chương11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Kỳ nhìn mẹ Lâm với ánh mắt long lanh đáng thương, trong lòng ko ngừng hò hét cầu mong bà có thể đặc xá cho cậu đc về ngôi nhà thân thương,nhưng đổi lại sự chờ mong ấy,cậu chỉ nhận đc từ bà là một cái ót kiêu sa, vì lúc này bà có thèm nhìn đến cậu đâu.
'...' ông đây thật đáng thương đi mà.
Lâm Kỳ sảy bước về phía mẹ Lâm.
Lúc này Mẹ Lâm đang ngồi cùng với một quý phụ kế bên quý phụ là một cô gái trẻ, nhìn kỉ sẽ nhận thấy đôi mắt của2 người này rất giôńg nhau. Cô gái có khuôn mặt rất xinh đẹp, đôi mắt to lay động ,đôi môi đỏ rực như cánh hoa hồng,mái tóc dài màu nâu nhẹ uống cong phần đuôi xỏa qua đôi vai nhỏ nhắn, cô ấy đang mặc một chiếc váy babydoll màu trắng vô cùng đáng yêu, cậu đóan 2người là 2mẹ con.
Lâm Kỳ nhẹ gật đầu chào hoỉ rồi cũng kéo ghế ngồi xuống.
Mẹ Lâm nhìn chằm chằm vào cậu từ lúc ngồi xuống đến giờ khiến cậu lạnh cả sống lưng.
Bà mỉm cười rồi bắt đầu giới thiệu.
''Tiểu Lâm à! đây là Diệp Ninh, dì ấy là bạn cùng bàn hồi cấp3 của mẹ ,cũng hơn 20năm rồi 2 chúng ta chưa gặp lại nhau tình cờ lúc nảy mẹ gặp được dì Diệp của con trong cửa hàng quần áo, nên kéo nhau ra đây hàn huyên tâm sự.''
''Còn đây là Tô Anh con gái của dì Diệp con, nhỏ hơn con 5 tuổi đấy, cô bé trong dể thương quá phải ko.''
'...' Trong lòng Lâm Kỳ suy nghĩ: dể thương thì liên quan gì đến cậu.
Bà ko thèm để ý Lâm Kỳ tiếp tục giới thiệu
''Diệp Ninh đây là con trai mình , hiện tại nó đang phụ việc giúp công ty của cha nó,cậu thấy thế nào ko tệ chứ.''
Diệp Ninh ánh mắt liếc nhìn về phía Lâm Kỳ rồi nắm lấy tay mẹ Lâm một cách thân thiết.
''Thục Nhi con trai cậu thật xuất sắc, đúng là thanh niên tài tuấn, ... cậu xem thằng bé quá tốt đấy.''
''Haha...cậu quá khen thằng nhóc này rồi thằng bé còn tệ lắm.''
Tuy mẹ Lâm từ chối lời khen của Diệp Ninh nhưng đuôi mắt bà vẫn cong cong toát ra vẻ hài lòng, con trai bà ai dám trê thử xem.
Mẹ Lâm cười cười rồi noí với Diệp Ninh '' Con bé nhà cậu trông xinh đẹp quá ,tôi rất thích có một đứa con gái nhưng rất tiếc lại ko có.''
Diệp Ninh lắc nhẹ tay mẹ Lâm
'' Thục Nhi cậu xem con gái tớ như thế nào.''
Mẹ Lâm gật đầu ý tỏ bà rất hài lòng.
'...' Cậu chết rồi sao,2 cái bà mẹ naỳ ngang nhiên làm mai mối trắng trợn như vậy.
Chiụ hết nổi hai người rồi cậu đành
khụ...khụ... để 2 người phụ nữ ngừng noí nhìn cậu, saiu khi xoát độ tồn tại.
Cậu lại lễ độ
''Con chào ngài '' Diệp Ninh hài lòng kêu cậu ko cần quá xa lạ như vậy kêu bằng dì là được.
'...' ko xa lạ sao....cậu có quen gì đâu.
Do ko tiện bắt tay nên cậu chỉ gật đầu chào với cô gái.
Tô Anh ánh mắt dõi theo từng động tác của Lâm Kỳ, anh thật đẹp trai thật lịch lãm đây là suy nghĩ đầu tiên của cô khi thấy anh. Hôm nay Lâm Kỳ mặc quần tây đen cùng áo sơ mi trắng tùy tiện xoắn tay áo lên khuỷ tay nhìn rất soái ko hề tùy tiện chút nào. Trái tim cô ko ngừng đập mạnh nó như muốn nhảy ra khoỉ lòng ngực của cô vậy , cô cảm thấy mk biết yêu rồi. Yêu người con trai ngồi trước mặt cô đây, bây giờ cô mới tin là có tình yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Cô thẹn thùng đôi tay dấu dưới bàn túm vào nhau làm các khớp tay cô hiện ra rõ ràng chứng tỏ cô rất căng thẳng.
Mẹ Lâm liếc mắt liền thấy được tâm tư cô gái nhỏ, liền lôi kéo Diệp Ninh tiếp tục đi mua sắm.
Lâm Kỳ đứng dậy đ̣inh đi theo nhưng bà cản lại, kêu cậu ngồi lại bồi Tô Anh.
Cậu nhìn thấy biểu tình thẹn thùng của Tô Anh thì chỉ biết lắc đầu cười khổ chắt cậu lại dính hoa đào nữa rồi đây.
''E..em...em làm phiền anh.. an..anh rồi thật...xin lỗi...''Tô Anh noí lắp bắp khiến cậu phì cười.
Lập tức trên mặt cô xuất hiện hai rặng mây đỏ.
Lâm Kỳ nhịn cười tỏ vẻ nghiêm túc.
''Em tên Tô Anh sao?''
Dạ cô trả lời nhưng vẫn cúi đầu xuống.
''Anh đáng sợ lắm sao mà em ko dám nhìn.''
Cô liền ngước mặt lên đôi mắt lộ vẻ bối rối cô lại cực liệt lắc đầu
''Ko...ko...phải..vậy..đâu anh.''
''Hi anh đùa em thôi.Anh giới thiệu lần nữa nhé.Anh tên là Lâm Kỳ.''
''Thôi cũng đến giờ cơm rồi anh với em đi tìm mẹ anh với dì Diệp rồi chúng ta cùng nhau đi ăn trưa nhé''
Tô Anh gật đầu rồi lẽo đẽo đi sau Lâm Kỳ.
Buổi ăn trưa sẽ cực im đẹp nếu ko có sự xuất hiện của...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro