CHƯƠNG 3: Gặp Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Được Cố Khắc Tân mời đóng nữ chủ trong bộ phim, Mạc An Lạc không khỏi cao hứng, đây chính là cái rèn luyện là cái thử thách. Không đợi lâu, sau khi công tác hết thảy, Mạc An Lạc nhờ người đại diện mời Cố đạo diễn một bữa cơm, xem như là hậu tạ

Cố Khắc Tân đối với Mạc An Lạc có mấy phần hảo cảm, về những tin tức trên báo cũng không có scandal nhiều.

" Cố đạo diễn, ta vẫn là cảm ơn ngươi cân nhắc ta vị trí này" Mạc An Lạc nhẹ nhàng đứng lên kính Cố Khắc Tân một ly

Nhìn người lịch sự, Cố Khắc Tân cao hứng đáp lễ

" vẫn là ngươi tài, ta là đánh giá cao ngươi" Cố Khắc Tân không quá câu nệ, cười như được mùa

" Cố đạo diễn quá khen, ta chưa vào nghề bao lâu, vẫn là nhờ Cố đạo diễn dạy bảo thêm"

Cố Khắc Tân cười hài lòng, đánh giá Mạc An Lạc càng cao. Tuổi trẻ tài cao, nhưng lại không như thế kiêu ngạo, rất có tốt chất

" hảo"

Tiệc chiêu đãi cũng nhanh kết thúc, Mạc An Lạc tiễn Cố Khắc Tân rời đi. vừa hướng cửa đẩy ra, Cố Khắc Tân vội vui mừng đi nhanh đến trước

" Chu tổng hảo"

Chu Dĩ Hạ đang nhìn mình đối tác đi xa, lại nghe được tiếng gọi, hạ định hướng trở về. nhất thời đứng hình, nhưng nhanh chóng hồi phục tinh thần hướng Cố Khắc Tân lễ

" Cố đạo diễn hảo, ngươi đây là..."

" ta chính là được Mạc ảnh hậu mời tiệc, cũng là vai nữ chủ chúng ta sau này" Cố Khắc Tân không câu nệ liền giới thiệu Mạc An Lạc đến Chu Dĩ Hạ

" Mạc tiểu thư, ta là Chu Dĩ Hạ " Chu Dĩ Hạ nho nhã chưa để Mạc An Lạc đưa tay liền tự mình dành tiếng nói. Hướng Mạc An Lạc nở nụ cười nhẹ

Mạc An Lạc hơi ngây ngốc một chút nhưng cũng nhanh đáp lễ " Chu tổng hảo"

Cố Khắc Tân nhìn hai người liền cười đến cao hứng, hắn không ngờ Chu Dĩ Hạ vị tổng tài này lại hành xử như thế. Cũng không như những người khác mà kiêu ngạo qua a

" sẵn tiện đây cũng nói cho ngươi biết, Chu tổng đây chính là nhà đầu tư độc quyền của < an ca truyền kỳ >"

Mạc An Lạc bất ngờ, bây giờ mới nhớ ra gì đó " ngươi là chủ tịch Chu thị sao? Ta quá thất lễ rồi"

Chu thị gần đây trên đà phát triển mạnh, nếu không đọc tin tức thì là người truyền tai, ai cũng biết vị nữ chủ tịch đương nhiệm. Mặc dù vậy, rất ít hình ảnh được tải lên, nếu có, là từ xa hoặc đằng sau hình ảnh.

" Mạc lão sư khách khí rồi, không cần đối với ta câu nệ" Chu Dĩ Hạ trên mặt vẫn nhàn nhạt cười nhưng Cố Khắc Tân cũng là lão già lão luyện nhiều năm, sao không biết vị Chu tổng này đối với Mạc An Lạc có một chút hảo cảm, trong mắt vẫn có ý cười

" Chu tổng tuổi trẻ tài cao, lại càng là mỹ nhân khuynh thành, nếu không làm minh tinh quả thật phí của trời" Cố Khắc Tân đối với Chu Dĩ Hạ quả thật có chút hiếu kỳ cùng hảo cảm nhiều, không ngại mà trêu vài câu

" Cố đạo diễn ngươi nói sao? Ta bây giờ còn chưa nổi tiếng sao?"

Cố Khắc Tân bị Chu Dĩ Hạ trêu vấn lại liền cao hứng không thôi " đúng là rất có danh tiếng đây"

" nhưng vẫn là không bằng Mạc lão sư đây, ngươi nói đúng không?" Chu Dĩ Hạ nhếch môi cười hướng về Mạc An Lạc

Mạc An Lạc tâm liền nhảy lên một cái, dù sao cũng trong giới điện ảnh bao năm, cũng biết cách khắc chế cảm giác của mình

" Chu tổng quá khen, ta đây thật thụ sủng nhược kinh"

Chu Dĩ Hạ cười cũng không muốn trêu nàng nữa, nghiêm túc nói " Cố đạo diễn và Mạc tiểu thư bây giờ về sao, ta tiễn hai người"

Cố Khắc Tân cũng không từ chối, ba người cùng nhau đi ra. Nhưng trời thật phụ lòng người, hôm nay lại mưa lớn như vậy.

Mạc An Lạc trợ lí thấy vậy, nhanh chóng từ túi xách lấy ra một ô nhỏ. nhưng lại nhìn trợ lí của Cố Khắc Tân cứ như vậy đứng bên trong ủ rủ.

Mạc An Lạc trợ lí nhanh chóng đem ô vào hướng Mạc An Lạc đưa đến.

" Cố đạo diễn ngươi không mang ô sao? Nếu ngươi không ngại ta thì nhận ô của ta" Mạc An Lạc cũng vì quan tâm đề nghị

Chu Dĩ Hạ thấy vậy cũng nói đỡ thêm " Cố đạo diễn, ngươi cứ cầm ô đi trước, ta có Chuyện cần nói với Mạc tiểu thư. Ta nghĩ sau đó trời cũng hết mưa thôi"

Mạc An Lạc cũng giấu nghi ngờ trong lòng, thuận nước đẩy thuyền " đúng vậy, ngươi cứ lấy"

Cố Khắc Tân thấy kẻ xướng người họa cũng thật không đành lòng " được rồi, các ngươi là chê ta già sao. Thật là" Cố Khắc Tân làm bộ mặt giận dữ nhưng cũng không từ chối, hướng trợ lí cầm lấy ô " ta đi trước, các ngươi đi đường cẩn thận"

Đợi Cố Khắc Tân đi xa, Mạc An Lạc mới quay đầu hướng Chu di hạ vấn " Chu tổng, ngươi có Chuyện gì muốn nói với ta sao?"

Chu Dĩ Hạ bị hỏi cũng không quay nhìn nhàn nhạt đáp " không có"

Bây giờ Mạc An Lạc nhìn Chu Dĩ Hạ bằng con mắt khác, mới vừa rồi còn ôn hòa, bây giờ đến nói Chuyện cũng chẳng nhìn mặt. đây không phải là kiêu căng ngạo mạn sao

" vậy ta xin đi trước"

Chu Dĩ Hạ nhìn thấy Mạc An Lạc Chuẩn bị đội mưa chạy ra, nhanh tay nắm lấy cổ tay nàng " ngươi định đội mưa?"

Mạc An Lạc bị nắm tay bất ngờ, hung hăng quay lại hỏi " nếu không thì sao? Ta phải đứng ở đây sao?" thanh âm như lại có phần mất kiên nhẫn

" ngươi sinh khí sao?" thấy biểu hiển của Mạc An Lạc , nàng không khỏi hài lòng thỏa mãn, khi sinh khí vẫn rất đẹp a. nhưng là không thể hiện ra mặt, một mặt lãnh băng băng

Mạc An Lạc bị hỏi càng mất kiên nhẫn, tay vẫn bị người kia siết chặt, những cũng là tự hỏi lòng mình cớ sao lại sinh khí, trước đây chưa từng có tiền lệ " liên quan đến Chu tổng sao? Buông tay ta ra"

Dương Mẫn trợ lí đứng một bên cũng hoảng hồn. cộng tác với Mạc An Lạc gần 2 năm, trước nay vẫn chưa thấy Mạc An Lạc mất khống chế như vậy. nhưng đây là Chu tổng chủ tịch Chu thị a~ càng là nhà đầu tư độc quyền. như thế đắt tội cũng không tốt lắm.

Chu Dĩ Hạ cũng không phản ứng gì, tay cũng không buông. Rất lâu rồi mới có thể cầm tay Mạc An Lạc như thế, chính là không nỡ buông ra. Mạc An Lạc quả thật mất đi kí ức, lòng lại càng đau như thế. Mặc dù đã biết trước, nhưng lại không khống chế được tâm tình.

" Chu tổng, ngươi đây là muốn làm gì?" thanh âm lộ ra mất kiên nhẫn ngày càng rõ ràng hơn, điều đó cũng đang nói rằng nàng bây giờ cực kì sinh khí

Chu Dĩ Hạ bắt đầu nhẹ giọng cười nhạt nói " ta cũng không muốn làm gì, chỉ cần ngươi đứng với ta một chút"

Mạc An Lạc chính là không hiểu, nàng với Chu Dĩ Hạ vừa chỉ mới gặp nhau vài phút trước, nàng sao đối với nàng cư xử như vậy. nhưng đối với lời nói của Chu Dĩ Hạ vừa rồi, nàng chính là không nhẫn tâm từ chối.

Nhận thấy người bên cạnh ngầm đồng ý không chạy nữa, Chu Dĩ Hạ mới nhẹ buông tay ra. Nhìn xuống Mạc An Lạc cổ tay có chút đỏ, nhịn không được đau lòng.

Chu Dĩ Hạ bảo tiêu cũng mau đến, tay hắn cầm liền là hai cái ô đưa cho Chu Dĩ Hạ .

" ô ngươi nhận, đừng đội mưa, dễ cảm"

Mạc An Lạc càng ngày càng không hiểu nữ nhân trước mặt, lúc đầu là thân thiện đầy hảo cảm, sau lại khinh thường, tiếp là áp bức bây giờ là quan tâm sao. Có thể nói nguyên nhân nhưng lại không nói, để người khác hiểu lầm?

Thấy Mạc An Lạc không có ý định nhận, Chu Dĩ Hạ cầm ô bỏ vào tay Dương Mẫn, tiêu sái cùng bảo tiêu bước ra xe.

Mạc An Lạc cùng Dương Mẫn đều ngớ người, tổng tàibá đạo sao. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro