Xin cho em được khóc lần cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 năm 5 tháng 12 ngày...
Điều cô tiếc nuối nhất là gì?
Là thanh xuân của mình ư? Bao nhiêu người đàn ông đến rồi đi, cô nhẫn tâm làm tổn thương họ và người đời gọi cô tuyệt tình nhưng chỉ một mình cô mới thấu trái tim này chưa bao giờ nguôi ngoai nhớ mong về ai đó, ánh mắt này chưa một phút một giây thôi thương, thôi chờ tấm lưng ai đó quay lại dù chỉ một lần. Là mọi hành động, mọi suy nghĩ và sự quan tâm đều dành cho cậu suốt năm năm tháng tháng. Vì thói quen ấy chẳng thể từ bỏ nên cô đâu thể yêu thêm một ai nữa.
Tiếc nuối nhất...
Là nước mắt ư? Mênh mông giọt lệ sầu bi rồi hoá khô cằn vì chẳng thể rơi thêm nữa. Nhưng đêm nay giữa những cơn say cô khóc như một đứa trẻ lần đầu được yêu, lần đầu bị người ta phụ bạc vì cậu đã nói ra tất cả: rằng cậu yêu, cậu thương người con gái khác.
Hoá ra bấy lâu nay là bản thân cô ảo tưởng, tất cả mọi điều đều là do cô tự xây lên: tấm ảnh, những dòng tâm trạng của cậu trên Facebook , cô từng nghĩ nó dành cho mình rồi cô thao thức cả đêm vì nghĩ rằng cậu cũng có tình cảm với mình. Nhưng cuộc đời sao đắng cay, sao trớ trêu cô thì đau vì cậu, cậu lại xót cho một người con gái khác.
...
Cô bật khóc, khóc đến quặn lòng. Một người từng trải qua mọi thăng trầm của cuộc đời, cứ ngỡ rằng trái tim đã hoá đá nhưng dường như suốt quãng đường vừa qua cô chỉ đang lừa dối chính mình, kìm nén mọi cảm xúc để giờ đây tất cả như tuôn trào, hỗn loạn giữa miên man xúc cảm.
...

Gía như hôm ấy trời đừng đổ mưa, gía như hôm ấy cô và cậu đừng đứng trú mưa chung nơi hiên vắng. Giá như cậu đừng quan tâm, đừng gieo trong cô hạt giống của những hy vọng thì giờ cô đâu có đau thế này. Nhưng chuyện tình cảm, chuyện của vòng xoay duyên phận có bao giờ an yên? Chẳng có đúng, có sai, chỉ có cả hai cùng đau.
Yêu là lấy máu nuôi tim. Yêu đơn phương là lấy cả trái tim cả lý trí, đau đớn hơn nữa là hy sinh cả thanh xuân chỉ để chờ mong một đôi bàn tay, một bước chân ai đó dừng lại để bản thân thôi đuổi theo.

1 năm 5 tháng 12 ngày. Điều cô nuối tiếc nhất là gì?
Chẳng một điều gì. Vì cô yêu cậu, một lòng một dạ, yêu hết cả tâm can cho đến bây giờ cô vẫn nhỏ bé, yếu đuối và dại khờ.
Nhưng đó là tình yêu. Chẳng ai ép, ai cầu, tất cả do bản thân ta tự lựa chọn, sẵn sàng hy sinh và thản nhiên chấp nhận mọi sự thật dù nó đau nó xót xa đến nhường nào.

Đêm nay, mọi sự thật đã sáng tỏ, bao mộng tưởng, bao hy vọng đã vỡ tan như mây khói. Cô bước đi không một lời nói, chẳng một ai thấu.
Thôi tình ta chấm dứt tại đây, bắt đầu là cô, kết thúc cũng là cô. Trách là trách duyên số, trách thời điểm chẳng thể trách con người.
Mong nơi phương trời ấy cậu hạnh phúc.
Mong nơi bến bờ này cô an yên!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro