Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[🤍]

Cậu lại mở mắt ra, trước mặt là một giấc mơ xoay vòng, một mảng tường màu trắng.

Reo nhớ rõ đây chính là nơi cậu sinh ra. Bệnh viện, nhưng cậu cũng mơ hồ có một ký ức khác biệt chính là cậu khi còn bé, nhìn ra ngoài cửa sổ, theo ánh mắt của cậu nhìn thấy một khuôn mặt có chút hung dữ cùng "những khuôn mặt của cặp tình nhân" các á thần chồng lên nhau, và đứa bé con người mỉm cười với vị thần.

Cha mẹ hoảng sợ đã thuê người phong ấn linh cảm quá mức của Reo. Bọn họ đều biết không nên nhìn vào những thứ không nên nhìn, vốn tưởng rằng chỉ cần phong ấn linh cảm của cậu thì mọi chuyện sẽ ổn, nhưng mọi chuyện đã vượt xa mức đó. Vị thần quá cô đơn và có tuổi thọ cao đã ban cho đứa trẻ loài người dấu ấn của riêng mình, khi Reo đưa ra lựa chọn, ông lẩm bẩm vài từ bên tai.——

Tọa độ của hành tinh, bầu trời đầy sao xa xôi và vũ trụ chưa được biết đến.

Reo, cuộc gặp gỡ của chúng ta là định mệnh.

Trí nhớ của cậu tiếp tục lang thang, nhưng trong hình ảnh luôn có một cái bóng, dưới bóng tối là những xúc tu màu đen nhớp nháp, quấn quanh mắt cá chân của Reo, quấn quanh con chó Samoyed màu trắng mà Reo yêu thích, bám lấy cậu như một cái bóng trên người.

Sau đó, cậu mới nhận ra rằng chất lỏng màu đen mà cậu đã mơ thấy nhiều lần, những xúc tu quấn quanh bắp chân và những giấc mơ bí ẩn không ngừng xâm chiếm cơ thể cậu không phải là cậu tưởng tượng mà là sự tồn tại có thật. Ôm lấy cơ thể cậu và quan hệ với cậu, đôi mắt bị bịt vào không thể mở ra, miệng bị xúc tu áp chế, toàn bộ không gian bị linh hồn tà ác phong ấn, chỉ còn lại phần thân hình người và cơ thể trần trụi của thiếu niên. Reo xấu hổ nói ra những cơn ác mộng ngớ ngẩn này, cậu ngày này qua ngày khác chịu đựng, ngày này qua ngày khác bị xâm phạm, lúc này giữa hai chân cậu mới mở ra một cái lỗ nhỏ, rỉ ra chất lỏng ướt át, khi tỉnh lại cậu mới nghĩ tới. Chỉ là một giấc mơ___

[🤍]

"Đi khám phá các vì sao, Reo."

"Hãy đến gặp tôi."

Nagi nhẹ nhàng đẩy ngón tay của Reo và đưa ra lựa chọn chính xác nhất.

Reo đã chọn con đường đúng đắn và lên tàu vũ trụ để khám phá các vì sao vào sinh nhật thứ mười tám của mình.

Các thành viên phi hành đoàn bị thiêu thành tro dưới sức mạnh của các vị thần, họ hét lên rằng họ đã nhìn thấy thứ gì đó mà họ không nên nhìn thấy, nhãn cầu của họ nổ tung và bắn tung tóe, máu chảy khắp nơi, những xúc tu đen tối đốt cháy những người đi cùng với Reo. Con chip được khắc tên của họ lăn vào tay tôi.

Đừng để tên của Reo vẫn còn trên xác của họ.

Tên của Reo.

"Boss...! Ở đây có cái gì đó... Chúng tôi cảm thấy rất bất an... Chúng ta có thể thay đổi mục tiêu được không...?"

Bản năng và tiếng kêu cứu của phi hành đoàn đã bị chặn khỏi tầm nghe của Reo và cậu nhấn cần ga một cách thờ ơ.

Sau đó, họ gặp nhau, đó là điều mà Reo nghĩ rằng đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên của cậu và vị thần đã nhìn chằm chằm vào cậu suốt mười tám năm, cuối cùng hắn đã gặp được cô dâu do chính mình chọn và vật chứa quý giá. Họ ở trên trời, trên mặt đất và dính trong dòng sông nhờn bóng, những con thỏ mắt đỏ lần lượt nhìn chằm chằm vào Reo, lúc đó Nagi đã nói gì?

"Reo."
"Họ đã bị tôi giết."

Những tiếng thì thầm bị chặn lại bởi cảm hứng trầm thấp lại tràn vào não Reo, thứ bị Nagi đá ra khỏi chân cũng giống như làn sương đen bao phủ khuôn mặt hắn. Khu vực xung quanh trắng như tuyết bao trùm cả vùng đất, tuyết là bộ lông trắng như tuyết của lũ thỏ, trong đó lấm tấm những quả dâu đỏ là đôi mắt của lũ thỏ, chúng chậm rãi chớp mắt, nhìn Reo một lúc lâu. Lúc này, một con thỏ chết, nó ngã xuống, những con thỏ khác tràn tới ăn thịt nó, bộ lông trắng nhuốm máu đỏ tươi cũng bị ăn sạch. Chàng trai tóc trắng dùng hai tay cầm bông hoa nhỏ màu trắng đưa cho Reo, đó không phải là một bông hoa mà là một xúc tu nhỏ quấn quanh ngón tay út của Reo, cậu vô thức đưa tay lên nhìn chiếc nhẫn nhỏ vẫn còn mềm mại và quấn quanh ngón tay cậu. Sau đó, Reo nhận lấy quả táo do Nagi đưa cho, nó hoàn toàn không phải là một quả táo mà là một quả bóng có thịt sẫm màu và dính hoa văn tà ác, Nagi chia nó làm hai, phần cùi ngọt ngào trào ra khi nhai ở giữa. Môi lưỡi của hắn, nước nhớt chảy ra, Reo nuốt vào, nó bò lên nội tạng và thịt của Reo.

[🤍]

Cậu thở hổn hển, trong trạng thái hưng phấn cao độ, nhiều lời thì thầm dày đặc đột nhiên rót vào tai cậu, lúc này cậu mới nhận ra rằng toàn bộ hành tinh này là sào huyệt của Nagi, từ lúc cậu đặt chân lên hành tinh, sự ô nhiễm đã lặng lẽ lan rộng. Chúng ta bắt đầu thôi.

"Đừng sợ tớ. Reo."

Thân thể và giọng nói của Nagi đã hoàn toàn biến đổi, chỉ còn nửa khuôn mặt vẫn giữ nguyên, đôi mắt đen xám nhìn chằm chằm vào người yêu, những xúc tu và những xúc tu khác cũng vậy, cơ thể của Reo bắt đầu run rẩy, quá trình ô nhiễm chậm rãi khiến cậu không thể nhanh chóng thích ứng với ánh mắt và lời thì thầm của các vị thần trong trạng thái hứng cao độ, dấu vết bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt và làn da xinh đẹp của cậu, dường như xuyên qua da, máu dần dần chảy ra từ mắt, cậu có thể chỉ thở hổn hển trong bối rối, cố gắng lấy lại một chút oxy.

Không có oxy trong không khí. Reo kinh hãi nhận ra mình không thể thở được, nhưng cơ thể vẫn sống bình thường, cố nhìn ra ngoài cửa sổ, mọi thứ đều nhuộm màu máu đen, lũ thỏ chạy tới và để lại mặt đất trơ trọi không được bao phủ, lộ ra mặt đất dính đầy dầu mỡ và đẫm máu, nhưng tốt hơn nên nói rằng đây vốn là một vùng đất hoang vu chân không, nếu thần tính và sự ô nhiễm của Nagi không ăn mòn và bảo vệ Reo, cậu đã chết từ lâu.

"Thật xin lỗi... Reo, tớ không muốn cho cậu  biết sớm như vậy." Nagi chậm rãi đến gần cậu, áo choàng tan chảy, những xúc tu quấn quanh người Reo, "Thực xin lỗi, tớ chỉ có thể nhanh lên thôi. ...Reo, xin hãy trở thành vật chứa của tớ."

Giọng nói của Nagi rít lên bên tai Reo, lời thì thầm của vị thần phá vỡ sự tỉnh táo của cậu, dương vật lại được đưa vào lỗ, Reo bắt đầu rên rỉ, và con cặc của hắn áp vào dương vật kém phát triển của cậu. Trong tử cung, khoái cảm và sức nóng dâng lên cùng nhau, dấu vết trườn trên da dần dần lắng xuống, sau đó một xúc tu dày đặc đâm vào lỗ tiểu trên dương vật của câu, cả trước sau đều bị lấp đầy, trong miệng cũng không ngoại lệ, chất nhầy sẫm màu chảy ra từ khóe miệng. Ánh mắt của Reo dần dần mất tập trung, thay vào đó là vẻ mặt dâm đãng, dưới sự kéo của các xúc tu, cậu ngoan ngoãn mở đùi ra hướng thần. Những xúc tu nhỏ quấn quanh bộ phận sinh dục của Reo, và mút trên đó. Sờ vào dương vật màu đỏ hồng của cậu và lỗ sưng lên, hơi thở của Reo thay đổi. Xúc tu trong miệng Reo bị đẩy ra, đầu lưỡi và môi ướt màu đỏ. Nagi cúi xuống——

Bây giờ hãy yêu cầu chú rể hôn cô dâu.

Nagi nhớ lại rằng khi hắn ở cùng Reo trên Trái đất, hắn đã đến thăm một đám cưới của con người, họ lúng túng trao đổi những viên đá sáng bóng và đặt chúng vào tay nhau, nhân chứng vui vẻ tuyên bố rằng họ có thể hôn nhau và hai người khóa môi bằng ngón tay, khán giả vỗ tay vang dội. Nagi không hiểu loại cảm xúc này, nhưng hắn biết đây có thể là buổi lễ để con người lập khế ước, hắn bẻ gãy những chiếc xúc tu nhỏ, vòng thành một chiếc nhẫn rồi đeo vào ngón áp út của Reo. Đúng với chiếc nhẫn kia, hắn dỗ dành cậu đeo nhẫn cho mình và hôn ngón tay đeo nhẫn của cô dâu một cách cung kính.

Reo là cô dâu của tôi.

Vị thần mới, mới cưới đang chìm đắm trong khoái cảm, rên rỉ và rên rỉ, cho dù làm tình nơi hoang dã cậu cũng không còn cảm thấy xấu hổ nữa, cậu chỉ cảm thấy được chiếm hữu và thỏa mãn có thể khiến cậu vô cùng hạnh phúc. Năm ngón tay của người yêu nắm giữ giác quan và ký ức của cậu, sợi bạc bị kéo đứt giữa không trung, đôi mắt của Reo trong suốt như thạch anh tím, chỉ có thể phản chiếu bóng dáng của Nagi.

Những chất lỏng vặn vẹo đó lớn quá nhanh, chúng hấp thụ sức mạnh của Nagi và Reo rồi lớn lên nhanh chóng. Tuy nhiên, cơ thể mới biến hình của Reo gặp khó khăn trong việc thích nghi với những quả trứng này, cậu cảm thấy bụng dưới của mình rất sưng lên, cậu cau mày và kéo cổ tay của Nagi.

"Nagi... tôi sưng quá, tôi... khó chịu trong người... tôi cảm thấy mọi chuyện sẽ tệ lắm đây..."

Thần tính của Nagi dường như đã hòa nhập rất tốt với Reo, khuôn mặt con người của hắn cũng dần dần tan ra và bị bao phủ bởi làn sương đen giống như rồng, điểm khác biệt duy nhất là phần thân dưới của hắn vẫn giữ nguyên hình dạng con người, và đôi chân hoàn toàn lấm bùn. Phần thân dưới phủ đầy chất nhầy màu đen, các xúc tu vẫn ra vào không kiểm soát.

"Reo không quen sao...? Reo, đừng sợ..." Mặc dù quá trình hợp nhất diễn ra suôn sẻ, nhưng dù sao Reo cũng đang dần thay đổi theo hướng không phải con người, hắn rút dương vật từ người đang được ôm trong tay ra, thở hổn hển bất mãn vì cơ thể đột nhiên trống rỗng. Hắn mở rộng chân của Reo hơn và đặt lòng bàn tay lên bụng dưới của cậu— —

"A... Nagi, sưng tấy quá...!" Những quả trứng màu đỏ sậm trong suốt chậm rãi bị tống ra ngoài, Reo vô thức phát ra một tiếng rên rỉ như tiếng khóc, thân thể vốn bị chơi đùa khá nhẹ nhàng, gấp lại thành một hình vòng cung kỳ lạ. Cậu nhìn thấy rõ ràng những quả bóng đó vắt ra từ khe hở hẹp, thậm chí cả vòng thịt cũng có vẻ hơi trong suốt vì nó đã được mở đến giới hạn. Nỗi sợ hãi khôn tả quét qua cơ thể cậu, nhưng cổ tay cậu đã bị nắm lấy và quấn quanh cổ Nagi.

"Reo, cậu rất lợi hại... đừng sợ..." Nagi cúi đầu an ủi môi Reo, liếm liếm khe hở giữa môi và đầu lưỡi cậu như một con thú nhỏ. Những quả trứng trong suốt với những đường nét kỳ lạ rơi xuống mặt đất liền bị đập vỡ thành những mảnh thịt sẫm màu và nhớp nháp, thậm chí một số còn thay đổi hình dạng trước khi được thải ra ngoài, trượt ra khỏi tử cung và cái khe hẹp ướt át của mẹ, chạy thoát khỏi cha nhưng lại bị xúc tu tóm lại, bị bắt lại không sót một con.

"Anh yêu em, Reo..." Giọng nói của Nagi có chút thô ráp, hắn đã lâu không gặp phải tình huống này, hoặc có lẽ đây là lần đầu tiên hắn bày tỏ tình yêu, những lời không dùng đến khiến đầu lưỡi hắn có chút co giật. Thắt nút, đôi bàn tay bằng thịt nhợt nhạt gắp miếng thịt sền sệt và sền sệt dưới đất đưa lên miệng nhai nuốt, Nagi sờ soạng mặt, đặt ngón tay lên hốc mắt, dùng một lực nhẹ, nhãn cầu bị kéo ra phía sau. Vẫn còn kết nối với một số dây thần kinh dính, Nagi lại cúi xuống và dùng lưỡi liếm nhãn cầu của Reo, cơ thể bên dưới run rẩy, và tiếng rên rỉ của cậu chuyển sang một giọng điệu khác, nghe ngọt ngào và quyến rũ. Khi hắn lại đứng lên, trong mắt Roe cũng trống rỗng.

Hương vị này có hơi giống với nho trên Trái đất không? Ngọt ngào, mang theo hương vị của Reo... Máu và chất nhầy màu trắng đều bị nuốt chửng, Nagi đưa tay ra ngăn cản những xúc tu muốn dâng lên, cẩn thận đưa nhãn cầu vào hốc mắt Reo.

Đó là thiên tính của Ngài.

Tròng mắt màu xám ban đầu nhanh chóng chuyển sang màu tím, đồng tử dựng lên như rồng, Reo kẹp chặt chân và run lên khi lên cao trào, chất lỏng phun ra bắn lên ghế tài vốn đã ướt, Nagi cũng xuất tinh vào trong cậu lần nữa. Bụng dưới sưng lên và phẳng trở lại, như thể chất lỏng chưa từng xuất hiện trước đó.

Reo, em sẽ ở bên anh mãi mãi chứ?

Phá vỡ số phận cô đơn và ở bên anh mãi mãi.

[🤍💜]

"Để ta nói cho ngươi biết, Nagi" Reo bước đi rất nhanh nhẹn, quay người không báo trước mà nhào vào người yêu, chiếc đầu lâu trên cổ Nagi cũng vuốt ve má cậu một cách trìu mến, giống như một đứa trẻ. Reo vỗ đầu hẳn nói: " Hôm nay cũng sẽ có hoàng hôn phải không?"

Nagi gật đầu, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống khóe miệng Reo, cậu đang mặc quần áo kiểu phổ trên tròng mắt màu tím hiện lên hoa văn: "Hôm nay chúng ta cùng nhau ngắm hoàng hôn."

"Đương nhiên!" Reo để cho người yêu ôm mông mình, để xúc tu quấn quanh cổ chân mình: "Kiểm soát xúc tua một chút...!"

Nagi có vẻ mặt khá ngây thơ, có vẻ như nói mèo và người mèo là hai sinh vật khác nhau.

"Chúng ta sẽ luôn cùng nhau ngắm hoàng hôn." Reo nói thêm.

Tất cả ký ức của cậu về trái đất đã bị xóa trong cuộc cãi vã đó, và cuối cùng cậu đã trở thành cô dâu của vị thần. Cơ thể, tâm trí và linh hồn của cậu đều thuộc về vị thần vô danh. Mặc dù lúc này cậu vẫn còn giữ nguyên nhân tính nhưng cậu không còn được gọi là con người hoàn toàn. Từ đó không còn phù hợp nữa.

"Tất nhiên." Nagi trả lời.

"mãi mãi."

_End_

Ghi chú:
1. Tất cả những mục đáng ngờ xuất hiện trong bài viết này đều được đánh dấu hoa thị, xin hãy quan sát cẩn thận:
Những gì Reo nhìn thấy chỉ là những ảo ảnh mà Nagi muốn cậu nhìn thấy, và chúng thực chất là những bộ phận trên cơ thể của Nagi.

2.[1] Không có khái niệm "sinh" đối với một vị thần tự nhiên, Nagi đã là một vị thần trên hành tinh này kể từ khi anh ấy có nhận thức.

3.[2]Con chó con cũng là bản sao của Nagi.

4.[3] Điều chúng ta đang nói ở đây là "đôi mắt giống ngôi sao" chứ không phải "con mắt giống ngôi sao", đó có thể là lỗi đánh máy hoặc đôi mắt kép của Nagi.

5.[4]Những món đồ của Reo được Nagi mang về.

6. Reo đã bị ô nhiễm kể từ khi đặt chân đến hành tinh này và nhận "bông hoa" do Nagi tặng, Nagi lo lắng rằng cơ thể con người của Reo không thể chịu đựng được thần tính, và ban đầu dự định sẽ ăn mòn cậu từ từ và hoàn toàn trước khi để cậu trở thành cô dâu của chính anh, nhưng nguồn cảm hứng của Reo bất ngờ bùng phát sau khi cậu nghe thấy những lời huyên náo và nhìn thấy hình dạng thật của Nagi, cậu gần như phát điên vì không thể chịu đựng được. Nagi không còn cách nào khác là phải trao cho cậu thần tính của mình càng sớm càng tốt. Thông qua giao phối.

7. Nagi ăn những "đàn con" đó vì thần tính của hắn sẽ bị phân tán thông qua quá trình sinh sản, hắn không muốn bị tước đoạt quyền lực và sức mạnh của mình nên chỉ đơn giản là ăn nó.
[Nagi thực sự là một đứa trẻ rất kỳ lạ, trao thần tính của mình cho Reo, đưa nó cho Reo. Chứ không phải cho đàn con]

8. Các yếu tố cơ thể của Nagi:
-Skeleton King, xúc tu (tượng trưng cho ham muốn kiểm soát)
-chất lỏng nhớt (tình yêu quá nặng nề)
-đôi mắt đen (luôn nhìn vào Reo).

9. Skeleton Lord là thiên thần ngồi dưới ghế của Nagi, thỏ là thiên thần của Nagi, tượng trưng cho ham muốn sinh sản chỉ giới hạn ở Reo.

--------
Update: đã beta lại vào 01:55- 8/1/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro