Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Tôi, đến lấy đồ ăn nhẹ nhé. Anh Mac mua cho mọi người, Đào nói khi một cô gái trẻ bước vào phòng ăn nhân viên từ phía Mac và ngồi cạnh Đào.

- Cảm ơn ông Mac, tôi mỉm cười nói.

Mac mỉm cười lịch sự. Dao liên tục mời Mac nói chuyện vì dù sao họ cũng đã là bạn thân. Mac thường xuyên phát hiện mình đang nhìn chằm chằm vào thiếu nữ, khi Mac quay đầu nhìn lại, thiếu nữ có vẻ mặt có chút ngượng ngùng.

-Sớm thôi, liệu bạn có thể trở lại Thái Lan vĩnh viễn được không? Đạo hỏi.

- Vâng, để con có thể giúp bố, Mac trả lời.

- Hiện tại anh Mac không phải ở Thái Lan sao? Tôi hỏi Im.

- Tôi sắp đi du học. Gần xong rồi, Mac trả lời như thường lệ.

Người phụ nữ trẻ nhìn vào mặt Mac như thể vừa nghĩ ra điều gì đó. Nhưng Mac thì không

thú vị.

-P'Dao, là cuộc gọi của anh Jumpol. Một nhân viên bước vào và nói.

-Tốt cảm ơn. Xin thứ lỗi cho tôi, ông Mac, Dao nói trước khi nhanh chóng rời khỏi phòng.

Chỉ còn lại Mac và tôi. Những người khác đến ăn và tráng miệng hoặc

chia tay và tiếp tục làm việc.

- Trước đó tôi thật sự phải xin lỗi anh Mạc. Tôi không biết đó là ai, người phụ nữ lại nói.

"Đừng làm gì cả. Vừa rồi anh đã xin lỗi tôi," Mac trả lời trước khi nhìn đồng hồ.

-Đi làm. Con sẽ quay lại văn phòng của bố ngay, Mac nói trước khi đứng dậy cầm ly nước màu đỏ mà Đào đưa cho.

Cô gái trẻ cũng đứng dậy.

- Vậy thì tôi sẽ xin lỗi trước, người phụ nữ mỉm cười nói.

Sau đó anh ta rời khỏi phòng. Mac đi theo nhưng đúng lúc đó người phụ nữ quay lại ra hiệu cho cô quay lại, khiến Mac đang bước ra khỏi cửa liền tông vào cô gái trẻ. Nước từ tay Mac đổ lên người anh.

"Ồ, tôi xin lỗi, ông Mac," người phụ nữ nói.

Cô lập tức lấy khăn tay của mình lau áo cho Mac.

"Không sao đâu," Mac nắm lấy tay người phụ nữ để ngăn cô lại.

Tư thế cô gái đột ngột dừng lại và quay mặt cũng nhịp nhàng như trong phim. Bởi vì sau đó bố anh ấy đã đến và nhìn thấy anh ấy.

"Có chuyện gì vậy? bố của Mac hỏi Mac nhìn vào, người yêu thấy anh ta đang nhìn mình. Mick của chúng ta lập tức mở miệng, mở miệng."

-Tôi xin lỗi. Khi quay lại tôi đã làm đổ nước trái cây, ông Mac, người phụ nữ trẻ nói.

"A, cậu ướt rồi." Hãy nhìn bạn trước đã, Nan nói.

Cô gái nhìn xuống mình và thấy mình thật sự ướt át.

- Anh Mạc, anh cởi áo ra cho em giặt nhé?

Thiếu nữ không vội vàng tự tay chăm sóc chiếc áo của mình. Nhưng tôi vẫn sẽ giúp chiếc áo của Mac trước.

-Không cần phải. Tôi sẽ mang nó về nhà để giặt. Tình cờ tôi có chiếc áo sơ mi trong xe, Mac trả lời.

Cô gái do dự một chút. Cuối cùng anh cũng đồng ý chia tay.

Hãy mặc áo sơ mi của bạn trước.

- Tôi đi lấy cho anh một chiếc áo sơ mi. Vậy hãy đợi ở văn phòng của bố nhé.

Nan nói vì thực ra trên xe cô có một chiếc áo sơ mi. Mac gật đầu rồi cùng bố rời đi. Nan mang áo về cho Mạc thay.

- Thế còn Mac thì sao bố? Nan hỏi vì không thấy Mac ở văn phòng.

- Trong phòng tắm, bố Mac trả lời.

Thế nên tôi nhân cơ hội đó đi vào phòng tắm trong văn phòng của bố anh ấy. Trước khi nhìn thấy Mac đã tự mình cởi áo ra và đang dùng chiếc khăn nhỏ của bố lau nước cho ngực. Để thoát khỏi sự dính

-Áo sơ mi đây, Nan vừa nói vừa bước tới tựa vào bồn rửa mặt nhìn bạn trai.

-Nó chứa nhiều sữa quá. Đến hút nó? Mac hỏi, khó chịu khi thấy người yêu nhìn chằm chằm vào ngực mình với đôi mắt chói lóa.

-Tốt? Rồi tôi sẽ đến hôn anh, anh nói xong, dụi mặt vào ngực Mac.

Nhưng Mac đã nắm lấy đầu anh và giữ anh xuống trước.

-Khó chịu

Mac mắng bạn trai không nghiêm túc rồi bật cười.

- Tôi là người thật, đừng thách thức tôi, Nan mỉm cười đáp.

Trước khi Mac kịp chạm tới chiếc áo sơ mi anh đang cầm. Nhưng anh không buông ra mà kéo Mac vào lòng.

-Nó là gì? Tôi không thách thức anh nữa, Mac vội vàng nói.

Cánh tay khỏe mạnh vòng qua eo Mac cho đến khi mông anh áp vào người anh.

- Đây không phải là chuyện khiêu khích. Đây chỉ đơn giản là mong muốn của tôi.

Nói xong anh liền hôn Mac. Lúc đầu Mac hơi ngạc nhiên. Nhưng cậu lại hôn lại người yêu.

Mac vòng cả hai tay quanh cổ người yêu. Hai người hôn qua lại. Đầu lưỡi của họ nhấp nháy và siết chặt cho đến khi anh phát ra một tiếng rên nhẹ trong cổ họng. Đôi tay rắn chắc của anh nắm lấy lưng người yêu hoặc xuyên qua quần anh một cách sáng chói. Cho đến khi Mac phải đẩy ngực người yêu.

- Là đủ. "Bố đang ở trong phòng," Mac nói, cảnh báo bạn trai trước.

Bởi vì hai người đang ở trong phòng tắm cùng nhau. Một nụ cười nhẹ nhếch lên khóe miệng anh.

"Rất phấn khích," anh mỉm cười đáp lại nhưng vẫn cho phép Mac mặc chiếc áo sơ mi mới.

-Bạn có nghĩ rằng người mới thuê đó vô tình gặp bạn không? Nan đột nhiên hỏi về điều đó.

Mạc hơi cau mày.

- Có lẽ đó không phải là một tai nạn. Tại sao? Vậy bạn đang hỏi liệu cô ta có ý định đánh tôi không? Mac hỏi tiếp.

"Nghi ngờ," Nan trả lời với một nụ cười.

- Lỡ như cô ấy thực sự quan tâm đến tôi thì sao? Bạn sẽ làm gì về nó? Mac trêu chọc hỏi.

Đó là một chút nhún vai.

- Cô ấy không làm gì cả, nhìn thái độ của cô ấy mà tôi nghĩ cô ấy không biết tôi và bạn bị sao đâu. Đó là lý do tại sao cô ấy quan tâm đến bạn và muốn tiếp cận bạn.

Anh ấy đã nói những gì anh ấy nghĩ. Cho dù có ghen tị với Mac, nhưng anh ấy không phải là không có lý. Mac nhìn khuôn mặt người yêu, khẽ mỉm cười.

- Cậu cười cái gì thế? Nam hỏi lại.

- Anh thấy hãnh diện, không thấy em mà ghen tị điên cuồng, Mac mỉm cười nói.

-Thấy tôi hoang mang thế này. Tôi có một ý tưởng, anh ấy trả lời trước khi cả hai cùng phá lên cười.

-Cuộc sống của anh với em thật nhiều màu sắc. Người này sẽ đến với bạn. Chúng tôi không thể ngồi yên và im lặng, Nan đùa giỡn phàn nàn trước khi giúp giữ cổ áo

-Nhưng nếu chúng ta không quan tâm...Hoặc không chơi với cô ấy cũng không thành vấn đề, Mac trả lời, ngơ ngác nhìn anh.

-Nếu một ngày em gặp một người thích em hơn anh, hoặc tốt hơn nữa là chăm sóc em tốt hơn anh. Cậu sẽ nói cho tôi biết ngay, Mac vừa nói vừa đưa tay vỗ nhẹ vào miệng Nan.

-Tại sao? Đau quá! Mac rên rỉ khi anh rút tay Nan ra khỏi miệng.

- Có tốt không khi tôi không đánh cậu đến khi miệng cậu chảy máu? Bạn đang nói về cái gì vậy? Nam gay gắt hỏi.

"Tôi chỉ nói vậy thôi," Mac trầm giọng đáp.

- Bắt đầu bằng việc gì? bạn sẽ nói gì với tôi Tôi không thật sự thích nó. Bởi vì tôi yêu bạn. Và bạn và tôi đều không phải là người tốt. Khi nói đến việc chăm sóc, câu hỏi thực sự là: ai quan tâm đến ai?

Nan hỏi lại, Mac hơi mím môi. Trước khi mỉm cười

"Ồ, quả thực vậy," Mac lặng lẽ trả lời.

-Chết tiệt, anh ấy vẫn chưa mặc quần áo xong à? Nan nói, để có thể ra ngoài, bố sẽ nghĩ rằng em và anh đang quan hệ tình dục trong phòng tắm.

Mac giơ nắm đấm lên và đấm vào ngực anh ta. Một người yêu mãnh liệt trước khi ra đi có Nan ở phía sau

- Cậu cãi nhau chuyện gì trong phòng tắm vậy? Bố Mac mỉm cười hỏi.

Vì có tiếng động lớn như thể hai người đang cãi nhau. Nhưng anh không thể hiểu được ý nghĩa.

- Không có gì đâu bố. Chúng tôi vừa nói chuyện thì Mac đáp lại trước khi mời anh đi ăn cùng bố.

Anh ấy đồng ý. Mac và Nan ở lại văn phòng của bố cho đến tối trước khi cùng nhau rời đi, bố Mac trở về cùng tài xế. Về phần Nan và Mac, họ sẽ một mình lái xe về nhà.

"Ông Mac," giọng của Im vang lên từ phía sau.

Trong khi đó Nan và Mac hay đưa ra xe. Khi anh quay lại nhìn, anh thấy người phụ nữ trẻ đang lao về phía mình.

"Ừ," Mac trả lời và cũng nhìn sang đó. Cô vẫn đứng đó và nhìn anh một cách bình thường.

-À, tôi xin hỏi chiếc áo của anh Mạc bị ố màu được không? người phụ nữ hỏi.

-Sao cậu lại lấy nó? Mac hỏi.

- Tôi có lỗi và tôi muốn rửa nó cho bạn. Tôi cảm thấy có lỗi vì đã làm nước đỏ dính vào áo ông Mạc, cô gái trẻ lại nói.

Mac nheo mắt nhìn cô gái trẻ một chút, biết cô gái này muốn tìm chuyện gì đó để nói hoặc lại gần Mac.

- Đừng làm gì cả, tôi tự lấy về giặt được, Mac nói, biết ý đồ của người phụ nữ.

-Nhưng, cô gái định phản đối, lấy áo của Mạc mà tự giặt.

-Cám ơn lời chúc tốt đẹp. Bạn không cần phải cảm thấy tội lỗi. Tôi sẽ nhờ bạn trai giặt giúp, Mac nói, khiến cô gái dừng lại một lúc.

Rồi Mac quay lại.

- Cậu giặt hộ tôi được không? Chiếc áo bị ố màu? Mac hỏi, giọng có chút cầu xin.

Khóe miệng anh nở một nụ cười trước khi đưa tay ôm lấy eo Mac rồi đến ngồi cạnh anh.

- Cậu không cần phải giặt đâu. Anh sẽ mua cho em một cái mới, anh nói, khiến Mac mỉm cười ngay lập tức.

- Tôi đã nói rồi, đừng thất hứa. Khun Im, xin hãy làm nhân chứng. Rằng bạn trai tôi sẽ mua cho tôi một chiếc áo sơ mi mới. Thay cho cái tôi đã nhuộm.

Mac quay sang anh, cô gái ngồi đó tái mặt.

- Ơ, hai người là người yêu nhau à? Tôi hỏi với giọng bối rối.

"Ừ," Mac và Nan đồng thanh đáp.

- Tại sao? Trông hai người chẳng phải là tình nhân sao? Anh giả vờ hỏi lại.

- Đó là tất cả. Tôi tưởng họ là anh em, cô gái trẻ nói thẳng.

Vì mới đi làm nên cô vẫn chưa biết nhiều về con trai ông chủ.

-Ồ, vâng, Mac mỉm cười đáp.

-Tóm lại Khun Im, cậu không cần phải giặt áo cho tôi đâu. Tôi sẽ sớm mua một cái mới. Thỉnh thoảng bạn trai tôi cho phép tôi mua nó. Nhờ cô Im mà tôi có được một chiếc áo sơ mi mới, Mac cười khúc khích nói.

-Ừ, vậy tôi không làm phiền cậu nữa. Tôi xin lỗi.

Nói xong, người phụ nữ vội vàng chạy trở lại văn phòng. Nan và Mac nhìn lên và mỉm cười.

-Nan, em đã nói sẽ dẫn anh đi mua áo mới mà, Mạc liền đòi lời người yêu.

- Đứng yên tìm cơ hội, hắn giả vờ quay đầu lại.

+ Em không biết, anh đã nói rồi, Mac lại nói, Nan mỉm cười.

-Được rồi, vậy anh sẽ đưa em đi mua sắm trước khi đến Ayutthaya.

Nam lại nói. Mac mỉm cười hài lòng. Sau đó cả hai lên xe đi thẳng về nhà bố mẹ.

-Sao tâm trạng cậu lại tốt thế? Bố Mac hỏi khi con trai ông bước vào nhà và ngân nga một bài hát.

-Chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh ấy tìm cho tôi cơ hội để mua cho anh ấy một chiếc áo sơ mi mới, Nan nói đùa.

- Chính anh là người đề xuất việc đó. Tôi không nói một lời nào. Tôi vừa bảo cậu giặt quần áo cho tôi mà. Nhưng bạn nói bạn sẽ mua một cái mới, Mac nói với vẻ mặt khó hiểu.

Thế là Nan vỗ nhẹ vào đầu anh. Mac đá lại. Trước khi hai người bắt đầu đánh nhau, nhưng nó giống như đang trêu chọc nhau hơn.

Bố Mac đang ngồi trên ghế sofa nhìn hai người rồi mỉm cười lắc đầu.

Cha của Mac nghĩ rằng kể từ khi Nan bước vào cuộc sống của họ, anh ấy đã khiến nhiều thứ thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn. Ngay cả khi anh ấy không phải là người mà mọi người cho là tốt nhất.

2 ngày sau

Hôm nay là ngày Nan và Mac đã sắp xếp người đến phỏng vấn xin việc để lên văn phòng trên chiếc lều ô tô mà Care đã hoàn thiện và đang chờ khai trương chính thức. Hôm nay họ phỏng vấn nhân viên văn phòng, nhân viên bán hàng và thợ sửa xe đã kiểm tra tình trạng xe

- Còn có kế toán là tốt rồi... Tôi có người mà anh Kim giới thiệu. Vì vậy, chúng ta không cần phải lựa chọn giữa chúng ta, anh ấy nói với Mac khi họ đi ra lều ô tô để chờ phỏng vấn ứng viên.

-Ừm, hôm nay chúng ta lựa chọn 4 người bán hàng và 3 nhân viên để giải quyết chứng từ bán hàng phải không? Mac hỏi, nhìn lại đơn xin việc.

-Ừm, thợ máy đã kiểm tra tình trạng xe rồi. Họ đã biết nhau rồi, đó là câu trả lời, và Mac gật đầu khi đến văn phòng lều.

Tôi thấy có khá nhiều người đang chờ phỏng vấn xin việc từ trước. Wai là người đã đến kiểm tra mọi người trước đó, những người đang chờ phỏng vấn xin việc đều nhìn Mac bước vào với vẻ thích thú.

- Có một số người đang đợi trước thưa ngài, Wai đi báo với họ.

Sau đó anh gật đầu đồng ý. Vậy là những người chờ đợi đều biết anh chính là chủ chiếc lều ô tô ở đây.

-Đợi một lát khi đến lúc, tôi sẽ gọi từng người một để phỏng vấn, Mac nói với những người đang chờ đợi.

Tất cả đều trả lời, sau đó Mac và tôi vào trong chuẩn bị sẵn sàng và chờ phỏng vấn nhân viên. Đối với kinh nghiệm làm việc trước đây, đây sẽ là trách nhiệm của Mac. Phần đó đặt những câu hỏi chung để xem đặc điểm tính cách. Anh ấy muốn một người có thói quen đạo đức bình đẳng làm việc cùng nhau để không có vấn đề gì về sau.

Ở cuộc phỏng vấn này nếu ai có dấu hiệu thích hoặc quan tâm đến anh hoặc Mac thì sẽ ngay lập tức bị đẩy sang một bên. Hôm nay có hai người mà Nan và Mac chắc chắn sẽ không chọn. Có một cô gái trẻ đang nhìn Mac không chớp mắt, gần như không nhìn anh, và một chàng trai có khuôn mặt ngọt ngào đang nhìn Nan một cách ngọt ngào.

Cuối cùng cuộc phỏng vấn đã diễn ra tốt đẹp. Điều đó và Mac phải chọn người để làm việc cùng và họ đã đưa ra lựa chọn của mình.

Một trong số họ là một thanh niên khoảng 20 tuổi, có vẻ hơi xấu tính và táo bạo. Ngoài ra anh ấy còn có hình xăm trên cả hai cánh tay. Khi đến phỏng vấn, anh diện áo thun, quần jean, khá hài lòng với chàng trai trẻ này. Bởi vì anh ấy có niềm tin vào chính mình. Và điều đó giống như anh đã nhìn thấy chính mình ở chàng trai trẻ này nên anh đã tự mình làm điều đó, còn chiếc xe Mac thì anh cũng không nghĩ tới việc phản đối vì anh biết mình có thể nhìn thấy con người.

- Vậy thì sẽ là ngày mai. Hãy gọi cho tôi và báo tên như sau để nhận việc. Họ sẽ bắt đầu làm việc vào đầu tháng tới, Nan nói với Wai trước khi đưa cho anh danh sách tên và số điện thoại.

+ Hãy nhanh tay gọi cho người mình đã chọn.

-Vâng thưa ngài, Wai trả lời trước khi rời khỏi phòng làm việc.

- Thế thì chắc tôi không có mặt ở đó để làm vinh dự khai trương lều xe đâu. Bởi vì tôi phải quay lại trường học, Mac có chút trầm giọng nói.

Bởi thời điểm tốt lành mà bố Mac đã tìm được chính là lúc Mac trở lại trường học.

Cho dù việc sử dụng thời gian tốt lành có thuận tiện đến đâu.

-Thật sự là không thể kéo dài được. Tốt rồi. Chỉ thế thôi. Tôi sẽ gọi cho Gudio, Mac trả lời, thở dài một chút trước khi gật đầu hiểu ý. Bởi vì một số thực sự học tập vượt quá tầm kiểm soát

-Hãy thu thập đồ đạc của chúng ta. Ngày mai tôi phải đi Ayutthaya với anh trai, Nan nói vì anh và Mac có hẹn đi Ayutthaya với Day, Brick và Neil với Nick và họ sẽ đi tàu vì Brick tự lên lịch trình này.

-Có chuyện gì vậy? Nan hỏi, tôi có vẻ hơi bối rối.

-Anh nói sẽ đưa em đi mua áo sơ mi mới trước khi đến Ayutthaya nên hôm nay chúng ta rảnh. Đi mua áo sơ mi trước đi. Sau đó hãy quay lại và đóng gói đúng giờ, Mac mỉm cười nói.

-Tôi nhớ rõ có chuyện như thế, Nan trêu lại bạn trai.

Mạc nhún vai.

-Được rồi, cậu định mua nó ở đâu? Nam hỏi

- Cậu có thể tới miền Trung. Gần rồi, Mac nói. Nan nhìn anh một chút.

-Tôi chắc chắn tôi sẽ giết hàng ngàn người. Ngay cả khi đó tôi cũng biết ngay", anh nói.

-Đã bao lâu rồi tôi chưa mua hàng ở chỗ đó? Và nếu tôi mua nhiều thì món nào cũng có giá trị. Mac trả lời: "Tôi không mua nó để giữ hay vứt đi như trước đây khi tôi chán nó".

Một nụ cười nhẹ trên khóe miệng.

"Ồ," Nan trả lời, khiến Mac mỉm cười hài lòng.

Trước khi hai người rời văn phòng, Nan làm thêm một việc vặt nữa trước khi dẫn Mac đến khu mua sắm gần nhà. Mac ậm ừ vui vẻ suốt chặng đường. Thỉnh thoảng có ánh mắt nhìn người yêu.

- Rất vui khi mua cho em một chiếc áo sơ mi? Anh hỏi.

- Ừ, vui lắm, Mac trả lời ngay.

Nan quay sang nhìn nhẹ nhàng vào mặt Mac.

- Nói thật là không thấy khó chịu chút nào sao? Rằng tôi hạn chế việc sử dụng tiền của bạn rất nhiều. Cậu muốn gì tôi suýt không cho cậu mua, Nan nghiêm túc hỏi.

- Nếu là trước đây thì sẽ ngại lắm vì tôi đã từng tiêu tiền không ngừng nghỉ. Muốn cái gì thì phải có được nó bằng cách phung phí tiền bạc vào những việc vô nghĩa, nhưng sau khi gặp anh, tôi bắt đầu coi trọng đồng tiền hơn, một phần vì bản thân tôi đã làm việc chăm chỉ để kiếm được nó. Nên đã thành thói quen là tôi chỉ cần mua những thứ cần thiết, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng thấy thoải mái khi thưởng thức, Mac mỉm cười đáp lại và anh chấp nhận điều đó.

Khi chúng tôi đến trung tâm mua sắm, cả hai đã cùng nhau bước vào.

-Tôi nên đến cửa hàng nào? Nam hỏi.

"Đi theo tôi, em trai," Mac nói với anh.

Trước khi nắm lấy bàn tay đó, chúng ta đi thôi." Nan nhìn Mac đang nắm tay mình và mỉm cười hài lòng. Giống như Mac bị lạc trong một trung tâm mua sắm có rất nhiều người vây quanh. Và điều đó hẳn là đáng ngạc nhiên.

Mac đưa anh đến một cửa hàng quần áo thiết kế với giá khởi điểm hàng trăm. Nó không phải là một thương hiệu xa xỉ có giá khởi điểm hơn 50.000 như thường mua Mac.

-Tại sao bạn lại chọn cửa hàng này? Nam hỏi. Anh tưởng Mac sẽ đi thẳng đến một cửa hàng đồ hiệu cao cấp.

- À, từ cửa hàng này tôi muốn mua hai chiếc áo sơ mi và hai chiếc quần được không? Mac hỏi, nhìn vào khuôn mặt đó.

Nan kéo Mac về phía mình một chút.

- Hãy suy nghĩ kỹ xem bạn có thay đổi ý định hay không? Nan hỏi lại để chắc chắn.

-Đừng thay đổi ý kiến. Tôi sẽ mua quần áo để mặc trong chuyến đi. Tôi không mua để mặc chúng đi làm. Chúng tôi chỉ mua sắm ở cửa hàng này, Mac nói lại.

Nếu là trước đây chắc chắn đã không đến gần cửa hàng này như vậy.

"Được rồi, tôi sẽ đưa cho bạn những gì bạn yêu cầu," Nan trả lời khiến Mac mỉm cười rạng rỡ, trước khi hai người bước vào cửa hàng, Mac đang đi loanh quanh xem quần áo còn Nan đi loanh quanh xem những thứ khác.

Hai người nhìn nhau và cùng nhau lựa chọn. Cuối cùng Mac đã có đủ số áo sơ mi và quần mà anh ấy yêu cầu.

-Nan, chiếc áo denim này đẹp quá. Nó phù hợp với bạn hơn.

Mac đã thử qua nhiều kiểu dáng, màu sắc jeans khác nhau và nhìn người mình yêu vén áo lên.

Mac lấy hai chiếc áo sơ mi và ghép chúng lại với nhau.

- Tuyệt quá..... Màu đẹp đấy, Mac càu nhàu.

Đứng nhìn bạn trai đang bận nhìn áo mình với nụ cười nhẹ nhàng.

- Giữa hai người cậu thích cái nào hơn?

Mạc ngước lên hỏi người yêu. Sau khi nhìn chiếc áo

-Bạn đang nhìn gì đó? Mac hỏi. Nan tiếp tục nhìn vào mặt anh.

- Đưa áo đây.

Nan hướng về lối đi giữa hai móc treo. Mac vén áo lên, bối rối đi theo anh, nhưng rồi anh cũng đi soi gương.

-Tại sao? Nan vừa hỏi vừa lấy hai chiếc móc treo đồ từ tay Mac.

Sau đó anh ta đứng lên che mặt mình và Mac ở hai bên. Nó chặn tầm nhìn của người khác. Sau đó, anh nghiêng người về phía trước và hôn thật mạnh vào miệng Mac trong khi dùng răng gặm nó. Điều này làm Mac hơi bất ngờ.

-Anh đang làm cái quái gì với tôi vậy?

Mac nóng mặt mắng bạn trai. Đột nhiên anh đến và hôn cậu ngay giữa cửa hàng quần áo như thế này.

-Sao trước mặt anh lại nghiêm túc như vậy? Nam hỏi

- Tôi đã làm chuyện đó ở chỗ quái nào vậy? Tôi sẽ để bạn chọn áo sơ mi, Mac gọi lại, không quá to. Đó là một tiếng cười

-Đây là thái độ nghiêm túc của bạn. Khi em chọn áo cho anh Nó khiến anh lại muốn hôn.

Nan nói lại vì nhìn bạn trai trong tư thế nghiêm túc chọn đồ cho mình trông rất dễ thương và rất thú vị.

"Anh là một kẻ biến thái," Mac mơ hồ nói.

Mặt anh tái nhợt. Khi nhìn quanh, anh cảm thấy nhẹ nhõm vì không có ai xung quanh.

-Vậy bây giờ cậu có thể chọn được không? Tôi nên lấy cái nào?

Mac yêu cầu thay đổi chủ đề.

- Nếu bạn biết cái nào tốt, hãy chọn cái đó, Nan trả lời.

- Bạn có muốn hai không? Vì vậy, bạn nên mặc nó thường xuyên, Mac bắt đầu.

Bởi vì cậu ấy nghĩ nếu anh ấy mặc cả hai..Cả hai đều phải trông đẹp.

-Như bạn mong muốn, đó là câu trả lời, vì chiếc áo đó rất đắt tiền. Mac lập tức nở nụ cười tươi.

-Được rồi, chúng ta hãy kiểm tra tiền thôi, Mac nói trước khi dẫn anh đi thanh toán.

-Bạn đang làm gì thế? Bạn có tâm trạng tốt hơn trước không? Bạn vẫn muốn quần áo? Anh giả vờ hỏi.

Sau khi họ rời khỏi cửa hàng quần áo

-Được rồi, nhưng chúng ta đi dạo nhé? Hay chúng ta ăn gì đó ở đây trước khi về nhà nhé? Mac đề nghị và Nan gật đầu.

Bởi vì họ đã rảnh cả ngày rồi.

Bởi vì tôi muốn thấy họ thi đấu trong cùng một trò chơi. Thường thấy cạnh tranh trong chính lĩnh vực này. Vì thế lần này tôi muốn xem nó. Thi đấu trong một số trò chơi và khi nhận được đáp án, ba bạn trẻ mỉm cười vui vẻ.

- Tên tôi là Phet, giới thiệu cậu bé đã thách đấu với cậu.

-Ừm, tôi tên Nan, anh đáp trước khi hai người ngồi lại với thiết bị tương ứng của mình có thể cài đặt chế độ cạnh tranh với xe bên cạnh, Mac đến ngồi cạnh bạn trai.

-Anh có nghĩ là anh có thể không? Mac trêu chọc hỏi.

- Hãy chờ xem, đó là câu trả lời trước khi hai người bước vào trò chơi.

Và sau đó cuộc thi bắt đầu. Với những người bạn của Phet đứng cổ vũ cho Phet, trong khi Mac cũng đứng cổ vũ cho Nan.

-Nếu bạn thắng, tôi sẽ tặng bạn một giải thưởng đặc biệt

Mac thì thầm vào tai người yêu. Nghe vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hài lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nanmac