Minhyuk giống như cảm nhận được sự trêu chọc từ anh. Cậu bám lấy vai Hyungwon, vùi đầu vào hõm cổ của anh mà thút thít.

Ấy vậy mà người bên trên dường như không hề vì thế mà động lòng, thậm chí còn hư hỏng nhẹ đẩy hông một cái trước khi dai dẳng trêu đùa cậu. "Anh muốn gì nào?"

Minhyuk cảm thấy muốn điên rồi. Cơ thể thét gào đòi hỏi được thỏa mãn tới mức lấn át cả chút lý trí ít ỏi còn kiên cường sót lại. Cậu ngửa cổ, đẩy đầu lưỡi vào miệng anh dây dưa một hồi rồi gấp gáp thở dốc trên môi người kia.

"Muốn em... Muốn Chae Hyungwon.. Ư.."

Hyungwon nhếch môi, dành lại thế chủ động trong nụ hôn của cả hai trước khi cố định thắt lưng của Minhyuk, không chút trì hoãn dùng toàn lực đâm vào nơi nhạy cảm của cậu, thành công khiến cậu phải thét lên.

"Aaa, H..H..yungwon... đừng..ha..aaa. đừng nhanh như vậy..."

Chuyển động của Hyungwon thực sự rất nhanh, nhưng hết sức tuỳ tiện và không thể nào đoán trước. Nó khiến Minhyuk chỉ kịp mơ hồ nhận ra bản thân mình không làm gì nhiều ngoài việc rên rỉ tên của Hyungwon và níu lấy bả vai của anh giống như mạng sống của cậu phụ thuộc vào nó vậy.

Hyungwon nắm lấy tóc Minhyuk rồi thô bạo hôn lên môi cậu. Chúa biết anh có bao nhiêu say mê cái cách mà cậu vô thức đưa đẩy hông, cố gắng để anh lao vào sâu hơn trong cơ thể mình. Anh siết chặt hông của cậu, gằn từng tiếng đục ngầu trong khi mãnh liệt ra vào lỗ nhỏ ướt át, nóng rực.

Không mất bao lâu để Minhyuk đạt tới cực khoái đầu tiên trong đêm và để vuột ra một tiếng thét ồn ào từ khoé môi căng mọng của mình. Vài ba cú thúc thô bạo sau đó cũng đã đưa Hyungwon tới cực khoái. Anh bướng bỉnh ma sát bên trong người kia, cuộn mình vào tận hưởng khoái lạc còn sót lại.

Wonho đã giữ lấy Minhyuk để cậu không ngã sấp xuống giường trong khi Hyungwon rời đi và ném cái bao cao su vào thùng rác trong gầm giường. Anh đẩy cậu ngã xuống giường, vừa vặn gối đầu lên bụng của Changkyun.

"Hư hỏng! Tôi cá là em tận hưởng điều này lắm phải không?" Wonho gầm gừ "Thế nào Changkyun và Hyungwon làm tốt chứ?"

"Hoseok! Ưm... Đợi một chút.. ư..."

Minhyuk rõ ràng là đã bị kích thích quá mức và toàn bộ cơ thể cậu thì hoàn toàn nhạy cảm sau cơn cực khoái vừa rồi. Cậu đã tự hỏi liệu bọn họ có cho cậu chí ít là vài giây để thở hay không. Thế nhưng, trước cả khi cậu kịp hi vọng, Wonho đã lên tiếng, giống như anh vừa nghe được một cái gì đó thật nực cười.

"Còn muốn đợi? Bé con à, tôi đợi đủ rồi."

Minhyuk đã phải ngửa cổ ra sau mà bất lực gào lên một tiếng khi Wonho thô lỗ tách hai cánh mông của cậu rồi lập tức vùi mình vào bên trong. Cậu mất nửa giây để nhận ra rằng anh thậm chí còn không thèm mang bao. Thứ to lớn nóng rực ấy cứ thế lao vào, điên cuồng thô lỗ ma sát vách tường chật hẹp mà không hề cho cậu bất cứ một giây nào để tiếp nhận nó.

Minhyuk có thể cảm nhận được mồ hôi chảy dọc hai bên má của mình, hoặc có thể là nước mắt. Cậu cũng không thực sự rõ nữa. Cả trọng lượng cơ thể Wonho dần đè lên lưng cậu và bàn tay của anh vươn lên vòng quanh cần cổ khiêu gợi của Minhyuk trong khi thắt lưng dẻo dai vẫn mãnh liệt ma sát bên trong.

Cậu vùi đầu vào bụng Changkyun, nghiến chặt răng siết lấy tấm ga trải giường bên dưới.

Wonho là một con nghiện phòng gym. Hiện tại vào thời điểm phong độ cao nhất có thể nâng tạ cầm tay 15 cân, hít đất lẫn gập bụng có thể đạt tới 300 cái không ngừng nghỉ, thể lực có thể nói là đáng sợ. Trước đây chỉ nhìn thôi cũng đủ để khiến Minhyuk khâm phục. Thế nhưng, ở thời điểm chính mình chân chính đối mặt với cái thể lực đáng khâm phục ấy, ngoài ý muốn lại khiến cậu sợ hãi.

Sợ sự điên cuồng của chàng trai với bề ngoài ít nói này, lại sợ chính mình lạc lối trong dục vọng đang cuồn cuộn cuốn tới.

Wonho thở dốc, cúi xuống nhìn Minhyuk. Sau khi phát hiện ra cậu đang cắn chặt răng liền cạy mở khớp hàm cậu, đưa một ngón tay vào trong và cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của cậu. Mà Minhyuk sớm đã bị dục vọng triệt để thống trị, cả đầu đều là một mảnh mơ hồ, vô lực để anh trêu đùa trong khoang miệng mình.

Anh áp mặt lên gò má mướt mồ hôi của cậu, từng ngụm nóng hổi phả lên mặt cậu. Hé mắt nhìn liền thấy gương mặt sa đoạ của Minhyuk, thấy ngón tay thon dài của mình ướt át dịch vị của cậu. Anh cắn răng. "Mẹ kiếp!"

Wonho thô lỗ rút ngón tay ra, một tay nắm lấy tóc của cậu rồi cắn lên bả vai Minhyuk trước khi thô bạo ra vào, giống như một pít tông dùng hết mã lực chuyển động. Âm thanh của da thịt chạm nhau bị nhấn chìm bởi những tiếng rên rỉ nghẹn ngào của cậu.

"Ahh... A... K..hông được! Hoseok, chậm đã...Aaa... em chịu..chịu không nổi..."

"Chịu không nổi? Sai rồi, là thoải mái không chịu nổi. Lỗ nhỏ của em không biết nói dối đâu, thứ dâm đãng." Wonho gầm gừ.

Anh không nhận được bất cứ câu trả lời nào ngoài những tiếng nỉ non và sự run rẩy đến lợi hại từ cơ thể bên dưới. Nhưng anh sẽ không nói dối, Minhyuk con mẹ nó hoàn toàn gợi cảm như thế đấy. Wonho có thể cảm thấy miệng anh khô khốc lại chỉ bởi cái hình ảnh cơ thể trần trụi hoàn mĩ của cậu vô lực nằm bên dưới anh như thế này và cả lỗ nhỏ ẩm ướt bao quanh thành viên của anh. Một cách hoàn mĩ.

Wonho nghiến răng, thúc một cách thiếu kiên nhẫn về phía trước, ra vào cho tới khi tất cả những âm thanh trong căn phòng chỉ còn là tiếng gào thét của cậu. Anh cảm thấy đêm nay, Minhyuk đã đột phá khá nhiều nốt cao mà cậu chưa từng thử qua.

"Bé con, để tôi ra bên trong em, có được không?"

Vào thời điểm đó, Minhyuk còn không buồn bận tâm tới bất cứ điều gì mà những thành viên còn lại đang có trong đầu hoặc đang làm, khi mà Wonho và cái thắt lưng điêu luyện của anh khuấy đảo thế giới quan của cậu bằng những nhịp đẩy lộn xộn và không có chút hệ thống nào. Cái cách người anh lớn bừa bãi xâm nhập cậu cùng với những ngón tay đang cắm vào da thịt mịn màng trên eo cậu khiến cho Minhyuk chỉ có thể bật ra một vài tiếng van xin lộn xộn.

"Ah..ahh.. Hoseok, cho em... cho em..."

Wonho bắt đầu điên cuồng đẩy hông. Móng tay của anh cắm sâu vào eo cậu khi cao trào tới như một dòng điện chạy khắp thân thể, khiến anh không kiềm được một tiếng chửi thề. Lông mày của Minhyuk cau lại, cả cơ thể không phản kháng được lại kích thích mà bắn ra thêm một lần khi Wonho khoan khoái phóng thích bên trong cậu. Nó vốn dĩ phải khiến người khác cảm thấy kinh tởm, thế nhưng với cậu thì không.

Minhyuk há miệng thở dốc, cảm nhận được tinh dịch nóng rực chảy ra khỏi lỗ nhỏ bên dưới vào thời điểm người anh lớn buông tóc cậu ra và rời đi. Cậu run lên bần bật cùng với những tiếng rên siết không thể nào dừng bởi dư âm còn sót lại của hàng loạt kích thích quá mức lên cơ thể.

Miếng bịt mắt đã ướt đẫm nước mắt của cậu, còn tấm ga trải giường mà Minhyuk đang siết lấy thì tràn ngập dư vị của tình dục. Thế nhưng cậu biết, mọi thứ vẫn chưa kết thúc. Shownu còn chưa thèm bắt đầu.

Chúa ơi, bọn họ thực sự sẽ giết chết cậu mất.

"Bây giờ chỉ còn tôi và em..."

Minhyuk đã nấc lên một tiếng khi chàng trường nhóm thô lỗ kéo cậu dậy và đặt cậu lên đùi mình. Anh nghiêng đầu, hôn lên môi cậu. Minhyuk thậm chí còn không thể nào cử động vào thời điểm ấy, chỉ có thể như một con búp bê vải mà để mặc anh tùy ý chơi đùa. Shownu đặt lưng nằm xuống giường, để Minhyuk tựa đầu lên ngực anh trước khi đẩy thành viên của mình vào trong cậu.

Một tiếng khản đặc thoát ra khỏi khóe môi Minhyuk. Tinh dịch còn sót lại của Wonho bên trong cậu khiến việc xâm nhập của chàng trường nhóm trở nên hoàn toàn dễ dàng, mặc cho kích cỡ có phần dọa người của anh. Thế nhưng nó không thể nào xoa dịu được cơn đau rát của cái nơi đang muốn sưng tấy lên kia.

Minhyuk có thể cảm nhận được môi dưới của mình rách ra khi cậu mở miệng gào lên vào thời điểm Shownu bắt đầu tàn nhẫn đưa đẩy thắt lưng, bàn tay bấu lấy cánh mông sưng đỏ của cậu. Giống như là anh hoàn toàn tận hưởng cái việc huỷ hoại cậu và biến cậu thành một đống hỗn độn thảm thương.

"H..hyun..woo, làm.. ơn... Em không...không được"

Shownu cười khẽ trước khi nắm lấy gáy cậu và đẩy lưỡi mình vào bên trong miệng cậu. Máu từ môi dưới của Minhyuk hòa lẫn với hương vị ngọt ngào của cậu khiến anh hoàn toàn kích động mà đẩy hông lên. Anh thậm chí còn vươn tay về nơi hai người đang kết hợp, tàn bạo đâm một ngón tay vào lỗ nhỏ đang khó khăn chống chọi với thành viên của anh và đổi lại một tiếng thét khản đặc khác từ cậu.

Shownu đã thực sự chột dạ khi nhận ra điều này làm anh đê mê tới nhường nào. Quỷ thần ạ, anh thậm chí còn không phải là một người nóng tính, đừng nói tới bạo dâm trong tình dục. Thế nhưng, anh không thế nào chối bỏ được sự thật rằng những tiếng thét gào của Minhyuk khiến anh hoàn toàn mê mẩn.

Nó thôi thúc anh, mê hoặc anh, sai khiến anh giày vò, tàn phá người con trai này cho tới khi trong cái bộ não hư hỏng kia chỉ còn hình bóng của một mình anh. Shownu cắn môi.

Lạy Chúa tôi!

Minhyuk vô vọng cào lên người anh, giống như muốn cho Shownu biết cậu có bao nhiêu đau đớn. Nhưng lại không thể nào chối bỏ được khoái cảm ở chính giữa những đau đớn ùa ra. Cậu có cảm giác chính mình đang vùng vẫy giữa một biển dục vọng, bị từng đợt sóng nhục dục lẫn đau đớn đánh lên cơ thể gầy gò. Cứ thế khắc khoải, cứ thế chới với tìm lối thoát. Thế nhưng Shownu giống như một tảng đá thật lớn buộc vào cổ chân cậu, cứ thế kéo cậu thẳng xuống địa ngục tăm tối, không có bất cứ thứ gì ngoài dục vọng nguyên thuỷ nhất.

"Hy...unwoo! Đủ, hah....đủ rồi. Cầu.. xin anh.. Aaa...buông tha em..."

Minhyuk bị ép tới muốn hỏng. Khoái cảm rõ ràng là phải khiến cơ thể thoải mái, nhưng do tần suất quá lớn khiến cậu có cảm giác ăn không trôi. Kích thích tới mức nước mắt vẫn vô ý thức trào ra ngoài, thấm lên cơ ngực ướt mồ hôi bên dưới của Shownu.

"Không đủ!" Ở thời điểm này, bất cứ âm thanh nào phát ra từ khoé miệng của cậu dường như có tác dụng kích tình nhiều hơn là ý nghĩa thực sự của nó. Shownu bật dậy, đỡ lấy lưng cậu đặt xuống giường rồi lại thô lỗ thúc vào bên trong. Anh khàn khàn lên tiếng, không kiêng dè dùng thêm lực. "Làm sao có thể đủ?"

Minhyuk cắn chặt răng, cảm nhận được rõ ràng cánh hữu lực của Shownu đang giữ chặt hông cậu; thắt lưng dẻo dai đầy sức mạnh đang hung hăng va chạm như muốn đòi lấy từng mảnh linh hồn cậu; khoái cảm như mưa rền gió giật táp vào cơ thể. Còn cả cái cách Shownu bật ra từng tiếng rên trầm thoả mãn, tràn đầy dục vọng chinh phục. Tất cả đều khiến Minhyuk không thể nào thoát ra khỏi mê cung truỵ lạc này.

"Em...aa, em ...chết mất, Hy..hyunwoo à...Hyunwoo..."

Từ sức mạnh không thể khống chế của Shownu, cái ván giường không ngừng va đập với bức tường gần đó. Minhyuk ngay cả sức nắm lấy tấm ga trải giường cũng không còn, chỉ có thể thu nốt chút hơi tàn lực kiệt cuối cùng để nói cho Shownu biết cảm xúc của mình. Sau đó chỉ đổi lại được những cú thúc thêm vài phần thô bạo. Một tay anh siết lấy đùi cậu và nhấc nó lên để tìm kiếm thêm không gian khuấy động cơ thể cậu.

Shownu đem một chân Minhyuk gác lên vai mình, ép cậu nằm nghiêng rồi chống một tay xuống nệm, cục cằn ma sát với những cú thúc vào nơi gần như sâu nhất bên trong Minhyuk. Anh cảm thấy ngay cả mạch máu của mình cũng muốn bùng nổ vì cao trào bất thình lình ập tới. Và với một tiếng gầm lớn, Shownu bắn sâu vào bên trong cậu. Anh siết lấy bắp đùi của người bên dưới, thỏa mãn thở dốc.

Lúc Shownu rút ra và đặt chân của cậu xuống giường, Minhyuk giống như phản ứng chậm với kích thích mà run rẩy bắn ra. Cơ thể run lên từng đợt yếu ớt cùng với bả vai co giật giống như cậu chuẩn bị khóc lớn lên vậy. Tinh dịch lộn xộn chảy dài giữa hai chân và cơ thể cậu thì tràn ngập những dấu vết tình dục điên cuồng.

Giữa khoảnh khắc mà cậu cho rằng mình sẽ ngất đi, Minhyuk cảm nhận được ai đó tháo tấm bịt mắt đẫm nước mắt của cậu ra. Thế nhưng, cậu đã không thể mở mắt ra vào thời điểm ấy, chỉ có thể dùng chút sức lực cuối cùng còn sót lại để hớp lấy từng ngụm không khí. Thứ cuối cùng còn sót lại trong đầu Minhyuk về đêm hôm đó là bốn nụ hôn dịu dàng đặt lên khoé mắt, gò má, vầng trán và cả đôi môi của cậu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro