Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Sáng hôm sau-

Mặt trời chiếu tia nắng thẳng vào gương mặt của cô gái đã ngủ gật trong lần gọi điện với bạn trai tương lai.

"Đàm Hàn à, cậu tính ngủ đến khi nào nữa?"

"Ưm...ai vậy trời?"

"Dậy nhanh lên má ơi, ngủ gì ngủ dữ."

"Rồi rồi, ra ngay..."

-Dưới cổng Khách sạn-

"Nay ta đi suối nước nóng luôn đúng không?"

"Thưa cậu chủ, xe đã chuẩn bị rồi. Mời cậu chủ và mọi người lên xe!"- Quản gia của Tần Lục kính cẩn.

"Mời mọi người."

Mọi người lên xe, xe bắt đầu lăn bánh.

"Thế giới mà có ra sao thì hai người vẫn bình thường chắc luôn.."

"Là sao?"- Uyên Chân Như ngơ ngác.

"Tần Lục- con trai trưởng của Tần Gia, người nắm trong gia tài khổng lồ và vừa là Chủ tịch của Tập đoàn Misua nổi tiếng về Bất động sản; Uyên Chân Như đây là Thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Fushi với sự hợp tác trong nước và ngoài nước về Trang sức. Uả rồi ai chơi lại với hai anh chị nữa trời?"

"Nè nha, bà xem ông Mặc đi, ông Tần nhà tui là số 1 thì ông Mặc nhà bà cũng là số 1 luôn. Là Bác sĩ của thành phố X trong khi mình đủ tiền mua gấp 10 cái bệnh viện đó luôn; nắm trong tay thẻ đen vô cực, không những 1 mà là 4, 5 cái; có riêng một tài khoản chứng khoán trị giá 100 tỷ USD đó. Tui không hiểu là ông Mặc đi làm Bác sĩ làm gì luôn, kiểu như chủ tịch giả làm Bác sĩ vậy. Ngao ngán với ông này luôn."

"Thôi nào, đó là sự cố gắng, sau này vợ tôi cũng không cần đi làm cũng được, tôi nuôi!"

"Ì, bà kìa, học Luật làm gì nữa, chồng lo luôn..."

"Anh ấy bảo là vợ chứ không phải tui..."

"Tôi nuôi em!"

Đàm Hàn cạn lời với Đoàn Mặc, bèn phải lấy tay chặn miệng anh lại.

"Nói thế chứ tui với bà phải học xong chương trình này để trở thành Luật sư và Bác sĩ giúp mọi người chứ. Bà còn ước mơ đi Mỹ nữa mà?"

"Tất nhiên, phải cố gắng để đạt được ước mơ của bản thân chứ."

Qua cái tay đang chặn miệng của mình, Đoàn Mặc nhẹ nhàng hôn vào đó khiên Đàm Hàn run lên.

Thấy thế, Đoàn Mặc cười khẩy.

"Uyên Chân Như, lại đây!"- Tần Lục gọi.

"E...em muốn ngô....ngồi với Đàm Hàn..."

"Lại đây với tôi..."

"Em ng...ngồi đây..."

"Sao trông cậu có vẻ sợ Tần Lục thế? Không lẽ nào tối qua......"

"U là trời, anh ấy tuy là nhẹ nhàng đó nhưng mà nguyên đêm đó, hai đứa tớ...."

"Bác sĩ mà làm dữ trời....bà kiệt sức là đúng rồi.."

Tần Lục đi lại, bế Uyên Chân Như lên.

"Giận tôi sao?"- Tần Lục mặt khá buồn.

"Hôm qua anh hành em như vậy, thử hỏi sáng này em vẫn còn sức lực đi là may mắn của anh đó, này thì bảo nhẹ nhàng, này thì một chút thôi...."

"Xin lỗi, tôi...tôi làm hơi quá đà..."

"....Hứ...không thèm chấp..."

Tần Lục gục mặt xuống phía gáy của Uyên Chân Như, nói điều gì đó khiến cô đỏ mặt.

Đối với Đàm Hàn mà nói thì cô dần thích Đoàn Mặc nhiều hơn nữa, nhất là vào tối qua, khi hai người cùng nói chuyện với nhau, tâm sự với nhau về cuộc sống, tình cảm.

"Hôm qua....anh ngủ ngon chứ?"
"Hôm qua anh ngủ khá là ngon, nhưng mà có một cô gái khi đang nói chuyện với anh thì lại lăn ra ngủ rất ngon trước mắt anh..."

"E...em xin lỗi, chắc do ngày hôm qua em hơi mệt xíu nên...."

"...rất đáng yêu..."

"Anh thích đi suối nước nóng không?"

"Cũng đôi khi, vì anh vẫn muốn cùng người mình yêu đi..."

"Chắc anh phải đợi lâu rồi ha..."

"Không, hôm nay anh đã có rồi..."

Đàm Hàn dần hiểu ra ý nghĩa câu nói đó, lần này cô cũng không đỏ mặt nữa mà cô đáp lại anh rằng:

"Em cũng vậy đấy, đang ở trước mặt luôn..."

Đoàn Mặc lần này lại ngại đến mức không dám nhìn Đàm Hàn nữa.

-Sau 6 tiếng đã đến Khu suối nước nóng Thành phố Y-

"Ui, đau lưng thật sự mà.."

"Em có sao không?"

"Không sao á..."

"Lên đây tôi cõng..."

"Không thèm. Đàm Hàn ơi, tớ đi với cậu..."

"Ơ, sao không đi với Tần Lục?"

"Kệ anh ta, tớ không thèm đi theo cùng..."

Tần Lục ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì cả thì Đoàn Mặc đã kéo đi vào rồi.

Vào nơi Lễ tân.

"Chào chị, cho em thuê 2 phòng ạ..."

"Vâng ạ, vậy chị điền tên phòng vào đi ạ..."

"Dạ.."

Đăng kí phòng xong, Uyên Chân Như cùng Đàm Hàn vào phòng.

"Oa, đẹp quá!"

"Nhìn vừa đơn giản, mộc mạc nhưng lại rất sang trọng, nơi này rất yên bình..."- Đàm Hàn nằm xuống.

"Hahaaa...vậy là được ở với cậu rồi.."

"Uả, thế hai cái ông kia ở đâu?"

Thưa Đàm Hàn là ở cùng nhau.

"Sao anh vào đây?"

"Tôi đang hỏi anh đấy, Uyên Chân Như đâu rồi?"

"Uả sao tôi biết được?"

"Chị Lễ tân, cho tôi xem người đăng kí phòng được không ạ?"

"À, cậu tên là gì?"

"Tần Lục..."

"Cô gái lúc nãy đã đăng kí cho cậu với anh Đoàn Mặc ở cùng nhau."

"HẢ...?"

Phía bên kia đang hoang mang thì phía của Đàm Hàn và Uyên Chân Như lại khác.

"HAHAAAA....."

"Chắc giờ Tần Lục tức lắm á.. Cậu không sợ sao?"

"....."

"Sao đấy? Nãy vẫn bình thường mà, sao giờ lại thế này?"

"Thì là nãy, tớ đang ngắm cảnh thì tính quay sang phía Tần Lục mượn điện thoại thì thấy anh ấy ngủ rồi..."

"Vì thế mà cậu giận hở?"

"Không phải, ý là lúc đó tớ mới tìm điện thoại anh ấy thì thấy mấy cái tin nhắn của một người con gái, chắc chắn là của con gái luôn nhưng anh Lục lại đặt biệt danh là 'Bé Heo', đó...thế không tức mới lạ..."

"Giờ tớ hỏi cậu nè, có chắc là đó là tên con gái không?"

"Chắc chắn mà..."

"Hazz...tớ chỉ nói thế này thôi, nếu cậu hiểu thì hãy thử suy nghĩ: Tớ nghĩ là cậu nên đi hỏi rõ, bởi trong tình yêu thì vẫn nên tin tưởng nhau, và tớ thấy Tần Lục rất tốt, không thể nào lại yêu cậu nhưng cũng có em gái mưa nữa, nên đi hỏi anh ấy đi..."

Từ đâu Tần Lục lao vào phòng của 2 nàng.

"Uyên Chân Như..."- Tần Lục không hề giận dữ mà ngược lại rất nhẹ nhàng.

"Sao...?"

"Em đang giận gì tôi sao?"

"À...hum...tớ ra ngoài đây, 2 người nói chuyện với nhau vui vẻ..."

Lén đi ra ngoài nhưng chỉ là cái cớ thôi, Đàm Hàn đứng trộm nghe thì bị Đoàn Mặc phát hiện.

"Cô bé, lén nghe trộm...."

"Suỵt...."

Đàm Hàn chỉ tính bịt miệng Đoàn Mặc thôi nhưng cớ sự nào mà lại thành cô ép tường anh rồi. Cái này có gì đó sai sai khi mà Đàm Hàn còn ghé sát lại phía tường để nghe nữa.

"...."

"Anh yên lặng tí nào!"

-Trong phòng-

"Uyên Chân Như, tôi hỏi em sao em không trả lời?"

"Có gì phải trả lời chứ?"

"Tôi đã làm gì sai sao?"

"Anh tự đi mà tìm hiểu, tôi không muốn nói chuyện với anh."

Nói rồi, Uyên Chân Như đứng dậy đi ra ngoài thì bắt gặp 2 kẻ nghe lén...

"Hai người...."

"Ha....ha....ha....t...tớ đi ngang qua..."

Không nói năng gì, Tiểu Như đi một mạch. Đàm Hàn đuổi theo.

"Nè, sao đấy?"

"Đang cố giận bà ơi, bà nghĩ sao vậy? Tui không thể vì thế mà giận được, chỉ có hơi ghen thui..."

"Thôi, ta đi, dẹp bỏ tình cảm đi, chuẩn bị đồ rồi đi suối nước nóng nào..."

Hai cô gái về chuẩn bị đồ, bước ra hành lang thì va phải Đoàn Mặc và Tần Lục đang chuẩn bị đi mua ít đồ.

"He...hello, hai người đi đâu vậy?"

"Tụi anh đi mua chút đồ, còn hai nàng?"

"Tụi em đang tính đi suối nước nóng...Anh đi cùng không?"

"Có Tần Lục, tớ không đi không đi..."

"Ơ kìa, bà bình tĩnh nào..."

"Uyên Chân Như, tôi muốn nói chuyện riêng với em..."

"Tớ đi trước đây, tạm biệt..."- Loáng cái Tiểu Như đã chạy mất tiêu.

Cặp đôi này giận nhau mà thấy hài ghê, Đàm Hàn bất lực đứng nhìn.

"Thôi, họ đi rồi thì anh đi với em..."- Đàm Hàn kéo tay Đoàn Mặc đi.

Với bộ jukata suôn dài, dải dây thắt qua eo càng khiến body cô thêm đẹp hơn nữa. Đoàn Mặc đã bao lần đỏ mặt vì điều đó.

"À mà em đi mua đồ uống một xíu, anh uống gì không em mua cho?"

"Anh đi với em..."

Đến quầy giải khát, Đoàn Mặc đứng phía ngoài chờ.

"Mua loại nào đây ta? Không biết anh Mặc thích uống loại nào nhỉ?"

"Này em gái, đi đâu mà một mình thế kia?"

"....."- Đàm Hàn không quan tâm.

"Trông body nuột nà thế này, đi với anh đi..."- Người đàn ông lạ mặt ôm Đàm Hàn và giữ chặt tay lại.

"Ha...đi với anh sao, được thôi!"- Đàm Hàn cười khẩy.

"Đúng là bé ng...Áaaa...."

Có vẻ như người này đụng nhầm người rồi.

Không hổ danh là "Vũ nữ của những cú đá"; Đội trưởng đội Karate của Thành phố X.

"Xem ra tôi lại đang rất ngứa tay, quả là tự nhiên dâng mồi đến..."

"Cô....cô dám sao?"

"Tôi sao lại không dám được, dù tôi có đánh anh tới mức vào viện thì tôi cũng bình thường bởi camera đã ghi lại cảnh anh giở trò với tôi thì tôi đánh anh cũng chỉ là phản kháng mà thôi..."

"Mày thì biết gì về Luật, con nhãi ranh?"

"Luật sư tương lai của Thành phố X- Đàm Hàn, học tại đại học VinUni, đạt học bổng toàn phần và là Đội trưởng đội Karate..."

"Hahahaa...bố tao làm Giám đốc của Tập đoàn WW do Đoàn Gia là người đứng đầu, cô biết Đoàn Mặc chứ? Sao, nghe danh đã sợ rồi chứ gì?"

"Tất nhiên..."

"Hahaaa...nếu sợ thì chiều lòng tao đi rồi tao xí xóa cho..."

"....làm sao tôi sợ được, trong khi anh ấy là người yêu của tôi?"

"Mày...mày nói cái gì....Ơ, Đo...Đoàn Mặc...anh làm gì ở đây...?"

"Tôi đến đón người yêu tôi..."

"Thật sự tôi có mắt như mù...AAAAAAAA...."

"Sau này còn đụng vào người của tôi thì tôi sẽ cho cậu biến khỏi cái thành phố này, BIẾN..."

Người lạ mặt đó phải ôm bụng mà chạy.

Đàm Hàn vô ý để rơi áo sang một bên, lộ xương quai xanh xinh đẹp.

"Em là đang quyến rũ tôi?"- Đoàn Mặc ép Đàm Hàn lại phía tường.

"Đúng vậy...em là đang muốn anh chết mê..."

Chưa kịp dứt lời, Đoàn Mặc đã hôn vào xương quai xanh kia, đặt một dấu hicky ngay tại đó.

"Đánh dấu chủ quyền, sau này còn dám..."

"Không dám..."

Đàm Hàn đặt nụ hôn nhẹ lên môi anh Mặc, chớp thời cơ, anh Mặc hôn sâu khiến Đàm Hàn dường như sắp nghẹt thở.

-Tối hôm đó-

Cuối cùng cũng tắm xong, cả 4 người cùng xuống ăn nhưng Đàm Hàn và Đoàn Mặc đã xin phép đi dạo nên cặp Như-Lục cũng không xuống luôn.

Trong phòng của Uyên Chân Như.

"Có phải mình hơi quá với Tần Lục không ta?"

"Tất nhiên..."

"Đúng vậy.....hử...TẦN LỤC?"

"Tôi đây.."

"S...sao anh vào đây?"

"Lần này không đùa nữa, sao hôm nay em có thái độ với tôi như thế?"

"Người phụ nữa mà anh đặt biệt danh là "Bé Heo" là ai?"

"Bé Heo?"

"Là ai? Nói mau..."

Không trả lời, Tần Lục gọi thẳng vào số điện thoại đó. Đầu bên kia vang lên một giọng con trai.

"Tần Lục à? Gọi tao làm gì?"

"Mày là trai hay gái?"

"Uả thằng điên, tự nhiên gọi hỏi tao là trai hay là gái, bộ não mày có vấn đề à?"

"Mày trả lời tao đi..."

"TAO LÀ TRAI THẲNG, OKE? TRAI THẲNG...NGHE RÕ CHƯA? Bố thằng điên.....Tút...tút...tút..."

"Em nghe rõ chưa?"

"À....um...em...em có việc bận rồi..."

"Đứng lại, chạy làm gì? Hả?"

-Phía view-

Đàm Hàn nhâm nhi trà cùng Đoàn Mặc.

"Anh có cảm thấy em yêu anh nhiều không?"

"Anh thấy em nên giữ anh cho chặt đấy, không lỡ bị cô nào cướp thì..."

"Anh không phải lo, anh thử yêu cô khác xem nào..."

"Rồi rồi, anh không dám..."

"À, em có chuyện này nè...?"

"Nói đi, anh đang nghe..."

Đàm Hàn hôn lên tay của Đoàn Mặc rồi nói:

"Đồng ý làm người cùng em...."

"Ai cho cướp lời của anh..."

"Đồng ý yêu anh nhé?"

"Vụ án khép lại, mối tình đầu mở ra... Em đồng ý!"

"Đồng ý thì đừng chạy nhé!"

"Dạ?"

Cùng một lúc, Tần Lục và Đoàn Mặc đẩy ngã Uyên Chân Như và Đàm Hàn xuống.

"Đêm nay sẽ giúp em giảm cân nhiều đấy...."- Đoàn Mặc và Tần Lục cười khẩy.

(Thôi toang hai chị nhà rồi quý vị ơi!)

Tác giả: Chrisnover.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro