Extra 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm đó vốn là có người hẹn cậu ra gặp mặt, nhưng mà Đoàn Nghi Ân vẫn không yên tâm. Nhất quyết dính người, đi theo cạnh cậu sợ sẽ bị cướp mất. Rõ ràng là qua mấy năm, tình cảm càng rất tốt. Vương Gia Nhĩ còn nghĩ cứ duy trì như vậy không tệ, có thể qua hết một đời không chừng.

Không ngờ tới, Đoàn Nghi Ân đi gần tới địa điểm vẫn sẽ để cậu đi tiếp. Chừa lại cho cậu một chút riêng tư, chính là người kia vừa mới nhìn thấy cậu đã không nói nhiều lao vào muốn giơ tay đánh cậu.

Đoàn Nghi Ân phản ứng rất nhanh đối phương trong tay cầm lấy cái chai, anh đã đứng nghiêng một bên, giấu Gia Nhĩ vào trong người giơ tay đang mặt áo khoác lên chống đỡ. Ai mà ngờ tới, cái chai nhỏ đó lại là axit. Bắn vào trên gò má của anh không nhiều nhưng liền rất rát.

Người kia liền vội vàng bỏ chạy, ném lại vỏ chai ở hiện trường. Vương Gia Nhĩ ngước lên, liền cuống cuồng. Trên mặt Nghi Ân giống như bị lở, axit ăn mòn trên da liền rất nhanh mà gặm nhắm. Da của anh li ti những lỗ hỏng, máu cũng bắt đầu rỉ ra, Nghi Ân nghiêng mặt không để cho cậu chạm vào " Không còn đẹp trai nữa, có thể tiếp tục yêu đương không ? "

Vương Gia Nhĩ lập tức trả lời lại, hành động lúc nãy che chắn của anh rất đẹp trai. Bây giờ cũng đẹp trai, lúc nào cũng đẹp hết " Có, có. Vẫn đẹp trai ! "

Cũng vì lý do này, Đoàn Nghi Ân bắt đầu rơi vào hố sâu điên cuồng, lúc nào cũng lo lắng Gia Nhĩ sẽ bị cuốn hút chạy theo người khác. Cho nên phải giở một vài thủ đoạn, đem cậu nắm chặt lại trong lòng bàn tay.

Ta đánh mất mình lúc nào không hay
Liệu có bóp chết tình yêu trong tay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro