GHEN #2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói xong anh lại hỏi cậu:" Tối nay rảnh không, tôi mời anh em cậu đi ăn?"

Lập cười cười chưa kịp nói thì Bảo đã chen vào:" Đi ăn! Đi ăn! Bảo Bảo muốn ăn gà! Hai người dắt Bảo Bảo đi nha?"

Lập đành gật đầu đồng ý.

Đúng 7 giờ tối Tú đến rước hai anh em Lập.
Vì thời tiết mùa đông rất lạnh nên cậu phủ lên người Bảo quần áo ấm kín mít mới cho ra ngoài.

Tú chở cậu đến một nhà hàng gần đó. Nhà hàng này tuy không sang trọng bằng các nhà hàng khác nhưng đồ ăn lại làm rất ngon.

Tú đỗ xe xong, ba người cùng đi vào nhà hàng. Bảo hiếu kì hết ngó đông rồi lại ngó tây cho tới khi ngồi xuống bàn mới thôi không nhìn nữa.

Anh chọn một vài món rồi đưa menu cho Lập chọn. Chọn món ăn xong ba người nói chuyện một lúc rồi món ăn được dọn ra.

Tú còn gọi thêm một chai rượu vang và một lon coca cho Bảo uống riêng.

Suốt buổi ăn chỉ có Bảo là hăng hái ăn nhất, còn luôn miệng khen ngon.

Lập không ăn được bao nhiêu vì cảm giác không ngon miệng. Cậu cứ rót rượu đầy ly rồi tu, uống như uống nước vậy. Uống được vài ly cậu đã ngà ngà say.

Mặt Lập hồng hồng do men rượu. Anh nhìn cậu một hồi sau đó ngăn không cho cậu uống nữa. Mặc dù trông cậu như vậy rất đáng yêu.

" Đừng uống nữa cậu đã say rồi!"

Lập cười :" Tôi...không có say! Tôi không... say! Hôm nay Hồng Tú, tôi thấy anh đẹp... trai thật đó, rất....rất xứng đôi... với cô gái kia!"

Anh muốn giải thích, cậu lại nói tiếp:" Chúc mừng...anh tìm được người bạn... gái lý tưởng"

Nói rồi nước mắt cậu rơi lã chã. Tú sửng sốt qua đỡ lấy cậu hỏi: " Sao lại khóc rồi! Hôm nay xảy ra chuyện gì sao?"

Lập úp mặt vào ngực anh, nhờ men rượu cậu mạnh dạn hơn thút thít nói: " Anh không biết...gì hết. Tôi cũng rất... thích...anh đó. Anh đã vậy...đã..vậy còn mang người yêu đến... trước mặt tôi...hu...hu. "

Lập ngắt quãng nói:" Tôi biết...mình không xứng...với anh. Chúc anh...hạnh phúc. Hu.. hu!"

Nói xong cậu gục luôn trên người anh.

Tú tuy xót cho cậu nhưng lòng thầm vui sướng:" Thì ra em ấy cũng thích mình. Ha ha. Em ấy còn ăn giấm chua mình tưới nữa. Yêu em chết mất."

Nghĩ xong Tú hôn " Chụt" lên má cậu vài cái rồi để cậu dựa vào người mình.

Bảo nảy giờ lo ăn uống không chú ý gì cả, giờ mới phát hiện em trai ngủ rồi. Anh định lên tiếng thì bị Tú cản lại ra hiệu mình ăn xong rồi về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro