Đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tim
Trái tim tôi rời ra như thổn thức vì e
Nào e có hay trong những đêm dài không ngủ
Có đôi mắt nào đang thức
Mở
Mở ra cái cảnh mà nỗi nhớ dày vò
Mở ra cánh cửa mà chỉ có em cầm chìa khoá
Nỗi buồn
Người ta nói tôi như ánh nắng
Sưởi ấm con tim bao người
Nhưng chỉ em
Chỉ em
Gọi tôi là biển
Gọi tôi là bến bờ của nỗi buồn mênh mông
Khó nhỉ
Cũng chẳng biết từ bao giờ
Lòng tôi
Va
Lòng em
Sóng vỗ
Rì rào
Mệt mỏi
Như tiếng thét gào của con người đã quá mùa thổn thức
Của trái tim
Chôn giấu đi thứ tình cảm mà biết rằng sẽ chẳng bao giờ được đền đáp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro