chương26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Kỳ dựa người vào ghế nhìn hành động buồn cười của anh.
''Ân...anh biết lúc này là giờ nào ko?'' Cậu vuốt miệng ly nước cầm trên tay mà nhướn mày nhìn anh .
''Mới 3h sáng thôi mà, còn sớm nhỉ kỳ nhi.'' anh noí với cậu một cách rất tỉnh...
Lâm Kỳ nghiến răng ken két '' Lý...Minh...Hiên...Anh ..đi..
chết đi...3h sáng ko ngủ điên khùng vừa thôi, không ngủ thì kệ anh,mau lăn đi để ông đây ngủ. ''.
''Kỳ nhi. Anh ko hiểu...?'' Ánh mắt của Minh Hiên trở nên mù mịt. Anh vẫn muốn biết...
''Cái gì???'' Anh làm cậu ngu theo luôn rồi cậu ngơ ngác nhìn anh.
'' Lâm Kỳ em có từng suy nghĩ đến chúng ta là loại quan hệ gì chưa??? Trước kia, bây giờ và tương lai...Người yêu, tình nhân, bạn hay ko là gì hết.''
Thấy ánh mắt mờ mịt của cậu tim anh quặn đau.
''Mà thôi có lẽ em cũng ko quan tâm đến đâu.'' Anh cười tự giễu, đứng dậy chuẩn bị đi thì lâm kỳ nắm anh vật xuống sàn nhà, do ko để ý nên cả hai cùng ngã ra đất, rất may đây là khách sạn 5sao nên trên nền nhà có lót thảm, ko thì cả hai đã bị no ván rồi. Cậu nằm trên người anh ko chịu đứng lên.
Nhìn thấy nụ cười đó của anh đầu cậu bị cái gì đó va chạm vào,
Anh thấy cậu ko nhút nhít tưởng cậu bị thương tâm liền hoản loạn'' kỳ nhi, em có bị thương ko, mau đứng lên để anh xem, chúng ta đi bệnh viện nhé.''
Cậu ko trả lời anh..chỉ vòng tay ôm lấy anh rồi ủi đầu vào trước ngực anh...
Thấy hành động ấy của cậu anh liền thấy lạ, bàn tay anh hướng về phía mặt cậu nâng cằm cậu lên...Nhìn đôi mắt của cậu ửng đỏ lên hết anh liền uýnh lên.. '' rất đau sau kỳ nhi...mau mau đứng lên anh đưa em đi kiểm tra... đừng khóc...'' anh hôn lên mi tâm cậu rồi đỡ cậu dậy ,tự mình đứng lên.
Lâm Kỳ cúi đầu '' đồ ngốc..''
Anh đựt cả mặt ra chẳng hiểu gì.
''Lý Minh Hiên anh vừa ngốc là một tên điên đáng hận...trước kia, bây giờ đều như vậy....'' nhưng tôi ko thể sống khi ko có anh....
Cậu càng noí càng nhỏ anh ko thể nghe rõ khúc sau.
''Ân tôi hiểu rồi...'' nghe anh noí như vậy cặp mắt cậu liền sáng lên. Nhìn thấy cậu vui vẻ vì mình hiểu ra cậu ta ghét mình đến vậy, anh cảm thấy rất mệt moỉ...
Nhìn thần thái xuống dốc của anh, cậu cũng ngạc nhiên...
''Anh.. có Hiểu...''lầm gì ko đấy? Chưa để cậu noí xong, anh đã ngắt lời cậu.
''Hiểu tất nhiên là hiểu chứ
Kỳ nhi, nếu giờ trước mặt em là cái tên Mặc Du kia em có đuổi hắn đi như tôi ko?'' Minh Hiên cười như ko cười nhìn cậu .
'' Anh dám theo dõi tôi....anh lại điên khùng gì nữa rồi...tôi ko rãnh phụng bồi anh chơi đâu.'' Lâm Kỳ cũng muốn điên rồi cậu tức giận thật rồi liền đứng lên mở cửa phòng.
'' Mời anh đi cho'' lâm kỳ quát lên.
'' em bảo trọng...Kỳ nhi''
Lý Minh Hiên đứng lên đi 1mạch ra khoỉ phòng.
Nhìn hướng anh đi lâm kỳ gục xuống đất, đau đau quá, lâm kỳ lấy tay ôm phía ngực trái '' đừng đau lòng nữa..''
Cả đêm hôm đó Lý Minh Hiên ko về nhà anh láy xe khắp thành phố như 1kẻ điên rồi điện thoại cho A nghĩa kêu hắn sắp xếp cho mk một người đến khách sạn anh ở đêm nay.
4h sáng nhìn người con trai trẻ tuổi khuôn mặt sắc xảo gả là một minh tinh mới nổi gần đây, gả uốn éo trên chiếc giường kingsize như rắn nước, cởi từ món đồ trên người, đôi mắt hoa đào ấy đang lia đến anh như goị như mời...càng nhìn khiến anh càng kinh tỏm.... nếu là cậu nằm chiếc giường anh đã sớm hoá thành lang rồi.
Thấy gả trần trụi sắp đụng vào mình anh liền lạnh nhạt phung ra chữ ''cút''
Gả minh tinh nhìn thấy cặp mắt anh gả sợ hãi, gả biết người đàn ông này ko dể chọc nên liền ôm quần áo chạy ra khoỉ phòng.
Thấy cánh cửa đóng lại
Anh dựa vào thành giường nhìn lên trần nhà.
'' Lý Minh Hiên mầy trúng độc nặng rồi'' anh chỉ biết cười khổ.
'' đại ca em nghe'' tiếng a nghĩa phát ra bên kia đầu máy khiến anh giật mình.
'' a nghĩa. Truyện tối nay ko để ai biết,ngày mai tôi ko đến công ty, cậu đến giúp Dương Liễm đi''
'' vậy còn vị minh tinh kia '' a nghĩa lo lắng hoỉ do lần đầu được đại ca nhà mk nhờ kím bạn giường nên ko có kinh nghiệm giải quyết chuyện này như Dương Liễm.
''Tôi với cậu ta ko xảy ra chuyện gì hết, chẳng qua là tìm người bồi rượu thôi. Cho cậu ta ít tiền đi''.
''Vâng em đã biết''
anh tắt điện thoại rồi rót rượu còn xót lại trên bàn uống tiếp.
Kỳ nhi..
Hôm sau: Tại căn phòng ngủ có 1 người đàn ông nằm trên giường nấu cháo điện thoại.
.''...Kỳ nhi tôi diễn tốt ko a....''
''Rất tốt...kkk...luỵ tình nam nhânmmmm kkk''
Nam nhân bất đắc dĩ
''... em vui là được...nhớ trả công cho tôi đấy''

( đôi lời của ryry: mọi người đừng hoỉ mình tại sau mà viết tình tiết đi nhanh vậy, nội dung ko hiểu này nọ... thật ra câu trả lời là nằm ở chương sau moị người sẽ hiểu.) ^^ cảm ơn mn....moa....moa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro