Giữa dòng đời lạc lõng, nơi ta từng lướt qua
Ta vô tình gặp lại, người ta từng rất yêu
Trái tim tôi đang gào thét tên một người mà tôi không biết
Cái tên của một người chỉ cần nghĩ đến liền đau
Tôi không biết bản thân đang xảy ra chuyện gì
Sau lần lướt qua nhau ở con phố ấy
Tôi cảm giác từng tế bào của bản thân như đang khát cầu một thứ gì đấy
Cần đến và chữa lành trái tim đang thổn thức này
Tôi không thể tập trung bất cứ thứ gì
Cảm giác bản thân thật tiều tuỵ
Nhưng so với sự đau đớn dai dẳng không dứt này vẫn là còn tốt chán
Gần đây trong mỗi giấc mơ
Tôi luôn nhìn thấy bản thân ở bên cạnh ai đó
Chăm sóc ai đó
Nâng niu ai đó
Được ai đó vỗ về
Được ai đó trân trọng, bảo vệ từng li từng tí
Coi tôi như những đoá hoa mà chăm sóc
Bảo dưỡng thật tốt
Hoa vốn dĩ không thuộc về ai cả
Chỉ là nó tự nguyên bị lấy đi, tự nguyện theo người nó thương mà thôi
Nở rộ cũng vì người bước đến
Héo tàn cũng vì người bước đi
Đến lúc cần nhau nhất, đối phương lại biến mất
Không một lần ngoảnh lại, không một lần lưu luyến
Sau những cơn mộng mị ám ảnh mỗi tối
Khuôn mặt tôi lúc nào cũng thấm đẫm nước mắt
Mặc dù tôi còn chẳng biết bản thân đã khóc tự lúc nào
Tôi khốn khổ
Tôi không thể tìm được hình bóng ấy
Trái tim tôi vẫn luôn ngày ngày gào thét vì muốn một ai đó
Một ai đó mà tôi đã từng yêu
Tôi không tin vào thứ gọi là kiếp trước
Nhưng những thứ trong mơ thật sự chân thật đến mức tôi ngỡ đó là kí ức mà tôi đã lãng quên
Ngỡ sự việc chỉ mới xảy ra ngày hôm qua
Ngỡ như chỉ vừa là một cơn giông tố đi qua
Sau đó bầu trời lại đầy nắng
Mọi thứ không hề thay đổi
Nhưng người bên cạnh, đã mất tự bao giờ
Gì lửng lơ cũng được
Chỉ tình yêu là không
Tôi biết bản thân cần gì và muốn gì
Tôi phải nhấc chân lên và tìm kiếm
Chạy đến khi nào không thể chạy được nữa
Tôi vẫn sẽ tìm kiếm người đó
Tôi không muốn bản thân vì một phút bỏ lỡ mà ân hận cả đời
Tôi có cảm giác tôi và cậu ấy chơi trốn tìm rất giỏi
Cả hai đều từng tìm, vẫn là không thấy nhau
Ngày xác định cậu là người cuối cùng của cuộc đời tôi
Thì cậu lại là người rời đi
Cậu làm tôi đỏ mặt
Cũng làm tôi đỏ mắt
Cậu làm tôi vui vẻ
Cũng làm tôi khóc than
Cậu là ai tôi có thể không nhớ
Nhưng tôi biết, tôi cần cậu
Đời đời kiếp kiếp đều cần cậu
Như lời ước hẹn ràng buộc không thể chối bỏ
Vậy nên...
Chờ tôi... tôi nhất định sẽ tìm được cậu...
Nếu không phải cậu, thì không là ai nữa
Nếu không phải người tôi mong muốn, cả đời này tôi yêu ai cũng liền sẽ không thể vui vẻ
Nếu không phải người tôi chờ đợi, có ở bên cạnh ai tôi cũng sẽ chẳng thấy yên bình
Chạy ra ngõ phố từng qua
Hi vọng nhỏ nhoi ấp ủ cứ thế nhen nhóm
Đứng chờ đã lâu
Muốn bỏ cuộc, lại sợ không thể tìm được người nữa
Đôi mắt dần tuyệt vọng
Ngồi thụp xuống cột đèn bên đường
Nước mắt lại không tự chủ mà rơi xuống
Nấc đoạn lại đau thương
Cho đến khi một bàn tay nhẹ nhàng tiến đến
Xoa đầu tôi...
Ấm áp
Quen thuộc
Tôi lập tức ngẩng đầu, chính là người tôi đã lướt qua
Nhìn vào trong mắt cậu ấy
Tôi cảm giác bản thân như được gột rửa
Từng ký ức như những trang sách lịch sử
Lật lại rõ mồn một như khắc sâu vào tâm trí
Tôi lập tức nhào đến , đem cậu ấy ôm chặt
Nước mắt dàn dụa thấm vào từng thớ vải
Tôi cảm giác thân thể cậu ấy trở nên căng cứng sau cái ôm của tôi
Tôi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên
Cười thật tươi
- Muichiro... Tanjiro ngốc của cậu nhớ ra cậu rồi...
Người không hề nhận ra tôi
Người cứ thế nhẹ nhàng lướt qua
Lại không biết đã đem bao nhiêu hòn đá nặng trịch ấn lên vai tôi
Tôi căng thẳng, hoảng sợ
Đuổi theo, lại chẳng kịp
Tuyệt vọng đưa tay ra muốn níu người lại
Người lại đã đi xa
Ôm tương tư nặng nề
Tôi tiếp tục rảo bước trên dãy phố
Cố gắng đi chậm nhất có thể
Tôi thật sự không muốn phải về nhà
Nơi ấy không có người, liền trở nên vô nghĩa
Người nói nhà là nơi có gia đình
Là nơi có những tiếng cười nói thân thuộc
Nhưng người ơi, sao tôi chẳng thấy
Ngày xưa tôi có thể quen được với sự yên tĩnh này
Nhưng từ khi người bước chân vào cuộc sống của tôi
Nó cũng chẳng còn giá trị gì nữa rồi
Nó đơn độc và lãnh lẽo lắm
Tôi vẫn là không thể quen
Tôi có thể chịu đựng những tổn thương nhưng đâu phải tôi xứng đáng với những điều đó
Kiếp trước đã đánh mất nhau
Chẳng lẽ kiếp này lại muốn tuyệt không thể bên nhau nữa sao?
Đời chưa đủ đau hay sao mà còn muốn nhấn chìm thêm tấm chân tình này nữa?
Cảm nhận được vài tia nắng mà người trao cho
Mà lại phải hứng chịu cả một cơn mưa dài đằng đẵng không dứt
Tôi không muốn "lời hứa" biến thành lời "xin lỗi"
Bản thân tôi không bao giờ chấp nhận điều ấy
Tôi không cố chấp
Chỉ là vì đó là người ấy mà thôi
Người khác nghĩ như thế nào
Liền mặc kệ họ đi
Người yêu tôi là đủ rồi
Thế giới của chúng ta
Không phải của họ
Tối nay rảo bước
Thâm tâm lẫn đôi chân tôi mách bảo
Vô tình đi lại ngõ phố hôm qua
Dưới ánh đèn rực rỡ
Người như toả sáng
Thắp lên ngọn lửa trong tôi
Tôi nhẹ bước, rảo chân đến
Không vội vàng như lần trước
Vì tôi biết, người sẽ không rời đi nữa
Tôi cảm nhận được tiếng người nức nở
Nhẹ nhàng xoa đầu an ủi người
Người bỗng dưng nhào tới
Thật may tôi đỡ kịp người vào lòng
Nếu người có xây xát gì tôi sẽ sót xa lắm
Nước mắt người thấm đẫm vào vạt áo tôi
Tôi không ghét bỏ, vì đó là nước mắt của người
Cơ thể tôi vẫn luôn căng cứng từ lúc người nhào đến
Bản thân tôi như đang mong chờ một điều gì đấy
Bỗng người ngẩng lên
Nở nụ cười đẹp đến động lòng, nhẹ gọi tên tôi...
Đã bao lâu trôi qua?...
Tôi không nhớ nổi nữa, mắt tôi bây giờ chỉ tồn tại hình bóng người
Sau lại mở to ra vì kinh ngạc
Cảm giác khoé mắt lại có chút ươn ướt
Trực tiếp đem người gói kĩ ôm trọn vào lòng
Như thật sự muốn khảm người ở bên cạnh mãi mãi không xa rời
- Tanjiro ngốc...! Về nhà thôi nào...
_________________________________
Xin chào mọi người, lại là tôi Pvzy đây, có lẽ đoạn truyện nhỏ bé này đã hoàn thành rồi. Nó đã tạo ra để xoa dịu trái tim tớ cũng như các cậu phải không? Đừng lo nhé? Về series này thì có lẽ đã hết, nhưng bộ truyện này sẽ gộp nhiều hoàn cảnh và bối cảnh, hết series này sẽ có series khác nên không phải lo nhé! Tớ sẽ cố gắng tạo ra những series thật hay cho các cậu đọc, mong các cậu sẽ ủng hộ tớ nhé?
Cảm ơn và chúc một ngày tốt lành ạ!
_vzysk🎐_
10/8/2023
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro