Chap 9: Thuyết phục cả nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gương mặt đẹp trai trắng nõn của Natsu hiện lên một tầng phấn hồng, cái cổ nhẵn nhụi tinh tế cũng nhuộm thêm màu sắc.



Câu nói đầu tiên vừa ra khỏi miệng, câu nói tiếp theo liền thuận miệng hơn, Natsu ngẩng đầu lên, rụt rè nhưng kiên quyết nói: "Mẹ, con rất thích Lucy, không giống như thích em gái, con đối với Lucy là loại thích khác! Thích đến nỗi. . . . . . Muốn ở chung một chỗ với em ấy–"



Natsu nắm chặt quả đấm nhỏ, từ lúc cậu ba tuổi thì đã có quyền quyết định Fairy Tail, những năm gần đây, cậu đã tạo thành thói quen suy nghĩ tường tận trước khi quyết định những chuyện quan trọng. Nếu như không phải thật sự là thích Lucy, thì sao có thể bởi vì cái hôn ngoài ý muốn mà phải bồi thường tương lai của mình!



Từ nhỏ cậu đã hiểu biết sâu rộng, nhưng Lucy xinh đẹp giống như tinh linh, lại còn là cô bé thiên tài giảo hoạt, thì cậu gặp phải lần đầu. Cậu thích Lucy thông minh hoạt bát vừa linh động đáng yêu, hơn nữa cậu cũng biết, loại thích này sẽ là là vĩnh viễn!



Mặc dù bây giờ cậu chỉ mới có tám tuổi, cho dù Lucy cũng là cô bé ngây thơ bốn tuổi, nhưng cậu có lòng tin lớn lên cùng Lucy, sẽ khiến cô bé từ từ thích cậu!



"A ~ Natsu, thì ra là con thích Lucy!" Khóe miệng Grandeeney nhếch lên, nghe thấy con trai nói những lời trong lòng, cuối cùng cô yên tâm hài lòng.



Tiểu quỷ im lìm, còn muốn giấu diếm cả cô, thật ra trong ba tháng qua, Natsu đặc biệt "Khi dễ" và"Chăm sóc" Lucy, thì sao có thể lừa gạt được người làm mẹ như cô chứ!



Cũng thật may là Natsu thật lòng đối với Lucy, nếu không thì cô cũng không biết phải đối mặt với cha mẹ Lucy thế nào– Layla là ân nhân cứu mạng, Jude lại là bạn cũ! Dù sao con mình cũng là muốn cướp đi hòn ngọc quý trên tay bon họ!



Grandeeney buồn cười hả hê trêu ghẹo Natsu: "Tiểu quỷ trưởng thành thật sớm, chỉ mới tám tuổi mà đã biết yêu sao? Con lại còn không thể nhịn được mà xuống tay từ bây giờ, từ nhỏ đã định nuôi vợ từ bé~"



"Mẹ!" Natsu nhất thời thẹn quá hóa giận, lỗ tai đỏ ửng giống như rỉ máu, 


"Những lời này không cho mẹ nói lại! Chuyện con thích Lucy cũng chỉ nói cho mẹ biết, cho nên mẹ tuyệt đối không thể nói với người khác, đến cha cũng không cho nói! Mà về sau mẹ sẽ giúp con đúng không, giúp con bày mưu tính kế. . . . . ."


"Được rồi được rồi, mẹ không nói, tiểu quỷ đáng yêu, để mẹ chêu đùa một chút có sao!" 


Grandeeney kéo Natsu qua, chọc tay vào trán cậu nói: " Nói trước với con, muốn theo đuổi vợ đương nhiên là phải mình tự mình hành động, bới vì sau này thế nào không ai có thể giúp đỡ một tay, mẹ làm mẹ con, tối đa cũng chỉ có thể bảo đảm không ai đúng ra ngăn cản. Chỉ là mẹ nhắc nhớ con một câu, cha mẹ của Lucy, con cũng biết là dì Layla và chú Jude, cho nên con đã chuẩn bị tâm lý cướp lấy Lucy từ tay họ chưa? Đánh bại được hai BOSS lớn này, thì con mới được ôm công chúa về ~"


"Mẹ, mẹ đừng nói gì nữa, nếu không con sẽ cảm thấy hối hận khi thích Lucy đấy. . . . . ." Natsu nghĩ đến hai người cha mẹ vợ "Cực phẩm" như vậy, nhất thời cảm thấy tuyệt vọng.



Natsu cảm thấy méo miệng: "Mẹ, bây giờ con còn có thể đổi ý được không--"



"Con trai, đã là đàn ông thì không thể đổi ý!" Cửa phòng bất chợt bị đẩy ra, một người đàn ông anh tuấn chững chạc đi vào.



"Igneel, sao anh đã trở về rồi?"

"Cha!"



"Quản gia nói Jude tới, đương nhiên anh phải trở về tiếp đãi anh ta, để tránh anh ta lại bắt cóc em!" Igneel ôm lấy Grandeeney hôn xuống, sau đó liền lộ ra bộ mặt ranh mãnh không ngừng cười hỏi Natsu:


 "Natsu, nghe nói con đã quyết định cô vợ từ bé cho mình? Chính là cô nhóc Lucy đúng không? Không phải vừa mới hứa hẹn phụ trách với con bé sao, tại sao bây giờ lại nói hối hận cơ chứ?"



Grandeeney đánh cho chồng mình một cái, tức giận lên giọng: "Chuyện của Jude đã là năm đó, anh cũng đã cho người canh phòng anh ấy! Chẳng qua bắt đầu từ bây giờ thì anh có thể hoàn toàn yên tâm được rồi, Jude đã có gia đình, bây giờ trong lòng đều đặt lên người con gái!"



"Cái gì?" Igneel nghi ngờ, "Nhưng anh không có nghe được tin anh ta kết hôn? Anh ta thân là giám đốc của MOON, thì sao tình sử có thể qua mắt được dân đại chúng cơ chứ, ruốt cuộc thì anh ta có con lúc nào? Mẹ của đứa bé là ai, em đã thấy qua chưa, bây giờ bọn họ đi đâu rồi hả?"



"Cả nhà ba người bọn họ đang ở nhà mình nói chuyện đấy." Grandeeney chỉ chỉ Natsu, "Về phần cụ thể mọi chuyện, thì anh có thể hỏi con trai mình, vì nó vừa mới cùng một nhà bọn họ kéo lấy ràng buộc!"



"Hả?" Igneel chuyển mắt sang người Natsu.



Natsu gãi gãi đầu, nhắm mắt nói: "Cha, thật ra thì, con gái chú Jude xa tận chân trời gần ngay trước mắt, chính là -- Lucy. . . . . ."



"Hả?!" Dù đã thấy qua vô số sóng to gió lớn, nhưng khóe miệng Igneel không ngừng co giật, "Jude là cha Lucy sao? Layla lại là mẹ Lucy, tai sao hai người bọn họ lại ở chung một chỗ cơ chứ! Natsu. . . . . . Natsu con đã quyết định con gái của chú Jude là vợ từ bé sao, lá gan thật lớn!"



"Lúc mới bắt đầu con cũng không biết thân phận thực sự của Lucy. Chỉ là --" Natsu ưỡn ngực nhỏ lên, nổi lên khí phách nói, "Mặc kệ cha mẹ Lucy là ai, thì con cũng sẽ phụ trách tương lai của em ấy! Mà em ấy cũng vừa mới biết cha mình là chú Jude, cũng không biết được em ấy nói chuyện với chú Jude ra sao, nên con phải đi xem bọn họ một chút. . . . . ."



"Ha ha, không hổ danh là con của Igneel, ngay cả can đảm lúc nào cũng có! Có khó khăn gì cũng muốn đâm đầu xông lên!" Igneel vỗ vỗ bả vai Natsu, "Đi đi, đi tìm Lucy, đừng quên là phải biểu hiện thật tốt trước mặt dì Layla và chú Jude! 



Có thể theo đuổi được vợ hay không, thì phải xem xét sự thông minh của con!"


---------------------VOTE VÀ CMT ĐỂ ỦNG HỘ MỀNH NHA-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro