14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chạy một xíu thì cũng tới trường, vì chân Chaeyoung như vậy nên Lisa phải dìu. Bình thường chạy vù một cái là tới lớp, mà giờ bị vậy nên như rùa bò vậy.

"Chaeyoung, hay là để tôi cõng cậu cho nhanh nha?" Lisa nhìn đồng hồ, cứ cái đà này là vô sau giáo viên chắc luôn.

"Thôi, ở trường nhiều người nhìn lắm, tớ ngại...." Chaeyoung đỏ mặt khi nghe gợi ý của Lisa, cũng muốn vậy nhưng vậy thì ngại lắm.

"Cậu sĩ diện cái gì đây chứ? Lớp trưởng mà đi trễ là chẳng hay ho chút nào đâu. Lên đây tôi cõng!"

Lisa cúi thấp người xuống, đeo cặp ra phía trước, cõng Chaeyoung trên lưng. Lisa và Chaeyoung vào lớp trước sự ngỡ ngàng, trầm trồ kèm theo mấy cặp mắt mở to của cả lớp nữa. Lisa và Chaeyoung làm cho cả lớp có một màn "rửa mắt" hay ho.

Đúng là có hơi ngại thật, Chaeyoung vào tới chỗ thì ngại che mặt đi. Còn Lisa thì trước giờ cứ tà tà như vậy nên không lộ biểu cảm gì hết. Nhưng Lisa cũng biết ngại chứ bộ, bị thành tâm điểm cho cả lớp cơ mà.

Một đám kéo lại chỗ Chaeyoung mà hỏi không ngớt:

"Chaeyoung nè, đồ mặt lạnh đó sao lại cõng mày vậy?"

"Lisa đó với mày thân nhau tới mức nào rồi hả?"

"Tao tưởng mày với Lisa chơi xã giao thôi chứ, sao để người ta cõng luôn rồi hả?"

"Hai đứa mày có gì mờ ám đúng không?"

"Lớp trưởng biết thích mặt lạnh rồi hả?"
.......

"Thôi!!! Về chỗ hết đi, sắp vào học rồi kìa! Mấy cậu mà nói thêm nữa tôi sẽ ghi hết vào sổ đó!"

Chaeyoung dùng chiêu cuối để giải nguy cho mình, phải đem quyền lớp trưởng ra trị bọn nó mới may mà thoát được. Chaeyoung bị dò hỏi nãy giờ mà vừa tức vừa ngại, biết vậy không nghe theo Lisa cho rồi. Nhưng không nghe theo thì sao được Lisa cõng chứ, dù sao vẫn có lời.

Chaeyoung ngồi đó cười tủm tỉm một mình, xa xa kia thì Lisa nhìn Chaeyoung như vậy cũng cười nhẹ một cái. Đồ con nít này làm lớp trưởng mà tụi nó cũng sợ nữa sao? Lisa ngồi cười thầm, lắc đầu rồi lấy tập sách ra chuẩn bị vô học. Tâm trạng hôm nay có vẻ tốt hơn bình thường.

Vẫn như thường lệ, Lisa đợi Chaeyoung lên phòng giáo viên cất sổ đầu bài rồi về, may là hôm nay không họp mà còn được về sớm nữa. Chaeyoung háo hức muốn rủ Lisa đi ăn gì đó:

"Lisa, nay được về sớm, tụi mình đi ăn gì đó đi nha?" Chaeyoung chân còn cà nhắc nên Lisa vẫn chở đi bằng xe đạp.

"Chân còn bị vậy mà vẫn có hứng à?" Lisa vừa đạp xe, ngoái nhẹ ra sau chọc Chaeyoung.

"Sao không chứ! Mấy ngày rồi chứ bộ, tớ có thể đi được mà tại cậu không cho, cứ đòi chở tớ cho bằng được!" Chaeyoung vờ trách móc nhưng thật ra là khoái gần chết.

"Không tranh luận với cậu nữa, vẫn như cũ, ăn gì, tôi mời." Lisa cười nhẹ nói với Chaeyoung.

"Phải vậy chứ, đi ăn lại cá viên chiên đi, bữa đó tại cậu mà dở dang hết đấy!" Chaeyoung nhớ lại cũng thấy hơi buồn cười, có lẽ tự thấy mình hôm đó có hơi "kì lạ".

"Được thôi."

Lisa chiều theo ý em, chạy một mạch tới chỗ bán đó. Giờ cũng mới khoảng 4 giờ chiều, nay khối 11 học lịch chiều nên nhìn sơ qua cũng có kha khá học sinh cùng khối.

Lisa vẫn để Chaeyoung tự chọn như cũ, còn mình thì qua chỗ bán nước mua một ly nước ép xoài và một nước chanh. Chaeyoung chọn xong thì về bàn ngồi, Lisa cũng vừa mua nước xong.

"Uống đi." Lisa đặt ly nước ép xoài xuống cho Chaeyoung.

"Cảm ơn cậu, sao biết tớ thích uống vậy?" Chaeyoung vui vẻ uống thử một ngụm, ngọt hơn bình thường theo một cách nào đó.

"Lần mua nước ép ở cổng trường thấy cậu có vẻ thích. Mà lần đó sao cậu biết tôi không thích đồ ngọt?" Lisa đánh lãng qua chuyện khác, một phần cũng vì thắc mắc thật.

"Cậu không nhớ sao? Nhờ vào cái lần đầu tiên cậu dẫn tớ đi đó!" Chaeyoung hơi buồn, sao Lisa không nhớ vậy.

Đó là lúc cả hai mới quen vài ngày, Chaeyoung vì muốn làm thân với Lisa mới rủ đi uống trà sữa. Ai ngờ Lisa từ chối đi mấy quán trà sữa mà Chaeyoung gợi ý. Em vì muốn nói chuyện với Lisa nhiều hơn nên cuối cùng nói:

"Thôi được rồi, vậy cậu muốn đi quán nào tớ sẽ đi với cậu!"

"Tôi cũng vừa mới chuyển tới, chỉ mới đi được một quán gần nhà thôi. Nếu cậu không ngại thì_"

"Được, đi thôi!"

Và Chaeyoung bắt đầu thấy sai lầm với quyết định của mình. Không thể ngờ Lisa dẫn mình lại cái quán trà gần nhà, nơi mà em tự nghĩ chắc cả đời này cũng không tới đó. Lisa thì có vẻ thích thú với quán này đó, Chaeyoung thắc mắc hỏi:

"Cậu thích những quán như này sao?" Ý Chaeyoung là cái quán trà nhỏ nhắn đơn sơ này, nơi mà chỉ có lưa thưa vài người.

"Ừm, tôi thích những nơi như thế này. Tôi không thích đồ ngọt, trà có vẻ tốt nên xin lỗi đã từ chối ý của cậu. Nếu lần sau không thích thì không đưa cậu đến nữa." Lisa chậm rãi nói, nhấp một ngụm trà.

"Không, không có ý đó. Lâu lâu thay đổi chút cũng tốt, không sao đâu. Sau này hãy dẫn tớ đến những nơi cậu thích nhé!" Chaeyoung vội vàng giải thích.

"Ừm." Lisa trả lời, trên môi mỉm cười nhẹ một cái, trong cái nắng chiều hôm ấy, nụ cười của Lisa làm tim em hẫng một nhịp rồi.

Đó là kỉ niệm mà em vẫn nhớ như in, mà giờ đụng tới thì cái người này lại không nhớ. Chaeyoung chắc phải giận nữa cho Lisa biết mặt.

"Lần uống trà sao? À...tôi tự nhiên quên mất, nhưng vẫn còn nhớ lời cậu nói hôm đó mà." Đây là lời thật lòng của Lisa chứ không phải lời để dỗ ngọt em đâu.

"Cậu khéo ăn nói thật đó, giờ thì nhớ lại thì nhớ luôn đi nha. Mà hôm đó tớ nói là cậu sẽ đưa tớ tới những nơi tớ thích đúng không?"

"Vậy mà nói nhớ đó hả? Sai rồi, là tôi sẽ đưa cậu đến những nơi tôi thích mới đúng!" Lisa vừa cười vừa lắc đầu.

"Hở? Có đúng không vậy? Sao lại vậy được?" Sao em nhớ khôn vậy Chaeyoung, mặt ngơ ra khi nghe Lisa thuật lại.

"Đúng, giờ thì ăn đi."

Lisa chỉ biết cười rồi kêu Chaeyoung ăn, ngơ ngơ thế này là không ổn rồi. Chaeyoung chịu thua, không nghĩ nữa, tập trung ăn. Lisa vẫn như vậy, ăn chỉ chút ít còn lại thổi đưa em ăn. Chaeyoung lần này ăn ngon miệng từ đầu đến cuối, tâm trạng vui vẻ hơn hẳn. Trên xe ôm nhẹ lấy eo Lisa, còn vu vơ hát đôi câu nữa:

" - If you really, really love me 伝えてよ

私を独り占めしたいと Really, really
とっくに禁断症状かも Really
If you really, really want me 誓ってよ
よそ見しないと あなたきっと Really, really
ほかのヤツとは違うと Really

奪って見せてよ空の星だって
時を止めてもっと傍にいてね
「まるで君はダイヤモンドみたいだよね」
とか たまには嘘でも言って欲しいかもね
釣り合わないわ そんな子は
キープしてるなら断捨離してみようか
どうせ私に辿り着くから
Better act like you know what, better act like you know what. "

"Cậu hát bài gì vậy?" Lisa thích thú khi nghe bài hát vui tai của Chaeyoung.

"Là bài "Really" của BLACKPINK đó, cậu nghe có hay không?" Chaeyoung cười tít mắt, đây cũng lời đôi lời nhắn nhủ thầm lặng mà em muốn gửi cho Lisa.

"Hay, cậu cũng nên như vậy với tôi đi." Lisa nói xong cười thầm trong bụng.

"Sao? Sao cơ? Cậu...cậu nói vậy là có ý gì?" Chaeyoung tim đập thình thịch, khác nào tỏ tình đâu chứ, nhưng...

"Thì như câu cuối đó 'Tốt hơn là nên cư xử biết điều một chút'." Lisa trả lời đắc ý.

"Lisa! Cậu...cậu quá đáng!" Gì đây chứ, có ác với em quá không, làm cứ tưởng không à.

Lisa cười lớn tiếng, chọc Chaeyoung thật sự rất vui mà. Chaeyoung ngồi sau tức quá đánh vài cái vào lưng Lisa: "Người như này không biết có gì mà mình phải thích chứ! Aiz! Đúng thật là ghét của nào trời trao của nấy mà, ghét mấy người hay chọc ghẹo mình thì vớ ngay được Lisa lúc nào cũng chọc."

Chaeyoung nghĩ thầm vậy trong bụng, tự ôm cục tức chứ có dám nói cho cái tên cười nãy giờ đâu. Không vui chút nào cả!

______________________________________




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro