Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vì vậy, tôi nhắm mắt lại với những điều đã qua. Và mở rộng trái tim cho một sự bắt đầu"

- Nick Frederickson.

***

Anh phanh xe lại trước một quán bar ngay tại mặt đường lớn. Lúc đó chàng trai trẻ mang vẻ đẹp sắc sảo bước xuống xe chỉnh đốn lại một chút trang phục của mình.

-"Ngài..."

Có lẽ người tài xế nay ngồi ở phụ lái trông không được thoải mái, đôi lông mày rậm của người đàn ông đã có tuổi nhíu lại.

-"Không sao, tý nữa tôi sẽ tự bắt xe về. Bác cứ về nghỉ sớm đi."

Anh nói, tất cũng không quên đặt vào lòng bàn tay bác chiếc chìa khoá. Người tài xế kiêm quản gia không được hài lòng mấy nhưng vẫn nhận lấy, song khi vị tài xế rời đi cùng với chiếc Ferrari Roma, anh mới một mình bước vào quán bar.

Ngồi ở dưới ngọn đèn mờ là chàng trai ăn vận sang trọng ban nãy, vừa uống bia, vừa lơ đãng sững người.

-"Đắng thật."

Cậu trai bật tỉnh rồi mặt đanh lại trước vị bia quá khó uống. Chàng bartender cách đó không xa đang rót thêm ít vodka cho vị khách bên cạnh, khi xong xuôi chàng ta bước đến ngay cạnh, nhiệt tình hỏi han.

-"Cậu uống không quen sao? Loại cậu thường dùng vừa hết nên tôi thay bằng loại mới."

Anh lắc đầu cũng không nói gì thêm, dù rằng anh vẫn thèm được uống lấy ly bia khác ít nhất cũng mang chút vị ngọt. Cơ thể thấm đẫm mệt sau ngày đầy mệt mỏi, chàng trai tóc bạc ý thức được bản thân là quá nhạt miệng nên không muốn làm phiền chàng ta thêm. Chỉ là tiếng thở khò khè khá nặng lại khiến chàng ta chú ý.

-"Nếu mệt quá thì về nghỉ ngơi đi"

Nhưng anh lại xua tay mặc kệ lời khuyên ấy, thú thật thì chàng ta có hơi lì dù anh đã cố lơ đi nhưng như vậy chưa đủ. Chàng bartender tháo chiếc găng tay đen của mình ra, áp mu bàn tay lên phần trán anh, mà bàn tay đã cầm và làm qua biết bao nhiêu ly nước cũng ám hết hơi lạnh trước đó. Trong khoảng khắc liền bị anh hất tay ra, anh khẽ rùng mình vì cái lạnh bất ngờ ban nãy song vẫn không quên huých mắt lườm nguýt chàng ta.

-"Đừng có tùy tiện."

Chàng ta nhìn thái độ của anh, chỉ cười nhạt nhoà một tí, lẩm bẩm trong miệng nhưng cũng đủ cho anh có thể nghe thấy.

-"Mệt còn cứng đầu."

-"Anh nói gì cơ?" Anh gắt lên. Còn chàng tỏ vẻ khinh khỉnh.

-"Cậu nghe rõ mà?"

-"Này, thưởng lương của anh vẫn trông chờ ở tôi đấy?" Anh tỏ vẻ kiêu kỳ, tự dưng móc trong túi ra hai viên kẹo sữa, xé một viên ngậm trong miệng. Mà chàng bartender nhìn anh ăn kẹo lại cười, giở giọng ngả ngớn.

-"Ôi chà, thế thì anh nên gọi những món đắt chút mới đủ dư cho tôi đây."

Rồi chàng ta đưa menu đến trước mặt anh, rõ ràng đang cố châm chọc. Sẵn tâm trạng bực bội, anh cầm lấy menu nhưng thật chất véo mạnh vào cổ tay anh chàng khiến chàng ta đau điếng mà rụt lại.

-"Sao cậu khó tính thế, này."

Người đàn ông với mái đầu gam màu của nắng tỏ vẻ ủy khuất nhưng rồi bỗng nhẹ đặt trước mặt cậu trai một ly cocktail, vừa nhìn thấy ly nước anh có chút bối rối.

-"Đừng lo, là tôi mời cậu."

Anh tính nói điều gì đó nhưng rồi cũng thôi, anh cầm ly cocktail nhấc nhẹ đưa lên mũi. Mùi rất thanh, đoán chừng là loại hay dùng dành cho các quý cô. Tên bartender này có khi mới là kẻ ấm đầu hơn cả anh. Kỳ thật vị không tệ, khá ngọt.

-"Ngọt." Anh buột miệng nói ra.

-"Giờ thì lại quá ngọt sao?"

-"Không, vừa miệng. Hợp khẩu vị của tôi."

Chàng liền ''ồ'' lên hứng thú "Có lẽ tôi hiểu chút về cậu rồi."

Mày anh nhướng lên, ra hiệu cứ việc nói. "Mỗi khi mệt mỏi hay ủ rũ cậu lại khá thích đồ ngọt." Chàng tiếp lời.

Người tóc bạc gật đầu xác nhận, gác chân nọ lên chân kia, còn những ngón tay nghịch tờ bill được gắm trên cây ghim đặt gọn trên bàn.

-"Cho dù có quên thẻ thì anh vẫn được đặc quyền mà, sao phải khổ như vậy." Người bartender khó hiểu nói tiếp.

-"Muốn trò chuyện với cậu." Còn anh bình thản trả lời. Mà mái đầu vàng nghe được đứng đó lau ly cười đầy khoái chí.

-"Chà, lâu lắm mới thấy bạn tôi chủ động như vậy."

Anh không nói, chỉ mân mê ly rượu trong tay. Mắt nhìn đăm đăm vào thứ sóng sánh trong ly, nhưng ly rượu lại không hề được phản chiếu trong ánh mắt anh. Nhìn vào đôi mắt lạnh và sâu đó, người ta không tài nào đoán được nó đang ở thực tại nào.

-"Có lẽ tôi phải di chuyển rồi, tôi sẽ quay lại sớm thôi."

Nhưng trước khi chàng bartender đổi quầy phục vụ, anh đã kịp đưa nốt cho chàng ta viên kẹo sữa còn lại của mình, vậy mà lại làm cho chàng ta bật cười.

Có lẽ anh đã thiếp đi một lúc, cho đến khi cảm nhận được bàn tay ai đó chạm lên mái tóc mình. Anh im lặng, không hất tay, chỉ mở mắt lại nhẹ ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đối diện với bản thân.

-"Quay trở lại rồi à?"

-"Liberosis..."

Người bartender tự khi nào đã yên vị lại vị trí cũ trên quầy của mình. Anh biết lời nói ấy nghĩa là gì, phải chăng người gốc Ý luôn mang tâm tư sâu sắc như vậy, và chàng cứ đoái hoài nhiều đến anh càng khiến anh khó xử. Người tóc bạc ngồi thẳng dậy tỏ ý mình không sao, nhưng ngay sau đó chàng ta lại đặt xuống trước mặt anh ly Kiss on the lips - nụ hôn ngọt ngào, chẳng biết ly nước được làm từ khi nào. Lần này lại dập tắt đi nỗi âu lo triệt để làm anh bật cười.

-"Phì, lại gì nữa đây?"

Chàng gần như không biết phải nói gì, mặt chàng ta ngượng nghịu đi rồi quay qua hướng khác.

-"Haha các quý cô sẽ phải lòng anh mất nếu anh làm thế cho họ."

Anh cười to hơn và chàng hẳn còn rất ngại. Dẫu vậy trước sự khó xử của bartender, chàng đã có lòng, anh vẫn nhận lấy.

-"Nàng đặt miệng nàng lên miệng tôi và tạo ra một thứ cảm xúc khiến tôi lâng lâng..."

Anh đã nói một câu như thế, rồi nhẹ nhấp một ngụm. Phải nói rằng bản thân đã vui hơn chút.

-"Đừng lo lắng, chỉ là do tôi quá yếu đuối thôi."

-"Giống như bao người, thì cậu cũng vẫn sẽ cần ai đó để dựa dẫm."

-"Vậy sao?" Anh nói tiếp "Thế tôi dựa dẫm vào anh được không?"

Có chút bất ngờ, rồi chàng ta lại cười khùng khục, xối rối tóc anh lên. Anh nắm lấy cánh tay chàng bartender không ngừng quấy mà nổi quạo.

-"Này!"

-"Sao nào?"

Bầu không khí lặng căm lại bao trùm lên hai người bọn họ. Chàng Bartender vẫn mỉm cười, một nụ cười nhạt nhoà.

-"Điều gì đã khiến cậu hoài nghi đến như vậy, Zephys?" Anh khẽ khàn hỏi, tay vẫn không quên vuốt gọn lại mái tóc của bạn mình.

-"Không điều gì cả, là tự bản thân tôi thôi Yorn à..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro