Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về tới nhà, Nayeon  chạy liền một mạch lên giường lăn ra ngủ, cũng ko thể trách nàng ham ngủ a, sáng sớm nay tên đáng ghét kia đã dùng thủ đoạn lưu manh đánh thức nàng, khiến nàng muốn ngủ tiếp cũng ko thể. Làm gì có ai dám chợp mắt trong khi kề bên cạnh có ngay một con sói chứ ?! Jungkook  nhìn thấy bộ dáng đó, chỉ cười nhẹ ngay sau đó đã khôi phục lại dáng vẻ thường ngày, lạnh lùng đi lên phòng làm việc.
Tại môt căn phòng chủ đạo là những tông màu tối, rộng rãi mà bày vẽ ko hề sa hoa tráng lệ. Một người tướng mạo phi thường đang ngồi ung dung chăm chú vào những tệp tài liệu trong tay. Đôi mắt như chim ưng sắc bén nhìn kĩ từng li một, có thể nói đối với công việc, Nayeon  luôn luôn thận trọng , chính vì vậy mà môi khi hắn làm việc, bât kể ai cũng ko nên lại gần quấy rầy.
Trong bầu ko khí tĩnh mịch đó, bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên.
" Ai ?"
" Tổng giám đốc, là tôi" Jin cung kính lên tiếng.
" Có việc gì " Jungkook  giọng điệu vẫn như cũ, lạnh đến thấu tim gan của người khác.
" Hợp đồng với bên ETM đã kí xong, chúng ta có thể trở về nước vào ngày mai"
" ừ"
Nói chuyện với Jungkook xong, Jin lặng lẽ vuốt mồ hôi. Nếu ko phải anh đã đi theo tổng giám đốc lâu năm, thông thạo rõ tính cách của hắn, chắc có lẽ sẽ bị cái giọng nói kia dọa sợ đến nỗi hồn lìa khỏi xác

Lẳng lặng bước ra ngoài hành lang đón gió. Những làn gió mát thoang thoảng liên tục xâm chiếm người hắn, thật dễ chịu. Đôi con ngươi chim ưng vẫn sắc bén như vậy nhưng lại có đôi chút những tia phức tạp xoẹt qua, khó có thể khiến người khác đoán được tâm tình ẩn chứa bên trong đó.
Không thể ở mãi Paris được, phải tìm cách nào mới có thể đưa được nàng về HQ đây. Với tính cách Nayeon  ko ở lại đây chơi tầm 10 ngày nhất định là sẽ ko chịu về, huống chi nàng là hiện tại mới đặt chân đến đây được 2 ngày ?!
Ở đây chơi với nàng ko phải là ko được, nhưng việc công ti ai giải quyết, còn một số lô hàng vũ khí chưa hoàn thành. Công ti có thể trông cậy Jin, còn về lô hàng vũ khí chỉ hắn mới có khả năng đến cơ sở chế tạo kiểm tra. Thực ra những chuyên gia và nhân lực hắn đưa đến cơ sở chế tạo và sản xuất vũ khí cũng toàn là những nhân tài hạng A, tuy nhiên hắn vẫn an tâm hơn khi chính mình kiểm tra một lượt rồi mới xuất đi.
Nayeon  của hăn ko phải rất yêu thương ba mẹ sao ?, đúng vậy, có thể nhờ ông Imgiúp vụ này. Hẳn là ông ta đang ở nhà cũng rất nhớ con gái cưng đi.
Nhắc đến Nayeon lại làm hắn thật nhớ ! nàng hiện tại đã dậy chưa ? hay vẫn còn say vào giấc nồng ? Nghĩ đến đây Jungkook  nhấc chân nhẹ nhàng đi về hướng phòng nàng.
Khác xa với lần trước, cửa lần này là khóa ?! Ko những vậy, tiếng ti vi còn vang ?!! Điều này khiến hắn nảy sinh nghi ngờ . Còn thức sao lại khóa cửa ?
Jungkook  ko gọi nàng ra mở cửa mà trực tiếp rút chùm chìa khóa dự phòng luôn mang bên mình ra, nhẹ nhàng mở cửa. Đây vốn là nhà của hắn, nàng nghĩ khóa cửa hắn liền ko vào được sao ? Ngốc Nghếch !
Nghe tiếng mở cửa, Nayeon liền vội vàng dấu kĩ những thứ mình đang cầm trên tay, nhét vào đống gâú bông gần đó. Đáng tiếc, những hành động này liền lọt hết vào cặp mắt chim ưng kia, khiến hắn càng đa nghi hơn nữa. Con ngươi bùng bùng khí thế lửa đỏ tiến gần lại nàng
Nayeon  thấy hăn ngày càng lại gần mình với cặp mắt vô cùng giận dữ. Nhẹ nhàng nhe răng cười tủm tỉm để nộ đôi má núm xinh xắn.
" jungkook , lên phòng tôi có việc gì sao"
" Không có việc gì" Câu nói của hắn khiến Nayeon tâm trạng đang rơm rớm lo lắng bỗng vụt tắt, khẽ thở dài một cái, tuy nhiên phía sau hắn lại bồi thêm ba từ làm nàng ko khỏi thần kinh phân lạc.
" Mới là lạ"
" Nói, em mới vừa làm gì ? " Jeon Jungkook  lại gần ôm nàng, đi đến bên sofa ngồi xuống. Đặt nàng ngồi nên đùi hắn, véo véo đôi má nhẵn mịn kia thể hiện sự trừng phạt.
" Tôi.. tôi nào có làm gì" Nayeon  giương đôi mắt vô tội chớp chớp nhìn hắn, nêu ko phải vừa nãy nhìn thấy hành động lén lút của nàng, có lẽ hẵn cũng sẽ nghĩ nàng là đang nói thật.
Nayeon  lúc này trong thâm tâm hết sức hoảng loạn bởi lũ gấu bông ngây cạnh sofa này, tâm tình thật là bất an !

Hắn nhíu đôi mày kiếm, liếc nhìn xung quanh phong một lượt, giọng nói vang nên cố kéo dài từ cuối thể hiện sự cảnh cáo.
" Tự khai ra em liền được giảm nhẹ tội, nếu ko"
" Tôi.. tôi khai " Đằng nào cũng bị bắt, chi bằng cứ khai trước rồi sau đó làm nũng với hắn cũng được mà, như vậy chẳng phải sẽ ko bị phạt nữa sao.
Nayeon  khẽ vươn tay thò vào đống gấu bông, rút ra mấy quyển truyện đam mĩ, tốc độ rùa bò đưa cho hắn, đôi mắt cũng phối hợp rõ điệu bộ lo sợ, nhìn thẳng xuống dưới nền nhà thỉnh thoảng giương lên liếc liếc đôi mắt dần dần chuyển sang màu đỏ kia.
Jungkook đưa tay cầm lấy quyển truyện, lật nhẹ mấy trang đầu ra xem, bầu không khí bỗng chốc trở nên u ám bởi sắc mặt của người nào đó mỗi lúc một đen.
Phải làm sao đây ? Tâm tình của Nayeon ngày càng lo sợ. Thực ra truyện đam mĩ nàng đọc cũng rất trong sáng nha, nhưng đúng mấy trang đầu tiên của quyển này lại có cảnh hôn nhau nồng nàn bởi hai người con trai, hắn nhìn thấy không phát hỏa mới là lạ !
Đúng như suy nghĩ của nàng, Jungkook  đầu như bị bao chùm bởi một tầng khói, giọng nói nhấn mạnh từng tiếng lại gần nàng.
" Em lại dám đọc loại truyện này ?!!"
" Tôi... tôi..tôi..truyện này thực sự ko như anh tưởng tượng đâu, ko phải trang nào cũng có cảnh người lớn mà " Nayeon ủy khuất đôi con ngươi liếc nhìn hắn với vẻ mặt tội nghiệp. Không hiểu lá gan nàng ở đâu lại giật lấy quyển truyện từ tay hắn, mở những trang tiếp theo đưa cho Jungkook  như làm chứng cho lời nói thật của mình.
" Này, anh nhìn đi, thật sự rất bình thường a" Hành động của nàng càng làm lửa trong lòng hắn tăng lên.

" Em còn chưa biết hối lỗi ?!"
Nhận thấy được sự tức giận của hắn ngày một gia tăng mà ko hề giảm, Nayeon  đành nuốt trôi những lời mình định dùng biện minh xuống đáy lòng, bày ra vẻ mắt hối lỗi im thim thíp nhìn thẳng xuống nền nhà.
" Còn không nghe thấy ?" Jungkook  lạnh lùng nói . Vụ này hắn phải làm thật nghiêm để sau này nàng ko dám đọc những quyển truyện đam mĩ này nữa, ảnh hưởng xấu tới não bộ, nhỡ đến lúc đó nàng đọc đam mĩ chán rồi chuyển sang bách hợp , bị ảnh hưởng bởi nó thì biết làm thế nào ?!
" Hối hận rồi, lần sau tôi sẽ ko đọc nữa" Nayeon  phụng phịu. Chẳng qua cũng chỉ là một đoạn có cảnh người lớn chút chút thôi mà, có cần đến thế ko . Bộ thỉnh thoảng rảnh quá ko có việc gì làm cũng ko thể đọc đam mĩ để giải trí sao ? Hắn thật quá đáng.
" Không phục ?" Jungkook quan sát kĩ vẻ mặt cúi thấp xuống của nàng, trên đó chứa đựng nhiều ủy khuất.
Thấy nàng vẫn cứ im lặng ko trả lời, hắn lạnh giọng.
" Ngẩng mặt lên"
Nayeon vẫn ngoan ngoãn nghe lời hắn, tuy nhiên lại ko nhìn vào đôi con ngươi kia mà phớt lơ, nhìn theo một hướng khác.
Nàng hay lắm, bây giờ đã biết học cách chống đối hắn, để xem hắn sẽ trừng trị con mèo nhỏ này thế nào.
Jungkook nghĩ là liền làm, tay bóp lấy chiếc cầm nhỏ bé kia, buộc nàng phải nhìn vào mắt hắn, chỉ chưa đến mấy giây sau, hắn liền nhẹ nhàng áp đôi môi mỏng quyến rũ vào cánh hoa anh đào kia. Liếm mút nhè nhẹ lên môi nàng
Nayeon  bất chợt bị hắn xâm chiếm, đôi mắt ngây ngô mở to hình chữ 0, một lúc sau liền ý thức được, vốn định mở mồm phản kháng, nhưng ko ngờ lại thành mở cửa cho giặc tiến quân.
"ưm.. Jungkook ."
Jungkook  nhân cơ hội đó, vươn chiếc lưỡi thơm tho vào càn quét khoang miệng nàng, mùi vị thật sự rất ngọt khiến hắn ko hề muốn thoát ra. Nụ hôn cứ như vậy ngày một nồng đậm cùng kích thích, đến khi cảm thấy nàng bị thiếu oxi mới chịu buông đôi môi mê người đó ra.
Nhìn vẻ mặt đỏ ửng đáng yêu của nàng, tâm tình hắn có vẻ thoải mái hơn một chút. Nayeon như một con mèo nhỏ ngồi dựa vào lồng ngực cường tráng của hắn, cố hít thở những nguồn không khí.
Phải một lúc sau nàng mới điều chỉnh lại được nhịp thở như cũ, nhưng có lẽ người nào đÓ ko chịu buông tha, tiếp tục phả những hơi thở bạc hà nam tính vào người nàng.
"Im Nayeon ,Đôi môi này chỉ thuộc về tôi, chỉ một mình tôi mới được chạm vào nó" Hắn nhẹ nhàng cưng chiều thủ thỉ bên tai nàng tỏ rõ vẻ độc chiếm.
Nàng ngoan ngoan "Dạ" một tiếng bởi biết dù thế nào thì nàng vẫn đang ở nhà hắn, vẫn đang chịu yếu thế, hừ, chờ khi nào về Im gia ,tôi sẽ méc mẹ anh bắt nạt tôi, vênh mặt lên cho anh coi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro