7.PN: Vẫn tiếp một đêm H say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đợi Gia Nhĩ thích ứng xong, tấn công dịu dàng biến thành hung mãnh, quả nhiên cậu run rẩy kịch liệt. Anh liên lục va đập về nơi ấy, chỉ mới mười mấy cái mà cậu đã bị cảm giác tê dại ào ạt xâm lấn khiến cậu mất khống chế, tiếng rên rỉ bật ra rất tự nhiên "Ô..Nghi— Ân..."

Tiếng rên rỉ từ trong tâm lan tràn ra khóe môi, chưa kịp phát ra đã bị sức va đập mạnh bạo tiếp theo đánh gãy, sau đó tiếng kêu vô thức tràn ra nhuốm đầy dâm dục trong cơn tàn sát mệt mỏi của tính khí tấn công cơ thể. Thắt lưng Gia Nhĩ bị giữ chặt, hai chân vòng quanh eo Nghi Ân, mắt cá chân giao nhau sau lưng anh, mu bàn chân cong lên, ngay cả ngón chân cũng phiếm hồng trong căn phòng phủ đầy tình dục.Bỗng nhiên hai chân bị anh kéo ra thật xa, chân bị ép đẩy cao đến mức thắt lưng rời khỏi mặt giường. Nghi Ân nhìn nơi giao hợp của hai người, phát mạnh lên cái mông căng đầy thịt bị va đập đến đỏ ửng của cậu.

" Nhĩ,em..." Âm cuối mang theo dục vọng sâu sắc, nhìn mắt cậu đong đầy hơi nước, anh không chút lưu tình tiếp tục giày vò đến khi cậu hơi bật khóc mới cúi người thì thào bên tai cậu, có men vào không biết là say hay thật bảo : "Sau này phải quấn lấy tôi nhiều hơn nữa."

Tinh thần Vương Gia Nhĩ sắp bị chạm vỡ, trong cơ thể không ngừng ngứa ngáy, rất nhanh bị tính khí cứng rắn ma sát mà thoải mái, nhưng theo tính khí rút ra rồi lại mau chóng vọt vào chỗ sâu trong cơ thể, từng đợt trống rỗng khó nhịn nhen nhóm, cảm giác vừa sung sướng vừa tê dại cứ theo đó lan tràn toàn thân. Cậu chưa bao giờ trải nghiệm lần làm tình nào thoải mái như thế, cố gắng lắm mới nghe rõ lời Nghi Ân trong cơn kích thích không ngừng, đáy lòng đầy chua xót truyền đến chóp mũi, nước mắt rơi tí tách "Tôi sẽ không xa."

Nghi Ân díp mắt nhìn người dưới thân bóp chặt eo cậu, va chạm càng thêm kịch liệt. Sung sướng về tâm lý và sinh lý khiến Gia Nhĩ sắp bật khóc nức nở, dù ở ngoài miệng tiện nhưng cậu vẫn rất xấu hổ khi phải ở trên giường nói mấy lời âu yếm, đặc biệt khi bây giờ còn bị vây trong thế yếu, lúc này trong lòng cậu đột nhiên sinh ra cảm xúc ỷ lại dựa dẫm vào anh mà trước đây chưa từng có, mất khống chế bật ra từng chữ "Ông xã — Mạnh... Mạnh nữa lên..."

Cách nhau một tuổi cùng với các loại chăm sóc đầy kiên nhẫn của anh Đoàn, Gia Nhĩ trêu gọi một tiếng chồng cũng không quá đáng. Nhưng Nghi Ân chợt dừng lại, qua cơn mê thì như dấy lên mồi lửa, anh bỗng nhiên ôm chặt cậu vào lòng, hung bạo đỉnh thẳng vào trong. Cậu không kiểm soát được bản thân, há miệng lớn giọng như cuốn băng, lặp đi lặp lại " Anh..Anh Đoàn ơi... A a a a~ "

Cậu bị chìm trong thế tiến công đầy kịch liệt cùng thô bạo, lỗ sau co rút không có quy luật, hạ thận co giật bắn ra. Anh vẫn không ngừng lại nhưng giảm bớt tốc độ kịch liệt. Sau một lúc, anh hạ Gia Nhĩ xuống giường, lót gối dưới eo, dạng rộng hai chân cậu rồi một lần nữa chen vào trong nơi mềm mại nóng bỏng, đột phá giới hạn của đối phương. Cậu bị làm đến hết hơi, chỉ có thể mặc cho tiếng rên rỉ tự động lan tỏa khắp phòng.

Càng về sau, cậu càng bị sung sướng như thủy triều va đập đến chết lặng, hai tay chống xuống giường, có đôi khi vì quá mệt mỏi mà khuỷu tay chùng xuống, hai chân dang rộng, cậu dùng nơi yếu ớt nhất tiếp nhận đâm chọc dũng mãnh của anh.Thân thể rất thành thật, tính khí mềm nhũn chậm rãi vùng lên, Đoàn Nghi Ân giữ chặt hai chân vô lực của cậu, ép lên trước ngực, từ bên trên cố gắng đập mạnh xuống thân thể Gia Nhĩ "Hưu hư... Mẹ kiếp... Nhẹ, ông xã nhẹ một chút... A!"

Nghi Ân tăng nhanh tốc độ đâm rút, thấp giọng từ tính gọi tên cậu. Vương Gia Nhĩ bị động tác chợt tăng tốc của anh khiến cho tính khí cương lên, cố gắng túm chặt drap giường dưới thân, âm thanh rên rỉ vừa hổn hển vừa phập phồng đầy yêu kiều. Tất cả âm thanh ấy lọt vào tai Đoàn Nghi Ân khiến gân xanh nổi đầy mu bàn tay, thân thể trầm xuống, vội vàng cắm vào không biết bao nhiêu lần, đĩnh mạnh một cái, một luồng nhiệt nóng bỏng bắn sâu vào bên trong.Trong cơ thể cậu đã bị ma sát đến mềm nhũn, bị chất lỏng phun chảy tung tóe. Trong tiếng kêu la mềm mại đầy dâm mỹ, cơ thể cong lên một đường vòng cung xinh đẹp, cả người căng lên, lần thứ hai bắn ra.

Rồi dục vọng lại bùng phát Đoàn Nghi Ân tách chân cậu sang hai bên, một lần nữa tiến vào thân thể cậu, dịu dàng chuyển động. Sau một lúc lại giữ eo Gia Nhĩ bắt đầu chuyển động mãnh liệt. Thân thể va chạm phát ra âm thanh càng ngày càng lớn, cậu vừa sung sướng vừa giận" Đệch Nghi Ân..Anh! "

Khí thế hung hăng vừa lên đã bị cơn sóng cuộn trào đầy sung sướng cắt ngang, thay đổi thành cầu xin tha thứ: "Chậm — Chậm một chút..."

"Đoàn... Ông xã à... Đừng..."

"Ô! Xin anh ——" Dù Gia Nhĩ van cầu như thế nào, Nghi Ân cũng quyết làm cậu đến mất khống chế, ép cậu la lớn hơn nữa, cuối cùng tuôn trào trong thân thể cậu, ái tình như lũ mùa xuân lan tràn trong phòng ngủ, cả căn phòng chìm đắm trong xuân sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro