Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là Freen thúc trực bên Becky từ lúc ở bệnh viện....Nhìn cô nằm trên giường chị xót lòng giá như người bệnh là chị chị cũng không muốn người chịu đựng bây giờ là cô. Nước mắt chị khẽ rơi, chị vuốt nhẹ khuôn mặt hốc hác của cô.

Becky cọ người tỉnh lại...chị nhanh chóng lấy tay lau nhanh nước mắt và nở nụ cười. Cô giật mình khi vừa mở mắt đã thấy nụ cười tươi rói ở cạnh mình...

-Sao..sao chị ở đây?-Becky lắp bắp

-Không ở đây chứ ở đâu giám đốc xinh đẹp-Freen cười nói

-Chị...

-Em đó...chuẩn bị nhận hình phạt của chị đi...tội nói dối chị với lại tội dám nói chia tay là phạt nặng lắm đó-Chị vùi mặt vào người Becky

-Chị đã biết...là Sam nói đúng không...em không cần sự thương hại của ai hết...một mình em chịu được-Becky đẩy chị ra

-Chị bây giờ bị dính cứng vào em rồi... không tách ra được đâu...hãy san sẻ những cơn đau và những lúc mệt mỏi qua chị.. chị sẽ chịu cùng em...vì chị thật sự rất rất yêu em...Becky à-Freen đưa tay lên sờ má và thì thầm bên tai Becky...

-Em không mang lại cho chị hạnh phúc được đâu Freen...em còn không biết mình chịu được đến bao giờ... cũng có thể ngày mai...-Becky chưa nói hết câu thì đã bị Freen dùng môi mình chặn lấy câu nói ấy...

-Em đừng nói vậy...Em hết yêu chị rồi hả?

Becky lắc đầu nhẹ, chị vuốt nhẹ má cô, cố gắng kiềm chế nước mắt của mình.

-Dù cho thời gian của em chỉ còn lại 1 năm, 1 tháng, 1 tuần, 1 ngày hay thẩm chí là 1 giờ chị vẫn muốn ở bên cạnh em.... hiểu không hửm?

Becky nhìn chị mà mắt đã ứa nước mắt...gật đầu và khóc nấc lên. Chị hôn lên những giọt nước mắt ấy, hôn lên đôi mắt ấy...

-Ngoan... Đừng đuổi chị đi nữa... cho chị ở bên cạnh em nha... được không? - Mắt chị đã đỏ, chị nhìn Becky bằng ánh mắt chân thành nhất, ánh mắt chứa đựng sự ôn nhu chỉ dành cho cô.

Becky gật đầu nhẹ chồm người ôm chặt chị...-Em xin lỗi, em yêu chị-

Kể từ ngày hôm đó...Freen xin phép ba mẹ mình dọn hẳn qua nhà Becky ở để tiện việc chăm sóc... Từ ngày có chị về ở chung.. Cô cũng chịu ăn uống hơn...vui vẻ hơn... những lúc bị thuốc hành thì lại có vòng tay ấm với cái ôm siết chặt... Cô chỉ muốn thời gian này đừng trôi nhanh quá...

Tình trạng bệnh của Becky cuối cùng cũng đến tai ba mẹ cô ấy....ông bà muốn đưa cô ấy về nhà để chăm sóc và chuẩn bị đưa cô ấy sang nước ngoài trị bệnh... Nhưng Becky nhất quyết không chịu... Với tính cách ngang bướng của cô...ông bà chỉ biết trông cậy vào Freen

-Tình trạng của Becky ngày càng nguy kịch...nhưng 2 bác nói mà nó nhất quyết không nghe..chỉ còn có con nói... thì may ra mới lay chuyển được nó Freen à..Con giúp bác khuyên Becky đồng ý đi chữa bệnh đi được không?-Mẹ Becky nói..

-Con sẽ khuyên em ấy...bác cứ yên tâm-Freen cười buồn..

Freen biết...nguyên do Becky không chịu đi chữa bệnh là vì không muốn xa chị...và không muốn có chuyện gì nơi xứ người.... Nghĩ tới Becky...nước mắt Freen lại rơi...

-Ông trời ơi...tại sao lại thử thách tình yêu của chúng con bằng cách như thế...-Chị ngước lên nhìn bầu trời đầy sao

-Freen...chị đi đâu vậy?-Becky vừa thấy chị bước vào thì hỏi ngay

-Chị chạy ra ngoài mua tí đồ..mà không có..-Chị không muốn cho cô biết là mình vừa mới đi gặp mẹ cô về

Tối đó....Freen ôm Becky trong vòng tay mình...hôn lên mái tóc cô rồi thì thầm

-Becky...-Chị lên tiếng

-Chị định khuyên em đi chữa bệnh đúng không...không cần khuyên đâu...-Becky biết được ngay là chị định nói gì

-Em à...chị không muốn xa em đâu... hãy đồng ý đi chữa bệnh... dù là 1% thì mình cũng phải thử chứ..-Chị ôn nhu nói

-Nhưng nếu lỡ em đi mà không về thì sao...em chỉ muốn phút cuối cùng mình vẫn được trong vòng tay chị-Becky vùi mặt vào người Chị

-Em nhất định sẽ không sao...chị sẽ đi cùng em sang đó...chị đã nói là sẽ sát cánh bên em mà-Chị siết chặt vòng tay

-Chị không cần theo em đâu...hãy ở lại lo cho công ty... My Life là ước mơ của em...em giao nó lại cho chị và Sam-Cô nói

-Vậy là...-Freen nhìn Becky bất ngờ

-Em sẽ đi...vì yêu chị...vì muốn được bên chi mãi mãi...em sẽ đánh cược cuộc đời mình....-Cô cười nhẹ

-Chị yêu em Becky...em nhất định sẽ không sao mà...giám đốc xinh đẹp của chị rất giỏi mà-Freen nói mà không kiềm sự vui mừng khi Becky đồng ý đi chữa trị

-Nhưng nếu...em không về...chị có thể hứa với em là...đừng quên...được không...-Becky nghẹn lời

-Không....nhất định em sẽ không sao...-Chị ôm choàng lấy Becky mà rơi nước mắt...

-Xoè tay ra đi-Becky lấy cái hộp trong hộc tủ rồi nhìn Freen cười

-Nè..chi vậy-Freen nhìn cô khó hiểu

-Đừng bao giờ tháo nó ra nha...nó sẽ là em...mãi mãi luôn bên cạnh chị-Becky đeo vào tay Freen chiếc nhẫn mà cô đã cất công chọn lựa từ lâu...

-Tặng chị á...sao không mua nhẫn cặp...-Chị săm soi chiếc nhẫn trên tay

-Em không muốn ràng buộc chị...coi như đây là món quà em tặng chị...hãy giữ gìn nó cẩn thận nha...-Becky cười tươi

-Em đừng có nói như thế...chị giận em đó...chị sẽ không bao giờ tháo nó ra đâu...em yên tâm...chị sẽ đợi em mà-Freen hôn nhẹ vào môi Becky...

Và cuối cùng hồ sơ đi nước ngoài của Becky đã hoàn tất,...2 ngày nữa cô sẽ sang Anh chữa trị....chỉ còn 2 ngày nữa để bên cạnh nhau... Freen gác mọi việc ở công ty lại để bên cạnh Becky...

2 ngày nữa thôi...2 người sẽ xa nhau nữa vòng trái đất..và không biết khi nào gặp lại...Liệu rằng cô đi rồi quay lại...hay sẽ mãi mãi khônh quay lại...Những giờ phút ngắn ngủi bên nhau còn lại.. Chị và Cô đều rất trân trọng... Cả 2 đều không biết tương lai sẽ như thế nào...nên sẽ mãi trân trọng những gì ở trước mắt...

-------------------------------------------------

Còn đêm nay nữa thôi...1 đêm nữa thôi là phải xa nhau...sáng ngày mai Becky phải lên đường sang Anh....Đêm nay Chị lẫn Cô đều không ngủ được...Họ nằm bên nhau...cười nói rất nhiều...Nhưng sâu thẫm trong mỗi người...đều chất chứa 1 nỗi buồn và 1 nỗi lo sợ....

-Ngày mai em đi rồi...chị buồn không?-Becky nói giọng buồn hẳn

-Xa em thì sao lại không buồn... nhưng xa em để được có em mãi mãi...chị sẽ chấp nhận-Freen cười hiền vuốt mặt em

-Em sẽ nhớ chị lắm..-Becky ôm chặt Freen...

Rồi cả 2 thiếp đi trong vòng tay nhau....chuẩn bị cho ngày mai cùng sự chia ly....

Sáng sớm Chị đã dậy thật sớm để chuẩn bị... Loay hoay 1 hồi rồi Chị đưa Becky ra sân bay để trao cô ấy lại cho ba mẹ....Sam cũng đến... Ngồi trên taxi... Becky nắm thật chặt bàn tay của Chị...như không muốn buông....

-Giờ này bên đó chắc lạnh lắm...em nhớ giữ ấm nha-Chị căn dặn

-Hm...-Becky vùi mặt mình vào lòng chị...như muốn ghi lại mùi hương quyến rũ và thân thuộc ấy...

-Đừng đổi mùi nước hoa nha...em thích mùi này...khi em về...em sẽ lại vùi mặt vào lòng chị để hít hà hương thơm này...-Becky cười nhẹ

-Hm..chị biết rồi...-Freen cố nén tiếng nấc vào trong...

----Sân bay----

-Becky...em đi nhớ giữ gìn sức khoẻ nha...công ty cứ để chị và Freen lo cho em-Sam nắm tay cô nói

-Em giao lại My Life cho 2 người... đó là ước mơ của em...phải đưa nó lớn mạnh nha không-Cô cười, nụ cười kém tươi trên gương mặt gầy đi thấy rõ

-Freen...không ôm em lần cuối sao?-Becky quay sang chị đang đứng lặng nhìn cô...

-Sao lại là lần cuối được...mình chỉ tạm xa nhau thôi...rồi em về...chị lại ôm em thật chặt như vậy nữa mà-Freen nghẹn lời ôm coo

-Em yêu chị lắm...Freen...Hứa với em...nếu em không về...chị cũng đừng quên em nha... Và nếu chị có yêu người khác...hãy để em ở lại 1 góc trong tim chị nha-Becky khóc nấc trong vòng tay chị

-Em không được nói như vậy...em sẽ về..nhất định chị sẽ đợi em về mà-Freen đã không kiềm được tiếng khóc... nước mắt chị tuôn rơi..thấm ướt cả vai áo Becky...

-Vì chị...em sẽ tranh đấu để giành lại sự sống...-Cô siết chặt vòng tay như không muốn buông lơi

-Chị sẽ đợi em...phải quay về với chị nha không...giám đốc xinh đẹp...-Chị nói

-Hm...không có em..nhớ đừng uống cho say nha..sẽ không ai đến đưa chị về đâu...-Becky ôm lấy gương mặt đầy nước mắt của Freen

-Chị biết rồi...em nhớ mau quay về nha...đừng để chị uống say rồi bị ngủ ngoài đường...-Freen gật gật

-Sắp tới giờ rồi..coi chừng trễ nha con-Mẹ cô nói

-Em đi nha..Freen của em-Cô cười

Mọi người đều cảm thấy xót lòng trước tình cảm của Freen và Becky... Ai cũng phải rơi nước mắt....

-Becky...chị yêu em lắm-Freen chạy theo níu lấy tay Becky

-Freen...chị như vậy sao em đi được...đừng khóc nữa..ngoan nào..em thương-Becky lau nước mắt cho chị...rồi nhẹ nhàng đặt lên môi chị 1 nụ hôn rồi quay đi

-Giám đốc xinh đẹp ơi...em mau quay về nha...nhớ nha...em hứa rồi đó..-Freen nhìn cô quay đi....nói với theo...Becky nghe mà tim đau nhói...cố bước thật nhanh vào trong...

-Cô ấy sẽ quay về mà...-Sam vỗ nhẹ vai chị

-Đúng..cô ấy sẽ về mà...-Freen đứng lặng nhìn theo chiếc máy bay cất cánh....

Rồi thì đường băng đó...đã đưa Becky đi..đi sang 1 nơi rất xa...để lại Freen cùng bao nỗi nhớ và sự chờ đợi... Mỗi ngày trôi qua, Chị như muốn phát điên vì nhớ cái nụ cười má lúm tỏa nắng ấy...nhớ bàn tay ấy...và nhớ cái ôm ấy....Chị cố lao vào công việc đễ lắp đầy nỗi nhớ kia.... Nhưng khi chỉ có mình chị...nỗi nhớ ấy lại ùa về....
Đã không biết bao nhiêu đêm.. nằm ôm bức ảnh của Becky trong tay mà nước mắt chị tuôn rơi... Sam cũng ở cạnh động viên và an ủi....Nếu không có Sam..chắc Chị đã ngã gục vì nỗi nhớ đó.......

----------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro