Tay nhuốm máu tươi, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ hại chàng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu quốc.
Hoàng đế Khang Phong Quân nổi tiếng là ham mê nữ sắc, hậu cung có tới hàng trăm quý phi, thục phi và các vị nương nương khác. Quý phi thứ 4 của ông ta tên là Nhu Uyển Nhi, con gái út của Tư gia - một gia tộc đã suy thoái từ lâu. Ông ta nhìn trúng bà trong một lần đi vãn cảnh, ngay lập tức ban chỉ lấy bà làm phi. 3 tháng sau đó bà sinh ra một bé gái, đặt tên là Khang An An. Do sức khỏe đã yếu từ nhỏ nên sau khi hạ sinh vị tiểu thư này mà bà càng trở nên suy yếu, bệnh tật triền miên. An An lớn lên xinh đẹp, chịu khó. Nhưng vì thế lực nhà ngoại không lớn nên thường xuyên bị các phu nhân cùng các tỷ muội khác chèn ép, vùi dập nàng. Duy chỉ có Khang Hiểu Minh khiến nàng cảm thấy cuộc đời của mình hóa ra cũng có bông hoa nở rộ, đẹp đến vậy. Đó là anh trai cùng cha khác mẹ của nàng, con trai thứ của Diêu Quý Phi. Thuở nhỏ, các tỷ muội ai cũng ghét khinh thường ghét bỏ nàng do mẫu thân nàng ốm yếu bệnh tật, gia thế lại thấp bé hơn mẫu thân của bọn họ. Nàng trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người. Nhưng Hiểu Minh thì khác, huynh ấy không ghét bỏ nàng, thậm chí còn đối xử với nàng rất tốt. Có thể nói, người khiến nàng cảm nhận được hai chữ "gia đình" ngoài mẫu thân ra thì chính là hắn. An An và Hiểu Minh cứ như vậy mà lớn lên cùng nhau.
Tuổi thơ đơn thuần, ngây thơ là thế. Nhưng mấy ai tránh được cám dỗ của vật chất, địa vị ? Năm An An 19 tuổi, quốc gia xảy ra nhiều biến cố gây rúng động thiên hạ. Bệ hạ vì quá ham mê nữ sắc nên băng hà ngay trên giường thị tẩm. Các hoàng tử, công chúa cũng lần lượt gặp phải tai họa. Thái tử thì bị đám cướp phục kích giết ngay trên đường lớn. Nhị hoàng tử, tam hoàng tử mắc bệnh lạ tay chăn co quắp trở thành phế vật. Tam công chúa và quận chúa mất tích không rõ lý do. Toàn bộ hoàng tộc bây giờ chỉ còn sót lại vài người yếu đuối nhu nhược tay trói gà không chặt. Mà mấy ai biết được rằng, đứng sau tất cả chính là Khang Hiểu Minh. Còn An An? Nàng là người trực tiếp giúp Hiểu Minh xử lý hết những kẻ ngáng chân trên con đường xưng Vương của hắn. An An trở nên như vậy, một phần là vì chấp niệm với Hiểu Minh, sẵn sàng hi sinh vì hắn. Một phần là vì bọn chúng đáng chết, người cha ruột cô luôn tôn thờ đã để mặc cho mẫu thân nàng chết rét trong đêm.
Vốn tưởng rằng để Hiểu Minh thừa kế gia tộc, nàng có thể ở bên hắn suốt đời. Nhưng hồng nhan bạc mệnh, nàng đâu nào ngờ chính bản thân mình cũng là một vật cản đối với Hiểu Minh. Sau khi lợi dụng nàng, hắn cho người nhốt nàng vào ngục tối, chiêu cáo với thiên hạ rằng Cửu công chúa phạm phải tội tư thông với nam nhân của nước địch, 7 ngày sau hành hình. Đến ngày hành hình, An An đứng trên thành cao vạn trượng, phía dưới ngập trong màu trắng tinh khiết của tuyết. Nàng quay mặt lại nhìn hắn, cười chua xót :
" Hiểu Minh, ta cả đời này làm vô số việc ác cho chàng, giết cha, giết anh chị em, mưu hại phu quân, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ hại chàng. Chàng vì cái gì lại muốn giết ta? "
Khang Hiểu Minh khuôn mặt lạnh lùng nhìn nàng, im lặng không đáp. Giống như tất cả những gì ấm áp mà hắn dành cho nàng đều là do nàng tự ảo tưởng, từng chút một tan vào hư không, vĩnh viễn không quy hồi, vĩnh viễn không bao giờ có thể thấy một lần nữa.
An An lặng người, nàng đã hiểu ra tất cả. Những người biết được sự thật đằng sau cái chết của cố Hoàng đế đều đã chết cả rồi, do chính tay nàng giết. Ngay cả nàng, có lẽ cũng không ngoại lệ. Rồi nàng cười điên cuồng, giọng cười lạc cả đi. Từng giọt nước mắt cứ thế chảy trên khuôn mặt xinh đẹp đau khổ của nàng. Nàng hét lớn, điên cuồng hét lớn:
"Ta vì chàng mà hai tay nhuốm máu, vứt bỏ tất cả, Khang Hiểu Minh à Khang Hiểu Minh. Trái tim chàng làm từ sắt đá sao??!!!"
Khang Hiểu Minh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng như vậy, rút kiếm ra dứt khoát đâm giữa tim nàng. An An rơi xuống dưới tường thành, máu tươi nhuộm đỏ một mảng tuyết tạo thành khung cảnh diễm lệ. Nàng nhắm mắt trong uất hận.
Sau cuối, Khang Hiểu Minh cho người chôn cất nàng dưới gốc Tử Đằng, nơi mà lần đầu họ gặp nhau.
Sử sách ghi lại, vị vua cuối cùng của thời Khang là một vị minh quân, hắn đem quốc gia thối nát lúc trước cải tạo lại làm nên một quốc gia hưng thịnh, phồn vinh. Nhưng hoàng đế bệ hạ không hiểu vì lý do gì mà không lập hậu, vì vậy nên không có con cháu nối dõi, triều đại hưng thịnh cứ như vậy mà sụp đổ. Càng kì lạ hơn là, cố hoàng đế nhất quyết muốn được chôn cất bên cạnh một ngôi mộ không tên dưới gốc cây Tử Đằng.
Người ta cũng tìm thấy lời cuối cùng mà Khang Hiểu Minh để lại "mong cho đời đời kiếp kiếp, nàng không bao giờ sinh vào nhà Đế vương, sống cuộc đời an yên. Ta sẽ làm linh hồn lang thang vĩnh viễn không siêu thoát để đền tội cho nàng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro