Chap 8: Con thích Lucy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Jude bắt đầu bình tĩnh nói ra:


"Lucy, cha cũng biết rõ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, nên con nhất thời không thể tiếp nhận sự thật này, nhưng những năm gần đây cha vắng mặt trong cuộc sống của con, tất cả đều là cha không đúng. . . . . . Cha cũng là lần đầu tiên làm cha, cho nên tất cả mọi chuyện đều phải học từ đầu, nếu như có làm sai chuyện gì, ít nhất con cũng nên cho cha một cơ hội sửa lỗi, để chúng ta có thể hiểu rõ lẫn nhau, để cha có thể bồi thường tình thương bốn năm qua, có được hay không?"


Layla nhìn Jude luôn luôn uy nghiêm lại có thể ăn nói khép nép với Lucy như vậy, liền kéo lấy tay con gái, không đành lòng nói:


"Lucy, con biết đấy, chuyện này là do mẹ làm sai, con không nên tức giận với cha." 



Lucy oán hận hừ một tiếng, trợn mắt nhìn Jude một cái, liền xoay người đi bôi thuốc cho Layla.



Cô bé cũng là thích mềm không thích cứng, nếu người đàn ông này đã thành tâm xin lỗi, cũng đã bảo đảm sẽ không động tay đối với mẹ nữa, mẹ cũng đã cầu xin như vậy, thì cô bé sẽ tạm thời bỏ qua cho chuyện này.



"Được rồi!"


Lucy xử lý xong cổ tay cho Layla, lúc này mới xoay người nhìn về phái Jude ở bên, cô bé không vui nói,



"Coi như chú biết điều, nếu còn dám làm như vậy nữa, xem tôi có tha thứ cho chú hay không!"



Lucy vểnh đôi môi lên, không chịu cam lòng lầm bầm: "Chỉ là, nếu tôi đã biết chú thật sự là người cung cấp gien di truyền cho tôi, thì căn cứ vào đạo đức và khoa học, tôi sẽ cố gắng gọi chú một tiếng cha!"



"Lucy!"


Ánh mắt Jude sáng lên, Lucy nói ra hai chừ này thật sự lọt vào lỗ tai anh, khiến anh bỗng nhiên cảm thấy mọi hoa trong vườn đều nở rộ, không còn bất kì từ ngữ nào có thể so sánh với từ "Cha" nói ra từ miệng con gái, hai chữ này càng thêm ngọt ngào! 



Lucy rúc vào trong ngực Layla, ngẩng đầu nói với Jude đang mở cờ trong bụng:


"Con có chuyện muốn hỏi. . . . . . Giữa cha và mẹ có tình cảm không?"



Jude liếc mắt nhìn Layla, đăn đo mới nói ra lời:


"Lucy, ba tháng trước, cha cũng không quen biết mẹ con, mặc dù có hơi quá đáng, nhưng cha và Layla không có bất kỳ tình cảm gì cả."



"Ồ!" Lucy dựa ở trong ngực Layla hài lòng gật đầu, cô bé cũng biết, cô bé cũng hiểu rất rõ quá khứ của mẹ!



Cố bé hỏi tiếp: "Vậy hai người gặp lại nhau như thế nào, ba tháng này xảy ra chuyện gì? Tại sao mẹ lại để con ở lại với dì ba tháng, chẳng lẽ là định chủ động đi tìm cha?"



"Bởi vì. . . . . ." Layla không bình thường chớp mắt rồi nói, "Bởi vì năm đó cái thuốc mẹ làm Jude hôn mê có chút vấn đề, sau bốn năm sử dụng, tác dụng phụ của thuốc đã khiến cha con sinh ra bệnh lạ. Nên ba tháng qua, mẹ bay sang Mĩ, chính là muốn đền bù sai lầm năm đó ."


"Cô ................Cô đúng là người không biết điều, không được, tôi sẽ không thể để con gái của tôi ở lại với cô thêm 1 phút giây nào nữa,tôi muốn đưa Lucy về nhà,con bé tuyệt đối không thể theo cô học những kiến thức trẻ con không nên học được."


"Layla đối với phương thức giáo dục của mình cũng không thấy gì là sai, liền cau mày phản bác: "Từ nhỏ tiếp xúc với kiến thức y học thì có gì không đúng, khoa học không có phân biệt tuổi tác, tôi cũng từng tiếp nhận giáo dục như vậy từ khi ra đời! Lucy trời sinh đã có hứng thú với y học, nếu như bởi vì tuổi tác mà cản trở con bé, thì chính là đang bóp chết tài năng của nó!"



"Anh bởi vì những kiến thức cấm trẻ con mà làm hỏng một thiên tài như Lucy sao! Chân lý y học thì sao có thể là ô uế, con bé muốn học gì thì tôi sẽ dạy bảo nó, tôi cũng tuyệt đối không cho phép anh mang nó đi!"



Lucy ngây người, ở một bên giậm chân kêu: "Này, mẹ, cha, không nên tranh cãi, hai người có thể không cần tranh cãi được không. . . . . ."



Thế nhưng hai người kia vẫn còn đối chọi tranh cãi, định bụng không ai nhường ai.



Lucy dùng lực day day thái dương, bị hai người cha mẹ tranh cãi có chút đau đầu, rốt cuộc bọn họ còn muốn tranh cãi tới tận khi nào!



-----------------------------------------------------------------------------------------

Bên ngoài vườn hoa, một nhà ba người Lucy đang tranh chấp, mà ở trong căn phòng đồ chơi, Natsu cũng đang chịu đựng một hồi tra hỏi cặn kẽ.



"Mẹ. . . . . ." Natsu ở dưới tầm mắt đe dọa của Grandeeney, không tự chủ rụt người lại, "Mẹ, con biết mình đánh nhau với Lucy là con sai, mẹ không cần nhìn con chằm chằm như vậy có được không –"



"Natsu, mẹ vẫn còn muốn hỏi con, con thật sự nghiêm túc sao?" 


Ánh mắt Grandeeney giống như đèn pha quét qua một lượt lên người con trai , cô nhìn trái nhìn phải đánh giá Natsu đã có bộ dạng đẹp trai ngời ngời, vẫn không có cách nào xác định hỏi lại lần nữa, 


"Natsu, những lời con vừa nói, là nhất thời nói nhảm, là đang nói đùa đúng không? Sẽ không bởi vì hôn Lucy, cho nên mới chịu phụ trách với con bé chứ? Con đã không còn là đứa trẻ rồi, nên hoàn toàn phải chịu trách nhiệm với từng lời nói, nếu như con không thể làm được, thì tuyệt đối không nên nói ra!"



Bây giờ Grandeeney cảm thấy cực kì mâu thuẫn, lần đầu tiên dao động khi mình để mặc cho con trai tự do phát triển, để cho nó tự do lựa chọn, và tự mình nhận biết ý thức giáo dục.



Cô không tin mình đã hết lòng dạy dỗ con trai thiên tài trưởng thành sớm lại có thể làm ra những chuyện hứa hẹn như vậy, nhưng cô càng không thể có cách nào tiếp nhận được việc Natsu tuỳ tiện nhận vợ tương lai như vậy! Hơn nữa đối tượng lại là Lucy mới bốn tuổi!



Trước không nói bối cảnh bí mật của Lucy mang đến bao nhiêu phiền toái, cũng không nói đến việc cha mẹ Lucy cũng không thừa nhận Natsu, vì bây giờ Grandeeney lo lắng nhất một việc, Natsu và Lucy đều là những đứa trẻ khờ khạo, hai người bọn chúng mới biết nhau có ba tháng mà thôi!



Rốt cuộc Natsu có biết không, một khi đã nói ra những lời phụ trách đối với con gái, thì sẽ phải gánh vác trách nhiệm cả đời!



Trong nhà họ Dragneel cũng chưa bao giờ có người phụ lòng ai cả, nếu như Natsu cũng không đủ lòng đối mặt với chuyện tương lai, thì Grandeeney đành bức ép coi trai coi đây là chuyện vui đùa, đem bi kịch bóp nát trong trứng nước!



"Mẹ~!" Natsu ngẩng đầu lên, nóng nảy phản bác, "Đương nhiên con không nói nhảm, càng không phải nói đùa! Mặc dù chuyện hôn Lucy chỉ là chuyện ngoài ý muốn, nhưng con vẫn muốn phụ trách đối với em ấy, mà những lời này không chỉ là nói xuông. . . . . ."



"Đúng là mẹ không cho phép con lấy chuyện ngoài ý muốn mà đã quyết định cuộc sống của Lucy!" Grandeeney nhíu chặt lông mày,


"Mẹ nhớ rằng ban đầu đã từng dạy con không thể hành động theo cảm tình, càng không thể vu khống mà nói mạnh miệng, mẹ hỏi con, tại sao con lại muốn phụ trách đối với Lucy! Nếu như con không có lý do truyết phục, thì mẹ chắc chắn không đứng về phía con! Con nên biết, hiện tại dì Layla và chú Jude không hề chấp nhận con, nếu mẹ cũng không đồng ý, thì cha con cũng không đồng ý, cho nên vài lời của con sẽ không có giá trị–"



"Con đương nhiên là vì, là vì. . . . . ." Lời nói của Natsu mắc nghẹn trong họng, ấp úng hồi lâu, mới phun ra một câu:

"Con...con thích Lucy. . . . . ."

--------------------------VOTE VÀ CMT ĐỂ ỦNG HỘ MỀNH NHA--------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro