CHƯƠNG 4: Vị Ngọt Quen Thuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chu Dĩ Hạ ra đến xe liền thở hắc một hơi. Thật sự tâm không nhịn được run rẫy, đã là 9 năm, 9 năm gặp lại. Chu Dĩ Hạ cười khổ, lại như thế nào mà không quên được đây

ngày khởi quay cũng sắp bắt đầu, đoàn làm phim cũng đã có mặt tại quay phim địa phương. Đó là một phố cổ Chuyên đóng phim, mọi người cứ nghĩ sẽ tại ở một nơi khách sạn cổ nhỏ, thưởng thức quay trở về thời kì cổ đại.

nhưng thật không ngờ, trước mặt lại là một cái resort sang trọng nằm sát bên khu phố cổ. có phải Cố đạo diễn đây dư tiền quá không, lại đãi ngộ tốt như vậy.

đoàn phim đã tụ họp đủ ở sân resort, một người quản lí cùng sau đó là khoảng 10 nhân viên phục vụ đi ra chào lễ

" Cố đạo diễn, phòng đã Chuẩn bị xong, đây là danh sách các phòng, trên đó cũng đã ghi tên người ở, ngài xem qua"

Quản lí thanh âm nho nhã, lịch sự đúng mực, cung kính lễ tiết, đây chính là nghiệp vụ cấp cao.

Mọi người ai nấy mắt chữ A mồm chữ O mà thưởng thức, đây là lần đầu tiên nhận được đãi ngộ tốt đến như vậy.

Cố Khắc Tân nhìn resort xung quanh, quả thật quá lớn đi. Nếu để mỗi người một phần nhưng cũng là chiếm một phần rất nhỏ. Cái này không lí nào lại bao hết toàn bộ

Nhận ra được Cố Khắc Tân kiên kị, quản lí ôn tồn giải thích " Cố đạo diễn cứ yên tâm, nơi mọi người ở tại một khu riêng biệt, lại có lối đi riêng, sẽ không lộ"

" Chu tổng quả thật Chu đáo" Cố Khắc Tân cũng thật cảm thán.

" vậy mời các vị theo ta"

Trong đây ai mà không biết cái resort này là của Chu thị, nhưng cũng không nghĩ đến có thể chân chính bước vào resort này. Dù sao resort này cũng quá rộng quá lớn đi, nếu chỉ để một mình họ ở chắc đã lỗ vốn đến không ít tiền đây, huống chi không phải tại 2, 3 ngày.

Nhưng cũng thật không ngờ Chu thị vậy mà lại quá Chu đáo, cũng là quá hào phóng.

Đoàn phim đi theo người quản lí, nhân viên ở sau cũng là phụ giúp cầm đồ một tay. Rất nhanh với lối đi riêng, đoàn phim đến một khu khách sạn nhỏ.

Nói nhỏ cũng không phải, so với sảnh chính có hơi nhỏ, nhưng quả thật là cái khách sạn được đánh giá 5 sao, như vậy mà bao cả khách sạn không ít tháng, nếu phải chi cũng không biết bao nhiêu cho đủ.

" lối đi vừa rồi là lối đi riêng, hướng thẳng ra là bãi đỗ xe tư nhân, tuyệt đối bí mật. mọi người theo số phòng định sẵn mà nghỉ ngơi. Tối đến sẽ có buổi tiệc, tối ta sẽ lại đưa mọi người đi"

Mạc An Lạc cùng Dương Mẫn hướng đến phòng, đi một quảng đường xa đến cũng thật mệt đi.

Bước vào phòng lại là cái sang trọng đẹp đẽ, như thế nào view căn phòng này lại hoàn mĩ đến thế, nhìn được một khu phố cổ. nay sắc trời đã hoàng hôn, ánh mặt trời ấm áp phả vào, màu sắc đỏ vàng cực kì sinh động đây

Dương Mẫn nhìn căn phòng không khỏi thỏa mãn " Mạc lão sư, ngươi xem phòng này quá đẹp đi"

Mạc An Lạc thấy nàng như tiểu hài tử cười nhẹ " nếu ta đoán không lầm, phòng này tầng trên cùng là phòng tổng thống đi"

Dương Mẫn nghe xong càng cao hứng " oa, thật tốt. ta thấy Chu thị này cũng quá Chu đáo đi"

" ngươi còn không mau đi Chuẩn bị, tối nay có tiệc" Mạc An Lạc không nỡ dập tắt sự cao hứng của nàng nhưng cũng đành buông lời

" tiệc này có thể sẽ uống rượu không ít, ngươi chịu được sao?" Dương Mẫn lại lo lắng chính là bệnh dạ dày thường niên của Mạc An Lạc . có thời khắc bị dạ dày đày đọa không bước nổi xuống giường

" ta không sao, hạn chế là tốt rồi"

" a, Mạc lão sư ngươi xem, nơi này có bánh" dưỡng mẫn hướng tầm mắt đến bàn ghế salong, lại nhìn thấy nhiều lắm bánh ngọt đựng trên khay tầng, càng cảm thán sự Chu đáo của Chu thị " ngươi chi bằng ăn một chút này lót dạ, sau có thể khống chế được cơn đau"

Mạc An Lạc chầm chậm bước đến, hướng đến khay bánh đặt ở thượng bàn, đây là loại macarons pháp, quả thật rất Chu đáo.

Mạc An Lạc nhất lên cắn một miếng, sắc mặt liền nhăn lại đứng thẫn người. Dương Mẫn thấy nàng có chút biến sắc, lo sợ có Chuyện gì " Mạc lão sư, ngươi sao vậy? bánh có gì sao?"

Mạc An Lạc bị Dương Mẫn kéo trở về, bắt đầu khống chế lại tâm trạng nhìn nàng cười " không có gì, chỉ là quá ngon thôi, ngươi ăn đi, là đồ tốt"

Dương Mẫn thấy nàng không sao, nỗi lo buông xuống, nhanh chóng nhấc miếng bánh ăn, hương vị có chút lạ, nhưng quả thật rất tuyệt, đúng là đồ tốt.

Mạc An Lạc cũng không nán lại lâu, nhanh chóng vào phòng tắm rửa qua. Mạc An Lạc ở trong xối nước, lòng vẫn là chú ý đến chiếc bánh ngọt kia, không phải là chưa từng ăn qua, nhưng hôm nay lại có một hương vị quen thuộc đến thế. Trong bánh như thế nào có thêm một mùi vị quen thuộc nhưng nhất thời không thể nhớ ra được mùi vị đó. Mặc dù chiếc bánh không tệ phải nói là quá ngon đi nhưng lòng nàng bây giờ không như vậy cao hứng, có một cái gì đó đè nặng, mất mát. Cũng là đã không nhớ qua, Mạc An Lạc cũng bỏ nó qua một bên, nhanh chóng tắm rửa 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro