Ngày đó.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Yêu xa cái thứ chưa từng muốn cảm nhận một lần thứ hai. Em từng yêu xa, từng dốc lòng, yêu điên cuồng và cho đi tất cả. Nhưng đổi lại bao yêu thương em trao người ấy dùng dao rạch từng vết không sâu nhưng đủ âm ỉ chịu đựng. Họ bỏ rơi em lại một mình,để em tự đau,  tự lo :-).Một thời gian sau em quên được chị ấy,  cũng được một năm rồi đấy. Sau đó, chị đến phá nát cái luật định của em,  làm em yêu chị, làm em chọn cách yêu xa thêm một lần nữa.

Dốc lòng một lần, rồi lại tới lần thứ hai.Nhận lại là một nỗi đau không ai biết. Đã từng mơ mộng được yêu,  được đáp lại,  nhưng sáng ra giật mình tỉnh lại.... hóa ra mình mơ.
Chị không đáp trả, không bỏ đi nhưng ở đó làm em đau. Ngày đó mình dùng facebook , em luôn đợi nick chị bật một chấm xanh. Nhanh tay ấn vài dòng trên bàn phím. Hỏi thăm chị nhưng chị chỉ ừ cho có thôi. Em đau,  đau tới không còn cảm giác.

Ngày đó hạnh phúc bao nhiêu,  bây giờ đổ vỡ bấy nhiêu. Yêu thương trao đi bao nhiêu càng không thể nhận lại được.

Đau lòng nhất vẫn là chưa có thể xác định mối quan hệ của chúng ta là gì? Không phải bạn càng không phải người yêu. Dốc hết bao nhiêu thì đến tư cách ghen còn không có. Thanh xuân một người con gái dù có đẹp đến đâu cũng sẽ bị những vết thương lòng lưu mãi cả đời về sau.
Lòng luôn tự hỏi là mình chưa đủ tốt nên mới không được yêu thương chọn trúng. Hay là dù có tốt đến mấy người ta cũng không hướng ánh mắt về mình.

Khoảng khắc đó chỉ muốn lưu giữ thật sâu để khi qua thời thanh xuân đó ta nhìn lại thì vẫn thấy có một trời yêu thương mà ta đã hết lòng dâng hiến hay sao? Định luật cũng thế phải biết chấp nhận rằng đời thực không giống như một cuốn tiểu thuyết sẽ có một cái kết viên mãn.

Ngày đó là một ngày ta vùng vẫy giữa bầu trời rộng yêu thương hết mình. Không đau lòng sao lại có yêu.Mạnh mẽ tới đâu thì có ngày cũng chợt yếu lòng thôi.

Nhưng thời gian trôi qua lâu đến như vậy,  em vẫn chưa ngưng yêu chị. Có lẽ,  chị cũng chưa từng để mắt đến đoạn tình cảm này....

Ngày đó em từng yêu chị tha thiết đến thế. Tín ngưỡng thời xuân xanh của em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro