Tập 77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ anh đã cưới một người đàn ông giàu có là người góa vợ. Ông ta có một đứa con trai và cậu bé đó là Jackson."

Hoseok bật ra một tiếng cười khẽ, đôi mắt anh lại càng tối hơn.

"Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi mà anh tìm thấy cùng một kẻ đang cố gắng tán tính cô gái của mình."

Âm thanh của những tiếng rì rầm của cảnh sát vang lên từ xa, trong giây lát thu hút sự chú ý của kẻ tàn bạo.

"Có vẻ như cô bé Rose của chúng ta đã gọi cảnh sát." anh nói và cho bạn một cái lườm chắc chắn.

"Chúng ta đi nào Tb." Anh nắm lấy tay bạn nhưng bạn không chịu nổi, đẩy anh ra bằng một tiếng rên rỉ.

"Hoseok, em không muốn đi với anh. Hãy để em ở đây." Bạn cầu xin nhưng anh không đồng ý và nắm lấy tay bạn một cách thô bạo.

"Em đã hứa rằng sẽ không bao giờ rời xa anh." Anh nghiến răng, đôi mắt giận dữ.

"Em không thể ở bên anh nếu anh cứ  làm tổn thương em." Bạn khóc, đẩy anh ra khỏi lần nữa.

"Làm tổn thương em sẽ không làm tê liệt nỗi đau trong tim anh! Anh cần giúp đỡ!" Bạn nói và anh khẽ cười khúc khích, rồi gật đầu.

"Nhắm mắt lại Tb."

"Sao cơ?" Bạn nao núng nhưng anh ôm chặt lấy mặt bạn, khiến bạn lại thút thít.

"Anh nói, nhắm mắt chết tiệt đó của em lại đi." anh đòi và bạn làm theo, nhắm mắt lại.

"Anh sẽ làm gì với em? Làm ơn, Hoseok ... đừng làm em đau."

"Anh sẽ không làm tổn thương em công chúa của anh." anh nói khi anh buông bạn ra.

"Hãy nhắm mắt lại và đếm đến mười. Đừng mở chúng cho đến khi em hoàn thành."

"Nhưng Hoseok-"

"Bắt đầu đếm số cho anh TB! " anh gầm gừ và bạn hít vào một hơi ngắn và đếm.

"1...2"

Bạn nghe thấy anh di chuyển xung quanh, sau đó âm thanh của thứ gì đó thu hút sự chú ý của bạn.

Bạn cảm thấy hai bàn tay của mình bị kéo lại và sớm nhận ra rằng  Hoseok đã trói bạn vào lan can phía sau .

"Hoseok làm ơn.."

"Đừng ngừng đếm." anh nói và ôm bạn vào lòng.

"Anh sẽ quay lại sau khi anh hoàn thành giải quyết tất cả chuyện này."

Anh nói và bạn cảm thấy anh bước đi, khiến bạn run rẩy tại chỗ. "Tiếp tục đếm."

Bạn làm như anh nói và tiếp tục đếm. Âm thanh của các cảnh sát kéo đến gần hơn nữa, khiến trái tim bạn đập trong lồng ngực với hy vọng.

"9 ... 10 .." Bạn mở mắt ra và sự bối rối lấn át lấy bạn.

Hoseok đã biến mất.

"Hoseok!" Bạn gọi nhưng không có gì xảy ra. Chỉ có tiếng ve sầu và tiếng còi báo động của những chiếc xe cảnh sát lấp đầy bầu không khí đáng sợ xung quanh .

"Tb!" ai đó gọi tên bạn và nhìn quanh cho đến khi bạn thấy một vài đèn pin và một khuôn mặt quen thuộc chạy qua những tán cây.

"Rose!" bạn cảm thấy nhẹ nhõm

"Rose! Tớ ở đây!" bạn gọi to và nhanh chóng, Rose cùng với một vài nhân viên cảnh sát đi đến nơi bạn đang ở.

"Chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy! Hoseok đâu rồi?" Rose hỏi khi ôm chầm bạn.

"Tớ ổn. Anh ta còng tớ rồi rời đi."

BẠn nghĩ về nơi mà anh ấy có thể đã đi đến. Bạn biết anh đang tức giận về quá khứ của mình, và ngay lập tức có thứ gì đó nhấp vào tâm trí bạn.

"Chúng ta cần nhanh lên và ngăn anh ta lại."

"Tại sao?" Rose cau có. "Hãy để cảnh sát đối phó với hắn. Anh ta điên rồi."

"Rose! Cuộc sống của một người khác đang gặp nguy hiểm!"

Bạn cầu xin và tìm đến cảnh sát để được hỗ trợ. "Các anh phải nhanh lên và đến quận Dongbonggu! Anh ta sẽ giết mẹ mình!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro