Tập 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ồ đừng lo lắng, hãy dành thời gian của anh. Tôi sẽ không đi đâu cả."

Bạn mỉa mai nhổ nước bọt, kiếm được tiếng cười từ kẻ tàn bạo khi anh ta rời khỏi phòng, chắc chắn khóa cửa trước khi anh ta trả lời cuộc gọi. "Jimin-ssii, có chuyện gì thế?"

"Này hyung, Jungkook và em có một bất ngờ cho anh!" Giọng điệu vui vẻ của Jimin vang lên từ điện thoại của Hoseok khi anh bước lên bậc thang và bước vào phòng nhảy chính.

"Là gì vậy?" Hoseok hỏi khi anh bước về phía trung tâm căn phòng và đóng băng khi thấy Jimin và Jungkook đứng ngay bên ngoài phòng tập.

"Jungkook và em ở đây để thăm anh!" Jimin vui vẻ cười rạng rỡ khi anh vẫy tay chào Hoseok từ bên ngoài, Jungkook đứng cạnh và vẫy tay với nụ cười hạnh phúc.

+++

"Rose! Rose cậu có thể nghe thấy tớ khôg!" Bạn gọi ngay khi bạn chắc chắn rằng Hoseok đã biến mất.

"Tớ vẫn ở đây." Rose gọi lại, giọng cô bị bóp nghẹt bởi cánh cửa. "Tớ không thể thấy bất cứ điều gì ở đây, nó tối đen." Cô nói thêm khi cô lục lọi trong bóng tối.

Bạn nhìn chằm chằm vào cánh cửa tủ quần áo và thấy rằng Hoseok đã để chìa khóa trong lỗ khóa, làm dấy lên một ý tưởng mà bạn nhớ được nhìn thấy trên internet.

"Rose, Hoseok để chìa khóa vào lỗ khóa. Hãy xem liệu cậu có thể tìm thấy thứ gì đó để trượt dưới cánh cửa, như một tờ giấy hoặc một miếng vải."

"Uh, cậu không nghe thấy khi tớ nói nó tối đen ở đây à? Tớ không thể nhìn thấy gì cả." Rose gọi lại.

"Chỉ cần sử dụng bàn tay chết tiệt của cậu!" Bạn tức giận, sự khó chịu của đã lên đến đỉnh điểm

"Đừng mắng tớ! Tớ đang cố gắng." Rose bắt đầu nức nở

"Rose, làm ơn nhanh lên! Tớ không thể cảm nhận được tay của mình nữa." Bạn cầu xin và nó im lặng một lúc trước khi âm thanh của Rose va vào mọi thứ khiến cô chú ý.

"Đợi đã! .. Tớ nghĩ rằng đã tìm thấy nó!" Rose gọi to.

"Tốt! Sử dụng nó và trượt nó dưới cánh cửa."

"Tại sao?"

"Cứ làm đi!"

Vài giây sau, một tờ giấy bị trượt bên dưới cánh cửa. "Được rồi, tớ đã làm nó. Bây giờ thì sao?" Rose hỏi.

"Tớ cần cậu đập cơ thể vào cánh cửa đủ mạnh để chìa khóa ra khỏi lỗ."

"Tớ sẽ cố gắng." Rose gọi lại và cánh cửa đột nhiên giật lên khi cô đập mạnh vào cửa, rên rỉ đáp lại. "Oww ... đau đấy."

"Rose, cứ tiếp tục đi. Chìa khóa sắp rơi rồi." Bạn đảm bảo khi nhìn vào chìa khóa.

Rose đập mạnh một lần nữa và chiếc chìa khóa rơi xuống tờ giấy. "Có ra ngoài không?"

"Yeah! Kéo tờ giấy vào trong và xem có khóa không."

Rose làm như bạn đã nói và kéo tờ giấy từ từ dưới cánh cửa. Bạn tiếp tục liếc ra cửa chính trong trường hợp Hoseok quay lại.

"Chỉ một chút nữa thôi Rose." Bạn đảm bảo và chẳng mấy chốc tờ giấy đã trượt qua cửa.

"Tớ đã nhận được chìa khóa!" Rose hét lên và điên cuồng lắc lư khóa từ bên trong cho đến khi nghe thấy tiếng bấm lớn. Núm cửa xoay và ra là Rose, vấp ngã trên mặt đất với tiếng càu nhàu.

Rose nhìn về phía bạn với niềm hạnh phúc trong mắt khi cô đứng dậy và lao về phía bạn. "Tớ không thể tin là chúng ta đã làm đc!" cô nói, điên cuồng vươn tới còng của bạn. "Mẹ kiếp! Chìa khóa này quá lớn!"

"Chết tiệt." Bạn cắn môi, cố gắng xử lý những việc cần làm tiếp theo. Bạn nhìn vào các ngăn kéo, phát hiện ra rằng một ngăn kéo đã bị khóa. "Xem khóa đó có hoạt động trong ngăn kéo không."

Rose đi đến ngăn kéo nói trên và nhét chìa khóa vào trong. Sau đó cô thở hổn hển, vấp ngã trở lại và gần như va vào bạn khi cô nhìn chằm chằm vào trong ngăn kéo.

"Cái quái gì mà cậu nhìn thấy?" Bạn cố lén nhìn vào ngăn kéo, nhưng ở vị trí của mình, bạn không thể nhìn thấy gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro