3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

huang renjun có đang yêu một người. hôm nay người đó lại không về kí túc, còn cậu thì ngồi trong bếp, nhìn ánh trăng rơi rớt trên thềm nhà, chờ người đó trở về.

hai giờ sáng, sương lạnh tràn qua lòng bàn chân, renjun tự hỏi mình vì sao phải chờ đợi như thế. tự hỏi hàng trăm lần, hàng nghìn lần.

ba giờ sáng, cậu đứng dậy, đi đến tủ lạnh tìm nước uống. dạo này có nhiều lịch trình quảng bá, tủ lạnh vì thế trống trơn, bình nước lọc cũng vơi đi quá nửa. renjun với lấy uống một ngụm thật to, nước chảy tràn trong cổ họng, trượt xuống dạ dày cồn cào khó chịu. một tầng mồ hôi lóng lánh ánh trăng phủ trên trán và thái dương.

bốn giờ sáng, căn bếp cũng chỉ có mỗi huang renjun vẫn kiên trì chờ đợi, ừ thì renjun có đang yêu một người, mà người đó mãi không trở về.

dạ dày đau xót, dịch bao tử như muốn lộn ngược mà chảy tràn ra ngoài, áo thun ngủ thấm một mảng mồ hôi lớn phía sau lưng, tay chân thì bắt đầu run rẩy, lạnh ngắt.

huang renjun bỗng nhiên hoa mắt không thể thấy được gì phía trước, trước khi chìm vào hôn mê thì cảm nhận mình rơi vào vòng tay của một người.

lee jeno vừa tỉnh ngủ bước ra khỏi phòng, vừa vặn thấy huang renjun sắp ngã xuống đất liền lao đến ôm lấy vào lòng.

cánh cửa kí túc xá vào bốn giờ sáng liền bật mở, na jaemin cởi khẩu trang và mũ xuống, ngước mắt lên vừa vặn thấy jeno bế renjun trên tay

"renjun làm sao thế?"

jeno không trả lời, đôi mắt sắc liếc nhìn người vừa trở về. một câu cũng không để lại, ôm renjun vào phòng ngủ của mình.

huang renjun có đang yêu một người, người đó về rồi, nhưng người đó lại không hề yêu.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro