《12》Hoành điếm biến chất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lưu Thù Hiền lật qua lật lại mấy trang nhật ký này. Nhìn xem, chữ Khả Khả Ái yêu thích viết mấy chữ "Lưu Thù Hiền" "Lão Lưu", dù sao cô cũng không ngủ được, nhìn kỹ nửa đêm, mới từ khe chữ nhìn ra, trên sách đều viết hai chữ "Biến chất"!

Lưu Thù Hiền tự giễu cười cười, Hồ Hiểu Tuệ biến chất, cô chẳng lẽ không phải.

Nếu như Hồ Hiểu Tuệ cũng giống như cô lật xem nhật ký, hẳn là có thể nhìn thấy trong khoảng thời gian fan thuộc như lòng bàn tay kia, lễ Giáng Sinh năm 19, cô cẩn thận từng li từng tí tới gần em ấy như thế nào, làm thế nào để nhảy nhót nhiều lần trong giới hạn người yêu.

Người hâm mộ chỉ biết phần nổi của tảng băng trôi, Hồ Hiểu Tuệ cũng có thể chỉ cảm nhận được một phần tiếp xúc thân mật, chỉ có chính cô, khi đó đã lấy ra dũng khí thăm dò lớn nhất.

------

《Nhật ký tiểu ngưu nãi 》

2019.11.28

Quay về trung tâm phát hiện không thấy Hồ Hiểu Tuệ, tôi còn tưởng rằng cô ấy chỉ quay về trường học, kết quả người này lại lén lút đi quay phim sau lưng tôi, cũng không nói cho tôi biết.

Mặc dù cô ấy không có lý do gì để nói với tôi, nhưng tôi về Sơn Đông đều sẽ nói cho em ấy biết a, hừ!

2019.12.2

Có một chút nhớ Hồ Hiểu Tuệ...... Không có ở đây cũng không ai ăn cơm thừa của chúng tôi, nhìn trong phòng nghỉ nhiều cơm thừa như vậy cảm thấy thật tội ác.

2019.12.7

Có lẽ Điềm Điềm lại không đóng cửa sổ, một con sâu thật lớn, nó nằm sấp trên sô pha, tôi nghẹt thở rồi, may mà không có ngồi xuống.

Nhớ năm đó dáng người mạnh mẽ của Hồ Hiểu Tuệ, là có thể một bước dài đem con sâu kia ném đi

2019.12.12

Hồ Hiểu Tuệ nói cơm Hoành Điếm ăn không đủ no, ngẫm lại cũng đúng, căn tin mua cơm em ấy đều phải lấy hai đĩa, đoàn làm phim ăn cơm hộp phỏng chừng cũng không tiện lấy hai phần.

Cho nên tôi mua cho em ấy rất nhiều đồ ăn vặt.

2019.12.15

Sắp B50 rồi, Hiểu Tuệ Nhi cũng sắp trở lại rồi!

Vừa lúc không có chuyện gì, không bằng tôi bảo em cầu xin tôi đi đón em ấy đi.

2019.12.16

Rốt cục sau khi tôi vô số lần nhấn mạnh ngày 18 tôi rảnh rỗi, hơn nữa rất muốn đi ra ngoài dạo chơi nhưng lại không biết đi nơi nào, Hồ Hiểu Tuệ đề nghị tôi đi đón máy bay của em ấy.

Cũng tạm được, có thể tiếp nhận ám chỉ điên cuồng của tôi, cũng không phải là một đại ngu ngốc.

2019.12.21

B50 rất tốt.

Thời khắc cuồng hoan của CP này, có vẻ như tôi rất lạc lõng cô tịch, bất quá Hồ Hiểu Tuệ cũng không có ca khúc CP, hắc hắc hắc sau khi biểu diễn kết thúc mọi người cùng nhau ăn lẩu.

Hồ Hiểu Tuệ nói cho tôi biết vài ngày nữa em ấy sẽ trở về Nghĩa Ô, tôi "A" một tiếng, không biết nên nói cái gì, nói với tôi cái này làm gì?

2019.12.22

Hồ Hiểu Tuệ ở trong phòng tôi ngây người thật lâu, tôi buồn ngủ đến không mở mắt ra được, em ấy còn ngồi ở trên giường tôi chơi điện thoại di động

Tôi hỏi em ấy: "Sao em không đi ngủ?", en ấy hỏi tôi: "Mấy ngày sau chị có việc gì không?"

"Không"

"Có chuyện gì vậy?"

"Chị đi Hoành Điếm chơi với em đi"

Em ấy còn đang nghịch điện thoại, dường như không để ý mà nói một đề nghị.

Tôi lập tức lên tinh thần, đầu chôn trong chăn chậm rãi thò ra: "Đến Hoành Điếm với em?"

"Ừm~"

Em ấy lần này nhìn thẳng tôi, hơn nữa ánh mắt không chút né tránh, đổi lại khiến tôi cảm thấy có chút bối rối.

" Hảo "

Tôi nói xong cũng có chút hối hận, hẳn là tại đáp ứng quá nhanh.

2019.12.23

Hiểu Tuệ Nhi và Triệu Giai Nhụy ở cùng một phòng, giường của hai em ấy lại ghép lại với nhau......

Chết tiệt!

Buổi tối lúc ngủ tôi nhìn Triệu Giai Nhụy gần trong gang tấc, đột nhiên khó chịu, túm Hồ Hiểu Tuệ xê dịch sang bên cạnh, hai chúng tôi gắt gao chen chúc trên một cái giường.

Tôi không thích hợp, vì sao vừa nghĩ tới lúc trước hai người bọn họ đều ở bên nhau liền có cảm giác bị phản bội.

----

Lưu Thù Hiền đọc nhật ký của Tiểu Hổ ca, không biết lúc nào lại ngủ thiếp đi, cho đến khi bị tiếng gõ cửa của mẹ đánh thức.

"Tuyến Tuyến dậy ăn cơm!"

"A vâng..............."

Lưu Thù Hiền dựa theo thói quen rời giường sau đó mở điện thoại di động ra, Hồ Hiểu Tuệ gửi tin nhắn tới

"Chị khi nào thì trở về a?"

Lưu Thù Hiền không trả lời, may mắn wechat không hiển thị chức năng đã đọc, ăn cơm trước đi, Lưu Thù Hiền nghĩ như vậy.
Nhưng lúc ăn cơm lại không có tâm tình.

"Sao vậy, đồ ăn hôm nay mẹ làm không hài lòng? "

Mẹ Lưu Thù Hiền nhìn bộ dáng không yên lòng của con gái chế nhạo nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro