Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Yah ~! ... CÔ LÀM CÁI QUÁI GÌ TRONG NHÀ CỦA TÔI HẢ? ..." Jong Kook nói một cách giận dữ.

Jong Kook trừng mắt nhìn cô. Ji Hyo cảm thấy đầu óc trống trơn trong giây lát rồi ậm à nói:

- "Anh- ... anh- ... .anh đang...ở... tr-ần ...".

"Cô-- ..." Jong Kook bị cắt ngang lời nói vì Ji Hyo đã lúi húi lấy một chiếc khăn trong ngăn kéo che đi khuôn mặt của mình.

"Tôi xin lỗi ... Tôi không có ý làm điều đó ... Tôi đã-- ..." cô nói nhưng sau đó Jong Kook đẩy tay cô ra xa.

"Cô đang làm gì trong nhà tôi?" anh lại nói với sự tức giận.

"Tôi nghĩ rằng anh đã biết ... Tôi là một trong những người sẽ chăm sóc cho Eun Joo ... Hong Kyung Min-ssi thuê tôi ...", cô giải thích. (Cô sợ anh nhưng mà tại sao chứ, cô có làm điều gì sai trái chứ? Ji Hyo nghĩ thầm).

"CÁI GÌ?! ...

" Đúng vậy, chẳng lẽ anh ấy chưa nói với anh sao?"

Jong Kook không trả lời cô và bỏ đi vào phòng của mình và gọi cho Kyung Min.

"Có chuyện gì? ..." Kyung Min nói qua điện thoại

"Cậu nên giải thích rõ hơn với tôi ... ngay bây giờ ..." Jong Kook nói.

"Vậy, cậu đã nhìn thấy cô ấy? ... Tôi đã nghĩ cuộc gọi này sẽ đến vào ngày mai ... nhưng nó đến sớm hơn rồi ..."

"Tại sao cậu lại thuê cô ấy? ... Tôi không muốn cô ấy ... Tìm cho tôi một người khác ..."

"Tôi xin lỗi anh bạn của tôi à... cậu không có sự lựa chọn và phải chấp nhận cô ấy ... đối với tôi để tìm kiếm một sự thay thế thật không dễ khi cậu có "danh tiếng" là người đàn ông lạnh lùng nhất ... Họ không thể ở cùng và làm việc với cậu được ... tất cả mọi người ai cũng sợ hãi cậu ... "

" Và cậu nghĩ rằng cô ấy có thể? ... Chỉ cần tìm cho tôi một người thay thế ... "Jong Kook vẫn khăng khăng nói.

"Ôi t3 tháng ... Chỉ trong 3 tháng thôi... và hơn nữa cô ấy sẽ chăm sóc cho Eun Joo không phải bạn ... có vấn đề gì lớn chứ? ... Chỉ cần chấp nhận cô ấy, được không? Min Kyung nói và cúp máy.

----------------

Ji Hyo nấu bữa sáng cho cả ba người. Cô đã làm quen với môi trường xung quanh với sự giúp đỡ của Kyung Min khi anh đi cùng cô vào nhà. Kyung Min nói với cô rằng Jong Kook không bao giờ ăn cùng với Eun Joo.

(Làm thế nào một người Cha có thể làm điều đó? Anh ấy thực sự vô lý ... Bây giờ tôi biết tại sao Eun Joo lại như thế ... Cô bé thật tội nghiệp ... ")Ji Hyo nghĩ. Cô đã chuẩn bị bàn ăn và thấy Jong Kook đang đi xuống cầu thang thì cô nhìn anh và nói:

"Anh xuống rồi sao? ... Tôi đã chuẩn bị bữa ăn sáng ..." nhưng Jong Kook bước qua cô và đi ra ngoài.

"Aigoooo ... Anh ấy thực sự là một người khó chịu.." Ji Hyo vừa lẩm bẩm nói thì Eun Joo chạy đến cô

"Nó trông ngon , Pretty Unnie ..."

"Nó thực sự rất ngon đấy Eun Joo-yah ... Hãy ăn thôi..." Ji Hyo nói và xới cơm cho cả hai

"Em thực sự rất vui,Unnie ... Bây giờ em đã có một người nào đó để em có thể ăn cùng ..."

"Chị cũng rất vui khi đang ăn cùng với em, Eun Joo-yah ... Unnie sẽ luôn nấu ăn và chúng ta sẽ ăn cùng nhau ..."

"Thật sao? ... Yeeyyy ..." Eun Joo đã rất hạnh phúc. Cô thực sự thích Ji Hyo

Sau khi ăn xong, Ji Hyo đưa cô bévào trường học và cô đi đến cửa hàng hoa của mình.

~~~~~~~~~~

"Em trông rất mệt mỏi, Ji Hyo-yah ..." Dong Hoon hỏi cô khi cô bước vào nhà hàng của họ.

"Oppa, cho em một Jjajangmyeon ..." cô nói và ngồi vào một chiếc bàn trống.

Sau đó Dong Hoon mang đến cho cô một bát jjajangmyeon.

"Đây này, ăn đi"

"Em đang căng thẳng ... đã có chuyện gì xảy ra? ..." Dong Hoon hỏi.

"Ông chủ của em là một một người siêu khó tính . Anh ta giống như một con hổ ... giống như là chỉ trong bất kỳ thời điểm nào anh ta sẽ cắn và ăn người khác ... Anh ấy là tồi tệ nhất ..." Ji Hyo giải thích.

"Ông chủ? Dì nói với anh là em dã tìm được công việc mới và anh đã nghĩ đó là điều may mắn cho em. Nếu người đó làm gì không tốt với em thì hãy cho anh biết ... Được không? ..." Dong Hoon thể hiện hành động như thể anh ấy rất mạnh mẽ trong khi thực sự anh ấy giống như là một đứa trẻ.

"Aigooo ... Em biets rồi ..." Ji Hyo cười.

~~~~~~~~~

Thời gian qua một cách nhanh chóng, một tuần đã trôi qua. Jong Kook vẫn giống như trước và Ji Hyo đã kiểm soát bản với tất cả sức mạnh của mình. Cô muốn Jong Kook được gần gũi với con gái của mình, nhưng điều đó không thể xảy ra bởi vì anh ta rất khó gần. Đối với những ngày vừa qua, thật sự giống như cô không tồn tại trong nhà. Anh luôn luôn lướt qua cô.

Buổi tối, Jong Kook về nhà và Ji Hyo vẫn còn trong nhà bếp. Anh đi vào nhà bếp và lấy một ít nước.

"Anh có muốn ăn không? ... Tôi nấu cà ri ...", cô nói.

Nhưng sau đó Jong Kook lại bỏ qua cô và bỏ đi.

"Yah ~! Anh có thể chỉ nói rằng tôi không đói hoặc tôi mệt mỏi ... hay là bất cứ điều gì ... Anh giống như một --- ...", cô nói nhưng lại bị cắt đứt bởi Jong Kook quay sang cô và trừng mắt nhìn cô

"Cô ... nên biết ranh giới của cô... Tôi không có trách nhiệm phải trả lời cô ... Nếu cô không thích những gì tôi đang làm thì chỉ cần nghỉ việc ...", anh nói và đi vào phòng của mình.

"Jerk! .... Jerk! .. Aiiiiissssssshhhh . Bình tĩnh Ji Hyo-yah ... Hãy nghĩ về Eun Joo ... Bình tĩnh ..." Ji Hyo nghĩ ~~~~~~~~

Buổi tối, khi Jong Kook đi làm về thì Eun Joo chạy đến bên anh với một mảnh giấy

"Appa ... Appa ... Appa ..." cô bé nói một cách hào hứng Jong Kook lại đi lướt qua cô bé và đi vào phòng của mình nhưng Eun Joo nắm lấy bàn tay anh để ngăn anh vào phòng

"Appa ... xem này ... Con vẽ Eomma, Appa và- ..." chưa kịp nói hết lời thì Jong Kook đã đẩy cô ra và làm cho Eun Joo mất cân bằng và rơi xuống đất.

"Đừng đến gần Appa ... Con có nghe ta chưa ... Con không phải-- ..." Jong Kook hét lên và nhìn chằm chằm vào cô bé.

"ANH ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ? !! " Ji Hyo đi đến và ôm lấy Eun Joo đang khóc.

"Tôi không cần phải giải thích cho cô ..." Jong Kook nói và toan mở cửa phòng nhưng Ji Hyo nắm lấy tay anh và ngăn anh lại.

"HÃY DỪNG LẠI ĐI. Đừng giống như trẻ ... Hãy chấp nhận đi ... Eun Joo là con gái của anh ... Đừng làm hỏng cuộc sống của cô bé vì những gì xảy ra với vợ anh ... Cô ấy sẽ không bao giờ trở lại ... ANH PHẢI CHẤP NHẬN NÓ ..." Ji Hyo giận dữ hét lên



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro