Chương 3: Thật lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tùng Tùng....tiếng trống vang là lúc mặt trời xuống bên bờ tường để lại chút ít ánh vàng đỏ đem đến một cảm giác nhẹ nhàn và thông thả như thể mọi thứ được gác sang một bên.
- Dọc theo hành lang thanh niên treo  những chậu bông mười giờ đầy sắc màu nụ hoa đang khép hờ, ánh hoàng hôn phân đôi đường hành lang thành hai phần bóng tối và sáng vàng đỏ như một bức sơn dầu, loáng thoáng vài thân ảnh cười đùa đi giữa làn phân sáng tối đi đầu là đôi nam nữ sinh mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, nam cao ráo mũi cao tóc hơi bồng nhẹ công sang hai bên để lộ trán cao gương mặt có chút anh tuấn, nữ  đôi mắt long lanh khuôn mặt thanh nhã tuổi thanh xuân còn ai ngoài Thế An Thanh Phương cùng chúng bạn sau buổi học phụ đạo chiều tiến đến canteen để lắp đầy những chiếc bụng đang cồn cào tiếp sức cho lớp học thêm buổi tối cả đám vừa đi cười nói bàn tán xem nên ăn gì.
" Chúng ta ăn mỳ ly với xúc xích há" Như An lên tiếng đề nghị.
" Mới đầu năm học mới chúng mình ăn sang chảnh đi" Thanh Phương nói với nét mặt đầy thần bí.
" Món gì mà sang chảnh thế" cả đám trầm rồ.
" Hủ tiếu mỳ năm sao, haha" sao khi nghe Thanh Phương nói cả đám phì cười đồng thành đáp lại :" Cậu không nhớ miến thịt như thể lung lây trước quạt trần của canteen à".
" Các cậu không thấy trên mạng à, những món vip thường nhỏ ít nhẹ à" Thanh Phương cười đáp chúng bạn, cả đám cũng hết lời với cô bạn này cũng đành gật đầu đồng ý. Buổi tối học thêm cũng tương đối đông học sinh nên phải gần 10 phút mới có thể mua được, cả đám ăn vội để kịp giờ lên lớp trong đám bạn Thành Đông lúc nào cũng là người ăn nhanh nhất, vô tình nhìn qua Thế An  thấy ánh mắt của cậu bạn mình hôm là lạ vừa ăn vừa nhìn Thanh Phương đôi mắt không giống mọi khi, Thành Đông nghi hoặc trong lòng.
- Trong lúc đi lên lớp Thành Đông kéo tay Như An đi chậm phía sau thầm thì gì đó làm là cho cả bọn thầm nghỉ hoặc hai đứa này âm mưu gì đây.
" To nhỏ gì đó" tiếng nói đầy tò mò của Anh Thư.
" Hì hì đâu có gì đâu hai tớ có xíu chuyện á mà" Thành Đông và Như An đồng thành đáp vẻ mặt có chút gì đó.
" hứ không nói thì thôi chúng ta đi kệ hai tên này đi sớm muộn chúng ta cũng biết" Anh Thư giậm chân kéo những người khác đi.
Vừa vào lớp Như An vội kéo tay Thanh Phương ra ngoài hành lang cấm những người khác theo thấy Như An thần thần bí bí Thanh Phương mặt nghi hoặc hỏi: " Chuyện gì mà bí mật vậy"
" Chuyện kinh người động lớp, cậu sắp rơi vào tay địch rồi" Như An miệng kẽ cười.
" hử" Thành Phương càng thêm nghi vấn.
" Hôm nay cậu không thấy Thế An lạ sau, lúc nãy Thành Đông thấy cậu ta nhìn cậu chăm chú" Như An nhìn Thanh Phương nói ra.
" Cái tên đó mà nhìn tớ, suốt ngày không thấy cặp cổ tớ xưng huynh gọi đệ à, vào học thôi" Thanh Phương lắc đầu kéo Như An vào lại lớp.
- Cả đám rất hay thích ngồi bàn cuối để tiện bề làm những việc mờ mờ ám ám như ăn vụn, lướt Facebook, chat tin nhắn...Thế An ngồi đầu bàn Thanh Phương Anh Thư Huỳnh Như ngồi bên trái phía trên là Thành Đông Hải Dương Tấn Sang. Hôm học bài Con lắc đơn dao động điều hoà cả lớp đang chăm chú nghe giảng Thế An quay sang lắc đầu cười nhạt khi thấy Thanh Phương hai mắt lim dim sắp gục xuống bàn liền nhanh chóng lấy điện thoại chụp lại khoảng khắc này sau đó dùng tay búng lên chiếc mũi cao của Thanh Phương làm cô ấy bừng tỉnh trừng mắt nhìn lấy Thế An với giọng thì thầm :" Không kêu người ta mà búng mũi, để chúc về biết tay tớ".
" Mình ý tốt vậy thôi còn tránh mình" Thế An mặt tỏ vẻ oan ức.
- Trên đường ra nhà xe Thanh Phương dùng nhéo lấy Thế An để trả lại cái búng tay trước đó là cho hắn không nổi đành bỏ chạy trước, cả đám nhìn thấy Thế An bị thế cười phá lên.
" Các cậu không ngăn cậu ấy lại mà còn cười " Thế An với giọng oán trách chúng bạn để hắn bị ăn thiệt như thế.
- Đường về nhà Thanh Phương và Thế An  cũng không vắng lắm chỉ có đoạn đường qua những ruộng lúa hới so với đường lớn bên ngoài hơi ít người đi, con đường được đổ bê tông đoạn đường được thấp sáng bằng đèn năng lượng mặt trời, những bóng đèn sẽ bừng sáng lên khi đi qua.
Thế An vừa chờ Thanh Phương vừa hỏi :" cậu thấy trăng hôm tròn đẹp không".
" Rất đẹp nha ánh trăng thật dịu, không quá sáng cũng không quá tối ngắm trăng cùng hương đồng lúa làm tinh thần tớ thật thư thái dễ chịu a" Thanh Phương vừa nói vừa ngước nhìn trăng.
" Hôm nay trước hành lang cậu và Như An tâm sự gì thế" giọng Thế An đầy tò mò .
" À, không có gì chuyện chúng nữ tụi mình ấy mà" Thanh Phương có chúc ngập ngừng.
" Cậu nghĩ sau nếu Bạch nguyệt quang và nốt chu sa cùng một người thì sẽ như thế nào" âm thanh trầm thấp của Thế An từ phía truyền lại.
" Mấy chuyện này tớ chịu thua như con lắc đơn trong giờ lý lúc nãy" Thanh Phương nghi hoặc không biết tên này nay lại hỏi đến mấy chuyện này, bình thường  nói trăng nói mây này kia sao chẳng lẽ, vội lắc đầu xua tan ý nghĩ.
- Đến nhà Thanh Phương xuống xe lấy tay để lên trán Thế An cất giọng bảo :"Bình thường mà" Thanh Phương lắc đầu Thế An nhìn phì cười nói :" Bye mai gặp nha" sau đó phóng xe về nhà.
- Làm xong mọi việc cá nhân Thanh Phương ngồi dựa vào tường lướt Facebook thì thấy Thế An đăng story hình ánh trăng cùng với dòng cap bạch nguyệt quang hãy sôi sáng tớ, lúc này đôi chân mài Thanh Phương hơi nhíu lại, thầm nghĩ tên này rất ít đăng story hay trạng thái mà sao hôm nay lại story y lời hắn nói lúc nãy, phải cần cẩn thận quan sát thêm tên này mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro