Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau...khi ánh nắng xuyên qua cửa sổ rọi vào phòng... Freen nhăn mặt hé mắt...rồi lại nhắm mắt... Chợt bừng tĩnh mở to mắt...nghĩ là hoa mắt nên Freen nhanh tay dụi mắt để biết chắc rằng mình không hoa mắt và đó là sự thật.... Chị khẽ đưa bàn tay đang run lên...nước mắt thi nhau tuôn xuống....

Trước mắt Freen...là khuôn mặt đó...đôi môi đó....đôi mắt đó....thân thuộc làm sao...Chị đã chờ và không ngừng nhớ tới nó suốt hơn 2 năm qua... Chị khẽ nhích mình sát hơn..chưa dám chạm vào gương mặt trước mắt mình...Vì sợ rằng...chỉ cần chạm khẽ thôi sẽ làm nó tan biến...

-Là em đúng không...thực sự là em đúng không..chị không mơ đúng không-Freen khẽ lên tiếng...

Vẫn không có tiếng trả lời....người đối diện vẫn nhắm mắt...mà thay vào đó là nụ cười nhẹ thật đẹp...

-Đúng là em rồi...chị không mơ...chị nhớ em lắm...-Nhận thấy nụ cười quen thuộc...Freen biết rằng mình không mơ..là sự thật...chị ôm choàng lấy người con gái trước mắt...vùi mặt vào những sợi tóc dài với mùi hương quen thuộc....nước mắt Chị rơi ướt cả vai áo cô...một cánh tay choàng ra sau siết chặt lấy chị...vỗ nhẹ bờ lưng thon dài của chị

-Em cũng nhớ chị lắm...Freen của em..-Becky lên tiếng...

Đúng...là Becky...cô ấy đã quay về với chị...về với người lúc nào cũng nhớ và mong cô da diết...về với ngôi nhà trán ngập yêu thương và ấm áp.... Freen vẫn đang ôm chặt Becky trong tay...sau bao nhớ thương và chờ đợi...

-Buông em ra đi...người chị toàn mùi bia rượu không...lại uống say nữa sao-Becky nhẹ nhàng nói

-Không buông...em có biết chị chờ ngày này bao lâu rồi không...sao bây giờ em mới về...chị nhớ em sắp điên rồi đó-Chị vùi mặt vào cổ cô

-Thì bây giờ em về rồi nè...mau dậy rồi vào tắm đi...em muốn hít hà mùi hương quen thuộc của chị..chứ không phải mùi bia rượu đâu nha...không nhớ trước khi đi em dặn gì sao-Becky vuốt nhẹ gương mặt Freen..

-Chị gầy đi đó...-Becky chua xót nói

-Tại em bỏ chị đi quá lâu đó...Chị sợ vào tắm em sẽ đi mất..-Chị phụng phịu

-Không đâu..em về rồi mà...từ bây giờ em sẽ dính chặt chị không buông đâu-Becky cười tươi

-Đợi chị nha...đừng đi đâu nha-Freen chạy vào bathroom mà cứ ngoái đầu lại nhìn...Becky phì cười với hành động của chiu..

Trong lúc Freen tắm...Becky đi xung quanh quan sát mọi thứ...nó vẫn như ngày cô đi....Xung quanh toàn bộ là hình cô...những tấm hình cô không bao giờ biết sự có mặt của nó.... Bất chợt có 1 vòng tay từ sau ôm tới...Becky với tay ra sau mân mê gương mặt ấy

-Xong rồi sao...-Becky nói

-Em vẫn còn ở đây..hihi...chị cứ sợ ra không thấy em-Freen vùi vào cổ cô

-Freen ngốc...em ôm cái coi-Becky quay lại choàng tay ôm lấy Freen...hít hà mùi hương quen thuộc mà cô đã nhớ lắm....

-Mấy tấm hình này..chị chụp lén đúng không?-Becky lườm chị

-Hihi...đẹp mà-Freen cười tươi rói

Hai người kéo nhau xuống sofa ngồi tỉ tê nhau...Nói hết những gì trong hơn 2 năm qua...bao yêu thương, nhớ nhung vỡ oà

-Sao từ ngày em đi..em không gửi 1 chút tin tức gì về hết vậy...chị cứ tưởng-Freen phụng phịu

-Tưởng em đi luôn rồi đúng không?.-Becky nhéo má chị

-Những ngày đầu qua bên đó...em cũng vẫn phải tiếp tục vào thuốc... Có những lúc đau quá em muốn buông xuôi...nhưng vì lời hứa với chị...nên em phải cố gắng...Sức khoẻ em càng ngày càng yếu...bác sĩ nói không thể vào thuốc nữa...em nghĩ là mình hết hy vọng rồi... và sẽ ngồi đợi tử thần đến đưa em đi.. Nhưng trong giây phút cuối... bác sĩ bảo có tuỷ phù hợp với em...và tiến hành phẩu thuật ngay...Lúc đó em vui lắm...vì sẽ được gặp lại chị...Rồi thấm thoát 1 năm trôi qua...sức khoẻ em chưa hồi phục hẳn nên ba mẹ không cho em về và phải ở lại để bác sĩ theo dõi... Cứ thế kéo dài tận hơn 2 năm....chị có biết...em đã nhớ chị rất nhiều không-Becky kể hết mọi chuyện cho Freen nghe..rồi ôm lấy Chị

-Ngày nào chị cũng gửi cho em 1 mail...sao không thấy em hồi âm vậy giám đốc xinh đẹp-Freen mân mê bàn tay cô

-Em đã đọc tất cả mấy trăm cái mail của chị trong vòng 3 ngày trước khi em về...em muốn cho chị bất ngờ....nhưng vừa vào nhà thì đã thấy chị say mèm nằm trên giường...-Becky nhíu mày lắc đầu...

-Tại chị nhớ em quá chứ bộ...giờ thì em về rồi...chị sẽ dính cứng như sam cho coi-Freen nở nụ cười rồi cạ mũi mình vào mũi cô

-Đưa tay lên em coi...2 năm qua có lén phén với cô nào không?-Becky cười....

-Tèn ten..đây...mém mất á...-Chị hiểu ý đưa bàn tay có chiếc nhẫn lên trước mắt cô

-Sao vậy...-Becky cầm tay chị cười tươi

-Lúc đó nhớ em..cái đi vòng vòng ngoài đường..bị người ta đụng...vào bệnh viện y tá tháo mất tiêu..hên là Sam lấy lại cho chị..-Freen tiu nghĩu

-À...cô Mon gì đó phải không...em có thấy chị nhắc trong mail cái tên đó-Cô chợt nhớ

-Hm..cô ấy xinh lắm mà không xinh bằng em...em mà về trễ chút...không chừng chị đi theo người ta-Chị hí hửng lè lưỡi chọc cô

-Hay quá ha...Vậy mà nói chờ em.-Becky biễu môi

-Hihi...giỡn thôi..chị chỉ có mình giám đốc xinh đẹp này à-Chị hôn vào môi cô...nụ hôn đã bao ngày dài xa cách...nụ hôn của sự nhớ nhung và thương yêu...

-Không đi làm sao...chị cứ vậy giờ không biết My Life thành ra sao rồi-Cô bóp bóp má chị làm mỏ chị chu chu lên

-Ờ quên...đi đi...My Life giờ vững mạnh lắm...-Freen kéo Cô lên thay đồ rồi tới công ty...

----------------------------------------------

Vừa bước vào sảnh lớn...Becky không khỏi ngạc nhiên trước những thay đổi của My Life...ai thấy cô cũng vẫn cuối đầu chào...Cô nán lại nói chuyện với 1 số người..Freen chạy vào phòng Sam...

-Sam...tao có bất ngờ cho mày-Freen bước vào phòng Sam thì đã thấy Mon trong đó

-Ủa Mon...em tới có việc gì sao..không đi làm à-Chị hỏi

-Dạ..em tới rủ chị với chị Sam đi ăn sáng...hôm nay em được nghĩ...chị có thấy nhức đầu không...hôm qua chị uống quá trời-Mon quan tâm

-Không..chị không sao..-Chị vui vẻ thấy rõ

-Mày nói có gì bất ngờ cho tao mà...đâu..mà làm gì hôm nay tươi thấy rõ vậy ta...hay sáng sớm thấy người đẹp nào rồi vậy-Sam nói và nhướng mắt về Mon

-Chính xác...sáng sớm thấy người đẹp là tỉnh liền...-Freen vô tư cười nói

-Chị này...-Mon đỏ mặt cười ngượng...

-Ủa..đâu rồi-Freen quay lại đằng sau không thấy Becky thì ngó ngó...

-Kiếm ai vậy...bất ngờ gì đâu-Sam cười

-Kiếm người đẹp..đâu rồi...đợi chút-Freen nói rồi đi ra ngoài kiếm Cô...Mon nhận ra "người đẹp" lúc nãy Chị nói không phải mình...ánh mắt cô thoáng buồn...

-Đây rồi...tèn ten ten..-Freen nắm tay Becky dẫn vào...Sam như không tin vào mắt mình...đứng bật dậy

-Becky...là em thật sao...em về rồi-Sam vui mừng

-Chị...em nhớ chị lắm-Becky dang tay ôm lấy Sam

-Em về hồi nào vậy...chời ơi...quay 1 vòng chị xem...em khoẻ hẳn chưa?-Sam nói

-Em về tối qua...em khoẻ lắm..-Cô cười tươi quay 1 vòng trước mặt Sam

-Đây là..Mon đúng không?-Cô quay sang Mon

-Chị biết em-Mon ngạc nhiên

-Chị nghe Freen nói...chào em..chị là Becky-Cô làm quen

-Chào chị...-Mon cười nhẹ

-Nãy em rủ đi ăn sáng mà...đi đi..Becky cũng chưa ăn gì..-Freen nói rồi nắm tay Becky kéo đi..Sam và Mon cũng đi theo...

Buổi ăn sáng diễn ra trong tâm trạng vui vẻ của bộ ba..nhưng Mon lại cảm thấy hụt hẫng...Tình yêu đó...chưa nói ra...đã phải chôn vào kí ức...

-Chị sẽ mãi là kí ức đẹp của em..Freen-Mon nhắn cho Chị sau khi rời đi...

-Cảm ơn em-Chị rep...

Và màu hồng đã trở lại với cuộc sống của Freen...không còn những chuỗi ngày chờ đợi dài đăng đẳng...không còn là những nhớ nhung không nói nên lời.... Giờ đây...yêu thương lại quay về bên chị... Họ lại cùng nhau..vượt qua những khó khăn trở ngại trong công việc...cùng nhau vun đắp yêu thương cho những tháng ngày xa cách....

----------------------------------------------------

-Này...làm 1 chuyến đi biển đi...-Freen rủ rê Sam

-Rảnh quá ha...đi hết ai làm việc...-Sam nói

-Nghĩ vài bữa đi....đi khoảng 4 ngày về-Chị hí hửng...

-2 đứa mình đi hả...?-Sam thắc mắc

-Đương nhiên là phải có Becky nữa...à rủ Mon đi chung cho vui-Freen cười

-Từ chối tình cảm của người ta thế mà còn kêu người ta đi chung à.. mày ác vừa thôi-Sam cười lớn

-Gì...vẫn là bạn mà....đành chịu thôi...tại ai kêu tao yêu giám đốc xinh đẹp quá chi-Chị ngó lơ

-Bó tay cô luôn cô út à..-Sam cười ngất với hành động của chị

-Vậy quyết định rồi nha...tao đi đặt vé máy bay...mày gọi cho Mon đi-Freen nói rồi ngoe nguẩy bước đi

-Này...nói cái làm liền vậy hả? mày khoái ăn mì ăn liền lắm hả?-Sam nói với theo nhưng cũng vô ít...

Tính Freen là vậy...quyết định 1 cái là làm ngay....Mà 2 cô chiêu ấy đâu cần bận tâm điều gì...thích thì cứ vác balô mà đi thôi...đây đâu phải lần đầu....

-Giám đốc xinh đẹp...ngày mốt mình đi biển chơi nha...đi 4 ngày-Freen vào phòng Becky

-Trời...sao hứng bất tử vậy Chị...-Becky ngạc nhiên

-Từ lúc em về tiếp nhận lại công ty tới giờ...cứ bù đầu vào công việc...đi thư giãn tí đi...nha..-Freen phụng phịu

-Hm...chị cứ làm cái bản mặt đó thì ai mà từ chối được đây hả..-Becky kéo Freen xuống hôn nhẹ lên môi chị rồi nhéo má chị...

Vậy là 4 người như đã hẹn....lên đường cho chuyến giải khuây.....

-Hey...tới rồi...ở đây đẹp quá mấy chị ha-Mon tươi rói

-hm...biển xanh quá...mình ở resort nha...tao đặt trước rồi..-Sam nói...

-Chu đáo nhất vẫn là mày...đi thôi... nhanh đi còn ra biển nữa-Freen hí hửng đi...

-Giờ sao đây...ai ở với ai...-Sam nhướng mắt nhìn chị

-Sao nhìn tao...-Freen đỏ mặt...

-Lấy phòng 2 giường đi...4 người ở chung cho vui...-Mon đề nghị...

-Sao...được không...hay mày muốn ở riêng-Sam cười với Freen

-ờ thì...-Chị ấp úng...

-Cũng được mà...ở chung cho vui chị- Không đợi chị lên tiếng...Becky đã cười tươi nói

Và cuối cùng 4 người về 1 phòng...đương nhiên là Cô và Chị 1 giường...còn Sam và Mon 1 giường....

-Này...xong chưa...ra biển chơi nè-Sam đề nghị..

-Em có mệt không...hay nghĩ chút rồi đi ha-Freen quay sang hỏi Cô...

-không sao...em khoẻ rồi mà...mình ra biển chơi thôi..-Becky nói rồi đứng lên đi theo Sam...

-Chị ấy dễ thương thiệt....lại gần gũi nữa..-Mon đi với Freen ra sau thì nói

-Hm...Cô ấy rất gần gũi...-Nhắc tới Becky...gương mặt chị lộ rõ vẻ hạnh phúc...chị nhanh chân chạy theo Cô....

-Mát quá à....haha-Mon đùa giỡn với những con sóng đang xô vào bờ...

-Becky...coi nè..-Sam gọi...khi cô vừa quay qua thì thấy Sam nhấn Freen xuống nước....Chị thì phản xạ không kịp...sặc xụa...

-Hahah....sao lại nhấn nước Freen của em...-Becky mặc dù xót nhưng vẫn không nhịn được cười

-Ai biểu cứ lần xà quần hoài 1 chỗ...-Sam cũng ôm bụng cười

-Chị có sao không.?.-Mon hỏi thăm

-Không sao...mặn quá-Freen nhăn nhó

-Nước biển mà..-Mon cười lớn

-Becky...chị cay mắt quá...em đánh Sam đi-Freen quay lại nũng nịu với cô

-Cay mắt hả..bỏ ra em xem nào...-Becky nhẹ nhàng vuốt lên gương mặt chị

Mọi người lại cùng nhau vui đùa với những làn sóng trắng xoá... Tiếng cười giòn tan hoà với tiếng sóng nghe như 1 bản nhạc.....

Đến khi mệt lừ...4 người mới chịu về phòng thay đồ để đi kiếm gì bỏ bụng..mãi lo chơi nên giờ mới thắm cái đói...

-Quánh tù xì coi ai tắm trước...-Freen nói...

-Khỏi quánh...em tắm trước....-Mon lợi dụng thời cơ 3 người kia đứng tranh nhau..cô nhanh chóng ôm đồ chui vào bathroom trước...

-Chời ơi...mình bị phỏng tay trên rồi kìa..-Sam nhạc nhiên nhìn theo bóng dáng Mon

-Lát tao tắm trước á..người tao cát không...tại mày á...ném chi nhiều cát vậy-Freen nhăn nhó

-Không..tao tắm trước....-Sam cãi lại...

-Hai người đi ra biển mà tắm...-Becky lên tiếng

-Em mới là ra biển á-Sam với Freen bất ngờ đồng thanh

-Để coi..-Becky hất mặt sang chỗ khác...

Mon vừa bước ra...Becky nhanh chân chạy lại dành bathroom... Freen cũng không vừa chui luôn vô bathroom cùng cô

-Đi raaaaaaaa.....-Becky la lớn

-Không ra...-Freen cũng không vừa ôm chặt cô....

Rồi không biết xảy ra chuyện gì và cuộc chiến diễn ra như thế nào mà bathroom im bặt...không còn tiếng tranh giành nửa....20p sau...Freen và Becky đi ra thì 2 cặp mắt tò mò nhìn 2 người

-Làm gì mà đang rần rần cái im lặng thế...-Sam nháy mắt

-Tắm chứ làm gì...-Freen cười cười

-Becky...em nha...càng ngày em càng chiều "cô trời nhỏ" này đi...mốt hư thì đừng có than thở nha-Sam chọc cô

-Em đâu có làm gì đâu...tại chị ấy mạnh quá...em làm không lại..-Becky phụng phịu

-Em nói gì vậy...nãy ai đánh chị te tua trong đó...còn làm bộ ngoan hiền-Freen lườm Becky

-Kệ em...Sam không tin chị đâu...-Becky qua đứng kế Sam lè lưỡi chọc chị...

-Thôi mệt...cuối cùng tôi cũng là người tắm chót...giờ tui đi tắm...-Sam nói rồi đi thẳng 1 nước...bỏ lại 3 người đang đứng ôm bụng cười...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro