Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"HeeYeon à có chuyện gì vậy?" JungHwa nhìn sắc mặt thay đổi của HeeYeon liền hỏi.

"Ùm... không có gì đâu, em ăn xong chưa?"

"Dạ.."

"Chúng ta đi thôi...." HeeYeon nói với giọng gấp gáp... "Jimin à tính tiền cho mình"

Jimin chưa kịp cộng sổ thì HeeYeon đã để lại một số tiền lớn rồi nhanh chóng kéo tay JungHwa đi...

Đi được một lúc, điện thoại HeeYeon lại reo lên..

"Tôi đang đợi cô, ở nhà hoang gần khu đang công trình của tập đoàn, chắc cô biết chỗ đó chứ?"

HeeYeon ngập ngừng hỏi JungHwa "Tập đoàn đang thực hiện công trình gì đó phải không Jung?"

"Dạ, được thực hiện hai tháng nay rồi, chi vậy HeeYeon?"

"HeeYeon... à thực ra HeeYeon muốn đến đó xem sơ qua... em chỉ đường nhé"

Tuy có hơi lạ nhưng JungHwa vẫn gật đầu...




15 phút sau...

Đến nơi HeeYeon lấy điện ra, tay run rẩy bấm từng chữ..

"Tôi đến rồi.."

"Ha...Ha...Ha, cô khá lắm HeeYeon..." Một giọng nữ vang lên..

HeeYeon bất ngờ quay lại....

"Em gái tôi đâu?"

JungHwa nhìn HeeYeon "Chuyện này là sao HeeYeon?"

"Ối, chủ tịch đáng thương có vẻ như cô tin nhầm người rồi..."

JungHwa thấy cô gái đó không khỏi bất ngờ "chẳng phải cô ta là thư ký Ahn sao..."

HeeYeon im lặng...

"Cô nói vậy là sao.... HeeYeon à nói cho em nghe, cô ta nói gì vậy?" JungHwa bây giờ đã rưng rưng nước mắt...

"HeeYeon xin lỗi..."

"Ôi, tổn thương chưa kìa..." Cô gái đó cười với nụ cười man rợn...

"Em tôi đâu, mau mang em ấy ra, chủ tịch ở đây rồi sao ngươi không mau thả em ấy ra..." HeeYeon hét lớn...

JungHwa như hiểu mọi chuyện, em cười trong cay đắng...

"Thả Hyerin ra, tôi sẽ đi với cô..."

"Thôi được rồi... người đâu mang con bé ra..."

Sau khi Hyerin được mang ra, trên người em lúc này có rất nhiều dấu tích hành hạ...

"Hyerin à" HeeYeon vừa kêu, định chạy tới...

"Ấy, đừng vội... để ta nói xong đã..."

HeeYeon trố mắt khó hiểu, cô lùi lại nắm lấy tay JungHwa, nhưng em lạnh lùng dựt tay mình ra...

Cô ta cười thỏa mãn "Chủ tịch Park đây, muốn thay thế cho cô Hyerin đây.... hmm vậy thì cô hãy tự động cởi trói cho Hyerin rồi đi vào vị trí đó... còn nếu không thì cô chỉ cần trao lần đầu của cô cho tôi..."

JungHwa phì cười "Tất nhiên là ta sẽ chịu hành hạ như Hyerin rồi.."

"Ồ không, chịu xong cô cũng phải trao lần đầu cho tôi thôi... thế cô Park đây muốn uống rượu phạt hay rượu mời?"

HeeYeon lúc này không kìm chế được nữa, cô nắm tay lại thành nắm đấm "Đủ rồi..."

HeeYeon chạy thật nhanh lại đấm vào mặt cô ta, cô gái kia chao đảo ngã xuống, HeeYeon thấy vậy núm cổ áo đấm liên tục vào mặt của cô gái kia...

Mấy tên kia thấy chủ bị đánh lập tức thả Hyerin, chạy lại kéo HeeYeon ra, tên thì đạp tên thì lấy gậy đập vào đầu HeeYeon, khiến HeeYeon sưng cả mắt, máu chảy không ngừng... JungHwa chạy lại gỡ trói cho Hyerin "Chạy đi Hyerin, chạy đi tìm người giúp.."

Hyerin nhìn HeeYeon rồi nhanh chóng bỏ chạy, JungHwa cầm miếng sắt gần đố đi lại túm cổ cô gái kia, kề miếng sắt vào cổ "Các ngươi mau dừng tay..."

Thấy chủ nhân bị JungHwa bắt làm con tin, tất cả bọn chúng dừng tay thả gậy xuống...

JungHwa khẽ nhìn HeeYeon, thấy HeeYeon nằm đó, người run run, máu be bét... JungHwa kìm nén cố không khóc...

"Chủ tịch Park thông minh đó, mà chưa đủ"

Nói xong cô ta lập tức cầm tay JungHwa, hất văng miếng sắt "Tụi bay mau giữ cô Park lại"

JungHwa bị túm cổ kéo lại, còn cô gái kia đi đến chỗ HeeYeon...

Tát vào mặt HeeYeon vài cái mà máu văng lên cả mặt cô ta "Ngươi khờ quá HeeYeon, à không phải nói là người tham lam quá HeeYeon... ngươi chỉ nên chọn một trong hai cô gái, ngươi không nên chọn cả hai để rồi phải nằm la liệt ở đây..."

HeeYeon thở hồng hộc, cô cười một cách khinh bỉ, hàm răng bây giờ đã pha lẫn với máu...

Cô gái kia thấy vậy liền phun mạnh thứ tanh tanh đang chảy trong miệng mình sau mấy cú đấm của HeeYeon...

Cô ta đứng dậy nhìn JungHwa "Sao nào chủ tịch Park cô có muốn người nằm đây chết hay cô sẽ tự nguyện trao lần đầu cho tôi nào?"

JungHwa nhìn HeeYeon rồi nhìn ã "Được ta sẽ theo ngươi, xin đừng giết HeeYeon, làm ơn đừng giết HeeYeon..."

"Thế có phải tốt..." Cô ta đi lại...

HeeYeon thấy vậy liền đưa tay chụp lấy chân của cô ta, cô ta khự lại..

"Mau thả ra, ta không còn hứng thú hành hạ ngươi, ta phải đi xử miếng mồi ngon"

HeeYeon cứng đầu không buông, không những vậy cô còn gồng người dậy ôm lấy một bên chân của cô ta "Xin ngươi thả JungHwa, ngươi giết ta cũng được... làm ơn thả JungHwa ra..."

"Ối, cảm động quá cơ, nhưng ta Xin lỗi ta cảm động với lời đề nghị của chủ tịch Park hơn... giờ thì thả ra mau..."

Vẫn tư thế ôm chân, HeeYeon vẫn cứng đầu...

Máu nóng trong người cô ta nổi lên, quay lại dùng chân kia đá mạnh vào đầu HeeYeon...

JungHwa hét lên vì xót thương người yêu "ĐỪNG, DỪNG LẠI...."

"Mau thả ra..."

"T..hả....Jung...H..wa...ra..là..m....ơn..."

*bốp*

Lại một cái đá vào đầu, vẫn không chịu buông...

"Mau thả ra...thả ra... thả ra... THẢ RA.."

Mỗi từ thả ra là mỗi lần đá vào đầu HeeYeon...

JungHwa xót đến thắt cả tim, em cắn môi đến cả bật máu...

*Đùng*

"AHN HYOJIN DỪNG LẠI..."

"Ô, Solji.... lại bị chị phát hiện.."

JungHwa giật mình "Là thư ký Ahn thật sao..."

End Chap

31/1/17

-.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro