Quán quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Halloween, ngày công bố kết quả chọn quán quân của chiếc cốc lửa đã đến. Một tuần trước đó, Sophie đã đồng ý cho Cedric cơ hội theo đuổi cô. Cedric nhận được câu trả lời của Sophie mà không khỏi vui sướng khó kìm nén. Mấy tuần nay anh cứ bám theo cô miết, hết tiết học anh lại đi tìm cô, gần như thành cái đuôi của cô luôn rồi.

Tại Hogwarts giờ đã xuất hiện thêm một luật bất thành văn là: Nếu muốn tìm Cedric Diggory thì chỉ cần tìm Sophie Potter và ngược lại!

Mặc dù Hermi và Sophie đã hết lời giải thích rằng cuộc thi này rất nguy hiểm nhưng cả Harry và Cedric đều đã bỏ tên vào chiếc cốc lửa.

Mấy ngày nay trời cứ mưa riết, tất cả học sinh đều nhanh chóng chạy vào đại sảnh đường sau khi hoàn thành tiết học cuối ngày. Đại sảnh đường ấm cúng, được trang hoàng bằng những quả bí ngô trạm trổ tinh tế, bốn dãy bàn đông đúc học sinh, bữa tiệc tối kết thúc, lũ học sinh hồi hộp ngỏng cổ nhìn lên chiếc cốc lửa đang cháy rực rỡ ánh sáng xanh.

Cụ Dumbledore, hai vị hiệu trưởng cùng với ông Crouch, ông Bagman và bộ đôi Thần Sáng cấp cao Sirius Black - James Potter đứng dậy, đi tới hai bên cái Cốc Lửa.

Cụ Dumbledore đợi cho học sinh ổn định, cụ bước tới trước cái cốc, đưa tay thực hiện thần chú không lời làm mấy ngọn đuốc thắp sáng cháy nhỏ lại, cả sảnh đường chìm trong bóng đêm lờ mờ. Giờ đây chẳng còn vật thể nào sáng hơn chiếc cốc lửa với những tia lửa xanh sáng lóe thiếu điều làm nhức cả mắt.

Cụ Dumbledore nói:
- Xong, chiếc cốc hầu như đã sẵn sàng để phán quyết. Tôi đồ rằng sẽ mất hơn một phút. Bây giờ, khi tên của các vị quán quân đã được xướng lên rồi, tôi xin đề nghị các vị đó vui lòng đi thẳng lên phía đầu sảnh đường, đi dọc theo dãy bàn giáo viên, vô thẳng cái phòng kế tiếp...

Rồi cụ chỉ cánh cửa đằng sau dãy bàn của các giáo sư:
- ...đó là nơi họ sẽ nhận những chỉ thị đầu tiên.

Ron thì thầm đủ để ba đứa bạn nghe rõ: - Sắp rồi đây!

Đột nhiên, ngọn lửa bên trong chiếc cốc hóa thành màu đỏ. Những tia lửa tóe ra vung vãi. Một chốc sau, một lưỡi lửa búng ra một mẩu giấy da đã gần như hóa than. Cả căn phòng bật ra một tiếng kêu thảng thốt.

Cụ Dumbledore nhặt mẩu giấy da và cầm nó xa xa để có thể đọc nó nhờ ánh sáng từ ngọn lửa, lúc này đã trở lại trắng xanh.

Cụ đọc, giọng rõ ràng, khỏe khoắn:
- Vị quán quân của Durmstrang, Viktor Krum!

- Không có gì ngạc nhiên hết!
Ron hét lên khi một cơn bão tiếng vỗ tay và chúc mừng lan khắp sảnh đường.

Tụi nó nhìn về phía dãy bàn nhà Slytherin, Viktor Krum đứng dậy và gù gù đi về phía cụ Dumbledore, quẹo phải, bước dọc theo dãy bàn giáo viên, rồi mất hút ở cánh cửa của căn phòng kế bên.

Ông Karkaroff nói oang oang thiệt là lớn, sao cho mọi người đều nghe thấy, thậm chí át cả tiếng vỗ tay:
- Hoan hô, Viktor, biết thế nào con cũng được chọn mà!

Tiếng vỗ tay và tiếng bàn tán tắt dần. Giờ đây sự chú ý của mọi người lại tập trung vào chiếc cốc, khi, vài giây sau đó, lại chuyển thành màu đỏ một lần nữa. Một mẩu giấy da thứ hai lại được ngọn lửa phun ra.

Cụ Dumbledore bắt lấy tờ giấy được gấp tỉ mỉ bị cháy xém, hô:
- Vị quán quân của Beauxbatons, Fleur Delacour!

- Nhỏ đó đó, Hermi!
Sophie kêu lên một cách khó chịu khi đứa con gái giống tiên nữ đứng dậy một cách yêu kiều, hất mái tóc bạch kim ra sau, lướt ngang qua những dãy bàn nhà Ravenclaw và nhà Hufflepuff.

- Ôi, nhìn kìa, cả đám tụi nó thất vọng kìa!
Hermione nói giữa đám ồn ã, hất đầu chỉ về đám Beauxbatons còn lại.
Sophie chỉ vào giữa đám đó: - Không đâu, "thất vọng" là còn hơi nhẹ. Hai trong đám con gái không được chọn kia òa ra khóc nức nở, đầu gục vào cánh tay phía kia kìa.

Khi Fleur Delacour cũng đã biến mất vào căn phòng bên hông đại sảnh, một lần nữa sự im lặng lại bao trùm, nhưng lần này là một sự im lặng cứng cả lại vì háo hức mà ai cũng có thể cảm được. Vị quán quân kế tiếp - vị quán quân đầu tiên của Hogwarts là...

Chiếc Cốc Lửa lại chuyển thành màu đỏ thêm một lần nữa; những tia lửa bay ra rào rào, lưỡi lửa liếm cao lên không, và từ đầu của lưỡi lửa đó, cụ Dumbledore kéo ra mẩu giấy da thứ ba.

Cụ xướng lên:
- Vị quán quân thứ nhất của Hogwarts, Cerdic Diggory!"

Tiếng gầm từ dãy bàn kế bên quá lớn. Tất cả đám nhà Hufflepuff nhảy cẫng lên, thét vang và giậm chân khi Cerdic đi ngang chúng, cười tươi rạng rỡ, anh đi ngang qua Sophie cúi xuống thật nhanh đặt một nụ hôn 'nhẹ' thật kêu lên má cô, tiến thẳng về căn phòng sau lưng bàn giáo viên.

Sophie vì quá bất ngờ mà ngơ ra một lúc. Cũng may nhờ có bóng tối bao trùm mà không ai ngoài ông anh trai và hai người bạn thân của cô biết được.

Quả thực, những tràng vỗ tay dành cho Cerdic kéo dài đến nỗi phải mất một lúc sau mọi người mới nghe được lời cụ Dumbledore.

- Được rồi, giờ đây chúng ta đã có ba vị quán quân. Bây giờ, vị quán quân cuối cùng, vị quán quân thứ hai của Hogwarts!

Ngọn lửa trong chiếc cốc lại đỏ lại lần nữa. Những tia lửa phóng ra. Một lưỡi lửa thình lình bắn vào không khí, mang trên mình một mẩu giấy da. Cụ Dumbledore vươn cánh tay dài ra và tóm lấy mẩu giấy. Cụ mở nó ra và nhìn chăm chắm vào cái tên được viết trên đó. Một khoảng lặng dài, cả sảnh đường im lặng, hồi hộp mong chờ trong khi cụ Dumbledore vẫn nhìn không chớp mắt vào mẩu giấy trên tay, mọi người trong căn phòng thì chằm chằm nhìn cụ.

Cuối cùng, cụ Dumbledore xướng to giọng, đọc lên:
- Harry Potter.

Cả sảnh đường rộ lên náo nhiệt, dãy nhà Gryffindor rộn ràng hơn hết thảy. Người người quay ra vỗ vai, bắt tay Harry khi cậu tươi cười đứng lên. Ron thì đã nhảy cẫng lên, Harry đập tay với Ron và Hermi, ôm lấy Sophie và tiến thẳng vào trong như các quán quân khác.

Sophie không thể nhìn rõ biểu cảm khuôn mặt của ba James với cha Sirius ra sao nhưng cô đoán chắc đó là sự tự hào không thể giấu nổi.

- Xong! Xuất sắc!
Cụ sung sướng nói khi cuối cùng sự lộn xộn đã dẹp xuống.

Sau khi các vị quán quân đi vào, những ngọn đuốc ở đại sảnh lại cháy rực rỡ, Sophie thấy ba ông bà hiệu trưởng, ông Crouch, ông Bagman, ba James và cha Sirius đi vào căn phòng dành cho các quán quân.

Giờ đây, mặt ai cũng hiện rõ sự mong chờ trận đấu đầu tiên.

Ron vẫn còn chưa nguôi cái sự bất ngờ cùng phấn khích khi biết Harry được chọn làm quán quân thứ tư:
- Mình biết sẽ vậy mà, chuyện Harry được chọn làm quán quân ấy, tuyệt, cậu ấy là quán quân trẻ nhứt!

Hermi cũng chẳng giấu cảm xúc phấn khích: - Phải đó, cái cốc chọn Harry, thiệt xuất sắc!

Sophie cũng vui không kém nhưng vẫn lo cho anh trai và Cedric: - Ừm, xuất sắc ha! Nhưng mà cuộc thi này nguy hiểm lắm, mình lo quá, không biết họ ở trỏng làm gì lâu vậy!

Hermi không bỏ cơ hội trêu chọc Sophie: - Lo cho ' HỌ ' là đúng rồi nhỉ! Lỡ như anh Cedric lo thi quá mà không còn bobo cậu nữa thì nhớ lắm nhỉ?

(*bobo: chỉ kiểu thơm nhẹ trong tiếng Hàn)

Sophie nhớ lại khi nãy mà không khỏi đỏ mặt, vẫn đấu khẩu lại Hermi: - Ya, sao tự dưng cậu lại nhắc chuyện này chứ?

Ron cũng góp mặt: - Ngại gì chứ Sophie, cả trường ai chẳng biết Huynh Trưởng nhà Hufflepuff đang theo đuổi sắp tiến tới hẹn hò ngọt ngào với công chúa Gryffindor chứ!

Sophie thẹn quá hóa giận, bày ra vẻ mặt nheo mắt đầy nguy hiểm: - Này nhé, các cậu mà còn trêu mình nữa là mình sẽ yếm bùa khóa lưỡi hai cậu đấy nhé!

Sophie vừa nói dứt câu thì Hermi với Ron đã nhìn nhau cười khúc khích vì mặt cô lúc tỏ ra 'nguy hiểm' trông nó cứ trái ngược với ngữ cảnh câu nói sao á. Chính Sophie cũng bị chọc cười vì hành động và câu nói cô vừa thốt ra, có cho cô gan trời thì cô cũng chẳng thể yếm bùa hai người bạn thân này được.

Giáo sư McGonagall đứng trên dãy bàn dài nói với đám học sinh phía dưới: - Bây giờ tất cả các trò có thể rời đại sảnh, sắp tới giờ giới nghiêm hãy về ký túc xá đầy đủ. Thầy giám thị Filch và các Huynh Trưởng sẽ làm nhiệm vụ tuần tra các hành lang.

Nói rồi bà cũng bước vào căn phòng các quán quân. Các giáo sư khác cũng dần tản ra về phòng làm việc của mình. Từng tốp học sinh kéo nhau ra khỏi đại sảnh.

Ba đứa Hermi - Sophie - Ron đi lên cầu thang về phòng sinh hoạt chung. Ron đang đau đầu vì bài luận môn độc dược phải nộp vào đầu tuần sau, cậu vừa cắn cái bút lông vừa di tay theo từng dòng chữ trên trang sách để tìm thông tin cho bài luận. Hermi thì hoàn thành nốt cái bản đồ sao của môn Chiêm tinh học - bài tập cuối cùng mà cô nàng phải làm trong tuần này ( ý là làm xong hết rồi còn mỗi bài này á). Sophie cũng đang viết cho xong bài luận môn Lịch sử Pháp Thuật chán ngắt, ấy vậy mà cô vẫn viết bài luận ấy tốn những ba cuộn giấy da.

Sau một tiếng làm bài, Hermi và Sophie đã hoàn thành xong bài tập và ngồi trên sofa đọc sách một cách nhàn hạ, còn Ron thì đang nhanh tay chép bài luận Hermi vừa đưa cho cậu sau một hồi cằn nhằn năn nỉ. Cái bảng thông báo trong góc lại hiện ra một thông báo được đính thêm cuối ngày: Ngày mai, thứ bảy, chuyến đi làng Hogsmeade của học sinh năm 3 trở lên.

Phòng sinh hoạt chung giờ cũng rôm rả góc nào cũng bàn về chuyến đi thăm làng Hogsmeade ngày mai. Chợt cánh cửa phỏng sinh hoạt chung mở ra, Harry bước vào, mọi người dời mắt khỏi cái thông báo quay qua nhìn Harry, Harry bước tới đâu ai ai cũng vỗ vai, bắt tay, chúc may mắn. Khó khăn lắm mới thoát khỏi một lũ học sinh năm hai đang vây quanh xin chữ ký, Harry ngồi phịch xuống sofa cạnh Sophie.

Ron hào hứng nói: - Harry, thế nào rồi? Bài thi đầu tiên là gì?

Hermi lườm Ron nạt: - Ron, cậu phải để cho Harry thở đã chứ!

Harry cười cười nhìn hai người bạn thân suốt ngày chành chọe nhau, quay qua Sophie nói: - Anh Cedric đang đợi em ở ngoài đấy, mau ra gặp ảnh đi, Sophie!

Sophie nãy giờ vẫn nhìn Harry bằng ánh mắt vừa mừng vừa lo, mừng vì anh trai cô đã được chọn làm quán quân cuộc thi Tam đấu, lo vì cụ Dumbledore đã cảnh báo rằng cuộc thi này rất nguy hiểm.

Nghe thấy Harry nhắc tới Cedric, cô có chút bất ngờ đáp: - Anh....Cedric chờ em ở ngoài sao?... Còn ba và cha Sirius thì sao ạ? Họ đâu ròi ạ?....Em còn chưa được nghe anh kể chuyện trong căn phòng quán quân mà!

Harry xoa đầu cô em gái: - Em cứ ra gặp anh Cedric đi, ảnh sẽ kể em nghe chuyện lúc tụi anh ở trong căn phòng đó! Còn về ba và cha Sirius thì anh đoán chắc họ vẫn đang bàn chuyện ở văn phòng cụ Dumbledore!

Nghe vậy, Sophie đứng dậy, chui qua bức chân dung Bà Béo, ra ngoài gặp Cedric.

_______________________________________

Hết chap 8 nho!!!

Mn yêu thích truyện thì cho mình xin 1 🌟 với comment nhé!!!!!

Mn góp ý cho mình nha!!!!!!!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro