Chương 6: Tập Kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Tulen à... Sao cậu lại bỏ tớ lại một mình... Tớ đau quá, lạnh quá..."

  Một cậu bé đứng trước mặt anh, tuy đứng đối diện nhau nhưng cậu không tài nào nhìn thấy được gương mặt của nhóc kia.

  Màn sương cứ bao quanh lấy cậu ấy, khung cảnh mờ mờ ảo ảo, chỉ thấy được cậu bé và những bông hoa hồng vàng mọc ở dưới chân là rõ.

  Bỗng chợt cậu bé kia với tới anh, nắm lấy cổ tay anh, cánh tay, vai rồi lên tới cổ, cậu bé bóp nghẹn cổ anh rồi xung quanh vang lên giọng nói quỷ dị.

-"TẠI SAO TỚ PHẢI LÀ NGƯỜI CHẾT, CẬU NÓI ĐI! TẠI SAO LẠI BỎ TỚ LẠI???"

-"Aa........"

  Tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng, anh mở trừng mắt xong liền bật dậy. Cả người nhễ nhại mồ hôi, tiếng thở hòng hộc, gương mặt sợ sệt thấy rõ.

-"Tulen, con xuống ăn sáng này." Tiếng của mẹ anh nói vọng lên trên phòng.

-"Vâng ạ..."

  Sửa soạn xong anh xuống ăn sáng, bước xuống nhà bếp, anh thấy mẹ của mình đang cho chú mèo hoang của anh ăn.

-"Con mèo này ngoan thật đấy, tắm hay cho uống thuốc gì cũng đều rất ngoan."

  Mẹ anh vừa xoa đầu mèo con vừa nói. Anh cũng vào bàn để ăn cơm sau đó nhìn chú mèo đang ăn hạt một cách ngon lành.

-"À đúng rồi, hôm trước mẹ được đồng nghiệp tặng cho 4 vé đi chơi công viên giải trí. 2 vé mẹ cho chú Aleister rồi, tính là mẹ sẽ đi với con một hôm mà mẹ bận quá nên không đi được, con dẫn bạn đi cùng nhé."

  Nói xong bà đặt hai tấm vé lên bàn, anh gật đầu cười rồi nhận lấy chúng. Sau đó anh đi tới trường.

  Lên tới lớp, anh thấy còn sớm nên quyết định không nằm dài trên lớp như thường ngày nữa mà sẽ đi dạo trường, dù gì thì từ lúc tới đây học anh cũng chẳng đi tham quan lần nào.

  Đi dọc theo dãy hành lang thì chỉ là những lớp học được đánh số khác nhau, trường có 3 tầng, tính cả tầng trệt là 4, lớp anh ở trên lầu cao nhất.

  Đi xuống lầu 2 thì cũng chỉ có những lớp học, ngoài hành lang thì vó vài người đang đứng nói chuyện với nhau.

  Đang ngó nghiêng xung quanh thì có một người từ đằng sau bịch lấy miệng anh sau đó kéo vào nhà vệ sinh nam.

-"Ưm ưm......"

  Anh cố la lên nhưng không thể vì bị bàn tay to lớn kia chặn lại rồi, hai tay cố cạy bàn tay người kia ra, vùng vẫy các thứ vẫn không thoát được.

  Người kia từ nãy giờ vẫn xem anh giẫy dụa dưới thân mình, chợt anh không vùng nữa. Đứng yên một lúc như ngẫm gì đó, anh liếm lấy tay người kia.

  Đúng như anh nghĩ, người nọ liền buông tay thả anh ra, như chim vượt khỏi lồng, anh dọt ra khỏi nhà vệ sinh rồi quay lại nhìn xem là thằng nào.

  Là Murad, cậu vẫn đứng trong nhà vệ sinh, mặt cúi xuống nhìn vào bàn tay vừa 'được' anh liếm.

-'Thề là mình sẽ không bao giờ rửa tay nữa mất...'

  Cậu nghĩ trong lòng, nhìn lên người kia thì anh đã chạy mất khi nào. Bỏ mẹ, có khi nào anh kì thị rồi ghét bỏ cậu không. Lúc nãy đi lên cầu thang thấy anh đang đứng ngó nghiêng xung quanh, trông rất buồn cười nên chỉ muốn trêu anh một tí.

  Ai mà có dè...

   Tiếng chuông reo lên, cậu cũng lủi thủi đi về lớp. Về tới lớp thì thấy anh đang nằm dài trên bàn, quay mặt ra phía cửa sổ.

  Cậu nhẹ nhàng tới gần anh rồi ngồi xuống, nhẹ nhàng đến đâu thì vẫn bị anh phát hiện, anh quay qua nhìn cậu, ánh mắt dè chừng.

-"Xin lỗi, lúc nãy chỉ là muốn trêu cậu thôi, nhưng tôi làm hơi quá, làm câu sợ rồi, xin lỗi..."

  Cậu thở dài rồi cúi mặt xuống tỏ ra vẻ ăn năng, anh im lặng, nhưng cũng không còn tỏ ra vẻ ghét bỏ cậu nữa.

  Giáo viên tiết đầu bước vào, mái tóc trắng dài và đẹp, mặc áo sơ mi và một chiếc váy gắn gợi cảm, nhìn là biết ngay đó là cô Vera.

  Vị giáo viên dạy môn tiếng anh, cô rất hay trêu trọc học sinh, cả nam lẫn nữ. Nhưng nếu học sinh muốn tâm sự về tình yêu thì cô rất sẵn lòng mà chia sẽ. Tính cách hay trêu người nhưng vẫn rất ấm áp khi học sinh cần.

-"Chào các em, hôm nay là buổi đầu gặp nhau nên cô sẽ dành ra 1 tiết để làm quen rồi sang tiết 2 mới học nha~"

  Và thế là cô đứng đùa giỡn với lớp hết 1 tiết thật, sáng tiết thứ 2 thì cô vẫn cho học bài mới như những gì cô nói.

  Sau 1 tiết vừa học vừa bị khịa thì tiếng chuông cũng kêu lên, cả đám chào cô rồi dọt hết ra ngoài mắc công cô khịa cho thì bỏ đời.

  Tulen cũng ra ngoài để bắt đầu cuộc hành trình đi tham quan của mình. Cậu thấy anh đi ra khỏi lớp thì có chút bất ngờ vì trước giờ toàn thấy anh nằm lì trên lớp.

  Cậu bám theo anh mặt dầy xin đi theo, mặc dù cậu phải trực sao đỏ nhưng mà bỏ một hôm chắc không sao đâu ha...

  Lúc đầu anh không cho cậu đi theo nhưng cậu nhây quá với lại nghĩ là nếu Murad làm sao đỏ thế thì chắc thuộc map rồi nên cũng đành gật đầu cho cậu đi cùng.

  Cậu dẫn anh đi hết chỗ này đến chỗ khác xung quanh trường và cả trong trường. Tulen không ngờ nơi này rộng vậy, đi mỏi cả chân.

  Sau một lúc đi thì cả hai quyết định về vì sắp vào lớp, vừa đi anh ngẫm một lúc rồi nói với cậu.

-"Chủ nhật này cậu rảnh không?"
-"Hả, có chứ, chi vậy?"
-"Không có gì, chỉ là muốn rủ cậu đi công viên cùng, tôi có hai vé nhưng lại không có ai thân thiết ngoài mẹ tôi nhưng bà ấy bận rồi nên rủ cậu."

  Nghe tới đây mắt cậu sáng rực, miệng hớn hở đồng ý, phấn khích kéo tay cậu đi vào lớp.

  Tiếng chuông đã reo, tiết 3 là tiết mĩ thuật nên cả lớp phải di chuyển lên phòng riêng cho môn đó.

  Vừa tới nơi thì đã được cô Sephera tiếp đón, cô cười thân thiện rồi mời cả lớp vào. Mĩ thuật cũng khá nhàng, chỉ cần nghe cô giảng ở lớp rồi về tự vẽ lại là được, khi hết tiết cô dặn cả lớp là vẽ chân dung người bất kì rồi tuần sau mang nộp cô.

  Rồi cả lũ đi về lớp học thường ngày,  tiết còn lại là vật lí, cũng là một trong những môn ám ảnh, nhưng bù lại thì được giáo viên hiền lành nên cũng đỡ, phải như môn hoá là gục rồi...

  Giáo viên hiền hậu, dễ gần, thầy tên là Darcy, dạy dễ hiểu, ân cần lại còn điển trai. Thôi, đám con gái rụng cả trứng.

  Học xong tiết vật lí, tuy éo hiểu gì nhưng vẫn rất vui vì thầy không mắng hay phạt gì lớp cả.
 

  Tiết cuối là tiết tự học, ban cán sự sẽ lên ngôi trong tiết này. Nhưng mà nói là tự học vậy thôi chứ tụi nó lại bảo dẹp hết bàn ghế ra hai bên trái phải rồi tự tập kịch.

  Zephys muốn chạy lắm, nhưng anh là vai chính nên bị kéo quần lại. Cả đám con gái cười nham hiểm rồi kéo anh ra khỏi lớp.

  Một lúc sau, thiếu nữ e thẹn bước vào, cả đám con trai còn lại trong lớp nhìn há hốc, Yorn còn mém phun cả ngụm nước đang uống.

  Zephys trong bộ đầm màu nâu trông cũ kĩ, gương mặt bị tụi kia trang điểm loè loẹt, cơ bắp thì lộ ra trên lớp vải mỏng. Thiếu nữ này...đô quá....

-"HAHAHAHAHAHAHAHAHA"
  Cả đám cười toé lên.

-"ĐM, ĐÉO, ĐÉO DIỄN GÌ HẾT, TAO NHẢY LẦUU!!!"

  Cả tiết đó loạn hết cả lên, xong cũng chỉ cho tụi kia đọc kịch bản với thoại chứ chẳng thử vai được gì.

 





 

:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro