Chương 7: Tiên Thiên Vây Công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi vào bàn rượu vừa nhấp môi bỗng sau lưng vang lên tiếng trầm
" bịch"
Lão giả ngã xuống, gương mặt tươi cười kèm theo hàng răng súng, đồng thời hồn thể của gã cũng bay hướng Tô Triết
Nhìn vẻ tiên phong đạo cốt từ ái kia,Tô Triết hơi chột dạ. Nếu lão muốn Tiên nhi tại sao lúc trước không cần lại phải đợi sinh thần 9 tuổi của nàng, 1 tiểu nha đầu như vậy lão ra tay được sao, còn sức ra tay sao, hay đó có nguyên nhân gi khác, trò đùa dai hay đơn thuần 1 trưởng bối yêu thích trẻ nít. Càng nghĩ càng có vấn đề nên
Không nghĩ nữa.
Có lẽ đây cũng là bệnh của hắn, lúc trước Vương An Phong cũng vậy, giờ Độc Cô lão giả cũng vậy, hắn luôn do dự sau khi đã ra tay rồi, khá là giả tạo, cũng là con người thật của hắn. Suy nghĩ của hắn như là có hai hướng, nhưng chắc chăn không thể nào là tinh thần phân liệt, vì hắn biết mình là ai.
" Lão đầu, chuyện gì vậy"
Đối diện gã trung niên nam tử hơi sững sờ, cũng có chút không rõ. Hắn chỉ là bất nhập lưu đỉnh, chỉ cần lâm môn 1 cước có thể bước ra 1 bước kia, nhưng 1 bước như cách 1 tầng trời khiến hắn chưa bao giờ qua được. Nhãn lực của hắn chưa đủ để biết xảy ra chuyện gì, cũng như nhãn lực của mọi người cũng không hiểu là đã xảy ra chuyện gì. Mà cũng có lẻ trừ 2 người. Đúng. Hắn có cảm giác như vậy, 2 vợ chồng chưởng quỷ ở quầy thu ngân nhìn hắn có chút là lạ. Hắn đến khách điếm này rất nhiều lần, khi đi vào sài châu bắt buộc phải qua, nhưng chưa bao giờ hắn chú ý 2 vợ chồng này, tuổi họ khoảng tứ tuần, vợ có chút lớn tiếng, chồng hơi gầy, râu cá trê và cực kì sợ vợ. Đó là ấn tượng của hắn, cũng như hầu hết mọi người dân xung quanh, nhưng hôm nay hắn thấy chợt lạ lẫm thêm chút sởn gai ốc, đây là bản năng của võ giả khi gặp kẻ có thể lấy đi tính mạng của mình. Thật sơ suất, hắn nên cho người mang 3 cái hộp gỗ xuống xe mới đúng, tốc độ hắn không biết có thể nhanh hơn 2 người mà chạy đến vị trí xe ngựa được không?
Bỗng mụ phụ nhân cười cười nói nói bước tới gần Tô Triết làm hắn liên tục lùi lại phía sau
" Tiểu bằng hữu, lòng dạ độc ác quá đấy, Độc Cô lão già này chúng ta biết, là một tên vô dụng nhưng cũng là một người tốt . Năm xưa có chút giao tình với hai phu phụ ta, nếu hắn chết ở nơi khác ta bất kể, nhưng nếu hắn chết trước mắt chúng ta thì ta cũng chỉ có thể xin lỗi ngươi"

"ĐỂ MẠNG LẠI ĐI"
lão chồng hét lên tiếp lời vợ đồng thời cả người như chim ưng, tay như trảo ảnh hướng thẳng tới như muốn bốp nát đầu hắn, mụ vợ mĩm cười đứng đó cũng không có ý định nhúng tay, một tên hậu thiên tiểu bối không xứng cho hai gã tiên thiên vây công
Tô Triết nhập thần, Vô tình ánh mắt hiển hiện. Xe lăn xoay vòng liên tục như muốn làm lệch trảo ảnh, roi thép hướng trảo ảnh xuất thủ  đồng thời ám khí liên tiếp phóng ra nhưng mục tiêu không phải hai vợ chồng mà là nhưng thực khách xung quanh bao gồm tên độc lang bang, 3 tên nhất phẩm ở tầng lầu đang bỏ chạy, hơn 40 khách nhân trong đó bao gồm cả Tăng Mộc . Hắn muốn gây rối loạn đồng thời cũng muốn thu thập hồn thể, giao thủ 2 gã tiên thiên, 2 hồn thể không được đảm bảo. Thủ trảo bắt lệch , không vào trán hắn nhưng lại bấu sát qua vai. Mang theo 1 chùm máu kèm thịt, nhìn thấy cả xương. Nhưng cũng nhờ vậy tranh thủ Tô Triết vài giây. Sau lưng xe phóng ra 2 sợi thép,bánh xe chuyển sang dạng máy chém, 2 sợi thép xuyên qua vách hướng tường đâm xuyên vào thân ngựa kéo hắn kèm xe bay thẳng về phía ngoài.
Lão vợ cũng kịp phản ứng chặn phía sau thì lại bị 2 bánh xe phóng ra 2 vòng cưa thép đành phải lăn qua tránh. Hắn thành công thoát ra ngoài bỏ lại mấy chục cổ thi thể và tránh thoát nhất kích tuyệt sát của phu phụ chủ quán. Trong quán lúc này tiếng rên la không ngừng của những người thoát chết, nhưng đại đa số là người thường bởi vì đòn tuyệt sát chỉ tập trung ở các cao thủ. Tăng Mộc cùng 30 người chỉ con 20 người sống nhưng mang thương thế, dĩ nhiên Tăng Mộc phải bỏ mình vì hắn là người gần Tô Triết nhất..
Hô hô hô
Ra khỏi tầm mắt 2 người Tô Triết điên cuồng thở dốc đồng tời 2 thép mang câu xốc lên 3 chiếc xe ngưa câu lại 3 thang hộp gỗ, đồng thời trong khách điếm mụ vợ nắm chân lão chồng xoay liên tục rồi văng ra, như 1 tia chớp lão giã phóng ra, khi hắn kịp phản ứng là lúc cổ họng nhói đau, miệng hắn phun ra châm, là thanh huyết châm như lông tơ lúc giết Độc Cô lão giả. 1 kích đồng quy vu tận.
Con ngươi co rụt ,lão giả biến chiêu xoay mạnh lêch qua quỷ đạo kim vì hắn biết kích này tuy giết được Tô Triết nhưng bản thân tối thiểu cũng mù, 2 vợ chồng lão quy ẩn nhiều năm như vậy, không nên hi sinh chính mình chỉ để cầu 1 kích giết.
Tưởng như thoát nạn Tô Triết chưa kịp thở 1 hơi thì 1 bàn chân đá vỡ hộp gỗ kèm hắn bay văng ra ngoài. Lục phủ ngủ tạng gần như lệch vị. Hóa ra mụ vơ xuất hiện bồi hăn 1 cước, linh kiện xe lăn tách rời văng ra ngoài
Cặp mắt đỏ lừ hắn phun ra 1 nhúm máu ,hai tay hắn cầm hai thanh quái dị cự kiếm chống xuống đất gầm lên.
" CHẾT HẾT ĐI"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro