CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 1999

Yesung và Jiyeon cùng ở trong một con ngõ nhỏ mang tên Tịnh Thuỷ. Cả ngõ ,chỉ có hơn 10 hộ gia đình, " thú vui tao nhã" của mọi người là hễ đến chạng vạng sẽ tập trung ở đầu ngõ nghe tiếng kêu thảm thiết của Yesung. Hầu như ngày nào cũng vậy, vào đúng giờ đó , còn chuẩn hơn cả đồng hồ Big Ben. Jiyeon miêu tả như thế không phải để cố ý phá hỏng "hình tượng đàn ông" của Yesung , chẳng qua lúc ấy anh tạo cho người khác 1 ấn tượng khó phai. Người lớn thỉnh thoảng lại bàn tán Yesung vừa gây ra chuyện tày đình gì, thiếu giáo dục ra sao. Nghe đồn , bố của Yesung sau khi đến thành phố lớn làm ăn đã có người mới và không trả về . Mọi người đều cho rằng , tính ngỗ ngược của Yesung là do từ nhỏ đã thiếu sự dạy bảo của người bố .

Những năm tháng ấy, điều mà Jiyeon nghe được nhiều nhất là chiến tích "hiển hách" của Yesung, đốt cháy củi khô nhà này, trộm gạo nhà kia , đánh con nhà nào đó chạy máu mũi,... Là một đứa trẻ chịu sự giáo dục nghiêm khắc và luôn có sự suy nghĩ "phản cách mạng" , Jiyeon vô cùng kính nể Yesung

Vào tuổi này , bất kỳ cậu bé, cô bé nào cũng cất giấu trong lòng những ý nghĩ quỷ quái và nghịch ngợm ,phần lớn bọn chúng bộc lộ sự bất mản ra bên ngoài , những vẫn có một số ít cố gắng nuốt vào trong, mà Jiyeon lại nằm trong số ít đó . Nếu có bị mắng nhiệc vì những chuyện vặt vãnh , cô sẽ không bao giờ cãi lại , chỉ cúi đầu khẽ cau mày và không để ai nhìn thấy .

Vì sự phản giáo dục nghiêm khắc của mẹ , Park Jiyeon chưa bao giờ dám tham gia bất kỳ vụ tụ tập nào , thế nên , tuy đã nghe tới cái tên Yesung nhiều lần nhưng vẫn chưa có cơ hội gặp người thật. Điều này khiến Jiyeon vô cùng buồn bực , cô nghĩ, vì sao hai người ở cùng một con ngõ mà chẳng một lần gặp nhau, vô duyên đến vậy ư? Thế nên khi gặp được Yesung , Jiyeon đúng là cần cảm ơn một người mặc, cho dù đó là người cô ghét nhất

>>>>> To Be Continued<<<<<

Tác giả: Khúc đầu hơi mờ nhạt tí nên càng về sau , càng hấp dẫn nha mọi người , mọi người cố gắng theo dõi truyện để chờ L xuất hiện nha .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro