CHƯƠNG 1 (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyeon cười mãi không ngừng. Trên sân bóng, hai chàng trai đang đuổi theo nhau. Cô quay đầu lại nhìn thì bắt gặp ánh mắt của Hyungsik. Cậu ta vừa chạy vừa vẫy tay với cô, dùng khẩu hình nói :"Đi thôi". Jiyeon gật đầu, quay lại đã thấy Hyeri rời đi. Cô vô thức gọi :" Cậu đi cùng bọn tớ đến quán đồ ăn lạnh đi. Ừm... Hyungsik cũng ở đó !"

Hyeri dừng chân , quay đầu lại nhìn chằm chằm Jiyeon, dè dặt hỏi :"Biểu hiện của tớ rõ đến thế sao?"

Jiyeon giả ngu đáp :"Gì cơ?"

Sau đó, cửa hàng ăn vặt xuất hiện hình ảnh bốn người đang ngồi ăn với nhau.

 Có thêm Hyeri, bạn họ trở thành nhóm bạn thân của lớp A, đi đâu cũng dính lấy nhau.

Dần dần, Hyeri phát hiện Jiyeon còn có máu ghen tuông. Ví dụ, mỗi lần Yesung nhận được thư tình hay socola, chỉ cần để ý gương mặt Jiyeon sẽ thấy ánh mắt đầy hằn học và vẻ thống hận hiện rõ mồn một. Ấn tượng ban đầu của Hyeri về Jiyeon là yếu đuối và hờ hững không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Nhưng giờ cô mới biết là mình đã bị lừa.

Mọi chuyện bắt đầu từ "vận đào hoa" của Yesung, điểm khác biệt duy nhất chính là "bông hoa đào" lần này dường như đã khiến Yesung rung động, người đó là Yoona.

Jiyeon quan sát rất lâu rồi, từ khi ánh mắt của Yesung luôn dừng lại ở lớp A ban xã hội, bản năng phụ nữ cho cô thấy dự cảm không hay.

Vẫn như mọi khi, bốn người ngồi trong quán ăn nhỏ, gọi cùng một loại trà sữa, tán dóc những chuyện vô vị. Đột nhiên, Hyungsik quay sang nhìn Yesung và vô tư hỏi :"Người anh em, cậu với Yoona tiến triển đến đâu rồi?"

Đúng giờ tan học, quán ăn đông nghịt học sinh, Hyungsik vốn không biết giữ ý, nói cực to khiến mọi người quay sang nhìn.

Yesung nhíu mày :"Cậu muốn cả thế giới đều biết đấy hả? Chuyện này đối với con gái rất không tốt."

Nghe vậy, Hyungsik liền đưa tay lên che miệng, vờ kinh ngạc:"Cậu lại còn bênh bạn ấy nữa cơ à? Tớ có nghe nhầm không thế? Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à? Hyeri cậu mai véo tớ một cái xem có phải tớ đang nằm mơ hay không?"

"Sao cậu không bảo tớ đá cậu một cú luôn hả?"

Mắng xong, Hyeri cảm giác được người ngồi bên cứng đờ. Cô quay sang nhìn, thấy sắc mặt Jiyeon càng lúc càng xấu. Hyeri có phần tức giận vì sự đần độn của Hyungsik, đến tận bây giờ vẫn không nhận ra tình cảm đặc biệt mà Jiyeon dành cho Yesung. Một cô gái tại sao cả ngày bám lấy hai đại thiếu gia? Nếu không phải vì tiền , không phải vì lợi dụng, không lẽ người ta rảnh rỗi quá hay sao? Chẳng thà bỏ thời gian vào việc học còn hơn. Đối với đám con nhà giàu như Yesung và Hyungsik, thi đại học chẳng bõ bèn gì, có trượt thì du học xuất ngoại là xong, sau đó về nước lập tức thừa kế sản nghiệp gia đình, làm rạng rỡ tổ tông. Yesung dù thỉnh thoảng trốn học hay ngủ gật trong giờ học thì điểm kiểm tra của anh lúc nào cũng cao nhất, tên của Jiyeon luôn xếp sau anh. Thế nhưng, thời gian chính là vàng bạc, nói thế nào cũng không thể lãng phí được. Hyungsik không biết thì thôi,nhưng thông minh như Yesung chẳng lẽ không nhìn ra tí chút dấu hiệu nào hay sao? Câu châm ngôn mắng đàn ông là khúc gỗ quả không sai.

Bầu không khí chợt trở nên gượng gạo, Yesung có lẽ đã nhận ra hành vi của mình hơi khác thường, anh uống một ngụm trà sữa rồi nói :" Có gì đâu, chẳng qua thấy bạn Yoona đó rất tốt thôi."

Nào ngờ, Yesung vừa dứt lời, Jiyeon đột nhiên đứng phắt dậy, đập tay xuống bàn, khiến mọi người giật bắn mình, những lời sau đó của cô còn đáng ngạc nhiên hơn nhiều.

"Tốt? Thế nào là tốt? Cậu còn chưa qua lại với bạn ấy sao biết bạn ấy tốt? Bạn ấy tốt đến mức dù đi học muộn nhưng vẫn sẵn sàng dìu người già qua đường hay là học bác Lôi Phống làm việc nghĩa không cần lưu danh? Rốt cuộc bạn ấy có gì hấp dẫn? Lúc thì là công chúa, lúc là cô bé lọ lem,lúc là thiên thần, lúc lại là ác quỷ. Khốn kiếp ! Biến đi biến lại như thế người ta gọi là phù thủy đó! Ngay đến cả Đổng Tồn Thụy phá lô cốt vẫn phải xét thứ tự trước sau, vì sao bao nhiêu bạn nữ đến trước Yoona đều hi sinh anh dũng như thế mà cậu không thèm liếc nhìn lấy người ta một cái, còn Yoona lại có thể khiến cậu thương hoa tiếc ngọc thế hả? Bạn ấy chẳng qua học giỏi hơn người ta chút thôi, như thế cậu đã thích rồi hả? Giờ đã là mùa hè rồi đấy, chẳng lẽ bây giờ "khúc gỗ" mới bắt đầu hồi xuân?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro