#15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sayuri bất ngờ trước sự hành động đầy mạnh mẽ của tôi. Con bé cố gắng kháng cự, dùng sức của mình kéo tôi lại nhưng không có tác dụng.

Mặc dù có chút kháng cự lúc ban đầu, nhưng con bé dần dần chấp nhận bị tôi kéo đi. Sau khi vào trong hành lang, tôi thả tay của Sayuri ra, con bé dùng cái áo ngắn để che đi phần thân dưới chỉ mặc mỗi chiếc quần lót.

Cơ thể Sayuri hơi loạng choạng vì cái máy bên dưới vẫn còn đang hoạt động. Tôi tăng độ rung lên khiến Sayuri khẽ giật mình, con bé ngồi gục xuống sàn, hai tay ôm lấy háng.

Tôi bước đến, kéo tay giúp Sayuri đứng dậy. Vì con bé chưa quen nên phản ứng như thế này cũng dễ hiểu, chịu kích thích như vậy thì khó mà đi đứng được.

Tôi lén thở một hơi dài, áp lực đè nặng cơ thể của tôi không có vẻ gì là giảm đi. Mặc dù đầu óc hơi choáng váng vì nóng và căng thẳng, tôi vẫn phải cố tỏ ra là mình đang làm chủ tình hình.

Sayuri đứng dậy một cách khó khăn, con bé bám vào người tôi để giữ thăng bằng. Sau khi thấy Sayuri ổn định, tôi bắt đầu bước đi khiến cho con bé vội vã bám theo.

Lộ trình đã được chuẩn bị sẵn, hiện giờ vẫn còn đủ sớm để không có nhiều học sinh ở xung quanh. “Hắn ta” đã đảm bảo rằng, sẽ không có ai ở đủ gần để vô tình thấy được cảnh này.

Tôi không thật sự tin vào điều đó nhưng hiện giờ, không có cách nào ngoài làm theo. Chẳng biết “hắn ta” đã làm những gì mà sắp xếp cẩn thận được như thế này.

Tôi bước qua dãy hành lang, trong khi một nữ sinh mặc đồng phục thể dục, bên dưới chỉ có mỗi quần lót, hai bên đùi và háng ướt đẫm, đầu gối hạ thấp bước đi một cách loạng choạng.

Cảnh tượng này tuy kích thích, nhưng tôi chỉ muốn làm cho xong chuyện này. Chắc hẳn Sayuri cũng vậy, con bé cố gắng bước nhanh.

Hai chúng tôi băng qua lớp học của Sayuri, con bé thoáng thể hiện sự sợ hãi, cơ thể khẽ run rẩy và đôi mắt không ngừng quan sát xung quanh. Sau khi rời khỏi hành lang đó, tôi hướng đến phòng luyện tập của câu lạc bộ bóng rổ.

Chắc vì nhận ra con đường này hơi quen thuộc, Sayuri dùng tay giữ tôi lại rồi run rẩy lên tiếng.

“K-không đi đường…này được không ạ?”

Con bé khó khăn nói hết câu, một phần vì sợ hãi và xấu hổ, một phần do bị kích thích bên dưới. Tôi nhìn con bé rồi cười khiếm nhã.

“Nếu không nhanh lên thì sẽ có người nhìn thấy đấy? Hay là em muốn người khác nhìn thấy cảnh này.”

“X-xin… anh.”

Con bé nghe thấy vậy, thì nhìn tôi với vẻ mặt cầu khẩn rồi lên tiếng. Tôi lạnh lùng mà tăng độ rung của cái máy lên mức cao nhất.

Bất ngờ phải chịu sự kích thích cơ thể Sayuri giật bắn lên, con bé ngã gục xuống sàn, những tiếng rên nãy giờ đang được kiềm chế, hiện tại đã được giải phóng.  m thanh dâm dục đó vang vọng trong dãy hành lang.

Sayuri dùng tay để che miệng mình, con bé cố gắng hạn chế những tiếng rên rỉ của mình. Tôi giảm cái máy rung xuống, giữ nó ở mức nhẹ nhất.

Tôi bước đến trước mặt Sayuri, rồi dùng tay kéo con bé đứng dậy. Khuôn mặt Sayuri, đỏ bừng, hơi thở nóng và ngắt quãng, những giọt mồ hôi chảy từ má con bé rơi xuống sàn.

Con bé bám vào cánh tay tôi rồi loạng choạng bước đi, tôi liếc nhìn phần bên dưới của Sayuri. Hai bên đùi ướt đẫm, cả cái quần lót cũng không có chỗ nào khô nữa và xuất hiện mùi gì đó lan tỏa trong không khí.

Sau một lúc khó khăn, Sayuri và tôi cũng trở lại phía sau dãy nhà chuyên dụng, con bé thở dốc, đôi vai nhẹ nhõm thả lỏng.

Khi Sayuri đưa tay xuống hông với ý định cởi bỏ quần lót, tôi giữ con bé lại rồi lạnh lùng lên tiếng.

“Để như thế này hết ngày đi.”

“N-nhưng…”

Ngay khi con bé lên tiếng từ chối, tôi cho cái máy rung hoạt động hết công suất. Giọng nói Sayuri bị ngắt quãng bởi những hơi thở nóng và tiếng rên kích thích. Cơ thể Sayuri tiếp tục đổ gục xuống mặt đất, hai tay con bé đưa đến che lại vùng háng ướt đẫm của mình.

Một vũng nước từ từ xuất hiện bên dưới chỗ Sayuri đang ngồi, mùi amoniac thoảng trong không khí đến mũi tôi. Con bé lại tiếp tục không chịu đựng được mà đi tiểu ra, Sayuri dùng hai tay che mặt của mình, những âm thanh thút thít kèm theo tiếng rên mang lại cảm giác khó tả.

Tôi giảm nhẹ cái máy rung lại, rồi ép Sayuri đứng lên. Cái quần lót đã bị ướt hoàn toàn, nếu mặc cái này thì kiểu gì cũng có mùi, kèm theo với gương mặt đỏ bừng ánh mắt hơi mơ màng và những hơi thở nóng của con bé thì không ổn chút nào.

Nếu một nam sinh bình thường mà thấy được cảnh này thì có bị kích thích cũng không có gì là lạ. Chắc là con bé có mang theo quần áo để thay, tôi bảo Sayuri mặc lại cái quần thể dục lúc nãy rồi đi thay đồ, tất nhiên cái máy rung vẫn sẽ tiếp tục hoạt động.

Tôi đợi Sayuri ở một góc hành lang, tránh xa tầm mắt của phòng luyện tập cũng như phòng thay đồ. Sayuri xuất hiện với bộ đồng phục nữ sinh của mình, con bé nắm chặt hai tay, đầu gối hơi chạm vào nhau như thể đang nhịn đi tiểu.

Tôi dùng tay của mình để lật váy Sayuri lên, con bé tỏ ra kháng cự một chút rồi để cho tôi muốn làm gì thì làm. Bên dưới váy là một cái quần lót màu trắng mới đã được thay thế. Tuy nhiên, vì cái máy rung vẫn còn bên trong nên sớm muộn cái quần này cũng ướt đẫm và bị bẩn.

Tôi khẽ chạm vào âm hộ con bé thông qua lớp vải, kèm theo sự kích thích nhẹ nhàng như mát xa ở bên trong âm đạo, Sayuri không kiểm soát được những âm thanh dâm dục của mình.

Cả người Sayuri đổ vào tôi, con bé dùng tôi để cố gắng đứng vững. Vì thấy Sayuri đang nhắm chặt mắt, tôi thì thầm vào tai của con bé.

“Mở mắt ra nhìn cho kỹ.”

Nghe thấy vậy, Sayuri mở mắt ra rồi ngước nhìn tôi. Như thể vừa tỉnh khỏi giấc mộng, con bé khẽ giật mình rồi cố gắng đẩy tôi đi. Tôi lúc này cũng ngừng tay, không chạm vào phần háng của con bé nữa.

Tôi ghé sát đầu rồi thì thầm vào tai Sayuri, con bé nghe xong thì run rẩy, khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ hãi.

Sau khi nói xong những gì mình muốn, tôi bỏ con bé lại rồi bước đi. Tôi thở một hơi dài, cơ thể căng cứng nãy giờ được thả lỏng đôi chút.

Giờ mới chỉ là buổi sáng, tôi vẫn còn việc phải làm lúc tan trường, nghĩ đến thôi mà cũng thấy mệt rồi. Cái máy rung sẽ ở trong âm đạo của con bé cả ngày hôm nay, chỉ nghĩ thôi tôi cũng thấy sợ rồi.

“Hắn ta” đúng là một con quỷ khi nghĩ ra những trò này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro