Loạn Luân Không Hồi Kết (NTR) 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Linh hớt hải chạy vội ra nơi có tiếng kêu gào. Vào đến phòng bà Thúy bà Linh chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cảnh tượng đập vào mắt bà là cả ba người nọ đang không có một mảnh vải trên người.

– Có chuyện gì mà chị kêu vậy?Bà Linh hỏi ngay khi thấy bà Thúy mặt mũi tái mét, nước mắt ngắn nước mắt dài.

– Ông..ông...Hùng...bà Thúy chỉ lắp bắp được có vậy.

– Ông Hùng làm sao?

Bà Linh nhìn về phía giường thấy chồng mình đang nằm trần truồng mồm há hốc, mắt trợn ngược, bà sợ quá chạy đến bên ông lay ông dậy nhưng ông Hùng vẫn nằm bất động.

– Bố..bố...chết rồi..mẹ ạ! Long đứng đằng sau lắp bắp vài từ cho bà Linh biết.

Bình thường trông hùng hổ và liều lĩnh như vậy, nhưng trong hoàn cảnh này thì Long thấy sợ khủng khiếp, tinh thần nó cũng bị dao động mạnh, mặt không còn hột máu, chim cò lúc trước còn hùng dũng oai phong là thế, mà bây giờ có lẽ sợ quá mà nó rụt lại to bằng đúng ngón tay cái.

– Sao? Cái gì cơ? Ông Hùng ơi...ông Hùng....Bà Linh vẫn chưa tin lời Long nói, bà vẫn cố gọi chồng dậy.

Gọi mãi ông Hùng không dậy, bà Linh khóc nức nở và đã tin là ông đã chết. Chẳng cần hỏi nguyên nhân bà nhìn bãi chiến trường thì bà cũng hiểu ba người vừa làm cái gì và nguyên nhân tại sao chồng bà đã ra đi vĩnh viễn. Trong cơn đau lòng bà Linh hết nhìn bà Thúy lẫn thằng Long, bà thấy căm tức và ghê tởm hai người, họ quá đồi bại....bà gục xuống bên xác ông Hùng khóc ròng rã.

Lễ viếng ông Hùng có mặt đông đủ bạn bè gia đình đến đưa ông về cõi vĩnh hằng.Vì là vấn đề tế nhị và cũng là danh dự của gia đình nên bà Linh phải khai chính bà đã quan hệ với chồng đêm hôm đó và ông bị thượng mã phong trong khi quan hệ tình dục. Đúng là số trời khi ông Hùng chết ở căn nhà đó, căn nhà hoan lạc và chết cũng bởi trong khi hoan lạc.

Trong lễ tang ngày hôm đó có cả Thành, anh đứng từ xa với vẻ mặt đau buồn khi nhìn thấy mẹ con bà Linh khóc thương tiếc cho ông Hùng. Thành lặng lẽ đến gần an ủi bà Linh và Thảo, anh dìu hai người phụ nữ đứng dậy bên cạnh chiếc quan tài.

Bà Thúy cũng đau buồn lắm vì dù sao lỗi cũng một phần do bà gây nên. Mặc chiếc váy đen, bà cũng rơm rớm nước mắt tỏ ra tiếc thương cho ông. Long đứng bên cạnh mẹ, nó là người đàn ông duy nhất trong nhà nên phải lo liệu mọi thứ,nó tỏ ra bình tĩnh sự việc.Biết mẹ mình đang hối hận và thấy có lỗi trong chuyện này nên Long ôm eo bà động viên, tay nó bóp bóp phần thịt của cái eo bà Thúy như muốn nói mẹ bình tĩnh, ko phải lỗi tại mẹ đâu. Thấy đằng sau mình không có ai, Long lại dở trò thú tính ra, nó đưa tay từ phần eo của bà Thúy xuống phần mông xoa xoa cặp mông căng tròn được che đậy bởi cái váy mỏng.Bà Thúy đang khóc quay sang nhìn Long vì bà không hiểu sao lúc này nó còn có thể hứng thú xoa với bóp mông được cơ chứ.

Mấy ngày hôm nay gia đình bà Linh trở nên u ám buồn bã, không ai nói với ai câu nào mà mỗi người cứ nhốt mình trong phòng chẳng buồn làm cái gì, thậm trí là ăn uống. Lúc sống thì con người ta thấy tình cảm bình thường, nhưng khi chết rồi thì mới thấy hụt hẫng, nhớ thương, buồn bã.

Thảo thì chẳng trách ai trong chuyện này cả vì cô biết cái nhà này vốn dĩ đã quan hệ với nhau bừa bãi rồi thì trách làm sao được. Nhưng cô cũng buồn chán và cũng chẳng có gì để nói nên cả ngày chỉ ở trong phòng với Gia Bảo. Với cô việc ông Hùng chết như là một sự mất mát lớn mà không thể trong một vài ngày có thể quên đi được.

Người đau khổ dằn vặt nhất có lẽ là bà Linh, bà hối hận những việc đã làm trong quá khứ của mình để ông Hùng đau khổ,rồi tai nạn, rồi phải quan hệ với người phụ nữ khác. Lỗi lớn nhất có lẽ là ở bà chứ không phải là bà Thúy hay thằng Long. Nhưng sau sự việc xảy ra, bà Linh chẳng oán giận gì ai cả, bà chỉ thấy không muốn nói chuyện với bà Thúy và thằng Long trong thời gian này. Ba hôm sau ngày ông Hùng mất,bà Linh chỉ muốn được ở một mình trong phòng nên bà không cho thằng Long ngủ cùng. Cả ngày bà Linh chỉ nằm trên giường nên cơ thể bà cũng tỏ ra đau nhức mệt mỏi.Nửa đêm tỉnh dậy đi đái,bà Linh chợt nghe thấy tiếng rên thoang thoảng phát ra từ phòng bà Thúy. Đi đến gần cửa phòng bà Linh ghé tai vào nghe thì tiếng giường kêu rầm rầm, tiếng bạch bạch của hai cơ thể va vào nhau, và những tiếng rên rỉ dâm dục của bà Thúy lẫn của Long. Từ hôm ông Hùng chết vì quan hệ tình dục với hai người nên bà Linh thấy sợ sợ khi nghĩ đến sex, bây giờ trong khi ông Hùng mới mất được ba ngày, nhà vẫn còn đầy mùi hương khói mà mẹ con thằng Long vẫn hồn nhiên và hứng thú loạn luân với nhau, bà Linh thấy thực sự ghê tởm. Bà Linh bắt đầu thấy sợ thằng Long, thấy ghê tởm nó vì ai nó cũng đè ra địt được, rồi còn bầy trò dâm loạn tình dục tập thể 3-4 người.

Bà Thúy thì rất áy náy trong cái chết của ông Hùng,mà hai mẹ con bà Linh từ hôm đó cũng không nói chuyện với mình thì đâm ra bà càng khó xử. Cũng may trong nhà còn có thằng Long, nó là con trai của bà nên không bao giờ nó bỏ rơi mẹ mình. Có lẽ bà Thúy tuy là mẹ Long nhưng bà vẫn chỉ là con rối để Long thỏa mãn thú tính trong người. Bà Thúy xuất thân là cô gái nông thôn nên đôi khi bản tính của bà vẫn là một người phụ nữ cam chịu, lắng nghe người đàn ông trong nhà. Bây giờ bà chỉ biết Long bảo gì thì bà làm theo. Trong lúc cả nhà đang u ám, bà cũng không muốn vui vẻ cái chuyện ái ân nhưng khổ nỗi thằng Long cứ vật bà ra, và cứ lần nào nó đưa lưỡi hay đút cặc vào là lồn bà lại lênh láng nước mới khổ.

Trong gia đình bà Linh sau cái chết của ông Hùng thì người tỏ ra bình thản và không mấy đau buồn chính là Long. Việc ông Hùng mất đi có lẽ lại là cơ hội cho nó để nắm giữ tất cả mọi thứ. Long đang ngồi ở bàn làm việc, nó mỉm cười suy tính mọi thứ. Lúc ông Hùng còn sống, tuy là bị liệt chân ở nhà nhưng ông vẫn còn hiện diện nên Long dù sao vẫn phải sợ và nghe ông. Tên công ty và nhà cửa đất đai đứng tên ông nên làm sao nó có thể lộng hành thái quá được.Bây giờ ông Hùng không tồn tại nữa,tất cả tài sản của ông đều thuộc về Thảo và bà Linh, mà nó lại là chồng của Thảo và là bố của đứa bé trong bụng bà Linh thì đương nhiên cũng là của nó rồi. Sắp tới Thảo sẽ nghỉ ở nhà khi cái bụng bầu to ra thì việc điều hành công ty nghiễm nhiên là do nó đảm nhiệm mà không cần phải xin ý kiến ai. Nhưng có một điều làm Long băn khoăn là đứng tên công ty và nhà cửa vẫn là Thảo và bà Linh thì nó cũng chỉ là bù nhìn trong mắt mọi người. Phải làm cách nào để Thảo đồng ý cho tất cả tài sản đứng tên chung hai vợ chồng thì lúc đấy nó mới an tâm là của nó. Chứ nếu Thảo ko
đồng ý thì việc nó cầy gây dựng cho công ty kiếm ra được tiền thì tiền vẫn thuộc về công ty, mà công ty lại không phải là của nó....chẳng may nếu vợ chồng li dị thì hóa ra nó sẽ mất tất cả, ra đường chỉ vài xu trong túi thôi ư!

Tiếng gõ cửa làm mất mạch suy nghĩ của Long, nhưng sau đó thấy nụ cười của chị Huyền với chiếc răng khểnh làm Long hết phiền lòng. Chị Huyền là người huế, 32 tuổi mới đi làm, ngày hôm nay là ngày đầu tiên của chị. Thực ra Long nhận chị Huyền vào làm là nể mặt ông Dao ở trong cty. Ông Dao hơn bốn mươi tuổi cũng làm trong công ty được mấy năm rồi,ông người nghệ an và trong công ty chẳng mấy ai ưa ông cho lắm. Người có lẽ ghét ông nhất là Thảo. Mấy lần Thảo nói ông Dao chỉ được cái dẻo mỏ, nịnh bợ, chứ chẳng được cái việc gì. Nhưng với Long thì ông Dao lại làm rất được việc cho nó. Vì nó mới ngồi cái ghế giám đốc nên nó cần người như ông làm thám thính tất cả mọi người trong công ty xem ai bàn tán hay chống đối gì nó không để còn biết loại bỏ ngay lập tức. Từ đó Long và ông Dao trở nên thân thiết và hay đi nhậu với nhau để bàn chuyện công ty. Ông Dao có vẻ là người mưu mẹo nên đã bầy rất nhiều kế cho Long trong thời gian vừa qua và Long thấy rất ưng ý vì công việc cũng tốt hẳn lên. Ông Dao mấy lần đã nói muốn cho Huyền về công ty để thay thế bà Hậu kế toán kiêm thủ quỹ. Long đã suy nghĩ rất nhiều về việc này nhưng cái khó là bà Hậu làm cho ông Hùng từ ngày lập nghiệp nên làm sao nó có thể gạt bỏ bà ngay được khi ông Hùng vẫn còn sống lù lù ra thế kia. Long biết bà Hậu không ưa gì nó, và thêm báo cáo của ông Dao là bà Hậu sở hữu nhà riêng với nhiều tài sản có giá trị khác thì tiền bà kiếm được ở đâu? Mấy hôm nay vì chuyện buồn của ông Hùng nên Thảo nghỉ ở nhà, tiện thể Long đã gạt bà Hậu ra, chuyển bà làm công việc khác, nhưng bà Hậu tự ái xin nghỉ hẳn.

Huyền cũng biết về kế toán, chị đã li dị chồng ở VN và mới cặp bồ với ông Dao được hai năm nay.Ông Dao thì vẫn có vợ con đàng hoàng ở nhà, nhưng bên này ông cũng cần một người phụ nữ bên mình lắm chứ. Long nghe mọi người trong cty bàn tán là chị Huyền trước lén lút với một ông chủ chỗ chị làm và ông Dao điên tiết bắt chị nghỉ làm chỗ đó.Mọi người ai cũng khen chị Huyền giọng Huế nghe ngọt ngào, đặc biệt nụ cười duyên của chiếc răng khểnh, nhưng đối với Long thì nó chẳng nhìn ai thấy duyên cả, nó chỉ thấy mỗi cái dâm dâm, vì bây giờ nó cứ nhìn thấy phụ nữ là chỉ nghĩ đến họ ở trên giường.

– Giám đốc làm gì mà suy tư vậy? Giám đốc không đi ăn trưa à? Chị Huyền cười nói đi đến bên bàn Long đặt một đống giấy tờ lên đó.

Nghe hai từ Giám đốc là Long đã muốn chấm cho chị điểm 10 rồi, nó khoái lắm vì từ nay đúng là nó đã trở thành giám đốc thật rồi. Nụ cười tươi roi rói của chị Huyền làm Long cũng thấy siêu lòng, mắt nó lướt nhanh cặp vú trắng nõn nà của chị đang đung đưa khi chị cúi đặt giấy tờ lên bàn. "haha..cũng biết cởi 1 cúc để khoe vú...cũng to đấy chứ ", Long nhủ thầm trong đầu.

– Nhiều việc qua nên chẳng buồn ăn uống chị Huyền ạ. Em đang đau mỏi hết người đây này.

– Làm vừa thôi giám đốc trẻ ơi! Làm cũng phải biết nghỉ chứ. Có cố nữa thì việc vẫn đầy ra thôi. Chị Huyền nói trong khi chị biết thừa là con mắt của Long đã dán vào ngực mình.

– Chú Dao đâu rồi hả chị? Long vẫn gọi ông Dao là chú, nhưng Huyền là chị.

– Thấy ông ấy bảo đi ra ngoài có việc chứ chị cũng chẳng biết ông đi đâu.

– Vậy à? Thế chị ăn gì chưa?

– Chị chưa. Chị làm nốt việc đã rồi mới ăn.

– Ngày đầu tiên đi làm đã chăm chỉ như con ong rồi. Cố gắng lên chị nhé.Làm tốt lương của chị sau này sẽ rất cao đấy.

Huyền nghe Long nói vậy sướng cười híp cả mắt vào, trong lúc hứng khởi chị tỏ ra nịnh nọt nó :

– Chị sẽ cố gắng hết khả năng của mình thôi. Phải làm tốt để ông Dao nhà chị còn nở mày nở mặt chứ. Thôi em đi ăn đi, tí về làm tiếp cũng được mà.

– Em đang đau hết bên vai và cổ, chẳng muốn đi đâu cả.

– Vậy à? Thế để chị bóp vai cho nếu như em không ngại. Chắc sẽ thoải mái hơn đấy.

– Được vậy thì tốt quá. Em chỉ ngại mỗi chú Dao thôi.

– Không ai nói ra thì ông ấy biết làm sao được. Huyền nói nháy mắt với Long như đầy ẩn ý.

Trong khi chị Huyền đứng đằng sau bóp vai,Long cảm nhận được mùi thơm nước hoa từ cơ thể chị, cảm nhận được bàn tay mềm mại của chị chạm vào da nó, và..và cảm nhận được chị đứng hơi sát vào người nó. Biết chị đã cắm sừng lên đầu ông Dao rồi nên Long đoán bà này chắc cũng dâm chứ chẳng vừa.Mọi hành động của chị từ nãy đến giờ Long thấy có gì đó rất là lẳng lơ. Muốn biết rõ thì phải thử, Long mạnh dạn đưa tay lên cầm lấy tay chị....

Huyền cười tủm khi thấy Long cầm tay mình, biết ku cậu đã thích mình rồi nên chị rụt tay lại nói :

– Giám đốc làm gì thế? Ai vào nhìn thấy bây giờ.

– Hehe..em xin lỗi. Tại mùi thơm của cơ thể chị cứ bay vào mũi làm em mất bình tĩnh.

– Có vợ rồi mà vẫn dễ rung động vậy sao? Huyền vừa nói vừa đi ra cửa để ra ngoài.

Tiếc rẻ khi bị tuột mất con mồi ngon nghẻ,Long đưa ánh mắt thèm thuồng chiếu vào bộ mông của chị Huyền đang lúc lắc vì cái váy skirt bó chật. Thấy chị chẳng tỏ vẻ gì là giận dỗi khi mình cầm tay, kinh nghiệm gái gú đã cho Long biết là đối tượng này chén được. Long nói giọng khàn đục gọi chị khi chị đi ra đến cửa :

– Chị Huyền!

Huyền quay lại nhìn Long mỉm cười, chị hỏi :

– Có việc gì không hả giám đốc?

Long nhìn chị, nhìn cặp vú căng ra trong chiếc áo sơ mi, nó lấy hết can đảm để nói, mà đối với nó được thì được không được thì thôi, mình là giám đốc cơ mà.

– Em...muốn...chị...ngay bây giờ!

Huyền trôn chân tại chỗ, chưa bao giờ chị gặp ai lại tán gái liều như thằng Long, chưa có ai lại nói thẳng tưng ra câu đó như vậy. Bình thường câu đó có vẻ được coi là lỗ mãng với chị em phụ nữ, nhưng đôi khi lại có lực hút mãnh liệt với chị em. Huyền lúc đầu hơi bỡ ngỡ về đề nghị của Long, nhưng sau chị cũng bị ấn tượng bởi vẻ liều lĩnh đầy chất đàn ông của nó. " Không biết con trai Hà Nội cái khoản ấy thế nào nhỉ? Phi công có khác gì mấy ông tuổi băm không nhỉ?" Huyền suy nghĩ nhanh trong đầu trong khi mắt vẫn nhìn thẳng vào mắt Long.

Huyền mỉm cười khóa cửa lại, cố vừa bước đến cái ghế salon vừa tự cởi mấy cái cúc áo ra..trong đầu tự nhủ " thanh niên hà nội chắc tuyệt lắm đây.."

Trong khi Long còn đang hưởng lạc thú ngay tại công ty thì bà Linh đang hớt hải chạy vào bệnh viện vì cô nhận được điện thoại của Thành cần cô giúp đỡ. Vào đến nơi thấy Hoa vợ Thành đang nằm một chỗ để chờ có quyết định phẫu thuật hay là không. Nghe như bác sĩ nói thì cơ thể Hoa quá yếu ko thể đẻ được. Phải phẫu thuật thì mới cứu được đứa bé, nhưng có điều lại gây rủi ro cho người mẹ. Các bác sĩ chỉ khẳng định được có 20% là cả hai mẹ con đều sống nếu như may mắn, còn lại là chỉ có một người : mẹ hoặc là con.

Thành thì quyết định cứu sống người mẹ, đối với nó Hoa mới là quan trọng, chứ con cái sau này thì mai sau vẫn có thể có thai được. Linh nhìn hai bố con cũng thấy thương, cô vào thăm Hoa xem sự thể thế nào.

– Chị Linh à! May quá chị đến rồi. Em bảo anh Thành gọi chị đến đấy. Giọng Hoa thều thào rất yếu.

– Uh, em sao rồi?

– Em thấy mệt và yếu lắm.

– Chị nghe Thành nói rồi. Thôi nếu đã vậy thì bỏ đứa bé đi em ạ.

– Không bỏ chị ơi. Em yếu lắm, em biết mà. Tháng nay đứa bé nó đạp dữ lắm, chắc nó muốn ra rồi. Phải cho nó sống để gặp bố nó chứ. Giết nó thì em cũng sống sao nổi.

– Em đừng có nghĩ linh tinh. Bất đắc dĩ thôi. Chắc đứa bé cũng không trách bố mẹ nó đâu.

– Không. Nó trách chứ. Nó có tội gì đâu. Nó còn bé lắm. Chưa được nhìn thấy ánh nắng mặt trời mà đã chết rồi thì tội lắm chị à. Em đã quyết định phẫu thuật để cứu đứa bé rồi. Vừa nãy em đã kí vào biên bản đồng ý phẫu thuật.

– Sao? Em kí rồi à?

– Vâng. Em xin lỗi đã không cho anh Thành biết. Chị Linh này! Chị hứa giúp em một điều được không?

– Uh, em nói đi, chị hứa.

– Lần trước anh Thành đã thú tội với em về việc anh ấy với chị rồi. Em đã tha thứ và cũng rất yêu anh. Nếu chẳng may em mất đi thì anh Thành ở đây chẳng có họ hàng thân thích gì cả, chỉ có mỗi gia đình chị là thân quen. Vậy chị giúp em trông nom hai đứa nhỏ được không? Anh Thành là đàn ông, lại một mình nuôi hai đứa nhỏ thì anh ấy làm sao được. Nghĩ đến mà em cũng thấy thương anh ấy quá.

Linh suy nghĩ về đề nghị của Hoa, đúng là Thành 1 mình không thể trông hai đứa nhỏ được. Đang phân vân chưa biết trả lời sao thì Hoa lại thều thào :

– Chị Linh! Chị hứa với em đi! Thỉnh thoảng chị qua nhà giúp em xem hai đứa nhỏ được không?

– Được rồi! Chị Hứa, chị sẽ giúp.

– Em cám ơn chị nhiều. Thôi em yên tâm rồi. Chị ra ngoài đi để bác sĩ vào.

Huyền xoa tóc Long trong khi nó vẫn đang cố ngoạm hai đầu ti, cô vừa cười vừa nói :

– Xuất xong rồi thì buông người ta ra nào để còn mặc quần áo chứ.

– Hehe..người chị thơm quá không nỡ buông.

– Giám đốc này dâm lắm nha. Buổi đầu đi làm bảo hướng dẫn công việc, thế mà cứ dậy người ta thổi kèn rồi.

– Hehe...Đã quá. Địt ngay tại cty phê thật đấy. Chị học việc rất nhanh và lại biết nghe lời.

– Thôi buông ra đi nào không có ai gõ cửa bây giờ.

Long tranh thủ hôn hít một lúc trên đôi môi đỏ thắm của Huyền, lúc chị đi ra, nó còn cố vỗ lên mông chị mấy cái làm chị quay lại lườm yêu nó :

– Ông Dao bảo là em còn trẻ nhưng giỏi lắm. Bây giờ thì chị đã tin là em giỏi thật.

Linh bế bé Ku bin đứng nhìn Thành đang khóc, trông anh thật đau khổ và tội nghiệp khi các bác sĩ không thể cứu được Hoa. Đứa bé trào đời là một bé gái xinh xắn nhưng tạm thời được các bác sĩ trong bệnh viện chăm sóc vì bé không có mẹ. Trong lúc đau buồn dù có an ủi đến mấy cũng ko thể làm cho Thành đứng dậy được, một mất mát quá lớn đối với anh. Linh tạm thời đưa Kubin về nhà mình để Thành ở lại bệnh viện làm các thủ tục.Linh đã gọi điện thông báo tin buồn cho Hà biết và ngày mai Hà mới bay kịp sang đây để làm tang lễ cho cô em dâu.

Long chuẩn bị đi làm thì thấy bà Linh bế một đứa bé chuẩn bị đi đâu, thấy lạ Long hỏi :

– Đứa bé nào vậy em? Em chuẩn bị đi đâu đấy? Long xưng hô anh em như đã là chồng bà Linh.

Bà Linh nhìn thấy bà Thúy đứng gần đấy ở trong bếp nên bà không thể xưng hô theo sở thích của Long được. Bà cầm tay đứa bé rồi nói :

– Nó là con của chú Thành. Cô Hoa mới mất chiều qua khi các bác sĩ chỉ cứu được đứa bé. Bây giờ chú Thành đang buồn và phải lo làm tang cho cô Hoa nên mẹ đưa kubin về đây trông giúp chú mấy hôm.

Nghe đến cái tên Thành là Long đã thấy không ưa rồi, huống chi bây giờ nó thấy 2 người thân thiện với nhau và ở bên nhau nên sự khó chịu lộ rõ trên khuôn mặt. Long tỏ ra ghen tuông gắt gỏng với bà linh :

– Người ta buồn là việc của người ta. Có đến nỗi phải trông con hộ và ở bên nhau suốt thế không? Các cụ đã nói lửa gần rơm thì lâu ngày cũng bén đó.

– Con đừng nói thế. Chú đang mất vợ nên tâm trạng đang buồn chán lắm.

– Hay nhỉ! Người mất chồng, người mất vợ, hai người tự an ủi và giúp đỡ nhau, có khi lại muốn đến với nhau để chia sẻ phải không?

Thấy thái độ của Long như vậy, bà Linh không thể chấp nhận được. Nếu nó mà không phải là bố đứa bé trong bụng bà thì có lẽ bà đã đuổi nó ra khỏi nhà ngay lập tức. Chẳng buồn trả lời hay đôi co với Long, bà Linh bế thằng bé lên định đi ra cửa thì Long nói tiếp :

– Đưa thằng bé trả lại cho bố nó đi rồi về nhà luôn nhé. Giúp ai thì giúp chứ riêng ông Thành là không được. Hôm nào tổ chức tang lễ thì cả nhà mình sẽ đến viếng, ok!

– Anh Long! Sao anh lại nói với mẹ như thế? Anh nên nhớ mẹ vẫn là mẹ, có thể không phải là mẹ của anh nhưng vẫn là mẹ của em đấy nhé. Thảo đứng ở bậc cầu thang vừa đi xuống vừa nói.

– Nhưng em có biết mẹ em với ông Thành đã từng như thế nào không?

– Điều đó em không quan tâm. Mẹ có cuộc sống riêng của mẹ, anh nên học cách tôn trọng mọi người chút đi. Em cấm anh từ nay không được xúc phạm đến mẹ em đấy. Nếu mẹ với chú Thành thì làm sao? Anh có quyền gì cấm mẹ? Anh là ai vậy?Anh nghĩ anh là chồng của mẹ em chắc? Anh cho anh có cái quyền quan hệ với bất cứ ai được, trong khi anh lại ghen tuông cấm đoán người khác à?

– Em! Long cứng lưỡi vì màn phản biện quá rắn của Thảo.

Thảo quay sang nhìn bà Linh và đứa bé, cô nói :

– Mẹ cứ đi đi mẹ. Mẹ muốn làm gì thì mẹ làm mà không cần phải hỏi ai hết. Bây giờ mẹ nên nhớ rằng mẹ là người có quyền cao nhất trong cái ngôi nhà này chứ không phải ai khác. Con làm mấy việc rồi chốc nữa con cũng sẽ đến bệnh viện với mẹ để xem có giúp được gì cho chú ấy không.Mẹ cứ bảo chú Thành tạm thời cứ để thằng bé bên nhà mình để con và mẹ trông cho mấy hôm đã, sau đó tính sau.

Bà Linh nhìn Thảo không nói gì rồi bà dắt đứa bé ra xe để cho nó đi gặp bố. Thảo đứng nhìn Long đầy khiêu khích, cô không nói gì nữa mà quay lên gác để mặc Long đứng đó với cảm giác uất ức khi bị lép vế với vợ.

– Long à! Con đừng cư xử như vậy với bà thông gia được không? Như thế là hỗn đó con ạ?Bà Thúy lại gần nói với con trai.

– Mẹ biết cái gì mà nói. Long cằn nhằn với bà Thúy rồi nó đi thẳng ra cửa để đi làm.

– Con không ăn sáng à? Mẹ nấu xong rồi.

Đến cửa Long quay lại nói với bà Thúy, mà câu nói như là muốn nói với ai đó trong ngôi nhà này :

– Nhà này bây giờ mình con là đàn ông duy nhất và cũng là trụ cột. Vì vậy tất cả đều phải nghe con, mẹ hiểu không!

Việc ông Hùng còn sống tuy là bị liệt chân phải ngồi xe lăn nhưng vẫn còn có sự hiện diện của ông trong ngôi nhà và có sự trật tự nhất định. Ông mất đi thì cái lòng tham trong con người của Long mới được bộc lộ rõ ra, nó muốn tất cả là của nó từ những người phụ nữ trong ngôi nhà cho đến danh vọng quyền lực trong công ty. Cho nên sáng nay việc bị Thảo dội cho một gáo nước lạnh trước mặt mọi người làm Long thấy tức giận thực sự. Với suy nghĩ của Long, Thảo không phải là ông Hùng, Thảo chỉ là vợ của nó thôi nên với cương vị là người chồng, Long không thể chấp nhận cái thái độ " bật tanh tách" của Thảo được.

Vác vẻ mặt bực bội đến công ty, mọi người nhìn Long thấy sợ không ai dám hỏi hay trêu như mọi hôm. Bình thường như ngày trước thì mấy bà sồn sồn sẽ trêu nó, nhưng bây giờ nó đã ở vị thế khác nên ko ai còn dám bỡn cợt cho dù nhìn mặt Long vẫn con non choẹt của cái tuổi mới lớn.

Huyền đóng cửa lại bước vào, thấy Long như đang có chuyện gì đó không vui nên chị đứng bên cạnh xoa đầu tủm tỉm trêu :

– Giám đốc đêm qua vợ không cho ăn hay sao mà sáng ra đã mặt xị thế này rồi?

– Bị đói từ lâu rồi có phải mỗi đêm qua đâu. Đã thế sáng nay còn bật em nữa chứ. Bực không chịu được.

Được cơ thể thơm tho đứng bên cạnh vỗ về nên cũng làm cho Long xua đi được cơn giận vợ. Long đưa tay ra ôm lấy bờ mông chị Huyền kéo sát vào người mình, nó nói tiếp :

– Nhìn thấy chị cái là hết tức liền, thế mới lạ cơ chứ...hehe...

Thấy bàn tay của Long đang chui vào trong chiếc skirt bóp mông, Huyền cười nũng nịu :

– Được mỗi thế là nhanh thôi.

– Hehe...hôm qua thấy khả năng của giám đốc thế nào hả chị? Bằng chú Dao của chị không?

– Ổn..quá ổn ấy chứ....hihi...ông Dao phải sách dép cho em về cái khoản đấy.

– Ổn chỗ nào vậy chị?Long cười nham hiểm khi ngón tay của nó đang xẻ dọc cái khe từ lỗ đít xuống lỗ lồn của Huyền.

– Ah..đấy..ư...ổn chỗ đấy...và cái này cũng ổn nữa này...vừa to lại vừa khỏe...đâm nhát nào sướng nhát đó. Huyền vừa tả vừa đưa tay xuống đũng quần của Long nắn nắn con cặc bên trong.

Long nghe sướng quá liền kéo đầu chị Huyền xuống để hôn, 2 cái lưỡi lập tức quyện vào nhau một cách thèm khát. Chiếc váy của Huyền đã bị Long tốc lên trên, vừa hôn nó vừa đưa tay ra miết cái đùm đùm cộm lên bên ngoài chiếc quần lót mỏng màu trắng. Huyền đứng hơi dạng chân ra để Long miết cái mu lồn, đang sướng, nước cũng đang rỉ ra bên trong thì ngoài cửa có tiếng gõ làm cả 2 vội buông nhau ra. Huyền nhanh nhảu vừa kéo váy xuống vừa đi ra trước bàn làm việc của Long như thể cô đang bàn việc với giám đốc.

– Vào đê! Long nói oai phong như 1 ông giám đốc.

Ông Dao thò đầu bước vào thấy vợ mình đang nói chuyện với Long, ông cười hề hề nói :

– Cháu thấy chị Huyền làm được việc không? Mới đầu còn bỡ ngỡ nên chắc còn nhiều yếu kém lắm.

– Không...không...rất " ổn" chú Dao ạ.Mới làm mà đã hoàn thành được công việc cháu giao thế là giỏi lắm rồi. Chỉ cần 1 tháng thì chị Huyền sẽ nắm bắt được tất cả thôi.

Huyền đứng nghe Long nói từ "ổn" rồi nhìn mình là chị hiểu ý nó, chị không muốn đứng đây làm đề tài cho hai ông bình luận nên cáo phép ra ngoài.

– Thôi anh với Long nói chuyện nhé. Em về phòng mình đây.

– Uh, em đi đi. À này, để ăn mừng cho công việc suôn sẻ thì tối nay vợ chồng mình làm món gì mời Long đến nhà nhậu tí chứ nhỉ?

– Vâng, ý kiến của chồng rất hay. Tối nay giám đốc có bận gì không thì về nhà chị ăn cơm nhé?

– Ok đi. Cũng đang giận vợ chẳng muốn về nhà chút nào cả. Chiều làm xong thì cả ba cùng về nhà luôn.

Cả ngày Linh, Thảo, Hà cùng một số người đến hương khói và an ủi giúp Thành cố vượt qua được nỗi buồn. Ai cũng thương xót cho ông bố bây giờ phải gà trống nuôi hai đứa con nhỏ. Đêm nay Linh ở lại nhà Thành vì có Hà ở đó, hai người cũng được dịp gặp lại nhau nằm tâm sự những chuyện mới trải qua.

Long về nhà ông Dao nhậu, trong khi chờ Huyền nấu thì hai người đàn ông ngồi phòng khách uống bia nói chuyện linh tinh.Trong khi có men trong người, Long dần bộc lộ nỗi lòng cho ông Dao nghe, nó muốn cho ông biết cái nỗi niềm băn khoăn của nó khi công ty thực sự là của Thảo. Ông Dao nghe xong suy nghĩ một hồi lâu rồi nói :

– Theo chú như thế này không biết có được không?

– Chú cứ nói đi. Từ trước cháu vẫn nghe chú mà.

– Chú nói ra cái này sợ cháu buồn và giận chú nhưng chú vẫn phải nói. Cho dù cháu có cố gắng làm cho công ty phát triển như thế nào đi chăng nữa thì cháu vẫn chẳng được gì đâu. Tất cả là vợ cháu được hưởng chứ ko phải cháu. Tuy là vợ chồng với nhau, nhưng chú nói thật một câu như thế này nhé. Nếu chẳng may hai người xích mích và li dị thì cô ấy có đuổi cháu ra ngoài không? Cô ấy có chịu chia đôi tài sản không? Chú đoán chắc 1 xu Thảo cũng không chia đâu, vì đàn bà mà, đàn bà ai chẳng tham, chẳng ai muốn mất 1 đồng nào cả.

Bình thường là vợ chồng với nhau thì kinh tế phải tin tưởng nhau thì mới bền vững được, nhưng Long mắc chứng hoài nghi, nó sợ này sợ nọ vì từ trước nó đã mang kiếp là ở rể rồi, bây giờ lại nghe ông Dao nói vậy thì nó lại càng lo về sau có ngày tay trắng nếu như hai vợ chồng chẳng may li dị.

– Chú nói đúng. Chú nói như cháu đã suy nghĩ bấy lâu nay. Nói thực là cháu vẫn đang chưa biết làm thế nào. Vì nếu cứ như thế này mãi cháu cũng chỉ là bù nhìn, hàng tháng lĩnh lương cứng như bao mọi người và như vậy thì đúng là cháu cũng chỉ là thằng làm thuê cho vợ suốt đời thôi. Theo chú cháu phải làm gì?

– Cũng hơi khó đấy Long ạ. Nếu như cháu đã tin chú thì chú sẽ nói cho cháu biết nên phải làm gì tiếp theo.

– Nếu như cháu không tin chú thì từ nãy cháu đâu có nói hết suy nghĩ của cháu ra cho chú biết. Chú cứ nói đi!

– Có hai cách. Cháu nghe xem được cách nào không nhé.

– Vâng, chú cứ nói cả hai cách ra cho cháu nghe đi.

Ông Dao tợp một hớp bia rồi đặt cốc xuống nhìn Long nói :

– Cách thứ nhất là cháu phải bảo Thảo là cổ phần công ty đi và hai người 50-50 hay bao nhiêu thì bao nhiêu nhưng lúc đấy cháu vẫn đàng hoàng là người nắm một lượng cổ phần nhất định trong công ty và đó là tài sản mang tên cháu. Còn cái chức giám đốc hay chủ tịch gì đó thì chú nghĩ là vợ thì không ai đi tranh dành cái đó với chồng mình đâu.

– Thế còn cách thứ 2? Long sốt sắng muốn nghe.

– Cách thứ hai là trong trường hợp nếu như vợ cháu không đồng ý với cách thứ nhất mà chú vừa nói.

– Vâng, nếu cô ấy không đồng ý chia cổ phần thì theo chú cháu phải làm như thế nào?

– Cách này nói thật là cũng không được đàng hoàng cho lắm, nhưng theo chú thì cũng chẳng còn cách nào nữa đâu.

– Đàng hoàng hay không đàng hoàng cháu không quan tâm đâu. Miễn là được lợi cho mình.

Nhìn Long vài giây,ông Dao hơi nhíu mày, miệng cười hơi nhếch mép trông rất đểu,ông thì thầm bên tai Long rất nhỏ :

– Thế thì cháu đừng có dại mà cầy cho người khác hưởng.

– Ý của chú là....

Ông Dao cười hềnh hệch vỗ vai Long nói tiếp :

– Có nghĩa là cháu không cần phải cố gắng, không cần phải đề ra mục tiêu phát triển lớn quá để rồi mang nhiều rủi ro cho công ty.Cháu cứ để cho phát triển tằng tằng như thế này thôi.Vì có làm cho nó to ra thì cũng có phải là của cháu đâu đúng ko. Thay bằng hàng tháng, hàng quý lợi dụng lúc Thảo đang nghỉ đẻ thì cháu nên rút bớt cho vào túi mình mà để gọi là có cái phòng thân cho trường hợp xấu xảy ra.

– Nhưng mà làm vậy cháu thấy như thế nào ý. Ai lại bòn rút của vợ mình bao giờ cơ chứ. Làm to ra tuy không phải là của mình nhưng dù sao vẫn là của vợ mình cơ mà chú.

– Thế từ nãy chú nói cháu không hiểu à? Thế nếu hai đứa li dị thì lúc đó nó có còn là vợ cháu ko? Lúc đấy có nghĩa là bao nhiêu công sức của cháu sẽ dâng hai tay cho thằng khác nó hưởng nếu như nó chở thành chồng của vợ cháu.

Long nhìn ông Dao rồi suy nghĩ một hồi lâu, đúng là như vậy.Long nghĩ thầm nếu như 2 vợ chồng chẳng may li dị thì có nghĩa là bao nhiêu công sức của nó từ trước đến nay sẽ thuộc về kẻ khác. Nghĩ đến đó Long thấy cay thật, chuyện tình cảm của nó với bà Linh mấy ngày trước còn mặn nồng là thế,thế mà sau có vài hôm mà nó có cảm tưởng hai người như sắp chấm dứt đến nơi rồi. Nếu như bà Linh đến với Thành thì nó cũng chẳng có quyền gì mà ngắn cấm được. Đúng là chuyện tình cảm không ai nói trước được điều gì cho dù hôm nay có thể rất mặn nồng, nhưng ngày hôm sau có thể ra tòa ngay lập tức.

– Nhưng làm thế nào để thực hiện được cách thứ 2? Long nhìn ông Dao như cầu cứu.

– Kaka..cái đấy đơn giản thôi mà, chủ yếu cháu có đồng ý không thôi.

– Chú nói ra để cháu xem có được không.

– Về kho hàng khi nhập và xuất thì cháu nên để chú lên thay lão Minh đi. Còn về chuyện giấy tờ kế toán, thủ quỹ cháu nên dần dần đào tạo chị Huyền cho biết việc.Có chị Huyền người của mình ở vị trí đó thì lo gì không vẽ ra được các khoản ma đâu. Thêm nữa tuyệt đối không được cho bà Hải trưởng phòng kinh doanh biết được tường tận về kế toán của cty. Hãy hạn chế chức vụ của bà ấy xuống một chút đi.

– Vâng, để cháu suy nghĩ kỹ về việc này đã nhé. Có gì chú cháu mình sẽ nói chuyện với nhau sau.

– Hai chú cháu nhậu thôi này. Xong hết rồi đấy. Huyền tươi cười bưng thức ăn ra đặt lên trên bàn.

Long phải cầm cốc bia lên để uống vì không muốn phát ra tiếng nuốt nước bọt. Cái áo chị Huyền mặc cổ quá ư là rộng và lúc chị đặt đĩa thức ăn xuống, vô tình cúi người và đập vào mắt Long là hai quả bưởi căng tròn đung đưa với cái khe sâu thăm thẳm. Khi chị quay vào bếp thì Long nói với ông Dao :

– Để cháu ra bếp xem giúp bê đồ cho chị Huyền nhé.

– Ấy ấy...giám đốc cứ ngồi xuống. Cháu là khách quý của vợ chồng chú thì xin cháu cứ ngồi yên một chỗ đi, không phải làm gì hết. Những việc đấy cứ để chú lo. Ông Dao nói dẻo như kẹo kéo tỏ ra nịnh hót.

– Không. Ở công ty thì cháu là giám đốc và chú phải nghe lời cháu. Nhưng ở nhà thì cháu chỉ là người bình thường thôi. Cháu là cháu, chú là chú...phải có trình tự chứ. Chú cứ mặc cháu đi, đừng kiểu khách sáo lôi hai từ giám đốc ra làm mất đi cái tình cảm của chú cháu mình.

Thực ra Long có chủ đích hết, chú cháu chó gì nó,toàn những câu nịnh bợ nhau nhạt toèn toẹt.Long biết thừa lão Dao cũng chỉ lợi dụng nó để sống, nhưng nó cũng cần lão,tóm lại là hai người cần có nhau. Uh thì chú cần cháu để kiếm chác tí ti thì cháu cũng phải chén bồ của chú chứ, vì cháu là giám đốc mà. Long đi xuống bếp, nó áp ngay bàn tay chụp lấy bộ mông chị Huyền làm chị giật nẩy mình quay lại hoảng hốt.

– Ưm...làm người ta giật hết cả mình.

– Hehe..nhỏ cái miệng thôi. Nhìn hai bầu vú đung đưa mà cứng hết cả người đây này. Cho bóp phát thì mới ăn ngon được.

– Nhỏ tuổi mà sao dâm thế em? Huyền cười nói nhưng vẫn ưỡn cái mu lồn ra để Long chụp tay vào bóp.

– Uống rượu mà không được địt cái thì thèm chết đi được. Có ông Dao ở bên cạnh thì làm ăn được gì đây cơ chứ.

– Muốn địt thì chuốc cho lão say vào. Tửu lượng của lão cũng bình thường thôi.

– Hehe..được đấy. Anh thích em rồi đấy Huyền ơi! Long cười nhăn nhở vạch chiếc quần lót của Huyền ra để đút ngón tay vào cái lỗ lồn.

– Ai là em đấy? Dám xưng anh với người ta à! Huyền cho tay xuống bóp và cô cười thích thú khi cặc Long đã nổi cộm trong quần.

– Ra nước rồi này! Ướt hết ngón tay anh rồi. Long cười hềnh hệch tiếp tục thọc tay vào lồn Huyền.

– Hai chị em làm gì trong bếp mà lâu vậy? Đói quá rồi! Ông Dao nói vọng ra từ phòng khách.

– Xong rồi đây! Thằng Long đang ăn thử món bò xào xem vừa chưa. Huyền trả lời to trong bếp cho Dao nghe thấy.

Khi hai chị em bưng bát đũa và thức ăn lên nhà, Long mút cái ngón tay mà vừa thọc vào cái lồn nhe nhoét dâm thủy của Huyền, nó vừa mút vừa nói :

– Bò xào của chị Huyền ra nhiều nước quá. Cháu thử một miếng mà thấy hơi mặn.

– Nhà chú ăn mặn cũng quen rồi, cháu thông cảm nhé. Ông Dao trả lời vô tư mà không biết ẩn ý của thằng Long.

Huyền cười nắc nẻ vì biết thằng Long nói cái gì, cô chỉ nói :

– Hai chú cháu cứ ăn trước đi nhé. Người toàn mùi thức ăn nên đi tắm qua cái đã.

– Vâng, nhanh nhanh chị nhé. Hai người ngồi ăn thì hơi buồn.

Khi Huyền đi vào phòng tắm, Long gắp miếng thức ăn lên miệng nhai nhai rồi nói :

– Không ngờ chị Huyền khéo tay thật. Ngon quá là ngon. Ngon thế này mà không uống cũng phí.

– Thế thì cứ uống đi thằng cháu. Sợ gì ai mà không uống.

– Uống nhiều say quá về sao được hả chú?

– Cái thằng ở thế kỉ bao nhiêu rồi còn lo cái khoản đó. Say thì bắt taxi hoặc ngủ lại đây có sao đâu.

– Hehe..vâng. Vậy uống đi chú. Say thì cháu gọi taxi vậy.

Hai người ngồi đưa đẩy chén chú chén anh một lúc thì Long nói :

– Cháu có cái tật uống vào là phải có gái chơi. Mà vợ đang mang bầu nên có khi ăn xong cháu phải kiếm con cave nào chơi tạm để giải tỏa vậy.

– Kaka...Đúng là tuổi trẻ nhu cầu cao. Chú thì chịu. Say chỉ thích lăn ra ngủ.

– Chẳng bù cho cháu. Cháu thuộc dạng nhu cầu sinh lý cao, mà đợt này bí bách quá vì vợ đang mang bầu.

– Chú hiểu..chú hiểu. Thế thì còn phải chịu cực hình mấy tháng nữa đấy cháu ạ. Có cần chú tìm cho em chân dài nào về làm thư kí riêng cho không? Lúc đấy có mà tha hồ giải tỏa.

– Thôi thôi chú ơi! Chú đừng xui dại cháu. Có ngày Thảo cắt chim cháu thì chết. Các cụ đã có câu " con thấy vợ bạn gái cơ quan " rồi. Những thành phần đấy tránh xa, chớ có dây vào kẻo rách việc.

Huyền đứng 1 góc vừa nghe lỏm, vừa chỉnh lại cái áo ngực cho hở ra một tí, ép cho ngực căng lên một chút, cô cười khi nghe thằng Long nói điêu một cách trắng trợn.Ngày đầu đi làm mà nó đã đè cô ra để địt cho xưng bướm rồi, bây giờ lại to mồm kêu ko dám động vào " vợ bạn với gái cơ quan".

Long đang đưa chén rượu lên miệng thì phải dừng lại, miệng nó há hốc khi thấy chị Huyền đi ra với cái váy ngắn ngang đùi, phía trên cổ hơi rộng lại có khoét một đường ngắn dọc xuống làm nhìn rõ cả cái khe vú, trông rất khêu gợi.

– Ăn đi chị cho nóng! Long tỏ ra quan tâm và đưa đôi mắt thèm khát vào cặp vú của chị Huyền.

– Hai chú cháu say chưa? Thôi để chị rót rượu cho hai người nhé. Cứ uống vô tư đi, hôm nay chị là cave cho hai chú cháu.

– Khiếp nghe chị nói cái từ cave mà thấy ghê. Long cười hềnh hệch vì cách ăn nói vô tư của chị Huyền.

– Hihi..nói thế cho nó máu. Thôi uống đi nào! Chị cũng làm chén cho cả nhà khí thế.

Ba người ngồi ăn uống cười nói vui như tết, chỉ có điều ông Dao không biết rằng thỉnh thoảng bà bồ của ông với thằng Long hay đưa mắt tình tứ với nhau. Còn gần nửa chai, thấy đã phê phê rồi ông Dao không muốn uống nữa nhưng thằng Long cứ ép :

– Kìa chú! Chú chẳng bảo cháu là cứ uống say cũng được cơ mà. Còn có nửa chai thì chú cháu mình cân nốt đi lại còn để lại làm gì cho nó phí rượu đi. Chú không uống nữa thì lần sau đừng có bao giờ rủ cháu đến nhà uống rượu nữa đấy.

Thấy Long nói vậy thì ông Dao đành miễn cưỡng ngồi cố uống hết chai rượu. Nhưng kiểu như đã quá tầm rồi thì có cố cũng chẳng cố được. Uống tay bo với Long thêm được 3 chén thì ông Dao xua tay nhất quyết từ chối không uống nữa, miệng ông đã méo sệch khi nói, các từ thì cứ lắp bắp mà cả Huyền và Long nghe đều chẳng hiểu là ông nói cái gì.

– Mày cứ ngồi ăn uống với chị nhé. Chú phê quá rồi. Chú phải vào trong nằm đây.

– Vâng chú mệt rồi thì cứ vào nằm đi ạ. Cháu chắc ngồi mấy phút nữa cho tỉnh tỉnh thì cũng gọi taxi về.

Khi bóng dáng ông Dao đã bước vào phòng trong, Huyền chạy theo vào phòng như xem ông có cần gì không, cô đắp chăn lên người cho ông ngủ rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại đi ra ngoài ngồi xuống bên cạnh Long.Bốn ánh mắt nhìn nhau trong im lặng vì cả hai đều hiểu mình đang muốn gì. Long đưa tay sang xoa ngay đùi Huyền, nó vuốt mạnh lên phía trên gần bẹn cô.Huyền biết Long đang thèm mình lắm rồi, nhưng cô ra vẻ ý tứ cho nó phải thèm khát như thằng chết đói thì thôi, cô đứng dậy khi bàn tay Long đang xoa vùng bẹn của mình.

– Có ăn nữa không để chị dọn?

– Ăn sao được nữa. Bây giờ chỉ thích ăn cái ấy thôi.

Huyền mỉm cười vì thấy Long quá dâm, cô cúi xuống bưng bát đũa đi vào trong bếp. Vừa đặt mấy cái bát xuống bồn thì bất ngờ Long đã đứng sau cô từ lúc nào. Hai cánh tay của nó ôm chặt lấy Huyền, cái miệng tham lam hôn hít vào gáy cô.

– Ưm...chồng người ta đang nằm trong kia kìa mà dám à!

– Lúc trước ai bảo sẽ chuốc cho ông ấy say rồi mình địt nhau.Mất công uống gần hết cả chai bây giờ định đuổi về chắc.

– Hihi..thì từ từ đã. Để cho ông ấy ngủ hẳn đã chứ.

Từ làm sao được khi Long đang nứng cặc lắm rồi, hai tay nó đưa lên bóp ngay hai quả bưởi mà trêu ngươi nó suốt từ tối.

– Để chị rửa xong bát đã Long.

– Bát thì rửa lúc nào chẳng được.

– Nhỡ may ông ấy dậy bây giờ thì sao? Chờ chút đi!

– Chị chẳng bảo tối nay chị là cave cho hai chú cháu còn gì. Ông ấy dậy thì bảo ông ấy cùng chơi..hihi..sợ gì.

– Cave nhưng có được đồng nào đâu.

– Yên tâm, được rất nhiều là đằng khác ấy chứ.

Huyền nghe thấy vậy cười tươi roi rói, cô quay lại hôn chụt lên môi Long rồi nói :

– Nhớ đấy nhé. Phải tăng lương cao cao chút thì phục vụ từ A đến Z luôn.

– Chuyện nhỏ. Nào cho anh hôn cái đi.

Long ôm ghì lấy chị Huyền dí sát vào người, khi cái răng khểnh của chị vừa hé ra thì ngay lập tức nó áp môi vào đó để hưởng thụ đôi môi vừa mềm vừa ngọt. Chị Huyền cũng tỏ ra khá kinh nghiệm trong khoản tình trường nên cái lưỡi của chị liên tục xoắn lấy lưỡi của Long,chị cũng như nó thôi, cũng rạo rực thèm muốn suốt từ tối rồi. Chị cũng khá hứng thú khi lần đầu tiên quan hệ với người kém tuổi mình, mà đặc biệt Long lại kém chị tới 8 tuổi, nhưng hôm kia khi nó địt chị trong văn phòng thì chị thấy rằng tuổi tác chênh nhau chẳng có nghĩa lý gì, miễn là khỏe và dai sức.

Chị Huyền có một sức hút rất hấp dẫn là chị luôn mỉm cười, kể cả trong lúc hôn nhau hay trong lúc làm tình. Điều đó làm cho cánh đàn ông luôn bị mê hoặc bởi cái răng khểnh duyên dáng của chị.Lúc này chị lại cười hơi dâm với Long khi nó xoay ngược người chị lại và từ từ lột bỏ chiếc váy và chiếc quần lót của chị ra. Biết Long định làm gì cho bước tiếp theo nên chị hơi chổng mông lên để cho nó quỳ xuống đất rồi hôn nhẹ lên đó. Được cả bàn tay và cái lưỡi vừa hôn vừa vuốt ve, Huyền bắt đầu cảm thấy chới với, 2 tay bám chặt vào thành bếp, thỉnh thoảng quay đầu lại mỉm cười nhìn xem Long đang làm gì.

Long cố gắng thể hiện mình là chuyên gia địt, nó muốn cho chị thấy khả năng của nó giỏi gấp trăm lần ông Dao hay thậm trí những người đàn ông khác mà chị từng quan hệ. Bàn tay Long không ngừng vuốt ve từ đùi lên mông, cái miệng lúc thì hôn nhẹ vào bờ mông căng tròn, lúc thì dùng răng cắn nhẹ vào làn da nhảy cảm làm chị hơi đau. Nhưng Long tỏ ra khá sành sỏi, chị vừa đau thì ngay lập tức nó lại hôn nhẹ nhàng...cứ thế ... cứ thế...nó đưa chị Huyền đi đến hết cảm xúc này sang cảm xúc khác.

Không thể chịu đựng thêm được nữa, chị Huyền kéo tay Long lôi ra phòng khách, chị chủ động vừa hôn vừa kéo khóa quần của nó xuống. Là gái đầu ba lại đã có chồng, chị không muốn để cho một thằng oắt con như Long làm chủ cuộc chơi được. Khi chiếc quần dài của Long đã được cởi ra, chị Huyền ngồi xuống ghế dạng hai chân ra, chị lại nở nụ cười mê hoặc nói với Long đầy dâm đãng :

– Liếm lồn chị đi em!

Long lập tức quỳ xuống đất, nó lấy cái gối ở đầu ghế rồi chêm dưới mông chị để cho cái lồn vểnh lên cao. Hít hà vài giây xem có thơm tho không rồi Long bắt đầu đưa lưỡi vét dọc cái máng thịt đã ướt từ bao giờ.Đúng là lồn lạ bao giờ cũng gây kích thích cho đàn ông,Long cũng như vậy, nó hăng say liếm, hăng say vét máng, bao nhiêu dâm thủy chảy ra nó vét bằng sạch.

– Ưm..ưm...đã quá em....em liếm chị thấy sướng quá...ưm..ưm...ui..ah...lồn cứ như bị tê tê ý....ui...ui...

Hai bàn tay Long vạch cái lồn ra như bác sĩ đang khám cho bệnh nhân, nó thấy bên trong nhoe nhoét nước, rồi cái nó cần tìm đã thấy...cái hột le thần thánh đã hiện ra khi Long vạch 2 mép thịt sang một bên. Khi ngón tay vừa chạm vào cái hạt đó, chị Huyền khẽ rung lên, mông cũng hẩy hẩy như bị điện giật :

– Đúng rồi..đúng rồi em...liếm cái hạt đấy đi..chị thích lắm...ui..ui..đã quá..Long ơi...

– Rên nhỏ thôi không chú Dao ra bây giờ!

– Kệ mẹ lão ấy! Tối ngày chỉ biết có ngủ thôi, chẳng được cái tích sự gì cả. Thế mà cứ giữ khư khư làm của riêng mình.

– Thôi..thôi..bây giờ có anh rồi em cứ yên tâm nhé.

Huyền mỉm cười khi thấy Long suốt từ nãy đến giờ cứ xưng anh ngọt sớt với mình,cô không trả lời mà ấn đầu nó xuống cái lồn để bảo nó tránh xao nhãng công việc. Bây giờ người cô thì cứ rung bần bật ko thể ngồi yên được nữa khi thằng Long lấy lưỡi cứ nhằm hạt le để đánh vào. Đã ko chịu được rồi thì nó lại kết hợp cả bằng tay, 1 ngón rồi hai ngón nó chọc mạnh vào bên trong. Huyền sướng oằn hết cả người, hai chỗ nhạy cảm nhất đều được thằng Long kích thích nên chị hét to mà thằng Long cũng thấy sợ ông Dao nghe thấy :

– Ahhhhh....Long....ư..ư....làm..gì..cái....lồn..của chị..đấy...Ahhhhh....

Biết chị Huyền đang đến giai đoạn cao trào, Long ngẩng mặt lên không liếm cái hạt le nữa, nó tập trung vào hai ngón tay để thọc, tiếng nhóp nhép vang lên nơi cửa lồn, Long rút tay ra cúi xuống húp hết dâm thủy, mùi tanh tanh mằn mặn sộc vô mũi nó nhưng nó vẫn dáng húp không bỏ sót giọt nào.

– Ahhhhh...ui..uiiiiiii....chị..chị..không chịu..nổi rồi...em ơi...

– Ra đi chị! Sau em địt lại ra cái nữa.

– Uh..ư..ư...

Long chọc mạnh hơn, nhanh hơn và sau gần 1 phút chị Huyền ưỡn cao cái mu lồn lên trên không trong khi hai ngón tay của Long vẫn cắm trong lồn chị.

– Chị..raaaaaaaaa.........aaaaaaaaaaaaa.....

Thỏa mãn Huyền nở nụ cười như phần thưởng tặng Long, chị kéo đầu nó lên để hôn, vừa hôn chị vẫn mỉm cười vì không ngờ Long lại điêu luyện làm cho mình sướng đến như vậy. Bây giờ muốn chủ động cũng không được vì người tình của chị là Long, chứ không phải là một thanh niên ngây ngô mới biết mùi đàn bà. Long tụt chiếc quần sịp xuống, nó cầm con cặc cứng cáp chĩa vào mặt chị rồi nói :

– Bây giờ đến lượt em đó cưng ơi! Nhìn thích không?

Huyền lại cười, cười kiểu liếc mắt đưa tình, cười kiểu dâm dật với người tình trẻ tuổi, chị cầm lấy con cặc..cảm tưởng nó ấm...nó béo ngậy...chỉ cầm thôi mà chị đã thấy sướng hết cả tay. Lúc trước Long dở hết ngón nghề ra để đưa chị lên đỉnh, lần này Huyền cũng không phải dạng vừa, chị cũng dở hết bài bú cặc ra để cho Long đứng mà không thể đứng yên được, tay cứ phải bám chặt lấy đầu chị không thì chắc sẽ bị quỵ xuống đất.

– Ui..cái lưỡi...cái lưỡi..của chị ...làm em sướng...chị..chị....

– Sướng thế nào?

– Sướng vãi lồn chứ còn sướng thế nào nữa.

Thấy Long nói bậy quá, Huyền lại nhoẽn miệng cười rồi cúi xuống ngậm sâu con cặc vào trong cổ họng. Long sợ cứ để chị Huyền bú kiểu này thì tí địt sẽ không được lâu, nó kéo đầu chị ra và cúi xuống hôn. Hai cái lưỡi đang quấn vào nhau thì bất ngờ Long mạnh bạo đẩy chị ngửa ra ghế,nó gầm gừ dạng hai chân chị ra rồi nhét cặc vào dập.

– Ah..ah..ah...sướng..sướng lồn quá..giám đốc ơi...ah..ah...

Long nằm trên cứ thế dập liên tiếp mạnh bạo vào cái lồn của chị Huyền, nó nứng lắm rồi nên không thể địt từ từ được nữa. Nhấc cả hai chân chị đặt lên vai, Long vừa địt vừa tát vào hai bầu vú đang đung đưa,tát xong thì đút cả hai ngón tay vào miệng chị. Huyền hơi đau, nhưng lại tỏ ra thích với cái màn vũ phu của Long. Chị thè lưỡi ra liếm láp hai ngón tay nó như liếm cho ông chủ của mình, chị thích thú mút khi Long cứ đút ra đút vào như là đang địt ở mồm.

– Quay người chổng mông lên đi em!

Đang sướng thì Long rút cặc ra,Huyền nhanh chóng nghe lời chổng mông lên để hy vọng nó đút ngay con cặc vào cái lồn. Huyền vừa sướng khi Long tiếp tục dập, nhưng cái sướng đi kèm với cái đau đớn khi Long vừa địt vừa vỗ mông, mà do không phải là vợ nên nó vỗ rất chi là mạnh không có một chút thương xót nào cả.Hai bờ mông Huyền đỏ tấy vì bàn tay Long, nhưng lạ thay, chị vẫn thấy thích, vẫn thấy sướng, chẳng nhẽ chị lại bảo nó vỗ mạnh nữa vào. Tra tấn chán chê hai quả mông thì Long chuyển sang nghịch ngợm hai quả bưởi đang đung đưa. Lúc đầu nó còn bóp bóp, nhưng sau đó thì nó túm lấy hai đầu ti kéo mạnh như kéo kẹo kéo.

– Ư..ư...đau chị...đừng Long...đau..

Thấy mình cũng hơi quá tay, Long bù đắp cho Huyền bằng những cú dập mạnh con cặc vào sâu trong cái lồn. Buồi nó to nên khi địt kiểu chó Huyền thấy sao mà nó khít đến thế, chị bây giờ lại chỉ thấy sướng, miệng lại rên ư ử trong cổ họng. Gần 15 phút rồi mà Long vẫn chưa ra, chắc do rượu vào nên Long tỏ ra khá dai sức. Huyền chổng mông đã lâu cũng thấy mỏi nên nằm sấp xuống, chỉ còn lại cái mông là vẫn nhô lên. Long nằm đè lên người chị, con cặc vẫn dụi từ đằng sau, nó vẫn dập mạnh xuống cái mông cong tớn của Huyền.

– Ui..kiểu này đã quá em ơi...cái mông em nó mềm làm sao...địt sướng lắm...Khít ơi là khít...ư..ư..

Long rên lên vì sướng.Cái mông cong tớn của Huyền như một chiếc đệm êm ái để cho Long nằm lên dập. Sau vài phút thì Long không thể kìm chế được nữa, nó rút cặc ra nhảy xuống đất đứng trước mặt Huyền để bắn. Huyền chưa kịp phản ứng thì cặc Long đã phun ra như mưa rào, bắn lên môi, lên mũi, lên cả mắt và tóc.

Long sướng cười khà khà, nó dí cặc vào mồm Huyền rồi nói :

– Lau sạch bằng miệng đi cưng! Rồi lương em sẽ cao nhất công ty đấy..kaka...

Huyền cũng hơi ức vì thấy Long lôi tiền ra, nhưng lại đúng cái chị cần nên chẳng để ý gì lời Long nói, Huyền há miệng từ từ mút hết các chất dính trên thân cặc. Phải nói là chưa bao giờ Huyền làm tình lại mang nhiều cảm xúc như lần này, vừa mạnh, vừa đau, nhưng lại vừa sướng. Nếu hỏi chị là có cho Long địt nữa không thì chắc chắn là có rồi, kể cả phải bỏ tiền ra thì chị chắc cũng bỏ. Ngồi ôm ấp chán chê thì Long mới chịu ra về. Huyền khóa cửa xong liền chạy ngay vào phòng với Dao.

– Anh ơi..thằng ranh nó địt em tê hết cả bướm rồi đây này. Bắt đền anh đấy!

– Uh, anh nghe thấy tiếng phành phạch là cũng biết rồi. Thôi chịu khó đi em, chịu khó chút thì sắp tới chúng mình tha hồ kiếm tiền..hehe.. Đau không em?

– Đau..nó cắn, nó tét, nó véo...đỏ hết người lên rồi.

– Thằng này vũ phu quá nhỉ! Tội nghiệp em.

– Nhưng cũng thích..hihi..em ra hai lần liền.

– Ôi..khốn nạn...cứ tưởng em đau. Lần sau chắc cho nó địt tiếp chứ?

– Có chứ. Nó địt vừa khỏe vừa sướng như thế thì phải ăn cho chán cái đã..hihi...mà nó còn bảo cho em lương cao nữa.

– Đấy..sướng thế còn gì nữa..vừa sướng lồn lại vừa có tiền.Thế mà lúc đầu cứ kêu thôi thôi, em có phải là cave này nọ đâu. Bây giờ có khi cấm bảo dừng thì chắc cũng không dừng được rồi.

– Hihi..thế sắp tới như nào hả anh?

– Uh, cái đấy mai anh sẽ nói cho em biết. Bây giờ em cố học tốt các nghiệp vụ vào.Sau 1 năm đảm bảo chúng mình sẽ có xe đẹp và đầy tiền.

– Hihi...nghe thích thế.

Nói chuyện vài phút sau thì Dao đè Huyền ra đút cặc vào địt, mới nhấp được hơn 3 phút thì Dao rút cặc ra nói :

– Em mút cho anh đi! Lại mềm rồi.

– Trên bảo dưới không nghe rồi đấy. Huyền cười trêu Dao

– Hehe..đến tuổi rồi mà.

Huyền vừa mút vừa sóc cặc cho Dao, mút mãi cặc Dao chẳng lên được,vẫn mềm nhưng chưa kịp cứng thì Dao gồng mình bắn thẳng tinh khí vào miệng Huyền.

– Sao đã ra rồi vậy?

– Chẳng biết được. Thấy sướng nên ra. Dao nhăn nhó hơi xấu hổ.

– Sướng mà không cứng?

– Chẳng biết. Thôi anh ngủ đây, hôm nay say thật chứ không phải say đùa. Chắc rượu vào nên nó không cứng được.

Huyền chạy vào nhà tắm, vậy là hôm nay chị đã nuốt trọn tinh trùng của hai người, nhưng Huyền cảm thấy tinh trùng của Dao mùi hơi ghê ghê. Vậy là từ mai chị sẽ chính thức là bồ cho thằng Long địt. Dao nhắm mắt mỉm cười thỏa mãn vì đã xuất. Ông không thấy xấu hổ gì khi dâng Huyền cho thằng Long, vì Huyền chỉ là bồ của ông thôi. Ông chẳng mất gì,vẫn có Huyền hàng đêm ôm để ngủ mà vẫn có tiền để gửi về nhà cho vợ con, lại còn có tiền mua xe mới, mua nhà nếu như trót lọt...mọi kế hoạch đã nằm sẵn trong đầu Dao.

Từ ngày ông Hùng mất, gia đình bà Linh trở nên dạn nứt vì Long. Tình cảm giữa Long – Thảo và Long với bà Linh cũng nhạt dần. Đêm đêm Long ngủ với bà Thúy là chính, nó biết chuyện tình cảm giữa nó với bà Linh đang có vấn đề nhưng vì từ sáng đến tối bù đầu trong công việc, rồi lại bị những cám dỗ nhục dục nên Long cũng không có thời gian để hàn gắn với bà Linh. Thêm vấn đề nữa ở Long đó là thời gian này, người bà Linh bắt đầu phát phì,trong khi bà Thúy với Huyền lại tươi mơn mởn nên sức nó chiều được hai người này cũng đã là quá tải rồi. Nhiều tối Long muốn ân ái hay làm lành với bà Linh nhưng đạn dược của nó cạn sạch, người đã không có hứng thú nên khi nhìn thấy cái thân hình đồ sộ của bà mà nó thấy hơi ngấy. Long nhủ thầm sẽ tạm thời dùng Huyền lấp chỗ trống trong khi bà Linh mang bầu, nó đợi sau khi bà sinh xong lấy lại vóc dáng thì nó sẽ quay trở lại với bà. Long biết bà Linh có nhu cầu cao và nó tự tin vào khả năng của nó có thể chiếm lại tình cảm của bà bất cứ lúc nào nên nó vẫn yên tâm chìm đắm trong xác thịt với bà Thúy và chị Huyền.Đây có lẽ là một sai lầm nghiêm trọng vì tình cảm con người chỉ có giới hạn, tình cảm không bao giờ chờ đợi một ai.

Long vẫn đinh ninh là việc nó với chị Huyền dan díu với nhau không một ai biết được kể cả ông Dao lẫn Thảo cho dù cô đã đi làm trở lại. Có Thảo ở công ty nên Long và Huyền không dám manh động như trước,hai người chỉ dám lén lút tại nhà khi Long đến ăn cơm uống rượu với ông Dao.Chính vì lẽ đó bây giờ việc Long hay vắng mặt bữa tối ở nhà là thường xuyên. Bà Linh và Thảo cũng thấy quen dần với việc sống bê tha của nó, vì đối với hai người việc quan trọng bây giờ là cái thai trong bụng chứ không phải là Long.

Cả tháng nay Long hay quan hệ lén lút với Huyền tại nhà của chị mà vì sướng cặc quá nên không để ý phân tích tại sao ông Dao cứ vờ đi ngủ trước để nó và chị Huyền ở ngoài phòng khách dễ dàng quan hệ. Long sống như một ông vua khi về nhà thì có bà Thúy phục vụ vì mẹ nào mà chẳng bênh con dù biết con mình đang hư hỏng, ở công ty thì được dăm ba thành phần nịnh hót tâng bốc nhằm mục đích gây thiện cảm, lấy lòng giám đốc. Long sướng lắm khi được mọi người kính nể và khen như vậy, do đó nó bỏ mặc tất cả lời khuyên từ Thảo và bà Linh để sống theo sở thích ta đây là đại gia, rồi chìm đắm trong xác thịt với cô nhân tình quyến rũ là Huyền.

Ông Dao bước vào phòng, cười hớn hở thầm thì với Long :

– Chiều nay về ta đi uống bia ăn nhà hàng để mừng gọi là có tí lợi phẩm cho chuyến đầu nhé.

Nhìn ông Dao đang cười tít mắt vì sướng, Long hỏi :

– Tháng vừa rồi có 8 contener hàng xuất ra nước ngoài, không biết chị Huyền viết hóa đơn giá như thế nào?

– Hehe..cháu cứ yên tâm việc đó đi. Mỗi một mặt hàng chỉ cần chênh giá một chút thôi thì ta cũng ăn đủ rồi. Chính xác được bao nhiêu thì phải đợi Huyền làm bản báo chi tiết đã. Nhưng cũng không phải là ít đâu.

– Tốt lắm! Xong vụ này cháu sẽ chia cho chú và Huyền một ít. Nhưng phải thật cẩn thận đấy nhé.

– Hehe...Từ trên xuống dưới ta đều có ekip hết cả thì cháu cứ yên tâm ngồi đếm euro nhé. Mọi việc cứ để chú lo. Thôi không nói chuyện nhiều vấn đề này ở đây nữa, tối về ta đi uống bia nói sau.

– Vâng, thế cũng được.

Lão Dao đi ra cửa gặp ngay Thảo, lão lịch sự chào hỏi cho có lệ rồi biến luôn vì lão biết Thảo không ưa gì lão cả. Thảo
thấy chồng mình dạo này hay thân thiện với ông Dao, lại còn hay bỏ bê cơm nhà để về nhà lão ấy nhậu nhẹt thì đã ghét
lại càng ghét thêm.

Chiều về như đã hẹn trước,Long không về nhà mà đi ra nhà hàng luôn để đặt bàn cho ba người. Ngồi hơn nửa tiếng thì ông Dao và Huyền mới đến. Nhìn Huyền mặc cái váy cúp ngực mà Long thèm nỏ nước rãi.Con gái xứ Huế với làn da trắng nên bộ ngực của Huyền cũng trắng ngần, cái váy cúp ngực làm cho đôi gò bồng đào của chị như được độn lên, chúng căng phồng lại thêm cái khe hững hờ thì hỏi tại sao trong suốt thời gian qua Long không bị mê mẩn mới là lạ.

– Chị em hôm nay trông ngon lành cành đào quá nhỉ?Long phải lên tiếng khen vì Huyền quá sexy với màn hở ngực táo bạo.

– Chị chú cứ được đi đâu là ăn mặc với trang điểm kỹ lắm. Bắt chú phải đợi rõ lâu đấy.

Huyền chỉ cười, đã đẹp rồi là òn cười duyên với chiếc răng khểnh làm Long chỉ muốn đè ra hôn cho bõ ghét. Huyền đưa tay ra sau nhéo mông Long một cái mà lão Dao không biết gì.Ba người ăn uống vui vẻ bàn chuyện làm ăn chia chác cho phi vụ vừa qua, lão Dao đã đánh tiếng cho Long về việc chia chác thế nào thì Long chỉ ậm ờ chưa trả lời, nó phải suy nghĩ cho cẩn thận. Biết Long đang tính toán trong đầu, mấy lần lão Dao nháy mắt cho Huyền ra hiệu việc này phải cô ra tay thì mới hiệu quả được. Để cho Huyền có cơ hội thể hiện mỹ nhân kế, lão Dao chở vờ đi vệ sinh để hai người có mấy phút riêng tư.

Đúng như lão đã dự tính, lão vừa mới rời khỏi bàn thì Long và Huyền tự động ngồi sát lại vào nhau, hai cái miệng lập tức dính chặt vào nhau, bao nhiêu cái thèm khát được dồn hết vào nụ hôn. Không phải chỉ mình Long mà Huyền cũng nứng thật sự,cái này thì cô không hề giả đò chút nào,cô cũng chủ động hôn Long cuồng nhiệt, thích thú khi cái lưỡi của mình được Long say mê mút. Dưới gầm bàn tay Long mò xuống, ngay lập tức cái mu mềm mại được tay Long miết với ấn. Huyền có vẻ bị hứng tình nên cũng chẳng quan tâm đến việc phải hỏi Long chuyện chia chác tiền thế nào.

– Ưm...ưm.....ba ngày hôm nay không được cái nào thấy nhớ quá. Huyền nũng nịu thấy sướng khi được Long đang day day cái lồn.

– Uh..anh cũng thèm lắm rồi đây này. Nhưng hôm nay thì làm sao có cớ gì để được địt đây. Tự nhiên lại bảo muốn về nhà em ngủ à?

– Thôi tí nữa làm luôn đi.

– Làm ở đâu?

– Lát anh kêu đau bụng đi vệ sinh rồi em sẽ vào sau. Huyền bây giờ đã bằng lòng gọi Long là anh khi chỉ có 2 người.

– Làm trong nhà vệ sinh ở đây luốn á?

– Uh, có sao đâu. Tay cứ móc móc thế này em khó chịu lắm rồi.

– Hihi..được rồi...được rồi...anh sẽ chiều. Mà buồi anh cũng đang cửng lên rồi đây này.

Huyền cười đưa tay xuống vừa mới nắn nắn thì phải rụt tay lại vì lão Dao đang đi đến. Dao vừa ngồi xuống thấy Huyền đưa tay lên mép như là chùi nước bọt của Long trên miệng, Huyền nhìn Lão mỉm cười như cố cho lão biết là tôi với thằng Long vừa mới hôn nhau xong đấy. Lão mấy lần nháy mắt ra hiệu thì Huyền lắc đầu như ngầm bảo là chưa kịp nói gì hết.

Đúng theo kế hoạch, Long kêu đau bụng rồi đi vào nhà vệ sinh. Lão Dao liền hỏi Huyền ngay lập tức :

– Sao? Chưa nói gì à? Phải hỏi đi chứ? Lúc nó đang nứng thì phải hỏi ngay lúc đó. Nó mà cho ít thì phải ra vẻ giận rỗi, cái kiểu đang thèm địt thì sẽ bảo bao nhiêu nó cũng sẽ gật đầu ngay.

– Anh đi có mấy phút thì sao kịp nói.

– Mấy phút mà không nói được câu nào à? Hay mải hôn nhau nên quên mẹ hết cả việc chính.

– Hihi...tay nó cứ móc lồn em dưới gầm bàn thì em sao nhớ được việc gì nữa.

– Biết ngay mà! Sao cái lồn của em lúc nào cũng ướt và nứng thế nhỉ? Việc quan trọng không nghĩ đến, cứ nghĩ đến cái chuyện đó. Làm xong việc kia thì cho địt thoải mái nghe chưa.

– Được rồi, anh yên tâm. Nó mà cho ít thì em cho nghỉ địt luôn.

– Có cho nghỉ được không? Chỉ sợ cái lồn nó không nghe theo. Dao liếc mắt nói trêu Huyền.

– Hihi...chắc thế. Ai bảo nó địt cũng sướng cơ. Nếu anh mà cũng khỏe và địt được như nó thì em đâu phải cần đến con cặc của nó. Thôi em đi vào nhà vệ sinh làm cave đây.

– Hehe...nhớ phải hỏi đấy nhé.

– Vâng lần này em sẽ hỏi ngay. Nó mà không trả lời thì em còn lâu mới cho đút vào. Em hứa đấy!

Dao mỉm cười ngồi nhâm nhi cốc bia chờ đợi tin mừng. Huyền đi vào nhà vệ sinh đã thấy Long đứng chờ ở đó rồi. Nó kéo tay cô lôi ngày vào một buồng dành cho nam rồi khóa cửa lại.

– Sao lâu thế? Chờ rõ lâu.

– Thì phải từ từ. Chứ anh vừa đi, em lại theo ngay thì lão ấy nghi bỏ mẹ.

– Hihi...tại anh sốt ruột quá ấy mà.

– Anh sốt ruột hay cái này sốt ruột? Huyền đưa tay xuống vồ ngay con cặc của Long bên ngoài quần.

– Hihi...em biết rồi còn hỏi.

Long kéo rịt Huyền vào người, môi nó hôn ngấu nghiến như thế nào thì bàn tay của nó cũng sờ soạng vội vã như thế. Như kiểu ăn tranh thủ giờ nghỉ trưa nên chiếc quần lót của Huyền đã được tháo ra nhanh chóng, đồng thờ chiếc quần dài và quần sịp của Long cũng được Huyền tụt xuống cổ chân. Một chân Huyền nhấc lên bệ phốt để tay Long đút vào lồn thụt, phía trên hai cái môi vẫn dính chặt vào nhau không muốn dời. Nhớ lời Dao dặn khi Long đang nứng cặc thì phải vào ngay vấn đề nên Huyền cố dứt cái hôn thèm khát của Long ra, trước khi nói Huyền còn chắc ăn túm lấy cặc Long sóc lên sóc xuống để cho Long luôn trong trạng thái kích thích :

– Ưm...từ từ đã anh...thèm cái buồi này quá...chọc mãi mà vẫn không biết chán...

– Vậy à! Thế để anh chọc vào ngay cho em sướng nhé. Lồn em cũng ướt lắm rồi đây này.

– Ư..vâng...lồn này là của anh rồi mà. Nếu muốn là của riêng anh thì nhớ phải thưởng cho em kha khá vào nhé.

– Anh biết rồi, em yên tâm.

– Yên tâm là bao nhiêu? Anh nói ra đi để em còn mừng.

– Đang địt mà cứ nói đến tiền nong làm anh mất hứng.

Long nói xong ngồi phụp xuống đưa ngay cái lưỡi vào cửa lồn vét một được dài, Huyền ú ớ vì cái sướng chạy dọc lên não, cô vẫn lẩm bẩm nơi cửa miệng :

– Bao..nhiêu...ah...đã quá...ư..ư...

Bị lưỡi của Long ngoáy đều, Huyền chỉ còn biết lấy tay xoa đầu nó rồi ấn vào sát hơn. Trong nhà vệ sinh sau đó là tiếng kêu phành phạch, tiếng rên nho nhẹ của Huyền. Tuy đã cố cắn môi để không phát ra tiếng rên rồi nhưng thằng Long địt phát nào Huyền sướng phát đấy nên không thể kìm nén được tiếng rên phát ra từ cổ họng.

Dao ngồi chờ hơn 15 phút rồi, thấy Huyền đi lại gần lão liền hỏi ngay :

– Thế nào rồi? Nó có nói chia cho vợ chồng mình bao nhiêu không?

Huyền im lặng làm Dao càng sốt ruột, lão hỏi tiếp :

– Thế nào thì nói nhanh đi! Đang sốt ruột bỏ mẹ ra đây này.

– Nó không nói, chỉ bảo cứ yên tâm.

– Địt mẹ! Chỉ mỗi thế thôi mà làm cái chó gì trong đấy mà lâu thế?

– Địt....Huyền trả lời tỉnh bơ.

– Lại địt! Suốt ngày cô chỉ quan tâm đến địt thôi. Chẳng được cái tích sự chó gì cả.

– Này này! Anh chửi ai thế? Ai bảo tôi phải chìa lồn ra cho nó địt? Bây giờ cho nó địt rồi anh lại nói tôi thế hả?

– Hihi..anh xin lỗi. Anh nỡ lời chứ anh không có ý đó. Tại anh sốt ruột quá nên mới tức giận như vậy.

Dao với Huyền đang xích mích thì im lặng vì thấy Long đang đi đến. Long giả vờ ôm bụng nhăn nhó :

– Mẹ ăn đồ ở đây đau bụng quá trời chú ạ. Cháu vừa bị tào tháo đuổi.

Lão Dao bực dọc nghĩ thầm " đau cái lồn ý mà đau! Mày vừa được ăn, vừa được địt vợ tao còn kêu đau bụng à." Nghĩ cay cú là như vậy nhưng bên ngoài mặt lão vẫn phải nhe răng ra cười :

– Chắc bụng thằng cháu yếu. Chú ăn có làm sao đâu.

– Chắc vậy. Thôi ta đi về thôi chú nhỉ? Do đã được thỏa mãn xong nên Long cũng chẳng muốn ngồi thêm một phút nào.

– Uh, mình về thôi. Nhưng cho chú hỏi cái này đã. Chuyến đầu này coi như là thành công tốt đẹp và có công rất lớn của chú và chị Huyền. Vậy cháu định chia cho vợ chồng chú như thế nào? Nếu ít quá chẳng bõ bèn gì thì vợ chồng chú sẽ không tham gia nữa đâu đấy. Hy vọng thằng cháu chơi đẹp chút thì ba chúng ta còn hợp tác lâu dài được.

Thấy lão Dao đã vào thẳng vấn đề như vậy, Long đang đứng định ra về thì ngồi xuống. Nó nghĩ 1 lát. Cái này cũng hơi khó với nó vì nếu cho ít quá thì sợ lão Dao làm phản, còn cho nhiều thì không được, vì tài sản là của nhà nó và bản thân nó đàng hoàng là giám đốc thì coi như lão Dao và chị Huyền chỉ là người làm, là tay chân của nó thôi nên không thể chia đều như nhau được.Thôi vì để được việc và cũng là chuyến đầu nên Long cũng tính toán thoải mái một chút cho 2 người, nó nhìn thẳng vào lão Dao nói :

– Nếu chú hỏi và băn khoăn về chuyện đó thì cháu cũng trả lời luôn vậy. Mười phần thì cháu sẽ chia cho chú và Huyền mỗi người 1 phần, coi như là cháu đã dành 2 phần cho mọi người. Ok chưa chú? Chú phải biết là 1 phần nhưng nhiều lắm đấy.

Lão Dao hơi nhăn mặt nhưng vẫn cố tỏ ra là con cáo già. Lão cười hềnh hệch cảm ơn rối rít :

– Ok thằng cháu. Quá được ấy chứ. Chú và chị Huyền cảm ơn cháu nhiều nhé.

– Không có gì. Chúng ta cùng ngồi trên 1 thuyền nên ăn chia phải sòng phẳng chứ. Thôi cháu về trước đây.

Long vừa đi cái thì Lão Dao biểu lộ bộ mặt thật luôn ra. Lão nhìn Huyền nói như đang lên cơn điên :

– Đấy thấy chưa?Cho nó địt cho lắm vào rồi bây giờ để nó chia có tí tẹo. Đã bảo lúc nó đang nứng cặc thì phải vòi ngay, để bây giờ khi nó thỏa mãn rồi thì ném cho vài đồng bạc. Mẹ cái thằng cứt sắt.

– Nó chia cho mình 2 phần là cũng được đấy chứ. Anh còn đòi gì nữa.

– Được cái cứt ý mà được. Cô chỉ biết có địt thôi nên có còn muốn gì khác đâu. Đáng ra mình phải 4 phần còn nó 6 phần thì mới gọi là công bằng.Em xem, nó có phải làm gì đâu,chỉ việc ngồi kí rồi sau đó lại còn được địt, thế mà hưởng luôn tận 8 phần. Trong khi tất tần tật là anh với em lo tất. Dm thằng chó, địt cho lắm rồi ỉa ra một tấn sắt vụn.

– Vậy anh định thế nào? Các chuyến tới có làm tiếp không?

– Vẫn phải làm chứ. Miếng ngon thế này ngu gì mà bỏ. Nhưng thằng này chia chác ít quá, phải tìm cách khác thôi.

– Anh định làm như thế nào? Nếu không có chữ kí của nó thì làm lẻ sao được?

– Hehe..em không biết anh bây giờ ở vị trí nào à? Anh là quản lý kho. Chỉ cần anh lôi kéo được 1-2 người nữa ở kho thôi thì ta cũng ăn đủ...kaka..

– Nguy hiểm lắm anh ơi! Huyền hơi lo lắng khi thấy Dao có kế hoạch tuồn hàng từ kho ra.

– Phải liều thì mới có tiền chứ. Nếu bị lộ thì ta biến. Ai bảo nó chơi không đẹp. Bố mày đã vác cả cái lồn cho mày hưởng rồi mà mày không biết điều gì cả Long ơi! Mày đừng trách chú nhé! Lão lẩm bẩm khi nghĩ đến việc sắp tới sẽ làm.

Linh tuy mệt mỏi vì cùng 1 bà tây trông hai đứa trẻ cho Thành nhưng bà vẫn cảm thấy vui còn hơn là ở nhà ra ra vào vào đụng mặt với bà Thúy. Cứ buổi sáng Long đi làm là bà Linh khoảng 9h lái xe đến nhà Thành, sau đó 5h chiều thì bà lái xe về.Từ ngày trông hai đứa trẻ, bà Linh đâm ra rất yêu quý hai đứa, thậm trí hôm nào bà không đến là bà cảm thấy nhớ tụi nó. Chơi đùa với trẻ thơ và 1 bà tây già hiền lành cũng giúp Linh quên đi những cám dỗ của nhục dục. Không phải là bà Linh đã cảm thấy hết hứng, mà vẫn còn ham muốn cao lắm nhưng khi ở bên hai đứa con của Thành thì bà cảm thấy ham muốn trong người tự dưng biến mất.

Hơn hai tháng nay bà Linh và Thành hàng ngày vẫn gặp nhau đều đặn nhưng hai người tuyệt nhiên vẫn giữ khoảng cách nhất định, Thành vẫn tôn trọng và gọi bà Linh là chị như xưa. Vợ mới mất chưa được lâu nên Thành không muốn nghĩ đến việc tìm người phụ nữ cho mình trong thời gian này. Với bà Linh thì tất nhiên Thành có cảm tình rồi, nhưng để ràng buộc sống với nhau như vợ chồng thì làm sao được khi anh mới 30 còn bà Linh đã bốn mấy rồi, chưa kể bà còn đang mang bầu với đứa con của người khác. Do vậy đôi lúc tình cảm dâng trào, Thành cố kìm nén không muốn vượt quá giới hạn để rồi sau lại làm bà Linh khổ.

Nhưng sự đời đâu lại đơn giản như vậy, các cụ đã nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén và tất nhiên nó chẳng chừa một ai cả cho dù là có chênh lệch tuổi tác đi bao nhiêu chăng nữa. Cái thai trong bụng bà Linh ngày càng lớn thì tình cảm của bà dành cho Thành ngày càng cao.Đến hết tháng thứ ba chuẩn bị cho 100 ngày giỗ của Hoa thì bà Linh nhận thấy rằng mình đã thích Thành thật rồi. Hàng ngày cứ đến bữa trưa là bà mong Thành về ăn cứ như người vợ nhớ chồng.Ở bên cạnh Thành và hai đứa con của anh bà Linh như được sống với một gia đình thực sự, ở đó có sự quan tâm và yêu quý lẫn nhau chứ không phải là chỉ có tình dục như ngôi nhà của bà. Nhiều hôm vì bắt buộc phải về nên bà Linh miễn cưỡng về chứ thực ra trong sâu thẳm tận đáy lòng, bà bây giờ thấy sợ về ngôi nhà kia, ghê tởm khi thấy Long và bà Thúy ôm ấp hôn hít, thậm trí những
tiếng rên rỉ trong màn đêm nếu như bà dậy đi tiểu thì sẽ nghe thấy. Có cảm tình là một chuyện nhưng bà là phận nữ,đâu có dễ để cho bà đi tỏ tình trước.Thêm một chi tiết nữa là bà Linh cũng mặc cảm cho phận mình, bà vừa là phụ nữ góa chồng, lại lớn tuổi, lại đang mang thai với thằng con rể nên bà không dám, không dám đến với bất kì người đàn ông nào khác.

Nhìn hai đứa trẻ nhỏ thiếu mẹ đôi khi làm Thành thấy tủi thân và thương chúng nó vô cùng, đặc biệt khi trời tối chỉ có mỗi 3 bố con trong nhà. Nhưng ban ngày nhìn chúng nó cười toe toét bên bà Linh thì Thành lại cảm thấy vui, thấy ấm lòng kì lạ. Việc bà Linh đang mang bầu, với Long thì nó chẳng có hứng thú gì với thân hình của bà chửa đang phát phì, nhưng với Thành thì lại khác. Anh nhìn bà Linh không phải ở cái vấn đề lồn hay vú, mà anh nhìn tận sâu trong trái tim bà khi bà ở bên anh và các con của anh. Anh muốn hai đứa con của mình có một người mẹ yêu thương chúng bằng trái tim nhân hậu.

Mọi chuyện bắt đầu rắc rối khi Thành đưa cả nhà, trong đó có cả bà Linh đi mua đồ để ngày mai thắp hương làm giỗ 100 ngày cho Hoa. Bà Linh chỉ làm giỗ 49 ngày cho ông Hùng chứ bà không làm 100 ngày như theo phong tục của quê Thành.Khi mua đồ xong ra đến bãi đậu xe thì mọi người bất ngờ thấy Long đang đứng đợi ở đó từ bao giờ.

Long như phát điên lên khi biết mấy tháng nay bà Linh ngày nào cũng đến nhà Thành để trông hai đứa trẻ. Nó ko thể chấp nhận chuyện đó được vì bà Linh đang mang bầu đứa con của nó. Cứ nghĩ đến việc con mình gọi Thành là bố mà Long như muốn sôi máu, nó lập tức theo dõi ngay và đứng đợi hai người ở bãi đỗ xe.

– Long...Sao con lại ở đây? Bà Linh lúng túng hỏi. Bà quá bất ngờ với sự xuất hiện của nó.

– Sao? Anh ở đây không được à? Anh mới là người muốn hỏi em đi đâu với người đàn ông này vậy? Anh đã bảo là anh cấm cơ mà.

Thành đứng yên nghe hai người nói chuyện, anh không hiểu sao thằng Long lại xưng hộ với mẹ vợ của nó là anh em được cơ chứ. Cảm thấy hơi ngạc nhiên về điều đó nên Thành vẫn giữ thái độ im lặng để tiếp tục nghe xem sự thể như thế nào.

Bà Linh tỏ ra hơi sợ khi thấy Long xưng hô như vậy vì đang có Thành ở đây,bà chưa biết nói gì thì thằng Long nói tiếp, mà không phải là nói, ra lệnh cho bà thì đúng hơn :

– Anh đã nói bao nhiều lần với em rồi hả! Anh cấm em không được đến nhà ông Thành này cơ mà. Sao mấy tháng nay e vẫn tiếp tục gặp hắn vậy.

– Con không có quyền gì cấm mẹ đi với ai! Lần đầu tiên bà Linh phản pháo lại với Long.

– Không có quyền! Em nói hay nhỉ! Long nhếch mép cười đểu, nó tiếp tục nói :

– Thế chẳng nhẽ tình cảm giữa anh và em trước đây đã bay sạch rồi hả? Em trả lời đi! Hay em đã yêu thằng khốn kia rồi?

– Đúng đấy! Tôi đã yêu Thành rồi. Có sao không? Còn tôi với anh thì chẳng còn gì nữa, nói thật tôi chẳng còn chút tình cảm nào với anh cả. Mà đúng hơn là giờ đây tôi chỉ thấy sợ khi nhìn thấy anh.

Bị bà Linh nói ra những câu thật phũ phàng, Long cay hết sống mũi, nhưng cũng nhói lòng vì bản thân nó tự phụ từ trước đến nay chỉ có nó mới đá đít người khác chứ chưa bao giờ để cho phụ nữ đá đít mình. Nó định chờ đợi để bà đẻ xong thì sẽ quay lại quan tâm chăm sóc hai mẹ con, thế mà giờ đây lại nghe bà đã không còn chút tình cảm nào với nó thì thật đau lòng. Nhìn cái bụng chửa to tướng của bà Linh, Long nói :

– Ok! Nếu em không còn yêu anh nữa thì cũng không sao. Nhưng còn đứa con của anh trong bụng em, nó là con anh nên em vẫn phải về với anh. Anh không cho phép bất cứ ai làm bố nó ngoài anh ra.

Long nói xong liền cầm tay bà Linh lôi sồng sộc như kiểu cướp tình, bà Linh cố vùng vằng thoát khỏi bàn tay nó nhưng không được.Bà Linh vừa khóc,vừa đau người vì đang mang bụng bầu, bà cố dừng nhưng vẫn bị sức trẻ kéo đi. Bỗng một bàn tay kéo bà lại và nói :

– Chị Linh không muốn về thì cậu hãy buông tay chị ấy ra. Với lại cậu đang là con rể thì không nên hành xử lỗ mãng như vậy. Thành đứng nói rõng rạc cho Long nghe.

Đã a kay Thành từ lâu rồi, chưa có dịp xử nên lần này tiện thể Long muốn giải quyết dứt điểm luôn.Nó buông tay bà Linh ra rồi nói :

– Đúng! Bà ấy là mẹ vợ của tao đấy. Nhưng nếu bà ấy chưa nói cho mày biết gì thì tao cũng nói luôn cho mày biết. Tao và bà ấy đã yêu nhau và cái thai bà ấy đang mang là kết tinh của mối tình giữa hai người đó. Mày nghe rõ rồi chứ!

– Tôi không quan tâm điều đó. Tôi chỉ quan tâm là chị Linh không muốn về với cậu thế thôi. Nên cậu đừng dở trò cưỡng ép chị ấy như vậy. Mặt Thành tỏ ra lạnh tanh.

– Cưỡng ép!Đấy là việc của gia đình nhà tao,mày biến đi! Đừng có bao giờ nhúng mũi vào không thì lãnh hậu quả đấy. Vợ mày vừa mới chết xong chưa đủ đau khổ hay sao mà còn muốn nữa hả? Cái loại vợ vừa chết vài tháng đã đi với đứa khác rồi không biết liêm sỉ là gì hay sao mà còn dám vác mặt dậy đời người khác vậy!

– Bụp!

Long vừa nói hết câu thì bị Thành dáng cho một cú đấm trúng mặt ngã lăn ra.Linh đứng cạnh sợ quá ôm mặt khóc kêu Thành dừng lại, nhưng Thành đang điên tiết vì bị sỉ nhục nên đứng nói :

– Tao từ nãy đã nhịn lắm rồi vì mày chỉ động đến tao. Ok động đến tao thì được, nhưng đừng có động đến vợ tao hiểu chưa thằng khốn! Cô ấy vừa mới mất xong, cô ấy có thù oán gì với mày mà mày lại nói!

Long cảm thấy hoa hết mặt mũi vì bị cú đấm rất mạnh của Thành. Tai chẳng nghe thấy Thành đứng nói gì nữa mà chỉ thấy máu mồm, máu mũi đang chảy ra. Long cay lên ngồi dậy rồi lao ngay ôm lấy bụng Thành để ăn thua đủ với anh. Long vốn là sinh viên,sau về cty cũng chỉ làm những vấn đề liên quan đến giấy tờ nên nó làm sao khỏe bằng Thành với người 10 năm lăn lộn làm thuê đủ nghề để kiếm sống bên trời âu này. Chẳng những chẳng làm gì được Thành mà còn bị anh ôm cổ ghì chặt. Cái siết tay của Thành quá mạnh làm Long như muốn tắc thở, nó không biết chống cự kiểu gì để thoát khỏi vòng tay rắn chắc của Thành. Trong lúc sắp chết thì người ta hay nhìn ra đường sống, Long há mồm cắn mạnh vào bàn tay Thành.

– Á.....

Thành bị Long cắn mạnh liền kêu lên, nhưng anh vẫn nhất quyết ghì cổ nó.Nhưng càng ghì mạnh thì cái răng của Long càng cắn sâu vào tận xương. Thành đau quá liền lới lỏng tay ra. Nhưng Long đang sôi máu hận thù, nó vẫn không chịu nhả, vẫn nghiến răng cắn thật mạnh, bao nhiêu tức giận nó dồn hết vào cái mồm để cắn.

Thành kêu lên một tiếng vì quá đau,trong lúc thập tử nhất sinh,theo phản xạ Thành hơi giẫy tay nhưng mồm Long vẫn dính chặt vào tay như chó dính phải bả. Và một tíc tắc của kẻ bất đường cùng, Thành vung mạnh cái đầu gối lên trũng mõm của Long. Tung cước quá hiểm, mồm Long bật ra đi kèm theo cả mảng da tay của Thành, nó nằm lăn dưới đất vì cảm thấy đau đớn.

Bà Linh đau khổ nhìn cả hai người đàn ông đang máu me be bét trên người. Cúi xuống xem thằng Long có làm sao không thì Thành ôm bàn tay đầy máu nói :

– Nó chỉ bị đau một lúc thôi. Thôi mình về đi chị!

Linh đi theo Thành cố ngoái cổ lại nhìn Long. Long lồm cồm bò dậy với tay cố nói mà không nói được câu nào vì mồm nó đang đau và đầy máu. Vậy là nó đã mất bà Linh thực sự rồi! Long khóc như một đứa trẻ mặc kệ mấy ông bà tây đang đứng nhìn, nó nhổ ra một bãi nước bọt toàn máu và có một chiếc răng cửa cung bay ra khỏi mồm. Chiếc răng cửa này sau đó theo Long suốt cuộc đời với biệt danh " Long Sứt ".

Linh ngồi quấn băng bó vết thương ở tay cho Thành, bà vừa băng bó vừa rơm rớm nước mắt kể hết sự thật những chuyện đã xảy ra giữa bà và Long cho Thành nghe. Đáng ra bà Linh cũng chẳng nhất thiết phải kể, vì bà và Thành đã là gì của nhau đâu. Nhưng không hiểu sao Linh vẫn muốn kể hết cho Thành biết về quá khứ của mình, bà không muốn dấu một điều gì, chỉ mỗi chuyện giữa ông Hùng và Thảo là bà không nói ra. Ông Hùng đã mất, đã nằm dưới lòng đất thì bà cũng muốn cái bí mật đó cũng được chôn vùi cùng ông.

Thành chỉ im lặng, anh cứ để bà Linh băng bó nhưng mắt anh nhìn về nơi khác. Tuy bà Linh có là gì của anh đâu nhưng anh vẫn hơi bất ngờ và thấy nhói đau khi biết bà Linh quan hệ tình cảm với Long, và lại còn mang thai với nhau nữa. Thành nghĩ đúng là sự đời chẳng thể ngờ được, cái gì cũng có thể xảy ra,từ chuyện của mẹ con Hà loạn luân đã phải bỏ đất mà đi nơi khác mưu sinh,bây giờ lại đến chuyện của bà Linh khi loạn luân với con rể trong nhà.

Băng bó xong vết thương,thấy Thành chỉ im lặng không nói gì,bà Linh biết anh đang khinh rẻ mình lắm.Cảm thấy xấu hổ bản thân, bà đứng dậy cố gắng lấy hơi để nói với Thành :

– Vết thương được bó cẩn thận rồi đấy. Em cẩn thận đừng để nhiễm trùng. Chị đi về đây, và từ mai chắc chị không qua đây nữa đâu. Em phải dành thời gian ở bên cạnh Kubin và Hạ Vy nhé!

Bà Linh đưa tay lên lau nước mắt rồi quay người bước ra cửa. Bỗng...bỗng...một cánh tay đã giữ tay bà lại ko cho bà đi. Bà Linh quay lại thấy Thành vẫn ngồi đưa tay ra giữ lấy tay mình mà không nói câu nào.

– Thôi bỏ tay chị ra để chị về! Chị biết chị là con đàn bà không ra gì và không đáng để em thương hại đâu.

Bây giờ Thành mới đưa mắt lên nhìn bà Linh. Anh vừa giữ chặt tay bà không cho bà đi đâu hết, mắt anh nhìn sâu vào trong đôi mắt bà như để tìm kiếm sự thật về con người của bà sâu thẳm bên trong trái tim. Thành đứng lên cũng cố lấy bình tĩnh để các từ thoát ra được cửa miệng, anh đã quyết định, mà với anh nếu không quyết định nhanh thì anh sẽ mất vĩnh viễn một người phụ nữ tuyệt vời để làm vợ và làm mẹ những đứa trẻ của anh.

– Linh...em đồng ý làm...vợ anh nhé! Thành mấp máy cái môi những từ mà anh cảm thấy quá khó để thốt ra.

Bà Linh như ko tin vào tai mình, đưa mắt nhìn Thành với hai hàng nước mắt lại tuôn rơi, chân bà như muốn quỵ xuống. Bà không thể ngờ với cái tuổi 43, góa chồng, lại mang quá khứ không tốt đẹp gì mà vẫn có người tỏ tình muốn lấy mình làm vợ. Chẳng biết trả lời thế nào, chứ thực ra từ ngày ở bên Thành thì bà thấy quá hạnh phúc, ở bên Thành bà thấy như là một gia đình thực thụ với đàn con thơ quây quần xung quanh.

Biết bà Linh ngại trả lời, Thành ôm lấy bà và cứ để cho bà khóc nức nở như một đứa trẻ con trên vai mình. Thành nâng mặt bà Linh lên, anh hôn nhanh lên chán, lên mắt, lên má, rồi hôn nhẹ lên bờ môi, anh lại thủ thỉ :

– Đồng ý làm vợ anh nhé! Sao em lại nhẫn tâm để anh và những đứa trẻ đáng thương kia bơ vơ một mình? Chúng nó cần người mẹ như em, và anh cũng yêu em nhiều lắm em có biết không? Những tháng ngày ở bên em là anh đã biết rằng trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về anh rồi. Anh sợ em không chấp nhận nên anh ko dám bầy tỏ cho em biết.

Đúng là Thành đã bầy tỏ thật lòng, lần này thì bà Linh không nghe nhầm nữa, bà sung sướng rúc đầu vào ngực anh khóc, khóc vì hạnh phúc. Bà ngẩng mặt lên thỏ thẻ :

– Nhưng quá khứ của em, lại còn cái thai trong bụng nữa, anh.....

Chưa kịp nói hết câu thì Thành chặn lại bằng nụ hôn ướt át, nụ hôn cháy bỏng.Hôn bà Linh một lúc thì Thành mới rứt ra nói :

– Quá khứ là quá khứ. Từ nay đừng nhắc, cũng đừng có nghĩ đến làm gì. Hãy chôn cái quá khứ đó đi em ạ. Anh chỉ quan tâm bây giờ và tương lai thôi,miễn là em đừng làm như vậy nữa là được.Còn đứa bé trong bụng em, nó là con em và em yêu thương các con của anh như thế nào thì anh cũng yêu thương nó như vậy. Nó là đứa bé thì nó có tội tình gì đâu phải không em?

Lần này thì bà Linh chủ động kéo đầu Thành xuống để hôn, hai người cứ thế đứng hôn nhau một hồi lâu. Bà Linh tươi cười lại như xưa, bà trêu :

– Em mỏi chân quá anh à! Và em đói nữa.

– Hihi..anh quên mất. Em đang mang bầu mà cứ bắt em đứng lâu. Em ngồi xuống ghế đi để anh nấu ăn. Tối nay em ăn cơm với bố con anh ở đây nhé.

– Em sợ!

– Còn sợ gì nữa hả em?

– Không phải. Em sợ về ngôi nhà kia lắm...

Thành nghe xong hiểu ra liền cười, anh lại cúi xuống tiếp tục hôn. Lần này thì hai lưỡi đá nhau chí chóe trong miệng, Linh tinh nghịch cắn nhẹ vào lưỡi Thành làm anh phải dứt ra.

– Sao? Có đồng ý cho người ta ngủ lại không để còn biết đi về luôn đây.

– Nhưng em đã đồng ý trả lời là có làm vợ anh đâu. Không phải vợ chồng thì ai lại ngủ lại. Thành cũng không vừa trêu lại Linh

– Lại còn không trả lời nữa à. Thế không đồng ý mà từ nãy đến giờ cho anh hôn mòn cả môi rồi à.

– Hihi..anh ngố nên có biết đâu. Từ hôm nay em ở đây luôn nhé. Xa em một đêm chắc anh không chịu được đâu.

– Để xem bố con anh có ngoan không đã. Hư là em lạ về. Thôi đi nấu cơm cho vợ ăn đi! Vợ đói lắm rồi đây này.

Thành nghe Linh đã xưng hô là vợ, anh sướng cười tít mắt, hôn chụt vài cái lên môi rồi mới quay bước đi vào bếp. Vừa đi Thành vừa ngân nga bài hát " cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao.."

Vì không chuẩn bị trước nên Linh tắm xong vẫn mặc cái váy cho bà bầu lên giường trước chờ Thành tắm sau và đi xem kubin ngủ bên phòng kia. Mãi một lúc sau Thành trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần sịp tắt điện leo lên giường nằm ôm Linh từ đằng sau. Bàn tay anh xoa xoa cái bụng bầu của Linh và nói :

– Em đã bảo với Thảo là tối mai qua đây làm giỗ cho Hoa chưa?

– Vừa nãy em gọi điện bảo rồi. Linh áp bàn tay lên tay Thành đang xoa ở bụng mình.

Thành xoa cái bụng Linh một lúc thì đưa tay lên xoa vú, vừa xoa vừa hôn sau gáy, hôn cái tai của Linh. Linh mỉm cười khoe hàng răng đều đặn trắng bóc của mình, cô hơi nhột vì Thành cứ hôn vành tai của mình.

– Anh mong chờ cái giây phút được ôm em ngủ thế này lâu lắm rồi. Sau cái lần ở nhà em, đêm nào anh cũng nhớ đến cảm giác đó. Thành thì thầm vào tai Linh

– Em cũng vậy. Làm người ta bị ám ảnh và cứ nhớ suốt à.

– Anh hỏi thật nhé! Đêm đó anh có làm em sướng không?

– Không sướng mà lại nhớ. Thế mà còn phải hỏi.

– Thế nhớ cái gì? Nói ra cho anh nghe xem nào.

– Ai mà biết được. Chỉ biết là nhớ thế thôi.

– Nhưng cũng phải có một đặc điểm gì để nhớ chứ.

– Hihi...nhớ là anh khỏe này...nhớ cậu bé của anh..to và cứng.

Thành nghe sướng quá lại hôn lên má bà Linh, mông dí chặt cái hạ bộ vào mông bà, tay cởi hàng cúc áo để nắn bóp 2 bầu ngực giờ đây đã to ra bao nhiêu và hơi sệ với hai quầng vú thâm đen. Thành chỉ dám sờ soạng chứ cũng không dám đi xa vì sợ ảnh hưởng đến cái thai. Bà Linh quay mặt ra để đón nhận cái hôn thèm khát của Thành. Vừa hôn bà vừa cười khi thấy cái cục cưng cứng cứ chọc vào mông mình. Linh đưa tay xuống nắn nắn thì Thành biết ý tụt chiếc quần sịp ra để bà cầm lấy nó. Mấy tháng rồi chưa được cầm dương vật, bà Linh thích thú khi con cặc vừa cứng vừa ấm của Thành đã nằm trọn trong bàn tay mình. Tay Thành thì nhào nặn hai vú, còn tay bà thì sóc nhẹ dương vật của anh.Thành không biết là bà Linh cũng đang nứng lồn lắm rồi, lại thêm hơn ba tháng nay chưa được nháy nào nên bây giờ tay cầm con cặc to như cái cổ tay thì thử hỏi làm sao bà không thèm cơ chứ.

– Anh muốn lắm rồi phải không? Linh cười hỏi

– Uh. Người như muốn nổ tung ra đây này. Em sóc cho anh ra đi!

– Thế không muốn đút vào cái lỗ này à?

– Muốn lắm chứ. Nhưng sợ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng của em.

– Làm nhẹ thôi thì chắc không sao đâu.

– Uh, thế em có thực sự muốn không? Nếu chỉ là để chiều anh thì thôi. Anh chịu được mà.

Bà Linh cười không trả lời, tay bà nhả con cặc ra rồi cầm lấy tay Thành luồn vào trong chiếc váy, lách cái quần lót ra để cho ngón tay Thành chạm vào cô bé. Thành sững sờ rồi cười phá lên khi thấy cái lồn của bà Linh đầy Lông, nhưng mềm mại và đặc biệt là đã...ướt nhẹp từ bao giờ rồi.

– Hehe..em cũng nứng lắm rồi à?

Linh không trả lời, chỉ cười dâm dâm rồi ấn tay Thành vào cô bé như muốn anh vuốt ve nó. Thành dùng tay miết cái lồn một lúc rồi thấy tay của bà Linh cầm cặc mình đưa vào cửa lỗ như muốn anh địt ngay lập tức. Thành vén cái quần lót của bà Linh thật rộng sang một bên để đường cho bà đưa cặc anh vào đúng chỗ cái lỗ. Thành nhấp nhẹ cái mông thì con cặc hùng vĩ của anh từ từ xẻ từng thớ thịt đi vào bên trong.

– Ui...sướng..quá..anh ơi...ư..ư...

Thành không dám nhấp mạnh, anh chỉ nhấp nhẹ nhàng, vừa nhấp vừa đưa tay ra đằng trước bóp vú.

– Sướng không em? Buồi anh to làm em sướng à?

– Vâng...khít lắm..ư..ư...anh..

– Sao hả em?

– Anh nhấp mạnh lên đi..ui..đã quá...mạnh nữa đi anh...

– Em bảo làm nhẹ thôi mà!

– Chắc không sao đâu...anh cứ nhấp mạnh nữa đi..em mới sướng..

Thành vừa địt vừa bắt đầu tháo tung cái váy và quần lót của Linh ra cho đỡ vướng, tay bám vào mông bà bắt đầu hẩy cái mông thật nhanh.

– Bạch..bạch..bạch...sướng quá..em ơi..bạch..bạch...!

– Ah..ah..ah..ah..thế..cứ mạnh thế...ah..ah..vợ sướng lắm chồng ơi...ah..ah..

– Chồng cũng sướng..ui..đã quá...vợ ơi...

Hai người nằm nghiêng địt nhau vài phút thì Linh leo lên người Thành, bà cầm con cặc đút ngay vào rồi từ từ hạ mông xuống. Bao nhiêu thèm khát dồn nén bấy lâu nay được cả hai xả ra hết để rồi họ đê mê trong sung sướng của ái ân. Lần này bà Linh được làm tình với người mình yêu thực sự nên bao nhiêu cái tình cảm trong người bà thể hiện bằng những cái hôn điên cuồng với Thành. Việc có bầu tuy hơi nặng nề một chút nhưng ko làm ảnh hưởng đến kĩ thuật sàng mông của bà.Bà Linh hẩy hẩy cái mông không biết mỏi là gì vì cái sướng đã lấn át hết rồi, con cặc của Thành cứ thế từ dưới đâm thẳng, đâm sâu như chạm vào tử cung nên chỉ sau vài phút bà Linh đã nhắm mắt đờ đẫn lên đến đỉnh vu sơn. Thành lâu ngày cũng không được quan hệ nên cũng chẳng duy trì được lâu, anh ra dấu cho Linh biết và bà nhấc mông ra, tay cầm con cặc sóc sóc thì những dòng
nước đặc quánh bắt đầu phun ra bắn hết lên bụng,lên cổ của Thành.Bà Linh thích thú và sung sướng vừa sóc vừa ngắm nhìn những dòng tinh trùng bắn ra khỏi đầu khấc.Nhìn Thành nhắm mắt thỏa mãn,Linh thấy hạnh phúc vì làm cho người mình yêu sung sướng.

– Có thích em mút cho không?

– Có..em mút đi!

Bà Linh mỉm cười dâm đãng với Thành rồi cúi xuống vừa sóc vừa mút hết những chất nhầy nhầy còn bám trên thân cặc. Đến khi cặc Thành đã mềm thì bà mới nhả ra rồi lấy khăn chăm sóc lau hết các vết trên bụng của anh.

Hai người đều thỏa mãn nằm ôm nhau trong sung sướng. Thành vẫn chưa chịu ngủ, cái miệng vẫn cứ hôn hít ở gáy ở cổ của bà Linh, có lẽ anh không biết chán là gì với người vợ tương lai hơn anh đến chục tuổi.

– Mai kia em già đến 60 tuổi thì sao hả anh? Anh có thể rút lại lời nói được đấy. Em không buồn đâu.

– 60 tuổi thì có làm sao? 60 tuổi anh vẫn đè ra để yêu.

– Lúc đấy vừa già vừa xấu sợ anh chê.

– Không bao giờ chê nhé. Thôi chẳng hứa được cái gì đâu. Mình còn yêu nhau ngày nào thì cứ sống và yêu thương nhau ngày đó em ạ. Quan trọng phải hiểu và đừng làm cho nhau buồn là được.Cái đó thì anh xin hứa.

– Vâng em cũng chẳng đòi hỏi gì cả. Lúc nào anh chán em rồi thì em sẽ tìm một người khác trẻ đẹp hơn cho anh.

– Đồ ngốc. Đừng nói thế.

Thành lại cạ cạ dương vật vào đùi bà Linh, đúng là lâu ngày không biết mùi đàn bà nên chỉ sau hơn 10 phút là cặc Thành lại thấy ngoi đầu lên. Linh biết, bà tủm tỉm cười với tay túm lấy.

– Bắt được mày rồi. Hư này! Không chỉ ngủ lại ngoi đầu lên nghe trộm.

– Hihi...tại nó bị đói quá lâu rồi mà.

– Thế vừa cho ăn rồi còn đói gì nữa.

– Em không biết là nó ăn khỏe lắm à? Ăn có tí thế thì làm sao mà no được.

Bà Linh cười vì thấy Thành hóm hỉnh, bà hỏi tỉnh bơ :

– Thế lại cho nó ăn nữa hả anh?

– Em còn cơm không?

– Còn..còn nhiều lắm...hihi..

Cả hai phá lên cười, đúng là trai anh hùng gặp phải gái thần dâm. Bà Linh chổng mông,Thành đứng dưới đất ôm lấy bộ mông hùng vĩ của bà nhấp như vũ bão, nhấp như đang bị dồn nén thèm khát bấy lâu nay. Cả hai lúc này vì sướng quá nên cũng chẳng cần phải giữ ý tự nhẹ nhàng hay rên ư ử, mà bà Linh chỉ biết kêu gào như nhà bị cháy.

– AAAAA...uiiiiiiiii....sâu thế...đã quá....uiiiiii.....địt gì mà mạnh thế...nát hết bướm em rồi chồng ơi....

– Mạnh vợ mới sướng mà đúng không.

– Vâng..aaaaaa....sướng...chồng ơi...em sướng...aaaaaa.....

Thành lật bà Linh nằm ngửa ra, vẫn đứng dưới đất, Thành đã lấm tấm mồ hôi nhưng có vẻ chưa nhằm nhò gì, anh vẫn tiếp tục nhét ngay con cặc vào cái lồn bà chửa sưng mọng để dập. Đến khi đã ra cái nữa thì hai bên ngực của bà Linh dính đầy tinh trùng vì Thành bắn hết lên đó. Mở mắt ra, mỉm cười thỏa mãn, bà Linh với tay vẫn sóc sóc để cho những giọt tinh khí cuối cùng rỉ ra. Thành cúi xuống hôn nhẹ lên môi vợ rồi cũng lấy khăn ân cần lau sạch các vết tinh trùng trên bụng và trên ngực bà Linh. Cả hai quá thỏa mãn và mệt mỏi rồi cùng mỉm cười ôm nhau ngủ cho đến sáng.

Việc Long bị mất một chiếc răng cửa chẳng làm cho Thảo động lòng thương lắm, chỉ có điều mấy ngày hôm nay ở công ty ai cũng cố nhịn cười khi thấy Long mở mồm nói cái gì đó. Mọi người khi nói chuyện sau lưng nó đều đặt cho nó một cái biệt danh là " thằng Long sứt". Còn Long đau lắm, cứ nhìn qua gương là nó nhói nhói vì vẻ điển trai ngày nào đâu còn nữa.Long ko muốn trả thù Thành vì cái nó đau nhất là việc từ nay đã mất bà Linh.Bây giờ nó mới ân hận về những tháng ngày qua không ở bên bà mà đi vui thú trên thân xác của những người phụ nữ khác. Sợ mất nốt cả Thảo nên giờ đây Long đã hơi tỉnh ngộ, đêm đêm nó đã chịu khó lên ngủ cùng Thảo và cũng dần giữ khoảng cách với Huyền. Còn việc làm ăn chia chác với lão Dao và Huyền thì Long vẫn âm thầm làm, vì nó đã chót nhúng chàm, chót đâm lao thì phải theo lao chứ không còn cách nào khác.

Cũng không thể trách và oán giận Long hết được. Con người sinh ra ai cũng có lòng tham và cái ích kỉ trong người. Cái xã hội giờ đây thiếu gì những người như Long, mà Long đang còn trẻ nên cũng thiếu suy nghĩ để rồi bị những kẻ xấu dụ dỗ đi vào con đường đen tối.Còn thực tế thì đầy những ông trên 50 tuổi, thậm trí trên 60 tuổi gia đình đàng hoàng, có cháu nội cháu ngoại rồi mà khi có tí tiền hay quyền lực thì cũng có giữ được mình đâu, vẫn tham lam bòn rút, vẫn mê mẩn những đứa chân dài mà chỉ bằng tuổi con hay tuổi cháu của mình đấy thôi. Vì vậy việc Long xa đà vào nhục dục, xa đà vào tội lỗi thì cũng không có gì là lạ. Chủ yếu bây giờ ai là người đứng ra làm Long thức tỉnh mà thôi. Cty giờ đây bề ngoài thì trông có vẻ danh tiếng, nhưng bên trong thì rỗng tuếch. Két thì thâm hụt tiền, kho thì hàng thiếu trầm trọng bởi đã bị lão Dao và một số kẻ khác bòn rút.

Lão Dao thấy Long gọi liền nhẹ nhàng đi vào phòng, thấy Long sợ sệt và muốn rút không làm nữa nên lão Dao hơi chột dạ. Miếng ngon thế này bỏ quá tiếc, và những ngày tháng vừa rồi tiền đủng đỉnh nên lão thấy kiếm quá dễ dàng, vậy bảo lão bỏ thì làm sao bỏ được. Lão Dao bắt đầu giở bộ mặt thật ra :

– Đã nhúng rồi thì không rút được đâu thằng cháu ạ! Phải theo lao thôi. Hoặc là chúng ta cố thực hiện cho đến khi nào Thảo sinh xong con rồi đi làm thì sẽ chấm dứt hết.

– Không chú ạ. Cháu muốn dừng ngay bây giờ.

– Cháu tưởng muốn dừng là dừng được à? Lão Dao bắt đầu trở mặt.

– Chú định đe dọa cháu? Long đã thấy bộ mặt của lão Dao hơi khác.

– Không phải là đe dọa. Nhưng chú nói ngắn ngọn thế này cho cháu hiểu nhé. Chú đã mất bao nhiêu công sức và kể cả cái lồn thơm ngon của chị Huyền chú cũng đã dâng lên tận mồm cháu rồi thì không có chuyện bảo chú dừng được đâu.

– Cái gì? Chú biết?

– Sao không biết? Tao nói cho mày nghe này Long. Huyền chính là tao bảo cô ấy đến với mày đấy hiểu chưa. Mà cái cty này đâu cũng có phải của mày mà mày phải sót. Thay bằng cứ ngoan ngoãn làm tiếp thì tất cả đều được sống trong hạnh phúc và vui vẻ hiểu chưa thằng cháu.

– Cút! Long tức giận đập bàn.

– Hehe...Ok tao sẽ biến. Nhưng trước khi biến thì tao nói cho mày biết cái này nhé. Nếu mày dừng lại không làm nữa thì tao sẽ nói hết chuyện của mày cho Thảo biết. Kaka...mày biết rồi đấy, nếu như Thảo biết được thì mày sẽ ra sao nhỉ? Chắc là ra đường ko 1 xu đúng ko? Vậy hãy ngoan ngoãn nghĩ kĩ lại đi nhé. À mà tao nói nốt cái này cho mày nghe. Đã để tao trở mặt và phải nói ra những câu này thì từ nay là chia ba đều nhau nhé, chứ không phải là chia theo kiểu ăn mấy cái đồng tiền lẻ của mày đâu.

Long ngồi phịch xuống ghế, mặt thẫn thần trong căn phòng một mình, nó đang mường tượng ra cái tương lai đầy đen tối, những chuyện khủng khiếp sắp xảy ra với cuộc đời nó. Hối hận bây giờ cũng đã quá muộn rồi, mà không làm tiếp thì còn khốn nạn hơn. Biết làm thế nào bây giờ? Long ôm đầu mà vẫn không nghĩ ra cách nào.

Thảo tắt điện thoại, cô vừa nói chuyện gần một tiếng với ông Kiên ở bên Mỹ. Thảo đứng lên bắt đầu trang điểm và diện đồ để đi ra ngoài. Đứng soi gương Thảo thấy mình tuy đang bầu bí nhưng vẫn còn hấp dẫn chán. Lâu rồi cô không chăm sóc bản thân nên hôm nay cô trang điểm khá kĩ. Nhìn hai bầu ngực được độn lên vì chúng to ra khá nhiều, Thảo mỉm cười ưng ý khi đã chọn được chiếc váy phù hợp để khoe hai bầu vú căng tròn đó. Đi xuống nhà gặp bà mẹ chồng, Thảo nói :

– Con đi ra ngoài có chút việc chiều mới về nên mẹ trông Gia Bảo hộ con nhé.

Bà Thúy không biết Thảo đi đâu, chỉ hơi lạ là hôm nay tự dưng bà thấy đứa con dâu ăn mặc sao hở vú như vậy thôi. Thảo đi ra ngoài nhấc điện thoại lên vừa bấm số gọi vừa vào trong xe.

– Chị Liên à! Em Thảo đây. Em cần đặt một vé máy bay 1 chiều về VN cho thứ hai này.

– Ơ, sao lại một chiều? Em định bỏ gia đình về VN sống đấy hả?

– Không phải cho em, mà là cho bà mẹ chồng của em.

– Vậy hả? Thế em đọc rõ họ tên của bà cho chị đi.

– Vâng. Họ tên là Bùi Thị Thúy chị ạ.

– Ok, thứ 2 này hả. Hôm nay là thứ 5 rồi đấy nhé.

– Vâng. em cám ơn chị nhé. em sẽ chuyển tiền vé vào tài khoản cho chị sau.

– Ok em.

Thảo đã quyết định, sắp tới cô cần giải quyết nhiều chuyện quan trọng nên tốt nhất là để cho bà Thúy về VN là hay nhất. Thảo đến một khách sạn và đặt một phòng sau đó dặn nhân viên ks cái gì đó. Vào trong phòng Thảo soi lạ gương lần nữa rồi mỉm cười ngồi xuống ghế đợi. Thảo gặp ai mà lại hẹn ở KS vậy? Và tại sao cô lại trang điểm kĩ càng?

Hùng, một thanh niên khôi ngô tuấn tú, tuổi đời còn khá trẻ mới 21 bằng tuổi với Thảo, làm ở kho cho công ty của ông Hùng gần một năm nay. Vì công việc bốc vác và xếp hàng nên mấy tháng đầu lương lậu của Hùng khá bèo bọt. Bốn tháng nay Hùng được ông Dao xếp thêm công việc là đi chở hàng nên lương lậu cũng tăng thêm được một tí. Hùng tuy làm ở kho nhưng có cô người yêu khá xinh xắn mới 19 tuổi, ai cũng ghen tị với Hùng về việc anh có người yêu đẹp dù tiền không có nhiều. Hùng định sang năm sẽ làm đám cưới và anh cố gắng tiết kiệm để lúc cưới vợ thì có một khoản kha khá.

Rồi thế nào vào một ngày lão Dao rủ Hùng đi uống bia, như đọc được mong muốn của anh là kiếm thật nhiều tiền nên Hùng đã đồng ý vào việc cùng lão bòn rút hàng ở kho rồi mang đi bán tại một nơi mà lão Dao đã chỉ định. Các chuyến đầu tuy hơi sợ, nhưng sau đó là các khoản chia chác hậu hĩnh của lão Dao đưa cho nên làm Hùng thấy sướng mà mờ hết cả mắt.Làm vài chuyến thì Hùng cũng đã quen và anh thấy rằng công việc cũng khá đơn giản ko sợ ai biết vì xe hàng của anh đi chở là chỉ có lão Dao đến kiểm. Hàng ăn cắp sẽ được Hùng cho xuống dưới, rồi sẽ chất hàng đi chở lên trên để che mắt mọi người. Rao xong hàng thì Hùng chỉ việc chở số hàng ăn cắp đến một địa chỉ tin cậy rồi đi về cty. Mọi giá cả hay số tiền bao nhiêu là việc của lão Dao lo và lão sẽ đến lấy sau.

Trưa nay cũng có một chuyến hàng chở đi siêu thị và như yêu cầu của Dao, Hùng chất đầy hàng ăn cắp lên xe. Chuyến này nhiều gấp đôi các chuyến khác vì lão Dao lệnh là phải cố các chuyến tới làm nhiều hơn vì sợ hết thời cơ. Chất hết hàng lên xe xong thì Hùng kêu lão Dao :

– Chú ơi! Chú chở cho cháu một chuyến này nhé. Cháu phải về ngay bây giờ vì con gấu của cháu đang điện inh ỏi về ngay đưa cô ấy đi bệnh viện. Không biết là chuyện gì nữa, cháu lo quá. Thôi cháu về đây.

– Mẹ kiếp! Sao ko nói sớm thì để hoãn cho hôm khác cũng được. Bây giờ hàng chất mẹ lên xe rồi thì mới nói. Làm ăn đúng kiểu VN.

– Dạ tại con gấu của cháu bây giờ mới gọi thì cháu biết làm sao được. Đấy nó lại gọi tiếp rồi đây này. Không biết có làm sao không đây. Thôi cháu xin phép cháu phải về ngay đây. Nếu chú không chở thì bảo người khác hoặc chú dỡ hàng ra hộ cháu nhé.

– Địt mẹ! Làm khó tao quá. Bảo thằng khác để có mà ăn cứt cả lũ à. Mà hàng thì vẫn phải đi rao cho siêu thị mới chết chứ. Làm thế nào bây giờ nhỉ? Thôi tao đi một lúc vậy? Chuyến này nhiều, tao đi là tao ăn cả đấy nhé.

– Vâng, tùy chú. Cháu bây giờ đang lo con gấu ở nhà không biết có làm sao không đây này.

– Gấu gấu cái lồn. Suốt ngày gấu. Mở mồm ra là gấu. Thôi về mà liếm lồn cho gấu đi chứ bệnh tật đéo gì.

Không còn cách nào khác nên lão Dao phải đi thay Hùng mà không thể rao phó cho được một nhân viên nào khác vì trong xe bên dưới toàn là hàng nhậy cảm. Sau khi rao xong hàng cho siêu thị xong thì lão chở nốt số hàng ăn cắp đến một địa chỉ mà thằng Hùng vẫn chở đến. Con mụ béo phị tươi cười nhìn thấy Dao hôm nay lái xe thì bà trêu :

– Đệ tử hôm nay đi đâu mà để cho sếp phải chở hàng thế này.

– Vợ nó đau đẻ gọi về đưa đi cấp cứu. Dm làm với ăn. Thôi bà cho người ra bốc nhanh nhanh để tôi còn phải về cty đây.

Bà béo gọi người nhà ra xe bốc hàng vào, đang bốc được gần một nửa thì bỗng dưng có mấy ông tây mặc thường phục xuất hiện, họ chìa thẻ ra nói bằng tiếng đức :

– Tất cả đứng im. Chúng tôi là công an đây. Chúng tôi được lệnh bắt khẩn cấp các người vì hành vi ăn cắp tài sản.

Lão Dao đánh hơi thấy nguy to nên quay người chạy luôn. Vừa chạy qua chiếc ô tô hàng thì đã có một người đứng sau xe xuất hiện chặn lại và với nghệp vụ của cảnh sát,rất nhanh chóng lão Dao đã bị còng tay số 8 đưa lên xe mang về đồn. Lão Dao mồm méo sệch nhìn qua kính thì thấy bà béo đang kêu gào và cũng bị đưa lên một chiếc xe khác.

Trong văn phòng làm việc dành cho những nhân viên sổ sách, hai người khác đã đi ăn trưa, chỉ còn lại mình Dũng và Huyền. Huyền chức cao nhất trong văn phòng nên cô được ưu tiên có một phòng nhỏ làm việc riêng bên trong với đầy đủ tiện nghi. Huyền đang ngồi trên đùi Dũng, hai người hôn nhau tình tứ, cái hôn kiểu chờ đợi, cái hôn kiểu lén lút nên bao giờ cũng mang lại cảm giác đê mê, thèm khát. Bàn tay của Dũng trượt từ bầu vú của Huyền đi xuống dưới chui vào trong váy để miết cái vùng tam giác mềm mại ẩm ướt.

Dũng 28 tuổi, không đẹp trai, cũng chẳng có điểm gì gọi là ưa nhìn, thế cho nên đã gần đầu ba rồi mà đến giờ anh vẫn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai. Ưu điểm duy nhất mà ai trong công ty cũng quý Dũng là anh rất hiền lành và thật thà. Vì đã gần đầu ba rồi mà vẫn là trai tân, chưa biết mùi đàn bà là gì nên Dũng đã bị Huyền đánh gục bởi vẻ đẹp quyến rũ của cô. Những cái hôn, những cái sờ soạng vào thân thể nảy nở của Huyền làm cho Dũng hồn bay phách tán, đêm về lúc nào anh cũng nhớ đến cô. Phải nói một gã trai tân như Dũng như trúng phải bùa mê tình yêu mà Huyền đã tung ra. Tại sao Dũng không đẹp trai nhưng Huyền lại âm thầm tấn công anh? Đơn giản là Dũng đóng vai trò rất quan trọng trong việc làm giá bán ra, và giá nhập vào, mà muốn ăn chênh lệch giá thì phải đi qua Dũng. Vì mê Huyền nên Dũng đã nhắm mắt làm ngơ, anh đã đồng ý cấu kết với cô để giúp cô thu về một lượng lớn tiền ăn chênh lệch. Nhưng Huyền đến với Dũng chỉ là lợi dụng thôi, còn Dũng thì lại si mê cô thật lòng, bởi bản tính của anh là thật thà, kể cả là trong chuyện tình cảm anh cũng không thể dấu lòng.

– Em có yêu anh không Huyền? Dũng ngước mắt lên hỏi.

Huyền cảm động trước tình cảm của Dũng,cô biết anh yêu cô thật lòng chứ không phải đến với cô để lợi dụng hay để giải tỏa nhục dục như lão Dao và thằng Long. Là phận gái đã một lần đò, nên khi được một người đàn ông hiền lành tốt bụng như Dũng tỏ tình thì cô cũng rung động lắm chứ. Huyền không trả lời mà chỉ gật đầu cho câu hỏi của Dũng.

– Nếu vậy anh muốn chúng mình cùng dừng lại việc này và đi đến một nơi thật xa để sống, nơi mà chỉ có hai chúng ta thôi và anh muốn em mãi là vợ của anh.

– Nhưng anh có tha thứ cho chuyện em với lão Dao và thằng Long không?Huyền đã rớm lệ khi nghe Dũng nói vậy.

– Anh đến với em khi mọi chuyện đã như thế rồi và anh đã chấp nhận tất cả để được có em. Chuyện em với thằng Long cũng chỉ là em bị bắt buộc phải làm theo lão Dao thôi. Anh sẽ tha thứ và sẽ quên đi hết. Nếu em đồng ý thì chúng ta phải đi khỏi nơi này thật nhanh, không là không kịp đâu.

– Vâng. Khi nào chúng ta đi? Huyền đã đồng ý đi cùng Dũng vì cô thấy chỉ có Dũng là yêu cô thật lòng và cô bây giờ cũng chỉ tin được mỗi anh.

– Ngay ngày mai em ạ?

– Sao gấp thế anh?

– Vì anh ngửi thấy mùi không ổn rồi. Ở lại thêm ngày nào là anh lo lắm. Em hãy vứt hết mọi thứ đi và chỉ mang theo quần áo thôi. Chúng ta sẽ làm lại hết với một cuộc sống mới ở một nơi thật xa mà không ai biết.

– Vâng. Thế để sáng mai khi lão Dao đi làm thì em ở nhà chuẩn bị rồi anh đến đón em nhé.

– Uh được rồi. Thôi bây giờ anh đi có việc và chuẩn bị mọi thứ cho hành trình của ngày mai.

– Vâng.

Dũng và Huyền quyến luyến hôn nhau như không muốn dời nhau ra, đối với Huyền ngay lúc này cô đã thấy được trái tim của Dũng như thế nào, cô đã yêu anh và cô khóc....... vì đã lừa dối anh.

Thảo ngồi trên ghế salon, trên bàn là chai sampanh ko cồn, có vẻ như cô đang chuẩn bị đón những tin mừng. Khi cánh cửa phòng mở ra và một người phụ nữ xinh đẹp bẽn lẽn bước vào, Thảo tuy bụng bầu nhưng vẫn đứng dậy tươi cười dang hai cánh ôm lấy người phụ nữ rồi dắt cô ngồi xuống ghế.

– Lão Dao đã bị tóm gọn rồi? Thảo cười nói với người phụ nữ bí ẩn.

– Vậy à? Đáng đời thằng khốn nạn. Cái loại dùng thân xác phụ nữ để kiếm chác thì chết cũng không thương.

– Hihi...mấy năm hai người sống cùng nhau chị không có chút động lòng à?

– Lão ấy có coi mình ra cái gì đâu mà động lòng.

– Thế thì đáng ra chị phải vui chứ? Nhưng sao mặt chị lại buồn vậy? Thảo vừa nhìn Huyền hỏi vừa cầm chai sâm panh rót vào hai ly rồi đưa cho cô.

Huyền không trả lời mà quay sang cùng cụng ly với Thảo, hai người nhấp môi xong rồi nhìn nhau. Huyền bắt đầu hỏi :

– Thế em định xử lý thằng Hùng và anh Dũng thế nào?

– Theo chị em nên xử hai người ra sao? Em đang lăn tăn nên muốn xem ý kiến của chị như thế nào? Thảo rất khôn khi muốn nghe ý kiến của Huyền trước. Còn thực ra như nào thì trong đầu cô đã có sẵn hết rồi.

– Thằng Hùng hôm nay may thật. Thế nào mà hôm nay nó lại thoát được cơ chứ.Không hiểu sao lão Dao hôm nay lại là người đi chở hàng. Chắc thằng ranh con chốn mất tiêu rồi.

– Chuyện đấy chị khỏi lo đi. Có chốn bằng trời em cũng tóm gọn để còn trả lại tiền cho công ty.Anh Dũng mới làm em khó xử vì anh ấy lại từ chối không nhận một đồng nào từ ông Dao. Em ko hiểu việc này lắm. Chẳng nhẽ trên đời này vẫn có người còn chê tiền hay sao. Hay tại vì.....

Thảo nói lấp lửng rồi quay sang nhìn Huyền. Huyền cúi đầu không nói gì vì cô biết Dũng làm chẳng qua là vì cô mà thôi. Bây giờ Huyền mới khó xử vì Dũng đã không vì tiền nhưng lại vì cô mà mang lên tội lỗi cùng cấu kết với lão Dao và Long trong việc làm ăn mờ ám. Huyền thấy mình có lỗi với anh nên quay sang nước mắt ngắn nước mắt dài cầu xin Thảo :

– Em bảo chị làm cái gì chị cũng đã làm. Vậy chị chỉ xin em một điều được không Thảo?

– Có phải là chị muốn xin tha tội cho anh Dũng phải không? Thảo nói luôn ra như đã đoán được bên trong nỗi lòng của chị Huyền.

Huyền cúi đầu như thừa nhận điều đó. Thảo cầm lấy tay chị Huyền cười nói như trấn tĩnh chị :

– Chị yên tâm. Nếu như chị yêu anh ấy thật lòng thì em sẽ tha cho anh ấy. Nhưng anh ấy có yêu chị không đã?

– Có. Anh ấy vừa nãy còn rủ chị mai chốn đi nơi khác để sống cùng nhau đấy.

Thảo mỉm cười đưa tay vuốt mái tóc chị Huyền, cô nói :

– Chị em công nhận xinh đẹp và có sức cuốn hút đàn ông ghê thật. Ông Long nhà em máu gái không nói làm gì, nhưng đến cái ông Dũng tồ còn phải si mê thì phải nói là chị rất xinh đẹp đấy.

– Hihi...Xinh sao bằng em được.Nhìn em kìa! Bụng bầu mà vẫn sexy thế cớ chứ.Lại thêm bộ ngực căng phồng thế này thì ông nào chẳng xin chết.

Huyền nói xong tinh nghịch đưa tay lên bóp một bên vú của Thảo như là kiểm trả hàng thật hay là hàng giả. Thảo cũng không vừa, cô cũng đưa tay sang bóp lại vú Huyền.

– Vú chị cũng to đâu kém gì. Em nhìn còn mê huống chi đàn ông.

– Mẹ cái bọn đàn ông. Ra đường chỉ thích nhìn vú phụ nữ.

Hai chị em cùng cười rồi lại cầm ly lên cụng. Vừa uống Huyền vừa nói :

– Em nói rồi đấy nha. Phải tha cho ông Dũng của chị đấy.

– Được rồi. Em nói là làm mà.

Thảo nhìn tình tứ với Huyền, hai người đang ngồi sát cạnh nhau, bất chợt Thảo đưa tay vuốt má Huyền. Hai người phụ nữ nhìn nhau, lần này cái nhìn có vẻ hơi khác mà Huyền đang cảm nhận được từ phía Thảo. Miệng Thảo chầm chậm ghé sát lại gần miệng Huyền, cô không phản ứng và hai cái môi chạm vào nhau. Thảo hôn nhẹ lên môi Huyền xong thì nhả ra, cô nhìn Huyền vài giây xem phản ứng của chị thế nào rồi như thấy chị đồng ý nên 1bàn tay thì vừa vuốt ve cánh tay của chị,cái miệng lại dính chặt lên đôi môi đỏ mọng kia. Huyền thấy mùi thơm từ cơ thể Thảo tỏa ra, thấy cái môi Thảo thực sự mềm mại và ngọt ngào nên chị đã hé miệng đón nhận để lưỡi Thảo lùa sang. Hai người phụ nữ lập tức dính chặt lấy nhau, họ không hôn ngấu nghiến như khi hôn với đàn ông, nhưng cũng không kém gì là thèm khát hay kích thích. Lập tức cả bàn tay của Thảo và bàn tay của Huyền đều đưa lên ngực nhau vuốt ve, xoa nắn.

– Ưm...dạo này em không có hứng làm tình. Thế mà nhìn chị lại có hứng. Chị có thích không? Thảo thầm thì

– Chị không biết. Nhưng cũng thích lắm. Đây là lần đầu tiên chị hôn một người phụ nữ đấy.

– Vậy à.

Thảo và Huyền lại dính vào nhau, có vẻ Huyền vì thấy mới lạ nên cô cũng bị kích thích. Huyền chủ động cho tay luồn hẳn từ cổ xuống ngực Thảo để bóp, đầu chị thì chồm hẳn sang phía Thảo để chủ động hôn. Thảo sướng khi được tay chị Huyền nắn bóp ngực mình, cô đưa tay ra sau bóp một bên mông của chị.

– Ưm...ưm...phê quá chị ơi...

– Chị cũng thế...

Huyền đưa lưỡi ra để Thảo mút, bóp chán ngực thì tay chị đưa xuống dưới luồn vào chiếc váy của Thảo để miết cái mu lồn. Bị chạm đúng vào chỗ nhạy cảm, Thảo ưỡn mu lên, tay kéo đầu Huyền xuống để tiếp tục mút lưỡi chị. Cả hai đang cao trào như sắp chuẩn bị cho màn làm tình đáng nhớ thì có tiếng gõ cửa cộc cộc. Cả hai vội buông nhau ra rồi nhìn nhau vừa cười vừa chỉnh lại váy áo.

– Ai đến vậy em? Huyền hỏi

– Chị ra mở đi rồi sẽ biết là ai thôi. Sẽ có chút bất ngờ cho chị đấy.

Huyền không khỏi tò mò nên lập tức đứng dậy đi ra cửa. Thảo nhìn đôi mông của chị lúc lắc mà tự động thè lưỡi ra liếm quanh miệng như thèm khát đôi mông đó lắm. Khi cánh cửa mở ra thì Huyền bất ngờ không nói được câu nào khi nhìn thấy người đàn ông đứng trước mặt mình.

– Ơ em! Sao em lại ở đây?

– Anh cũng đến đây làm gì? Huyền cũng tỏ ra ngạc nhiên không kém khi nhìn thấy Dũng.

Hai người đưa mắt về phía Thảo thì chỉ thấy Thảo đang ngồi cười rồi cầm ly sâm panh lên uống.

– Đến rồi thì vào đi anh Dũng. Thảo nói.

– Thế này là thế nào hả em? Dũng đang ngạc nhiên và ngồi xuống bên cạnh Huyền.

– Có gì đâu. Chị Huyền làm cho em. Chị đóng giả trả vờ đồng ý tham gia.

– Thế còn anh Dũng như nào hả em? Huyền cũng thắc mắc không kém.

– Hihi..anh Dũng cũng làm cho em. Em xin lỗi vì bí mật nên không thể cho hai người biết được.

Cả Huyền và Dũng đều đưa mắt nhìn nhau rồi chợt hiểu ra. Hai người không ngờ là mình đều là trinh sát mật cùng theo dõi nhau và cùng làm cho một chủ. Dũng có vẻ vẫn chưa hiểu ý đồ của Thảo nên quay sang hỏi :

– Nếu như anh và Huyền cùng là người của em thì tại sao lại phải bí mật theo dõi nhau vậy? Cái này anh ko hiểu lắm.

– Hihi...Lòng người khó đoán nên em phải làm vậy cho chắc ăn. Với lại chị Huyền cùng nhà với ông Dao nên làm sao em tin tưởng ngay được. Em xin lỗi phải nói câu này, nhỡ may chị Huyền chơi hai mang thì em sẽ mất cả người trung thành như anh.

– Nhưng đã biết ý đồ của ông Dao và Long như vậy rồi thì tại sao em không dập tắt ngay từ đầu? Mà lại để kéo dài tận mấy tháng liền? Em có biết như vậy là mất mát nhiều lắm không?

Thảo mỉm cười đặt ly sâm panh xuống, cô từ từ nói :

– Anh nghĩ em sẽ mất ư?Ngược lại thì có.Không những không mất gì mà em con được rất nhiều là đằng khác.

– Anh không hiểu lắm. Rõ ràng là Long và ông Dao cùng thằng Hùng đã lấy của em rất nhiều rồi đó.

– Long lấy được bao nhiêu chỉ là ăn phần chênh lệch giá thôi. Nhưng mà cái phần đó thì đằng nào cũng phải trả lại cho công ty. Còn việc kho bị mất nhiều hàng thì coi như phần đó em bỏ ra như là chi phí thôi.

– Chi phí cái gì?

– Sắp tới em nghỉ đẻ và rất cần những người tin tưởng như anh và chị Huyền chèo lái công ty. Bỏ ra vài đồng để biết được cái tâm của nhân viên mình như thế nào thì như vậy có đáng không? Rõ ràng là đáng đồng tiền bát gạo lắm chứ. Ko mất tiền thì làm sao em biết được anh và chị Huyền tuyệt vời như thế nào phải không? Và vấn đề quan trọng là em mất vài đồng nhưng lại biết được con người mà sống với mình trong cùng một ngôi nhà như thế nào. Em không ngờ là nó quá khốn nạn như vậy.

– Em chơi quả này thì đến ông Putin cũng phải phục em sát đất về điệp viên chìm. Không biết trong công ty còn có những người nào em cài cắm nữa không? Dũng cười nói

– Hihi..cái đấy thì bí mật. Biết được chồng mình có lòng tham như vậy thì làm sao em có thể yên tâm ngồi nhà mà giao cả cơ nghiệp của bố em cho ông ấy được mà không có tai mắt cho mình.

– Thế em định xử lý Long thế nào? Huyền từ nãy chỉ tủm tỉm sung sướng ngồi nắm chặt tay Dũng.

– Hừ...em cũng chưa biết được. Tức lắm chứ.Chỉ muốn đá cho một phát bay ra khỏi cuộc đời em ngay lập tức. Nhưng mà ông ấy lại là cha của 3 đứa con.Chẳng nhẽ sắp tới hai đứa trẻ sinh ra đã không có bố à? Tội nghiệp chúng nó lắm. Với lại em nghĩ Long nhà em nhất thời bị lòng tham lấn át mất lý trí thôi, chứ thực ra con người của ảnh cũng không đến nỗi tồi đâu.

– Uh, nếu em tha thứ được thì tha thứ. Cho nó một cơ hội làm lại. Cái này chị không dám tham gia, tùy em xử lí. Nhưng mong em nhẹ tay thôi. Làm thế nào cho nó sợ đến nỗi mà ra đường thấy gái đẹp cũng phải thờ ơ.

Huyền nói xong biết mình nhỡ mồm vì cô động đến cái mà Dũng ko muốn nói đến. Huyền quay sang Dũng nhìn cười cười như biết lỗi. Dũng ghen lên nói :

– Cái tội nói dối anh chưa tha cho đâu.

– Anh cũng nói dối em còn gì. Dám âm thầm điều tra người ta.

Huyền nũng nịu xong liền dướn người hôn Dũng thật lâu. Thảo thấy vậy mỉm cười liền đứng nói :

– Thôi hai người cứ ở đây mà hỏi tội nhau nhé. Em đi giải quyết nốt vụ hai ông kia. Phòng này em thuê trọn gói cho hai người đến hết chủ nhật rồi đấy. Mai hai người không phải đi làm đâu. Cứ ở đây nghỉ ngơi nhé. Các dịch vụ xông hơi, mát xa, bơi, ăn uống cho mấy ngày em đã trả tiền hết rồi đấy. Cần thứ gì anh chị chỉ việc gọi cho nhân viên thôi.

Cả Huyền và Dũng đều nhìn nhau sung sướng, ánh mắt hai người đều cùng nhìn về phía chiếc giường ngủ trông rất sang trọng. Như hiểu ý, Thảo lặng lẽ đi ra ngoài, trước khi đóng cửa lại để cho hai người được riêng tư., cô đưa bàn tay lên làm một nụ hôn gió tình tứ với chị Huyền.

Thảo vừa đi vừa nhớ lại cái ngày Huyền mới được Long bổ nhiệm vào làm và đuổi bà Hậu đi.

– Thảo! Dũng hớt hải chạy đến gọi

– Gì vậy anh Dũng?

– Em lại đây đã. Anh bảo này. Việc quan trọng lắm.

– Việc gì vậy anh?

– Không hiểu sao ông Long nhà em lại đi thay bà Hậu bằng cái con lẳng lơ kia cơ chứ.

– Em biết. Nhưng Long là người quyết định, em không nói được.

– Nhưng em biết chúng nó định làm gì không? Chúng nó định phá nát cái cty của ba em đó.

Thảo thấy có vấn đề nghiêm trọng thật sự rồi, cô nhìn Dũng như người tin tưởng cuối cùng mà cô có thể trông đợi. Cô hỏi:

– Anh nói rõ cho em xem nào!

– Hầy...Chúng nó rủ anh tham gia và sẽ chia chác cho anh nếu anh đồng ý làm cho chúng. Nếu anh không tham gia thì Long nhà em sẽ cho anh nghỉ việc.

– Cái gì? Có việc đấy thật ư.

– Uh.Anh làm đây cho bố em gần 5 năm rồi.Bao nhiêu sự tin tưởng ông dành cho anh nên anh rất trân trọng. Mà con người của anh em cũng biết rồi đấy. Anh không thích làm cái việc bẩn thỉu này chút nào.

Thảo suy nghĩ một hồi lâu rồi ghé tai nói với Dũng điều gì đó. Dũng tỏ ra ngạc nhiên và thốt lên :

– Sao cơ?

– Rồi về sau anh sẽ rõ. Anh cứ chở vờ đồng ý hết đi. Hãy cố tỏ ra là mình đồng ý cùng phe phái với chúng. Chuyện này chỉ hai anh em mình biết thôi nhé. Tuyệt đối anh không được nói với ai đâu đấy.

– Uh, anh biết rồi.

Mấy ngày hôm sau Thảo bất ngờ gọi Huyền vào phòng riêng của mình để nói chuyện. Huyền vốn sợ Thảo nên khép lép bước vào.

– Có chuyện gì gọi chị hả em?

– Không có chuyện gì quan trọng đâu chị.Chỉ là em muốn thông báo cho chị biết là từ mai chị không phải đến đây làm nữa thôi.

Huyền ngạc nhiên nhưng cũng đoán ra được chuyện gì sắp xảy ra, chị ra vẻ đau khổ khóc lóc :

– Sao tự nhiên lại đuổi việc chị vậy? Chị có làm gì đâu?

Thảo đứng lên đi về phía chị Huyền, cô vứt đống sổ sách ra trước mặt chị rồi nói :

– Giấy tờ sổ sách mờ ám do tay chị vẽ ra. Tại sao từ ngày có chị mà giá bán ra các mặt hàng tự dưng giảm đồng loạt thế hả?

– Đấy là giám đốc lệnh là từ này giảm giá để kéo khách hàng.

– Thôi đi. Chị tưởng mấy người qua mắt được tôi à? Nói đến giám đốc thì ai là giám đốc hả? Long à?Hình như em nghe nói chị đang thậm thụt lén lút với chồng em đấy.

– Không..không hề có chuyện đấy đâu. Em đừng nghe mọi người mà đổ oan cho chị.

– Chị oan lắm á? Cho chị nghe cái này nhé.

Thảo bật vi tính lên và cho Huyền nghe 1 cuộc hội thoại ngắn mà cô âm thầm cài thiết bị nghe lén dưới gầm bàn làm việc của Long. Huyền nghe thấy đúng giọng nói của mình và Long đang tình tứ và còn bàn việc kê khai giá cả bán ra như thế nào. Không thể chối cãi được nữa, Huyền khóc lóc quỳ xuống xin Thảo tha thứ.

– Em sẽ cho chị một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm. Nếu như chị làm tốt thì về sau chị sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn đấy.

– Em nói đi! Việc gì chị cũng sẽ làm nếu như em tha thứ cho chị.

– Trước khi em nói ra thì em hỏi chị điều này đã.

– Em cứ hỏi đi!

– Chị với lão Dao thế nào? Chị có dám từ bỏ cái loại đàn ông khốn nạn đấy không?

– Có. Chị với lão đấy sống cùng nhau là để dựa dẫm chứ cũng chẳng có tình cảm gì cả.

Thảo mỉm cười ghé vào tai Huyền thì thầm điều gì đó, Huyền gật đầu đồng ý và có vẻ còn ngại một điều gì đó nên chị hỏi lại :

– Nhưng sao em vẫn cho chị quan hệ với Long?

– Hihi...Đằng nào hai người chẳng quan hệ rồi nên quan hệ nữa cũng chẳng sao. Tất cả những ai bị lão Dao lôi kéo thì chị phải báo cáo cho em hết hiểu không.

– Ok chị sẽ làm như em dặn.

– À còn điều này nữa chị Huyền! Có phải Dũng cũng đã bị lôi kéo vào rồi đúng không?

– Uh, Dũng lúc đầu không đồng ý đâu. Phải mấy ngày sau mới đồng ý đấy.

– Tại sao vậy?

– Hihi..nói ra em đừng cười chị nhé. Chị phải dùng tấm thân này mê hoặc ông ấy. Không ngờ trai tân em ạ. Lao vào như con hổ đói luôn. Có điều Dũng bảo không nhận tiền chia chác.

– Vậy à. Thế thì lần sau em muốn chị phải âm thầm chia cho Dũng thật nhiều vào. Chị cứ lấy hết phần của chị chia cho ông ấy xem sao. Em không tin trên đời này có ai lại chê tiền cả.Tất cả việc làm của Dũng chị phải báo cáo cho em biết nhé.

– Ok chị sẽ báo cáo cho em. Thôi chị ra ngoài đây.

Quay trở lại thực tế,Thảo đi ra ngoài chỗ đậu xe của khách sạn,cô cười một mình vì biết được con người Dũng đúng là thật thà và không có lòng tham,đúng là người mà cô rất cần cho sau này và sẽ cân nhắc anh lên vị trí cao hơn.Còn Huyền thì Thảo đã thu phục được từ một người xấu thành một con người tốt,và chị còn tìm được một tình yêu đích thực cho mình. Đi ra đến xe đã thấy một cậu thanh niên trạc tuổi Thảo đứng đợi ở đó rồi. Thanh niên đó có vẻ nhăn nhó :

– Sao lâu thế cậu? Chờ nửa tiếng rồi đấy.

– Không thấy người ta bụng to à? Bụng này đi sao được nhanh? Cầm chìa khóa lái đi này.

– Mẹ xe đẹp thế này không biết có lái được không đây. Ở kho toàn lái xe tải là chính.

– Lái cho quen đi về sau nhỡ may phải lái máy bay thì làm sao?

Hùng quay sang Thảo cười nhăn nhở, hắn trêu lại :

– Uh, máy bay ngon như bà Huyền mà được lái thì cũng thích nhỉ. Ông Long công nhận sướng thật. Tôi mà là ông ấy thì chắc cũng thế.

– To mồm. Con Ly ở nhà chắc cắt chim.

– Hehe..thì cứ nói cho sướng mồm có mất gì đâu. Mà đi đâu đây?

– Ra đồn công an thăm lão Dao còn gì nữa.Chắc lão đang phủ nhận.Phải có cậu ra làm nhân chứng thì lão mới thú tội được.

– Uh. Hôm nay cười đéo nhặt được mồm luôn Thảo ạ. Lão ấy tham còn bảo tớ như này chứ :" chuyến này ko chia chác gì đâu nhé, chú ăn hết đấy ".

– Cho lão đáng đời.

– Thế định cho lão đi tù thật à?

– Đi tù thì ai trả nợ thay lão? Điên à! Tiền chứ có phải vỏ hến đâu mà vứt đi được.

– Thế định xử lý lão ấy như thế nào?

– Cho làm culi ở kho và về sau cậu phải quản lí lão đó cho tớ đấy.

– Hâm à! Tớ ít tuổi làm sao quản lý lão đấy được.

– Ít tuổi nhưng với cái chức vụ quản lý kho thì ai ở đó lớn hay bé cũng phải nghe lời cậu hết.

Hùng quay sang nhìn Thảo như không tin vào tai mình, nó sướng hỏi lại :

– Thật à?

– Uh..sướng không? Thảo dựa đầu vào ghế mỉm cười làm bộ ngực căng lên

Hùng cười tít mắt xoa tay vào cái bụng bầu rồi tăng ga phóng vọt trên đường.Thảo sợ quá ngồi thẳng lên kêu :

– Lái gì nhanh zữ vậy hả ông?

– Hehe..sướng quá ăn mừng tí thôi. Mà ngồi thẳng người lên, ngồi kiểu kia vú vê hở hết ra bố ai chịu được.

– Hihi..người ta bụng bầu đau lưng bố ạ. Mai kia con Ly bầu thì ông sẽ rõ. Chỉ được cái soi vếu chị em.

– Bà buôn dưa lê với con Ly nhà tôi ít thôi nhé. Éo hiểu bà khuyên nó cái gì mà tôi phát mệt lên đi được.

– Sao mệt?

– Ngày nào cũng 2-3 nháy sao không mệt. Hỏi gì ngu zữ vậy?

Thảo cười quay sang nhìn Hùng, vì cô bốc phét với cái Ly là ở cty chị Huyền thích thằng Hùng nên khuyên buổi đêm và sáng ra nên cố chiều Hùng và vắt cạn tinh lực nó đi để Hùng ra ngoài có muốn thì cũng hết đạn. Hai người trêu nhau một lúc thì cũng đã đến đồn công an nơi đang tạm giam lão Dao.

>> Đọc tiếp phần 2 của truyện Loạn Luân Không Hồi Kết là truyện của đồng tác gỉa Leysek


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro