🕑

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+x+

Hôm nay Choi Soobin đến tập đoàn làm việc sớm hơn mọi ngày, không chỉ có cậu mà cả công ty ai cũng có mặt từ rất sớm bởi nay là ngày giám đốc mới về công ty cậu nhận chức. Vậy nên Soobin cố gắng ăn mặc chỉnh tề ra dáng nhân viên hơn một chút, sơ mi xanh dương kết hợp với quần bò rộng, còn đeo thêm cặp kính nữa. Bây giờ trông cậu chẳng khác gì một cậu sinh viên đại học chứ không phải một nhân viên mảng thiết kế nữa rồi.

"Soobin hôm nay nhìn em đẹp trai lãng tử thế này, ôi sao tự nhiên chị thấy nhớ tình đầu hồi cấp ba của chị quá em nhỉ..." chị vờ quệt nước mắt kể lại chuyện hồi xưa. Đó là chị nhân viên cùng phòng thuộc mảng marketing, hồi cậu mới tới làm chị cũng giúp đỡ cậu nhiều phần lắm nên Soobin khá quý chị, nhưng chị ấy là đã có chồng rồi nha. Anh ấy cũng làm cùng phòng với cậu luôn.

"Này anh đã nghe thấy hết rồi nhé"

"Thì sao hả? Anh hãy nên nhớ địa vị của mình bây giờ đi"

"Được, em giỏi"

Soobin chỉ biết mỉm cười nhìn đôi vợ chồng họ tranh luận với nhau, cậu cố ngồi xuống hoàn thành nốt việc vừa nãy trưởng phòng giao cho cậu để cho kịp giờ đón tiếp giám đốc mới. Đúng lúc đó chị tiếp tân ở bên ngoài vào thông báo giám đốc chuẩn bị tới công ty, tất cả văn phòng dường như đều náo loạn hết lên, ai cũng rối rít làm xong công việc của mình bởi ai cũng sợ sếp mới sẽ khó tính, hắn sẽ đi lòng vòng kiểm tra tình hình làm việc mỗi phòng như thế nào cho xem. Vài giờ sau, khi mọi người đều hoàn thành xong việc thì trước cửa tập đoàn có một chiếc xe đi tới đậu gần đó, tài xế lái xe phải xuống trải thảm đỏ dài đi sâu tận trong sảnh chờ cho hắn bước vào. Hắn bước xuống xe với khí chất quyền lực của một giám đốc tựa như một ông vua chuẩn bị lên ngôi cai quản đất nước vậy. Tất cả tiếp tân và nhân viên của mọi văn phòng bao gồm cả cậu đều cúi gập người 90° chào, không ai dám ngẩng đầu lên nhìn dù chỉ một chút, cậu cũng vậy, Soobin sợ hãi không dám nhướng lên xem sếp mới như thế nào luôn. Hắn lãnh đạm bước về phía thang máy chuyên dụng riêng để lên phòng làm việc. Sau khi hắn đi rồi, ai nấy thở phào nhẹ nhõm rồi quay trở về khu làm việc của mình.

Ngồi được một lúc cậu nhìn thấy anh trưởng phòng Lee được giám đốc gọi lên phòng vì chuyện gì đó (?), Soobin cũng chả rõ mấy nhưng cậu cố gắng quay trở lại việc chính.

Cốc..cốc..

"Vào đi!"

"Thưa giám đốc ngài có chuyện gì muốn nói với tôi ạ?" trưởng phòng Lee nói

"Có phải phòng anh có một cậu nhân viên thiết kế mới tên là Choi Soobin?"

"Vâng đúng là như vậy, cậu ấy tuy tuổi nghề còn ngắn nhưng trình độ và cách làm việc, hoàn thành công việc của cậu ấy đều rất thành thạo và hoàn hảo. Và cậu ấy còn tốt-"

Không để trưởng phòng Lee nói tiếp, vì hắn cực kì ghét những người ăn nói dài dòng mà không đúng chủ đề hắn đưa ra, liền ngăn chặn lại "Được, mau gọi cậu ta lên gặp tôi"

"Vâng đã rõ ạ"

Nói rồi anh sợ run người cố gắng mở cửa rời khỏi phòng. Hắn ngồi yên vị trên ghế, chống cằm lên suy nghĩ về người nhỏ.

Trưởng phòng Lee vừa xuống tới nơi, liền bảo luôn "Soobin này, giám đốc nói là muốn gặp em đấy"

"Giám đốc muốn gặp em ạ?! Có chuyện gì không anh?"

"Anh cũng không biết, thấy giọng sếp có vẻ dứt khoát lắm, anh rén thực sự. Giờ tay chân anh vẫn còn run run kinh khủng đây này"

"À dạ.."

Soobin từ tốn bước vào thang máy lên đến tầng cao nhất của công ty. Cậu vẫn không thể ngừng hồi hộp, chân tay bủn rủn không lý do vì bỗng dưng bị sếp gọi gặp mặt bất chợt ấy mà. Trước khi vào phòng, cậu chỉnh lại bản thân một chút nếu gây được ấn tượng đẹp trong mắt sếp, cậu được tăng lương thì sao ta.

Cốc..cốc..

"Mời vào!"

"Vâng giám đốc cho gọi tôi có việc..gì ạ––"

Cậu cứng đờ người ra khi người trước mặt cậu lại chính là Choi Yeonjun, người đã từng là cuộc sống của cậu  cũng là người kết thúc cái cuộc sống quái quỷ của cậu.

"Xin chào lâu rồi không gặp em nhỉ?! Ah để tôi đoán nhé, có phải bây giờ em đang rất bất ngờ vì tôi xuất hiện và làm giám đốc của em đúng không?"

"Nếu không có gì tôi xin phép trở về làm việc"

Hiện giờ Choi Soobin không muốn gặp hắn, định mở cửa rời đi nhưng hắn nhanh tay kéo cậu ngồi xuống ghế sofa. Hắn cúi đầu gần sát với khuôn mặt khả ái của người nhỏ. Con mẹ nó thật, nửa năm qua không gặp, Soobin của hắn càng xinh đẹp đẫy khiến hắn chỉ muốn chửi thề không ngừng.

"Soobin mau nhìn thẳng mặt tôi"

Soobin chẳng rằng chẳng nói, cũng không muốn nói điều gì cả. Cứ im lặng mãi. Hắn bóp nhẹ cằm cậu nâng lên, ép cậu phải nhìn mình cho bằng được mới thôi.

"Em muốn biết lý do tại sao tôi lại trở về đây chứ?"

"Tôi không muốn biết, chúng ta chia tay từ rất lâu rồi hay sao và tôi không cần mọi thứ thuộc về anh nữa, tôi thật sự chán ghét nó lắm rồi"

"Thôi được tôi cứ coi đó là sự đồng ý" - "Tôi trở về đây chỉ với mục đích muốn gặp lại em thôi"

"Gặp tôi sao? Nó nực cười quá Choi Yeonjun ạ, ngày trước tôi biết rất rõ anh là một thằng trap khốn nạn, đã khiến bao nhiêu là người góp mặt trong list 'người yêu cũ', cái ngày anh tỏ tình, tôi đã phải bỏ qua hàng trăm lời khuyên của những bạn bè xung quanh để đồng ý làm người yêu. Dần dần anh lạnh nhạt, chán ghét tôi, khoảng thời gian bên nhau chẳng chỉ vài ba lần, thậm chí còn chưa hôn tôi một lần nào. Đó có được gọi là tình yêu hay không? Nhiều lúc nhìn anh như vậy tôi cũng đau lòng lắm. Rồi cho tới ngày anh chính thức nói chia tay, tôi không níu kéo hay làm bất cứ điều gì cả mặc dù trong tâm rất muốn làm điều đó. Sau hôm đấy tôi cũng buồn lắm, lúc ấy chỉ muốn ghét anh, hận anh tận thấu xương thịt nhưng bản thân chẳng đủ dũng khí để làm nó, đơn giản bởi vì tôi yêu anh. Trái tim tôi không phải cứ thích đến rồi không thích thì rời đi, đừng làm những trò ngu ngốc như vậy nữa" Soobin nghẹn ngào nói một tràn, nước mắt mặn chát cứ ứa ra chảy xuống hai bên gò má nhỏ.

Choi Yeonjun thật sự chẳng biết làm gì bây giờ, suốt từ nãy hắn chỉ im lặng nghe cậu giãi bày. Song hắn hôn lên nơi khóe mi còn đang đọng những giọt nước mắt.

"Có tôi ở đây rồi, em sẽ không phải một mình nữa. Hồi trước do tôi còn chưa chín chắn trong chuyện tình yêu nên mới dẫn đến hậu quả bây giờ. Lúc ấy tôi rất thích trêu đùa tình cảm của người khác, cá cược này nọ là thật nhưng từ khi yêu em, tôi đã gạt bỏ mọi thứ nhưng cuối cùng bản thân chẳng làm được. Tôi không muốn em phải phiền lòng nữa nên tôi mới quyết định chia tay em và sang Mỹ thực tập. Bây giờ tôi chỉ muốn một mình em là đủ , quá đủ để làm cuộc sống của tôi"

"Chúng ta...quay lại nhé?!"

"Sau này đừng như thế nữa, được không?"

"Sẽ không"

Họ bắt đầu tình yêu mới bằng một cái hôn. Tuy nó nhẹ nhàng nhưng đủ để biết Choi Yeonjun của hiện tại đã biết trân trọng quý giá của hắn nhiều tới mức nào.
___

@yawnzzn : trở về với em ấy

END.

+x+

- idea cũng hay mà vào tay tui nó xàm vcđ.

|mlinh|

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yeonbin