Độc Thoại 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Độc thoại 40

Không biết từ khi nào
Tôi đầu hàng những thứ ồn ào ngoài kia
Nơi những con kiến vẫn miệt mài tha
Những hồn nhiên về tổ

Tôi đã dành hết thanh xuân chỉ để chạy theo những gì mình chưa đủ
Có những cái chết cận kề, tôi không biết sợ
Chỉ đơn giản vì trái tim không ngừng gọi "Mẹ"
Khi những đớn đau tột cùng

Rồi thì tôi biết dù là mẹ không phải lúc nào cũng luôn ở bên
Là khi tôi thấy sự cô độc gặm tôi từ từ như lũ chuột hoang gặm miếng bánh mì nơi góc phố
Tôi tập vô cảm để biết đời mình không nghĩ nhiều về quá khứ
Dù ở đó có cánh đồng, những đoá hoa bé xinh và bầu trời rất trong...

Đã có lần tôi nói với em
Nếu em đến ngôi nhà quen thuộc không thấy tôi thì hãy ra nghĩa trang, nơi có tấm ảnh tôi cười em chụp tôi trong ngày sinh nhật
Đặt lên đó một bông hồng duy nhất
Để tôi biết rằng mình không bị lãng quên

Tôi nói với em rằng tôi vẫn luôn tin
Có những yêu thương, những quan tâm, những tình người đi xuyên thế hệ
Yêu không khó đâu nhưng thương nhau không dễ
Dù chúng ta vẫn luôn khuyến khích luôn ngợi ca những hy sinh

Ngày mai, chắc chắn có bình minh
Tôi sẽ mở cửa sổ để nghe lũ chim hót vang một ngày tìm sự sống
Nhưng (giả sử) tôi ra đi trước khi trời sáng
Em cứ mỉm cười ta đã hiểu đời nhau...

Tác giả: Hoàng Nguyên Vũ

D a n

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro